Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3086. Huyết Long Thần mạch

Sức mạnh nóng rực chảy khắp cơ thể Hàn Sâm, khiến nhiết khí trên người hắn bốc lên, giống như ráng mây ngũ sắc khi mặt trời xuống núi.
“Loại sức mạnh này… Dường như đang thay đổi gen trong cơ thể ta…” Hàn Sâm cảm nhận được từng tế bào trong cơ thể đều bị sức mạnh nóng rực này xâm lần, giống như đang xảy ra sự lột xác nào đó.
“Thu được gen Huyết Long Thần, mở khóa Huyết Long Thần mạch.” Trong đầu Hàn Sâm đột nhiên vang lên âm thanh nhắc nhở, khiến Hàn Sâm giật mình thảng thốt.
Hắn nhìn thoáng qua tư liệu của mình, phát hiện bên trong đã thêm một mục huyết mạch Thần Linh.
Huyết Long Thần: Huyết mạch Thần Linh cấp Phá Hoại.
“Chắc không phải gen Thần Linh đấy chứ?” Hàn Sâm vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ.
Khi còn ở đại vũ trụ gen, tuy Hàn Sâm cũng từng săn giết Thần Linh, †hu được gen Thần Linh cũng chính là Thần Cách nhưng vẫn không thể hấp thu để bản thân mình sử dụng.
Cho nên Hàn Sâm vẫn luôn nghỉ ngờ, Chân Thần là điểm cuối trong quá trình tiến hóa của nhân loại nhưng giờ hắn lại có thể nhận được huyết mạch Thần Linh, đây rõ ràng là không bình thường.
“Đây thật sự là gen Thần Linh à? Hay lại giống như huyết mạch Thần Linh mà nhân loại của thế giới này lấy được từ trong Thần miếu, đều chỉ là huyết mạch Thần Linh mà thôi?” Hàn Sâm hoài nghi nhìn hóa thạch long cốt bên dưới nhưng tảng đá vẫn còn đó, long cốt bên trong lại biến mất.
Nghe được tiếng kêu gào của đầu trọc ở bên ngoài, Hàn Sâm đành phải dừng suy tư lại, từ bên trong lao ra cứu đầu trọc một mạng.
Tuy tên đầu trọc này hơi dông dài nhưng cũng không phải kẻ xấu, Hàn Sâm không muốn thấy hắn chết trước mặt mình.
Đương nhiên quan trọng nhất là Hàn Sâm không muốn để tên Công Thúc Cẩn kia được như ý.
Một tay bóp nát Lãnh Kim đao, Hàn Sâm lạnh lùng nhìn chằm chằm Công Thúc Cẩn nói: “Xem ra ngươi cũng không nhận được bài học gì †ừ chuyện của Lâu Cửu nhỉ?”
Công Thúc Cẩn nghe thấy Hàn Sâm nhắc tới Lâu Cửu, sát khí trong mắt bùng lên nhưng vẻ mặt lại không hề thay đổi, chỉ lạnh lùng nói: “Giết hết chúng cho ta. Với lại, đừng để hắn chết dễ dàng.”
Hơn chục gen sư nhao nhao vâng lệnh, các loại sức mạnh đổ dồn về phía Hàn Sâm và đầu trọc. Nhất thời lôi điện tóe ra, phong hỏa liêu nguyên, đủ loại hào quang đầy trời giáng xuống.
Hàn Sâm mặt không đổi sắc, chỉ bước lên một bước. Bước đi này cũng cực kỳ quỷ dị, khiến người ta nhìn không ra Hàn Sâm định bước về bên nào, đồng thời nắm đấm của hắn cũng đánh ra.
“Grào!” Theo nắm đấm của Hàn Sâm, một long khí màu tím bá đạo bay ra, lấy thế như chẻ tre đánh bay hơn chục gen sư trong nháy mắt.
Có gen sư bị đập vỡ đầu, có người lõm cả một mảng ngực, có người trực tiếp nổ tung. Hơn chục gen sư lập tức tử vong, ba người sống sót cũng đều tay tàn chân gãy, ngã trên đất kêu rên không ngừng.
Hàn Sâm cũng không ngờ sức mạnh của huyết mạch Huyết Long Thần lại bá đạo như vậy. Nhìn long khí màu tím bốc lên trên người mình, hắn không khỏi giật mình.
Sức mạnh của một kích thật sự có thể sánh ngang với Thần Linh cấp Phá Hoại mà không phải chỉ có huyết mạch Thần Linh đơn thuần.
Đầu trọc đứng đó há hốc miệng nhìn Hàn Sâm cả người tỏa ra tử khí, tựa như Thần Linh giáng trần, hồi lâu cũng không khép miệng lại được.
Công Thúc Cẩn tái mặt. Một quyền giết chết hơn chục gen sư hợp thể với gen chủng cấp Vương, loại sức mạnh này dù có cho hắn chủng gen cấp Thần, hắn cũng không thể làm được.
“Thàn Linh hợp nhất… Hắn là người được Thần lựa chọn… Quý tộc Thần huyết chân chính…” Hoa Lộng Nguyệt cũng biến sắc, lập tức vọt tới bên cạnh Công Thúc Cẩn, kéo Công Thúc Cẩn hóa thành một tia sét lao về phía xa.
Hoa Lộng Nguyệt hiểu rất rõ quý tộc Thần huyết thật sự khủng bố đến mức nào. Đó là sự tồn tại mạnh mẽ có thể câu thông Thần Linh, hòa làm một thể với Thần Linh.
Mỗi quý tộc Thần huyết đều là tồn tại vô thượng, là chúa tể và người thủ hộ chân chính của đế quốc.
Hoàng tộc của thất đại đế quốc đều là người được Thần lựa chọn, là sự tồn tại cao quý có thể hợp nhất với Thần Linh. Quý tộc như vậy có ở mỗi đế quốc nhưng số lượng không nhiều. Dù sao không phải nhân loại nào cũng được Thần Linh để mắt tới.
Đó không chỉ đơn giản là ban cho huyết mạch Thần Linh mà là làm bạn cùng chiến đấu với Thần Linh. Cho dù là quý tộc Thần huyết cấp thấp nhất thì cũng có chiến lực kinh khủng mà người thường khó có thể sánh bằng.
Công Thúc Cẩn nghe được bốn chữ quý tộc Thần huyết, nhất thời mặt tái không còn chút máu.
Tuy nhân mạch của Công Thúc phu tử rất rộng nhưng không ai lại chịu đắc tội với một quý tộc Thần huyết vì hắn hết.
“Không thể nào… Hắn chỉ là tên nông dân đến từ một thành thị nhỏ… Sao có thể là quý tộc Thần huyết được…” Công Thúc Cẩn không thể tin nổi.
“Định chạy à?” Long khí tím trên người Hàn Sâm chảy xuôi như tử hà, thân hình hơi động đã vọt lên cửu tiêu, lập tức bay đến phía sau Hoa Lộng Nguyệt và Công Thúc Cẩn.
Tinh quang trong mắt Hoa Lộng Nguyệt lóe lên, một tay đẩy Công Thúc Cẩn ra xa, lôi điện trên người lóe lên, mái tóc bay múa tứ tán tựa ma thần, hào quang sắc đỏ bao phủ khắp người, lấy thế càn quét không trung, đánh một chưởng về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm vẫn chỉ đánh ra một quyền rất bình thường, long khí màu tím như bá long thương thiên nghiền nát tinh vũ, đánh tan lôi điện hồng hà trên người Hoa Lộng Nguyệt.
Cơ thể Hoa Lộng Nguyệt cũng bị long khí tím đánh trúng, đột nhiên tan ra thành cánh hoa bay khắp trời, tựa như hoa anh đào theo gió rơi lả tả, lại ngưng tụ thành hình người ở nơi xa. Song sắc mặt hắn đã trắng bệch, vạt áo rách tả tơi, khắp nơi đều là vết máu loang lổ, rõ ràng không thể hoàn toàn tránh được sức mạnh của Long Huyết Thần mạch.
Công Thúc Cẩn thấy cảnh tượng như vậy, nhất thời kinh hồn táng đảm. Hắn hiểu rất rõ thực lực của Hoa Lộng Nguyệt, thậm chí ngay cả Hoa Lộng Nguyệt cũng suýt bị một quyền đánh chết là biết Hàn Sâm chắc chắn là quý tộc Thần huyết chân chính không thể nghi ngờ.
Đôi cánh sau lưng Công Thúc Cẩn rung lên, nhanh như điện xẹt, muốn lập tức thoát khỏi nơi này.
Đáng tiếc tuy tốc độ của hắn rất nhanh nhưng vẫn kém Hàn Sâm được Long Huyết Thần mạch gia trì. Hàn Sâm giậm một chân xuống đất, cơ thể trực tiếp xé rách hư không bay đến phía sau Công Thúc Cẩn trong nháy mắt, long khí tím trên người lượn lờ bốc lên, tựa như ma thần giáng thế, một quyền đánh về phía Công Thúc Cẩn.
Uỳnh!
Nắm đấm nện lên lưng Công Thúc Cẩn, lại chợt thấy phần lưng Công Thúc Cẩn hiện ra bóng của một con tiên hạc. Quang ảnh tiên hạc dang cánh, che chở cơ thể Công Thúc Cẩn.
Long khí tím của Hàn Sâm đánh lên tiên hạc, lập tức xé tan quang ảnh tiên hạc thành mảnh nhỏ nhưng long khí tím cũng bị cản lại.
Chỉ thấy một tiếng rắc vang lên, ngọc bài tiên hạc trên ngực Công Thúc Cẩn vỡ ra, một làn khói bay ra từ bên trong, hóa thành một dáng vẻ một cụ già tóc bạc.
“Lão hủ Công Thúc Chỉ, bất kể con ta có chỗ nào đắc tội, lão hủ đều †ình nguyện gánh chịu tất cả. Xin các hạ hạ thủ lưu tình, tha cho con ta một mạng.” Quang ảnh ông cụ chính là Công Thúc phu tử Công Thúc Chỉ tiếng tăm lừng lẫy Tần quốc.
Hết chương 3086.
Bạn cần đăng nhập để bình luận