Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2252. Người tốt hàng thật giá thật

“Quỷ Cốt Tướng, ngươi nhờ vào ta mà lấy được bao nhiêu lợi ích, chẳng lẽ không thể để ta chết rõ ràng chút hay sao?” Hàn Sâm nói một cách yếu ớt.
Quỷ Cốt Tướng thôi cười, nói: “Ta thực sự rất muốn cảm ơn ngươi đã làm nhiều việc đến vậy cho bản hoàng, nhưng bản hoàng không có thời gian nói chuyện dông dài với ngươi. Ngươi chỉ cần biết Thánh Vật kia là chìa khóa mở kho tàng của Thánh Chủ là đủ rồi. Sau này bản hoàng sẽ lấy di vật của Thánh Chủ từ trong Bia Thánh, dùng cơ thể của ngươi để tung hoành vũ trụ vạn giới, khiến thân xác ngươi nổi danh khắp thiên hạ, ngươi cũng coi như được thơm lây, không uổng thân xác kiếp này.”
“Cho dù có chìa khoá cũng được ích lợi gì đâu, ngươi biết Bia Thánh ở đâu hả?” Hàn Sâm lại hỏi.
“Nếu không biết thì ham hố Thánh Vật làm gì. Bia Thánh ở ngay trên tinh cầu này, chỉ cần cơ thể bản hoàng thoát khỏi sự vây hãm thì có thể lập tức đến trước Bia Thánh, nhận di vật của Thánh Chủ…” Quỷ Cốt Tướng có vẻ vô cùng kích động, đắm chìm vào mộng tưởng tươi đẹp trong tương lai.
Còn Hàn Sâm, chỉ là một Công Tước mà thôi. Năm ấy Quỷ Cốt Tướng tung hoành chư thiên vạn giới, ngay đến cường giả cấp Vương hắn còn khinh thường chẳng buồn ngó ngàng, huống chỉ là một Công Tước. Nếu không phải bây giờ hắn không còn lựa chọn nào khác thì hắn đã chẳng chọn cơ thể như này.
Nếu là trước kia, dù là thân thể của cường giả cấp Thần Hoá thì hắn vẫn cân nhắc lên xuống đấy.
Một tên Công Tước đã nằm gọn trong lòng bàn tay, hắn thấy tên này chỉ là đồ đạc của mình, Hàn Sâm hoàn toàn không có khả năng phản kháng nào hết.
Hàn Sâm nghe một tràng nhưng đều là mộng tưởng đẹp đẽ của Quỷ Cốt Tướng, cơ bản không nói Bia Thánh nằm ở đâu. Đúng lúc Hàn Sâm định mở miệng hỏi, bỗng cảm thấy cơ thể run lên, mặt nạ Quỷ Cốt trên mặt vỡ vụn tan thành tro bụi, ý thức của Quỷ Cốt Tướng đã xông vào thức hải của hắn.
Bây giờ cơ thể Hàn Sâm đã biến thành một cỗ Thánh Cốt, toàn thân trong suốt long lanh tựa như một pho tượng thần được làm từ Thần Cốt, làm cho người ta có xúc động muốn bái lạy.
Hàn Sâm biết cơ thể hắn đã bị Quỷ Cốt Tướng cải tạo hoàn toàn, không kịp hỏi gì nữa rồi.
“Chư thiên vạn tộc, bản hoàng sắp trở lại đây, tiếp tục run rẩy dưới chân bản hoàng đi.” Ý thức như uy như ngục của Quỷ Cốt Tướng điên cuồng gầm rú vọt ào vào thức hải của Hàn Sâm.
Sau khi xông vào thức hải, Quỷ Cốt Tướng bỗng sững sờ: “Thức hải của ngươi sao lại trông như thế này?”
Quỷ Cốt Tướng thấy có một tòa tháp khổng lồ đứng ở trung tâm thức hải, xung quanh có đủ loại cự thú dị chủng đang ngủ đông, tựa như một thế giới nhỏ. Quỷ Cốt Tướng chưa từng thấy thức hải nào như thế này.
“Đây gọi là hồn hải.” Âm thanh ý thức của Hàn Sâm vang lên trong hồn hải.
“Hồn hải phách hải cái gì, nếu bản hoàng đã đến thì nơi này sẽ là lãnh địa thuộc về bản hoàng.” Sức mạnh ý thức của Quỷ Cốt Tướng như uy như ngục càn quét bên trong hồn hải. Hắn sẽ chiếm cứ nơi này, huỷ hoại ý thức của Hàn Sâm một cách triệt để, và rồi tiếp quản cơ thể này.
Nhưng khi ý thức của hắn vừa hợp lại với nhau, trong một góc hồn hải, vị trí đôi mắt của bộ giáp Tinh Thể màu đen bỗng loé sáng, một luồng
ý thức kinh khủng bễ nghề thiên hạ quét qua, lập tức chiếm cứ toàn bộ hồn hải.
Ý thức Thần Hoá như uy như ngục của Quỷ Cốt Tướng bị đánh tan trong chớp mắt, thậm chí không có nổi cơ hội phản kháng.
“Không… Không thể nào… A…” Quỷ Cốt Tướng cơ bản không có cơ hội chạy trốn khỏi hồn hải, tiếng kêu thảm thiết đột ngột im bặt, đã bị ý thức đáng sợ đó nghiền nát thành hư vô một cách tàn nhãn.
Uy thế từ áo giáp Tinh Thể màu đen vừa mới phóng ra đã được thu lại, như thể chưa từng xảy ra chuyện gì, ý thức của một đời Thần Tướng bỗng chốc tan thành mây khói.
