Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2816. Tượng Kỳ Lân.

Móng trâu của Long Đa vẫn còn tiếp tục bị ăn mòn, mắt thấy toàn bộ móng trâu sắp bị hòa tan.
Yêu Liên khẽ động bàn tay, một ánh đao lướt qua, lập tức chém móng trâu của Long Đa xuống. Đám người tận mắt thấy móng trâu hòa tan thành một vũng chất lỏng.
Bị chém xuống một cái móng trâu, không coi là vết thương nặng với loại cường giả cấp Thần Hóa như Long Đa, nhưng vẫn khiến hắn đau đến sắc mặt trắng bệch, mồ hôi trên trán đều to bằng cái đấu.
“Thần tử điện hạ, những chất lỏng màu đỏ kia là cái gì? Thậm chí đến cả Thần thể cũng có thể ăn mòn?” Nhị hoàng thúc nhíu mày hỏi.
Sở dĩ hắn sẽ đặt câu hỏi, không phải thật sự muốn biết chất lỏng kia là gì, mà không muốn tiếp tục đào xuống nữa.
Đây là chỗ ở của dị chủng cấp Chân Thần, lại ở trong chiến trường kinh khủng trước kia, tiếp tục đào xuống rất khó tưởng tượng sẽ gặp phải nguy hiểm gì.
Yêu Liên lạnh nhạt nói: “Đây là máu của Thánh Kỳ Lân, có được sức mạnh gen thuần khiết nhất, chân thật nhất, có thể dung hợp với bất cứ gen nào. Gen của bất cứ sinh vật nào gặp được Thánh Kỳ Lân đều bị dung hợp hấp thu. Đến cả cường giả cấp Chân Thần cũng không dám dễ dàng đụng chạm vào thân thể Thánh Kỳ Lân. Bây giờ nhìn thấy huyết thánh ở đây, vậy thì càng chứng minh được, Thánh Kỳ Lân đã vẫn lạc tại đây.”
“Sức mạnh gen của Thánh Kỳ Lân lợi hại như thế, sau khi chết còn có thể cắn nuốt gen của những sinh vật khác. Chúng ta căn bản không thể đụng chạm vào những huyết thánh kia, phải tiếp tục đào thế nào đây?” Nhị hoàng thúc còn nói thêm.
Yêu Liên nhìn chút dung dịch màu máu chảy ra từ trong đất bùn, cân nhắc một lát rồi nói: “Vậy thì đổi chỗ khác rồi đào, tránh đi những huyết kỳ lân này là được.”
Mặc dù đám người không muốn tiếp tục đào nữa, thế nhưng bị Yêu Liên ép buộc, cũng không có cách nào, chỉ có thể đổi vị trí khác rồi tiếp tục đào.
Họ không dám đào bên phía cồng chính nữa. May mà Đông Thánh Viên là một vườn hoa lớn hình thức mở. Nếu ở lúc trước, chắc hẳn sẽ có kết giới bảo vệ, nhưng bây giờ Đông Thánh Viên đã trở nên không khác đống đổ nát, đương nhiên không có kết giới gì. Mọi người trực tiếp tiến vào trong hoa viên từ bên trên, Yêu Liên chọn một nơi, để đám Hàn Sâm tiếp tục đào.
Lần này chỗ phải đào là một cung điện lộ ra ngoài bùn cát, cung điện không biết cao bao nhiêu. Bộ phận lộ ra ngoài bùn đất chỉ có thể nhìn thấy mái nhà cong. Toàn bộ phía dưới bị chôn trong bùn.
“Lực lượng của Yêu Liên còn mạnh hơn Nhị hoàng thúc, mà chính hắn cũng không dám đào, hiển nhiên là sợ hãi Thánh Kỳ Lân. Phượng Hoàng Vũ và Phượng Hoàng Viêm có thể giết chết Đằng Thiên La. Như thế xem ra, cường giả cấp Chân Thần có thể chiến một trận với Thần, nhưng hình như còn có gì đó sai sai.” Hàn Sâm âm thầm suy tư.
Đám người Nhị hoàng thúc nơm nớp lo sợ đào bùn cát, tinh thần lực đều tập trung cao độ Sau khi đào mấy chục mét, họ vẫn chỉ có thể nhìn thấy tầng cao nhất của cung điện, phía dưới không biết còn có mấy tầng. Lúc đang tiếp tục đào xuống dưới, bọn họ phát hiện bên dưới lại xuất hiện bùn cát màu đỏ, hiển nhiên cũng từng bị máu kỳ lân ăn mòn.
Nhị hoàng thúc vội vàng khiến tất cả mọi người ngừng lại, không dám tiếp tục đào xuống dưới nữa.
“Thần tử điện hạ, nơi này cũng có máu kỳ lân, có phải chúng ta lại chuyển sang nơi khác đào không?” Nhị hoàng thúc cung kính nói với Yêu Liên.
Yêu Liên khẽ gật đầu, để bọn hắn lại đổi một chỗ khác. Nhưng liên tục đổi mấy nơi, đào xuống mấy chục mét đã có thể nhìn thấy bùn cát màu đỏ, giống như toàn bộ phía dưới Đông Thánh Viên đều có máu kỳ lân.
Sắc mặt Yêu Liên cũng không dễ nhìn lắm, Nhị hoàng thúc hỏi dò: “Thần tử điện hạ, Thánh Kỳ Lân chắc hẳn vẫn lạc bên trong Đông Thánh Viên, không sai. Nhưng hiện khắp nơi bên trong Đông Thánh Viên tràn đầy màu kỳ lân, cho dù chúng ta sẵn lòng tiếp tục mạo hiểm đào móc, cũng không có khả năng móc ra thi thể Thánh Kỳ Lân được.”
