Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Lục trưởng lão ngã chỏng vó đụng vào vách đá có bốn chữ Thiên Ngoại Chi Thiên, mặt suýt nữa thì bẹp.
Cái vòi của Bạch Tượng bên bờ Thiên Hạ đàm vừa thu lại, mắt cũng chẳng mở, vẫn tiếp tục nằm đó ngủ say.
Vân Trường Không thấy dáng vẻ thê thảm của Lục trưởng lão, cười khổ nói: “Lục sư huynh, ngươi cũng nóng lòng quá, sao ngươi không nghĩ xem, tính của Cung Chủ đời thứ mười một như thế thì sẽ để cho người †a tùy tiện mở hộp ngọc của hắn ra à.”
Lục trưởng lão chật vật bò dậy, trừng mắt Bạch Tượng, nhưng cũng không dám đi tìm nó tính sổ.
Nếu là tọa ky của Cung Chủ đời thứ mười một thật, thế thì không phải sinh vật Thần Hóa bình thường sánh được.
“Hàn Nghiên, mở hộp ngọc ra đi.” Cung Chủ Trấn Thiên Cung nói với Hàn Nghiên.
Hàn Nghiên nhìn Hàn Sâm, thấy Hàn Sâm khẽ gật đầu, thì mới nghe theo ý của bọn họ. Hình như Hàn Nghiên nhặt được của hời rồi, thứ tốt như vậy sao lại không lấy cơ chứ, nói không chừng Cung Chủ đời thứ mười một để lại một lượng lớn tài nguyên thì sao, vậy con đường thăng cấp sau này của Hàn Nghiên không phải lo nữa rồi.
Hàn Nghiên duõi tay ấn hộp ngọc, hộp ngọc đó cũng không khóa, tay nàng nhấc lên, mở nắp hộp ngọc kia ra, thì ngay lập tức thấy một bóng người bay ra từ đó, là ảo ảnh của một nam tử phong độ một vị phong độ ngời ngời.
Không nhìn ra được tuổi, trông có vẻ rất trẻ, nhưng mà lại cho người ta một loại cảm giác lắng đọng khi đã trải qua tang thương.
“Biết chắc các ngươi có nghĩ nát óc cũng sẽ không đoán được ta sẽ để nó trong Thiên Hạ đàm. Nhưng đừng giận nha, nói sao thì các người cũng là đồ tử đồ tôn của ta, đoán không được ý lão tổ tông là chuyện rất bình thường. Mặc kệ bây giờ là ai chấp chưởng Trấn Thiên Cung thì vân phải nghe lệnh của ta, kiếm truyền cho người có duyên, người Bạch Tượng lựa chọn là người thừa kế truyền thừa kiếm pháp của ta, vật trong hộp cũng chỉ có hắn được t6hừa kế, không được làm trái… Nếu không ắt có đại họa… Nghĩ cũng thấy thú vị đấy… Nghĩ đến có rất nhiều sinh vật của các tộc lật tung cả vũ trụ lên để tìm nó… Không biết là tiểu bối nào trong Thiên tộc ta có vận may này đây…” Nói đến chỗ này, ảo ảnh kia cũng tiêu tán, không để lại chút dấu vết nào.
Vẻ mặt của đám người Cung Chủ Trấn Thiên Cung đều cực kỳ cổ quái, trong truyền thuyết Cung Chủ đời thứ mười một anh minh thần võ, nhưng không nghĩ tới lại là người không đáng tin như vậy, hóm ruột tới vậy.
“Ta nói này lão tổ tông, ngươi không đáng tin quá rồi đấy, con Bạch Tượng này của ngươi lựa chọn người có duyên, nàng có phải là Thiên Tộc đâu, có biết không hả? Hơn nữa còn là một cái đệ tử ký danh.” Trong lòng Cung Chủ Trấn Thiên Cung buồn bực thôi rồi, trong một thời gian ngắn cũng không biết nên nói gì cho phải.
Nếu làm theo lời của Cung Chủ đời thứ mười một, đưa truyền thừa
kiếm pháp cho Hàn Nghiên, vậy thì một môn được coi là thần bí nhất của Trấn Thiên Cung sẽ thành truyền cho người ngoài.
Nhưng nếu như không cho, thì thành ra bọn họ cãi lại di mệnh của Cung Chủ Trấn Thiên Cung, truyền ra ngoài thì không hay.
Quan trọng nhất là, tọa ky của Cung Chủ Trấn Thiên Cung còn ở đây, nếu bọn họ không cho, thì e con Bạch Tượng kia sẽ không đáp ứng đầu tiên.
Trong bỗng chốc, tất cả trưởng lão của Trấn Thiên Cung cùng bày ra vẻ mặt thay đổi không chừng, không ai mở miệng nói chuyện.
Hết chương 2618.
Bạn cần đăng nhập để bình luận