“Việc gì phải vội vàng tìm chết như vậy? Ít ra phải nói rõ nơi đặt Bia Thánh đã chứ.” Hàn Sâm đã tính trước được tình thế hiện tại, cho đến lúc này những kẻ xâm nhập vào hồn hải của hắn chưa một ai có được kết cục tốt đẹp.
Tuy Hàn Sâm có cảm thán đôi chút nhưng phần vui mừng vẫn nhiều hơn cả. Sức mạnh còn sót lại của Quỷ Cốt Tướng đã truyền hết vào người Hàn Sâm, để cải tạo cơ thể này.
Một lượng lớn lực Quỷ Cốt đã tích luỹ trong cơ thể Hàn Sâm, chỉ cần hắn luyện hoá toàn bộ lực Quỷ Cốt khủng khiếp này thì không cần lo không thăng được cấp Công Tước.
Tuy đây chỉ là sức mạnh còn sót lại của Quỷ Cốt Tướng, chắc chắn còn lâu mới bằng thực lực đỉnh cao của hắn nhưng dù sao đây cũng là sức mạnh cấp Thần Hoá, bất kể là cấp độ sức mạnh hay độ tinh khiết cũng ăn đứt sức mạnh của cấp Công Tước, giọt nào cũng là bảo vật vô giá.
Lúc này lực Quỷ Cốt cấp Thần Hóa đang tích đầy trong cơ thể Hàn Sâm, bản thân hắn giống như một kho tàng lớn, không cần tìm kiếm tài nguyên khác nữa, chỉ cần luyện hóa hết chỗ năng lượng này cũng có thể khiến đẳng cấp tăng tiến rất nhiều.
Dù là Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh hay Động Huyền Kinh, hay như Vật Ngữ Gen cũng có thể thăng cấp Công Tước, thậm chí còn tiến xa hơn nữa.
“Quỷ Cốt Tướng quả là người tốt, tiếc là chết sớm quá, nếu có thể chỉ rõ vị trí của Bia Thánh thì hoàn hảo hơn rồi.” Hàn Sâm cảm khái trong lòng.
Hàn Sâm nghĩ bụng, từ từ mở mắt, đập vào mắt là cảnh Hồ Phi đứng trước mặt mình.
“Ái phi, ngươi cực khổ quá.” Hàn Sâm nhìn Hồ Phi, thản nhiên nói. Hiện †ại hắn có một thân Quỷ Cốt như thánh như thần, Hồ Phi không chứng kiến những chuyện xảy ra trong hồn hải, không biết Quỷ Cốt Tướng đã chết, Hàn Sâm có thể nhân cơ hội này để giả mạo Quỷ Cốt Tướng, lừa Hồ Phi trước đã.
Hồ Phi nhìn Hàn Sâm, cũng mỉm cười theo, song nụ cười ấy chứa đựng sự thù hằn không diễn tả nổi: “Quỷ Cốt, ngươi tưởng ta giúp ngươi thật ư? Ngươi giam cầm ta ở đây hàng trăm triệu năm, khiến ta sống không bằng chết. Ta chờ đợi cơ hội này đã bao nhiêu năm, bây giờ ngươi đã chiếm đoạt được thân xác này nhưng không thể luyện hóa sức mạnh trong một thời gian ngắn đâu, cấp bậc chỉ là Công Tước mà thôi. Đây chính là thời cơ tốt nhất để ta giết ngươi.”
Hàn Sâm nghe mà sửng sốt, không ngờ chuyện lại thành ra như này. Hắn vốn định giả mạo Quỷ Cốt lừa gạt Hồ Phi, moi một ít bí mật từ miệng Hồ Phi, ai dè xảy ra biến cố thế chứ.
Trên người Hồ Phi lấp lóe hào quang kỳ dị, từng sợi xích Trật Tự đan xen chuyển động quanh cơ thể nàng, mái tóc trắng bay múa, đuôi hồ ly xõa tung sau lưng nàng, tựa như muốn xé rách hư không.
Khói đen bắt đầu bốc lên từ vòng kim loại và xích kim loại, tựa như năm cánh tay quỷ thủ túm lấy cổ, cổ tay, cổ chân Hồ Phi.
Nhưng xích Trật Tự trên người Hồ Phi cố sức chống trả quỷ thủ màu đen, không để quỷ thủ có thể rơi xuống người nàng. Hồ Phi vươn tay chộp lấy, xích Trật Tự đáng sợ lao tới thắt cổ Hàn Sâm.
“Dừng tay, ta không phải Quỷ Cốt Tướng, ta là Tam Mộc.” Hàn Sâm vội vàng kêu lên.
“Mấy mánh khóe đó của ngươi có thể hữu dụng với người khác, nhưng đối diện với ta thì tỉnh mộng đi.” Hồ Phi hoàn toàn không tin Hàn Sâm, tiếp tục dùng xích Trật Tự cuốn lấy Hàn Sâm, không hề có ý định dừng tay.
Trong mắt Hồ Phi, đây là cơ hội duy nhất của nàng. Cơ thể nàng đã bị trói buộc, phải đồn phần lớn sức mạnh để ngăn cản cấm chế trên khóa kim loại, trên thực tế chỉ vận dụng được một phần sức mạnh rất nhỏ. Nếu không thừa dịp Quỷ Cốt mới đoạt xác thành công, giết hắn khi hắn còn ở cấp Công Tước thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa.
Hồ Phi cực khổ chờ đợi bao nhiêu năm, là vì chờ cơ hội này đây.
Hết chương 2252.
Bạn cần đăng nhập để bình luận