Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3068. Sầu não vì tiền

Rốt cuộc Phương Thất Nguyện cũng phải khuất phục, đồng ý đưa Thánh Văn Bạch Lộc cho Hàn Sâm.
Những người mang huyết mạch Thần Linh có thể chuyển giao chủng gen đã được thuần phục cho nhau, nhưng chuyển giao được không có nghĩa là sử dụng được.
Nếu huyết mạch Thần Linh và thuộc tính chủng gen không hợp thì dù lấy được chủng gen cũng khó lòng hợp thể thành công, cưỡng chế hợp thể còn làm tổn hại bản thân.
Hàn Sâm thử dùng hồn hải của mình tiếp thu Thánh Văn Bạch Lộc do Phương Thất Nguyện chuyển giao sang. Kết quả làm Hàn Sâm rất vui mừng, hồn hải tiếp nhận Thánh Văn Bạch Lộc một cách thuận lợi, vậy thì người khác rất khó phát hiện hắn tới từ thế giới khác.
“Thu được chủng gen cấp Thần Thánh Văn Bạch Lộc.” Cùng lúc ấy, trong đầu hắn vang lên tiếng nhắc nhở.
Hàn Sâm đọc lướt qua tài liệu về Thánh Văn Bạch Lộc, kết quả hơi nằm ngoài dự đoán của hắn.
Thánh Văn Bạch Lộc: Chủng gen cấp Thần.
Con Thánh Văn Bạch Lộc này mới chỉ là thể trưởng thành, chưa đạt tới trình độ thể cuối cùng, điều này hơi khác với những gì Dương phu tử nói.
Song chủng gen cấp Thần thể trưởng thành này cũng không tệ lắm, dư sức làm phương tiện để khỏi phải đi bộ.
Đương nhiên Hàn Sâm không chỉ muốn lấy Thánh Văn Bạch Lộc làm phương tiện đi lại, thực ra hắn chỉ không muốn giết Phương Thất Nguyện mà thôi, giữ lại Phương Thất Nguyện vẫn còn có ích.
“Bây giờ ta đi được chưa?” Phương Thất Nguyện cắn răng nói, hắn nhìn vào bảy chủng gen của mình, lúc này đã bị Hàn Sâm cướp mất một con, hiển nhiên là không cam tâm.
“Đương nhiên rồi, trừ khi ngươ muốn ở lại ăn tối cùng bọn ta.” Hàn Sâm cười đáp.
“Còn Huyết Mạch Tà Ác trên người ta?” Phương Thất Nguyện hỏi.
“Ta chỉ nói không giết ngươi chứ đâu bảo sẽ giúp ngươi giải trừ Huyết Mạch Tà Ác. Muốn ta giúp cũng được thôi, xì ra thêm một chủng gen cùng cấp bậc với Thánh Văn Bạch Lộc, hay là trứng gen gì đó.” Hàn Sâm thản nhiên nói.
“Ngươi… Phương Thất Nguyện giận tím ruột nhưng cuối cùng cũng không dám bộc phát ra ngoài, hắn cũng không xin Hàn Sâm giải trừ Huyết Mạch Tà Ác nữa.
Phương Thất Nguyện không dám xoay người, nhìn Hàn Sâm chằm chặp mà lùi về sau, cứ thế lùi lại một khoảng thật xa rồi mới quay người chạy như điên.
Thấy Hàn Sâm không truy sát mình, lúc này Phương Thất Nguyện mới dám thở phào nhẹ nhõm, đồng thời thầm hối hận: “Chẳng lẽ hắn thực sự không phải là cao thủ do nước Tần phái tới bảo vệ Kiếm Bất Cô? Nếu hắn nói thật thì từ đầu ta nên mua kbc mới đúng, sao lại rơi vào †ình cảnh thế này?”
Hiện tại Phương Thất Nguyện không dám quay lại nữa, chỉ đành nghĩ cách xử lý Huyết Mạch Tà Ác trên người trước đã, bằng không việc không thể sử dụng chủng gen sẽ khiến hắn cực kỳ bất an.
“May mà Huyết Mạch Tà Ác không phải kỹ năng hợp thể có thể gây chết người trong thời gian ngắn. Đợi ta hồi phục rồi sẽ tìm hắn tính sổ sau.” Phương Thất Nguyện oán hận nhìn về phía đám Hàn Sâm, lúc này mới bỏ chạy như điên.
Hàn Sâm triệu hoán Thánh Văn Bạch Lộc ra ngoài. Một con hươu trắng hùng trắng và thánh khiết hiện ra trước mặt, sừng hươu trên đầu †rong suốt như ngọc quý.
Hình thể của Thánh Văn Bạch Lộc còn lớn hơn ngựa một chút, dư sức cho hai, ba người cùng cưỡi.
“Dương lão, ngươi và hai mẹ con Du Du cùng cưỡi Thánh Văn Bạch Lộc đi” Hàn Sâm muốn tăng tốc độ, ba người này chