Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3244. Thân Linh đại nhân

Nói Hàn Sâm trở thành hiền thần gì đó dù sao thì trong thành Ngọc Bích cũng chả có ai tin.
Nhưng mà nói đến kiếm pháp mạnh mẽ của Hàn Sâm lại khiến mọi người thay đổi sắc mặt, cho dù căm thù Hàn Sâm hơn nữa cũng không thể không thừa nhận rằng bây giờ Hàn Sâm là kiếm khách đứng đầu của Tần quốc.
Bên trong hoàng cung, Hàn Sâm ngồi bên giường của Cảnh Chân, một †ay đặt lên trán của Cảnh Chân khẽ chau mày.
Trải qua sự giày vò lúc trước, hiện tại vết thương bên trong cơ thể của
Cảnh Chân lại nghiêm trọng hơn nhiều. Nếu không phải trên người hắn có vài tế khí thần bí trấn áp, đổi lại là người bình thường thì đã chết từ
lâu.
“Hàn Sâm, vết thương của phụ hoàng như thế nào rồi? Người không sao chứ?” Tần Bạch nước mắt lưng tròng hỏi.
Tần Bạch quả thật không hề tinh ý gì cả, nếu đổi lại là người khác tuyệt đối sẽ không hỏi câu hỏi như vậy trước mặt Cảnh Chân nhưng hắn lại chẳng hề kiêng dè gì.
“Yên tâm đi, có ta ở đây ta sẽ không để cho hắn chết, ít nhất hiện tại sẽ không.” Hàn Sâm nói.
Tần Bạch lập tức vui mừng: “Ta biết ngay mà, có chuyện gì cứ tìm Hàn Sâm ngươi là đúng rồi, ngươi nhất định có thể cứu phụ hoàng mà.”
Nói xong, Tần Bạch chạy đến bên cạnh Cảnh Chân, trên gương mặt còn đọng lại nước mắt nắm lấy tay Cảnh Chân, vui vẻ nói: “Phụ hoàng, thật tốt quá, Hàn Sâm có thể cứu ngươi, ngươi vẫn có thể được sống tiếp.”
Cảnh Chân miễn cưỡng mỉm cười, xoa xoa đầu Tần Bạch nói: “Vậy thì tốt quá, Bạch Nhi ngươi đi nghỉ ngơi trước đi, Hàn thái phó phải chuyên †âm trị thương cho ta, ngươi đừng quấy rầy hắn.”
Tần Bạch nhìn Hàn Sâm, Hàn Sâm khẽ mỉm cười gật đầu với hắn: “Có †a ở đây ngươi yên tâm quay về nghỉ ngơi đi.”
“Hàn Sâm, vậy phụ hoàng giao lại cho ngươi.” Trước đây Tần Bạch đi theo Cảnh Chân bái lạy các cường giả dòng họ Tần ở trong mấy kiến trúc cổ kia, không biết đã đi bao nhiêu xa, sau này lại chịu khổ lâu như vậy sớm đã mệt đến không chịu nổi rồi. Bây giờ Hàn Sâm quay lại rồi, trong lòng hắn cũng đã yên tâm liền cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Sau khi nhìn Tần Bạch rời đi, Cảnh Chân mới hỏi Hàn Sâm: “Hàn thái phó, vết thương của ta như thế nào? Cứ nói thật với ta là được, ta cần một thời gian chính xác để sắp xếp hậu sự cho mình.”
Cảnh Chân đã hạ lệnh phong thưởng cho Hàn Sâm làm thái phó, bây giờ Hàn Sâm cũng chỉ treo một cái hư danh như vậy thôi.
Hàn Sâm thở dài nói: “Nếu như không có lần này khiến vết thương chuyển biến xấu hơn thì dựa vào sức mạnh của ta có thể giữ lại mạng sống cho ngươi năm năm, nếu như sau này điều dưỡng hợp lý sống thêm hai năm nữa không phải là chuyện không có khả năng. Nhưng lần này vết thương của ngươi bị khí huyết tích tụ trong lòng dẫn ra tình trạng chuyển xấu vô cùng nghiêm trọng, cho dù ta dốc hết toàn lực cũng chỉ có thể kéo dài ba năm”
Cảnh Chân không hề vì vậy mà đau lòng, ngược lại mỉm cười: “Ba năm đương nhiên không đủ, cho dù cho ta thêm ba trăm năm nữa cũng không đủ để ta hoàn thành chuyện mình muốn làm. Nhưng thời gian ba năm đã đủ để ta làm rất nhiều chuyện rồi, thậm chí có thể làm một vài chuyện cho Bạch Nhi để cho hắn có một giang sơn ổn định.”
Nói đến đây, Cảnh Chân nắm chặt tay của Hàn Sâm, ánh mắt nóng rực nhìn Hàn Sâm hỏi: “Hàn thái phó, ngươi sẽ giúp ta chăm sóc Bạch Nhi đúng không?”
Hàn Sâm hiểu ý của Cảnh Chân nhưng hắn không thể hứa gì được chỉ khẽ thở dài nói: “Bệ hạ, thật ra vết thương của ngươi còn có khả năng chuyển biến tốt, có lẽ tương lai ngươi có thể tiếp tục chăm sóc cho điện hạ.”
“Sức khỏe của ta tự ta biết rõ. Có thể sống thêm ba năm đều do Hàn thái phó ngươi nghịch thiên cải mệnh cho ta. Trong thiên hạ này ở nơi nào có thể tìm được một cường giả mạnh hơn Hàn thái phó duy trì mạng sống cho ta chứ?” Cảnh Chân lắc đầu nói.
“Cũng chưa chắc là không có, ví dụ người làm ngươi bị thương.” Hàn Sâm nói.
Ánh mắt Cảnh Chân sáng lên sau đó lại trở nên u ám, cười khổ nói: “Nếu nàng đã làm ta bị thương thì sao lại chịu chữa trị cho ta chứ, thái phó ngươi không cần an ủi ta nữa. Bây giờ điều ta lo lắng duy nhất chính là Bạch Nhi, Bạch Nhi quả thật ngu dốt kém cỏi không thôi, cũng không có tư chất quân vương, nhưng hắn là đứa con duy nhất của ta. Ta lo sau khi mình chết đi hắn sẽ gây họa cho Tần quốc, không chỉ làm hại người dân mà còn hại cả tính mạng của mình. Nếu như vậy, hoàng đế này không cần làm cũng được, Hàn thái phó thấy sao?”
Hàn Sâm mỉm cười nói: “Tần quốc đều biết Hàn Sâm ta đây là một nịnh thần, người giống như ta sao có thể lo cho khó khăn của người dân. Cho dù tương lai thái tử điện hạ là hoàng đế tốt hay là một bạo quân cũng chả có gì khác biệt đối với một nịnh thần. Ta chỉ cần biết hắn là Tân Bạch, thái tử điện hạ mà ta quen biết vậy là đủ rồi.”
Cảnh Chân cười lớn lên: “Tốt tốt lắm, có câu nói này của thái phó thì ta yên tâm rồi.”
Cảnh Chân cười một lúc thì bắt đầu ho, ho đến mức phun ra máu.
“Xin bệ hạ đừng kháng cự sức mạnh của ta, bây giờ ta phải dốc toàn lực trấn áp vết thương trên người ngươi, tuyệt đối không thể bị quấy rầy.” Hàn Sâm nói.
“Các ngươi lui xuống hết đi, lát nữa cho dù xảy ra chuyện gì, cho dù quả nhân băng hà, các ngươi cũng chỉ cần làm theo sự phân phó của Hàn thái phó.” Cảnh Chân nói với những đại thần thân tín, sau đó đuổi hết bọn họ ra ngoài.
Hàn Sâm biết hành động này Cảnh Chân là tỏ rõ hẳn hoi với hắn, nhưng quả thật cũng xem như là cho hắn tín nhiệm rất lớn, đồng nghĩa với việc giao toàn bộ tính mạng vào tay hắn.
“Bệ hạ, những điều hôm nay nhìn thấy tốt nhất đừng cho người ngoài biết.” Hàn Sâm nói xong rồi cưỡng chế phá áp chế của quy luật vũ trụ, khởi động thể Thần Linh Siêu Cấp.
Trong chớp mắt Hàn Sâm biến thành một linh thể mắt trắng tóc trắng, đặt một tay lên trán của Cảnh Chân.
“Ngươi… Ngươi… Ngươi là Thần Linh… đại nhân…” Cảnh Chân nhìn thấy bộ dạng này của Hàn Sâm, trong lòng kinh ngạc đến mức khó nói nên lời.
Loài người chính là loài người, cho dùng sử dụng sức mạnh nào đó, cho dù hợp thể với Thần Linh cũng tuyệt đối sẽ không biến thành dáng vẻ của Thần Linh.
Mà Hàn Sâm trong lúc này rõ ràng là thể Thần Linh thuần túy hoàn toàn khác với con người, cho nên Cảnh Chân Đế mới hiểu lầm Hàn Sâm là Thần Linh.
Hàn Sâm chỉ khẽ mỉm cười không lên tiếng, chậm rãi truyền sức mạnh của mình vào trong người Cảnh Chân Đế, dùng sức mạnh của thể Thần Linh Siêu Cấp trấn áp sức mạnh thể phản Siêu Thần mà Uyển Nhi đánh nào cơ thể Cảnh Chân Đế.
Cảnh Chân Đế im miệng không lên tiếng nhưng trong lòng lại dậy sóng cuồn cuộn: “Hàn Sâm là một Thần Linh, vậy hắn là Thần Linh cấp nào? Ngay cả các vị thần cấp Hủy Diệt cũng không thể áp chế vết thương của ta, hắn lại có thể làm được, lẽ nào cấp bậc của hắn còn trên cả Thần Linh cấp Hủy Diệt?”
Trong lòng Cảnh Chân Đế lúc này bỗng nhiên cảm thấy an tâm nhẹ nhõm hẳn.
Cho dù trước đây hắn tỏ thái độ tin tưởng Hàn Sâm cũng chỉ là làm cho người ngoài và Hàn Sâm xem thôi. Thực tế hắn chưa từng thật sự tin tưởng bất cứ ai, đây là tố chất tối thiểu nhất của một vị hoàng đế.
Huống chi Hàn Sâm mạnh như vậy, hắn thật sự lo rằng có một ngày Hàn Sâm sẽ làm gì đó với Tần quốc và Tần Bạch, chỉ là bởi vì hắn đã không còn sức để ngăn cản nên mới buộc phải lựa chọn phương án lôi kéo Hàn Sâm.
Nhưng bây giờ biết được Hàn Sâm là Thần Linh, cục đá lớn trong lòng hắn cũng đã tháo xuống, không cần phải lo lắng Hàn Sâm sẽ làm gì Tần Bạch và Tần quốc nữa.
Sự theo đuổi của Thần Linh và con người không giống nhau, đối với một người vua của một nước có lẽ là một sự hấp dẫn to lớn, nhưng đối với Thần Linh cho dù là Thần Linh cấp thấp nhất cũng không thèm làm vua một nước, huống chi một người như Hàn Sâm.
“Trời phù hộ con trai ta Bạch Nhi, sau này Bạch Như có Hàn thái phó… Không… Thần Linh đại nhân chăm sóc, cho dù không thể ngàn đời thiên thu, có lẽ cũng có thể một đời không trở ngại, Bạch Nhi quả là người có phúc.”
Hết chương 3244.
Bạn cần đăng nhập để bình luận