Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 890: Hấp Thu Thực Vật Gen

Hàn Sâm mang theo thùng đi tới bờ sông, hắn đi ra bờ sông múc nước cũng không hoàn toàn làm bộ, hắn thực sự cần làm chút thí nghiệm.
Tuy hắn còn có hai giọt nước, nhưng Long Huyết Cổ Thụ kia cứ hai ngày lại hấp thu một giọt nước, hai giọt còn lại cũng không biết có thể sử dụng bao nhiêu ngày.
Cho nên Hàn Sâm muốn phòng ngừa chu đáo, định sẽ tìm vài cọng thực vật gen thử nhìn một chút, để xem tinh thể màu đen có thể hấp thu khí tức sinh mệnh của bọn nó rồi ngưng tụ ra giọt nước hay không.
Những thực vật gen đó trong phạm vi Tí Hộ Sở đều có chủ, Hàn Sâm tự nhiên không có khả năng lấy chúng để thí nghiệm.
Cũng may Hàn Sâm đã từng nghe Khúc Lan Khê nói qua, sông Ngọc Lân này là từ trong Kim Cức Tùng Lâm chảy ra đấy, thỉnh thoảng sẽ chảy ra một số hạt giống gen mọc bên bờ sông.
Nhưng trên cơ bản đều là một số hạt giống gen bình thường, thực vật gen mọc ra cũng không được bồi dưỡng gì, cho nên bình thường đều không có gì khả năng kết quả, cũng không có tác dụng gì, người bên ngoài cũng lười cấy ghép chúng.
Hàn Sâm đi tới bờ sông Ngọc Lân múc nước, trên thực tế là hắn đang muốn ra tay với đám thực vật gen dại ở bờ sông.
Mang theo thùng nước đi dọc bờ sông, vết thương trên người Hàn Sâm còn chưa khỏi hẳn, cũng không thích hợp làm chuyện quá mệt nhọc, hắn cũng không phải rất vội, triệu hồi ra Miêu Quân, lại để cho Miêu Quân dùng trạng thái chiến đấu chở đi hắn đi dọc bờ sông Ngọc Lân.
Vừa đi không bao lâu, đã nhìn thấy một con sông sáng loáng như ngọc, chỉ thấy sông Ngọc Lân kia rộng ba bốn trượng, nước chảy cũng không quá nhanh, hai bên bờ sông có không ít thực vật, xanh mơn mởn một mảnh, còn có cả một chút hoa dại.
Thực vật mặc dù nhiều, nhưng phần lớn đều là thực vật bình thường mà thôi, thực sự không phải là thực vật gen.
Tuy Hàn Sâm không biết cây nào mới là thực vật gen, nhưng năng lực nhận biết sinh cơ của hắn vẫn còn một chút, cho dù không biết cũng rất dễ dàng phân biệt ra được.
Cho dù là thực vật gen bình thường cấp thấp nhất, lại mọc hoang, nhưng khí tức sinh mệnh vẫn mạnh hơn thực vật bình thường rất nhiều.
Hàn Sâm từ trên lưng Miêu Quân đi xuống, chậm rãi đi dọc theo bờ sông, Miêu Quân khôi phục trạng thái sủng vật, cũng chậm rãi đi theo bên cạnh Hàn Sâm.
- Miêu Quân ơi Miêu Quân, sớm biết tình huống trên này sẽ gian nan như vậy, tao đã mang theo Thái Âm Thái Dương và Hải Thần đến rồi, tuy nhiên sức chiến đấu của họ ở không gian thứ ba Tí Hộ Sở không ổn, nhưng vẫn có thể giúp đỡ làm chút chuyện, xoa bóp mát xa cho tao, tâm sự với tao cũng là chuyện tốt.
Hàn Sâm vừa đi vừa nói với Miêu Quân, hiện tại có thể nghe hắn nói cũng chỉ có Miêu Quân thôi.
- Meow!
Miêu Quân kêu một tiếng với Hàn Sâm, giống như là đang đồng ý với lời Hàn Sâm nói.
Hàn Sâm hơi hơi ngẩn ra, không biết có phải là ảo giác hay không, hắn cảm thấy Miêu Quân giống như có linh tính hơn so với trước kia rất nhiều, trước kia Miêu Quân sẽ không đáp lại hắn.
Nhưng ngẫm lại lại cảm thấy không có khả năng, dù sao Miêu Quân chỉ sủng vật ở không gian thứ nhất Tí Hộ Sở, thực lực và linh trí đều có hạn.
Sở dĩ Hàn Sâm mang theo nó, cũng không phải vì nó lợi hại nhiều linh tính, chủ yếu là bởi vì mang theo nó bên người lâu rồi, đã trở thành thói quen.
Đi không bao xa, Hàn Sâm đã phát hiện ra một gốc thực vật có khí tức sinh mệnh đặc biệt tràn đầy, vội vàng đi tới ngồi xổm xuống cẩn thận nhìn xem.
Nhìn giống như một gốc rau dại mọc bên cạnh bờ sông, bảy tám chiếc lá cây hình răng cưa dài cả thước, ở giữa mọc ra ba thân non lớn bằng ngón cái, trên thân có ba đóa hoa nhỏ màu trắng, tỏa ra mùi hoa dại thơm ngát.