“Nếu đã không đào ra được, thì cũng chỉ còn một cách.” Yêu Liên lạnh giọng nói: “Đánh ra một con đường thông xuống phía dưới từ đỉnh cung điện, xem bên trong cung điện kia có cái gì.”
Đám người vốn cho rằng không cần đào nữa, ai biết vẫn phải tiếp tục, chỉ từ đào đất trước đó, biến thành đào phòng ở.
Cung điện kia là kiến trúc bằng đá, thế nhưng lại cứng rắn đến đáng sợ. Nhị hoàng thúc dốc sức đánh một đòn trên đó, cũng chỉ có thể để lại một vài vết rạn. Đám người thay phiên đánh mấy chục tiếng, cuối cùng mới đánh ta một cái cửa hang trên đỉnh cung điện kia.
Xem tiếp từ cửa hang kia, họ phát hiện trong cung điện vẫn còn giữ gìn hoàn hảo, có thể nhìn thấy có rất nhiều bích hoạ và pho tượng bên trong.
“Ngươi, vào xem đi.” Yêu Liên chỉ vào Long Đa, nói.
Hiển nhiên Yêu Liên sợ bên trong cung điện có cấm chế đặc thù nào đó, không dám đích thân đi xuống trước.
Sắc mặt Long Đa hơi khó coi, nhưng vẫn không thể không nghe theo mệnh lệnh, chui vào từ cửa hang kia. Mọi người thấy Long Đa rơi vào †rong cung điện, cũng không phát sinh tình huống khác thường, lúc này mới thở dài một hơi.
“Không có cấm chế trong cung điện.” Long Đa đi tới đi lui trong cung điện mấy lần, không có bất cứ phát hiện nào. Lúc này Yêu Liên mới yên †âm tiến vào bên trong cung điện.
Đủ loại động vật đồ án được điêu khắc trên toàn bộ vách tường đại điện, mà những pho tượng kia lại đều là dáng vẻ Kỳ Lân, pho tượng Kỳ Lân to to nhỏ nhỏ, khác biệt xếp ở hai bên đại điện.
“Những Kỳ Lân này giống như không phải điêu khắc mà thành. Thứ này cũng là đồ gốm sao?” Bảo Cầm đánh giá một bức tượng Kỳ Lân cao hơn hai mét trong đó, nói.
“Không sai, đây là đồ gốm.” Nhị hoàng thúc ngồi xổm xuống trước một bức tượng Kỳ Lân vỡ vụn, nhặt lên một mảnh vụn, nhìn trong chốc lát rồi nói.
Nói rồi, ngón tay Nhị hoàng thúc hơi dùng sức. Mảnh gốm đã bị hắn bóp nát, không khỏi cau mày nói: “Kỳ quái, tại sao Thánh Kỳ Lân lại thả nhiều tượng gốm Kỳ Lân ở đây như vậy? Thoạt nhìn vật liệu những tượng gốm này hình như rất phổ thông, còn không cứng rắn bằng bùn cát phía ngoài.”
Yêu Liên đi một vòng trong cung điện, họ không phát hiện vật gì đó khác trong hết thảy ba tâng cung điện. Mỗi một tầng đều được bày ra rất nhiều tượng gốm Kỳ Lân, dường như tòa cung điện này được xây để chứa đựng những tượng gốm này.
“Thánh Kỳ Lân không có khả năng vô duyên vô cớ bày ra một vài tượng gốm vô dụng ở đây, chẳng lẽ có huyền cơ gì bên trong những tượng gốm này?” Mông Liệt nhìn tượng Kỳ Lân, suy nghĩ rồi nói.
“Vậy thì đánh vỡ một bức tượng gốm, xem bên trong có gì.” Yêu Liên nhìn, nói với Mông Liệt.
Hiện tại Mông Liệt hận không thể tát cho chính mình mấy cái, không có gì lại lắm miệng làm chi. Nhưng bình thường hắn làm Tứ Hoàng thúc quen rồi, nên vô ý thức nói ra, không nghĩ nhiều như vậy.
Mặc dù không muốn chính mình mạo hiểm, thế nhưng dưới cái nhìn chăm chú của Yêu Liên, Mông Liệt chỉ đành chọn một bức tượng gốm Kỳ Lân nhỏ, cao cỡ nửa người, ngưng tụ ra Hoàng Kim Thần Quang, đánh vào trên tượng gốm từ xa xa.
‘Tượng gốm theo tay mà nát, vô cùng yếu ớt, không khác gì tượng gốm phổ thông.
Tất cả mọi người cảnh giác lui lại, sợ có đồ vật gì nhảy ra từ bên trong tượng gốm kia. Ngay sau đó, bọn họ phát hiện, bên trong tượng gốm trống rỗng, căn bản không có gì cả.
“Không có gì cả.” Dưới sự ra hiệu của Yêu Liên, Mông Liệt lại đánh nát hai bức tượng gốm Kỳ Lân, bên trong vẫn trống không, chẳng phát hiện bất cứ thứ gì.
Ánh mắt của mọi người đều nhìn về Yêu Liên, chờ đợi quyết đoán của hắn. Thế nhưng họ lại thấy sắc mặt Yêu Liên tái mét, phần tóc và làn da lõa lộ ở bên ngoài của hắn lại giống như bị lửa than đốt, tản ra từng điểm ánh sáng đỏ.
Hết chương 2816.
Bạn cần đăng nhập để bình luận