- Nhìn khí tức này, hẳn là thực vật gen bình thường.
Hàn Sâm đưa tay đặt lên một chiếc lá, đồng thời nhìn tinh thể màu đen bên trong Hồn Hải:
- Hắc Tinh ơi Hắc Tinh, lại hiển lộ lộ ra thần uy của mày đi, lần này có thể trải qua một cuộc sống tốt đẹp hay không thì phải nhìn mày rồi.
Khi Hàn Sâm đang âm thầm cầu nguyện, tinh thể màu đen kia đã bắt đầu chuyển động, một lần nữa biến thành lỗ đen, nhanh chóng hấp thu lấy khí tức sinh mệnh của bụi thực vật gen kia.
Chỉ trong nháy mắt, cây thực vật gen kia đã héo rũ giống như cỏ khô, có vẻ như đã bị nắng chiếu vào mấy ngày vậy.
- Thật sự xong rồi!
Hàn Sâm lập tức vui mừng, nhìn chằm chằm tinh thể màu đen kia biến hóa.
Chờ tinh thể màu đen khôi phục lại bình thường, quả nhiên thấy bên ngoài nó lại xuất hiện một giọt nước, nhưng giọt nước này nhỏ hơn ba giọt lúc trước một chút, đại khái chỉ lớn bắng một phần ba ba giọt lúc trước, khí tức sinh mệnh bên trong cũng chỉ bằng một phần ba.
Nhưng như thế đã đủ khiến Hàn Sâm phi thường thỏa mãn, sao có thể so đo nhiều vấn đề.
Hàn Sâm hưng phấn đi dọc theo bờ sông tiếp tục tìm thực vật gen, bởi vì những thực vật gen này căn bản không có dị sinh vật và Dị Linh nào cần.
Hàn Sâm đi hai ba dặm, tổng cộng tìm được năm cây thực vật gen, dùng tinh thể màu đen hấp thu khí tức sinh mệnh của bọn nó, biến thành năm giọt nước.
Năm giọt nước này lớn nhỏ không đều nhau, một giọt lớn nhất, cũng chỉ bằng một nửa ba giọt nước lúc trước do cây Mặc Ngọc Kiếm xuất ra.
Mà trong năm giọt nước đó, một giọt lớn nhất lớn hơn gấp đôi một giọt nhỏ nhất.
- Kì quái, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Cùng là thực vật gen bình thường, khí tức sinh mệnh cũng tương đương, sao chúng lại khác nhau nhiều như vậy?
Trong lòng Hàn Sâm tran đầy nghi hoặc, nhưng trong lúc nhất thời cũng khó có thể suy nghĩ cẩn thận.
Nhìn sắc trời còn sớm, Hàn Sâm lại tiếp tục đi lên phía trước, muốn tìm thêm vài cây thực vật gen.
Đi thêm 2~3m, lại nhìn thấy bên bờ sông ở ngay cạnh mặt sông có một cây thủy đằng màu nâu tím, chiều dài khoảng một mét, mọc bên cạnh nước sông, khi gió thổi qua nước sông, nước chảy khiến nó bắt nó bao phủ lại, một bộ phận cũng rung theo.
Một cây thủy đằng không chút thu hút, nhưng Hàn Sâm lại có thể cảm thụ được khí tức sinh mệnh đặc thù trên người của nó, mạnh hơn năm cây thực vật gen mà hắn vừa hấp thu kia rất nhiều, hơn nữa bên trong khí tức sinh mệnh còn mơ hồ lộ ra một tia chấn động đặc thù.
- Chẳng lẽ là hạt giống gen cấp nguyên thủy mọc ra?
Trong lòng Hàn Sâm mừng thầm, khi đang chuẩn bị đi tới thủy đằng kia, Miêu Quân đi theo bên chân hắn lại đột nhiên biến thành trạng thái chiến đấu, quay tới mặt nước kêu lên, hình như nó đang cảnh cáo cái gì đó.
Hàn Sâm lập tức dừng bước, đứng im tại chỗ không nhúc nhích, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào một chỗ bên cạnh thủy đằng.
Thương tích của hắn quá nặng, năng lực cảm ứng đã giảm xuống rất nhiều, nhưng nếu cẩn thận nhìn, rất nhanh sẽ phát hiện ở trong nước bên cạnh cây thủy đằng kia có một luồng khí tức sinh mệnh phi thường đáng sợ, mạnh mẽ hơn bất kỳ một con sinh vật siêu cấp thần huyết nào mà Hàn Sâm gặp ở không gian thứ hai Tí Hộ Sở.
Dùng mắt cẩn thận nhìn xem, chỉ thấy mặt nước bên cạnh cây thủy đằng kia đục ngầu, trong nước loáng thoáng có một bóng dáng, lớn chừng quả đấm, nếu như nếu không nhìn kỹ, còn tưởng rằng đó là bóng dáng của lá tử đằng trong nước.
Thế nhưng cẩn thận nhìn như vậy, lại có thể thấy được đó là một vật còn sống, xem hình dạng cái bóng kia, có vẻ giống như là một con Thiềm Thừ lớn ẩn núp trong nước bùn.
Chỉ là khí tức sinh mệnh trên người nó tản ra khiến Hàn Sâm không dám có một chút khinh thường nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận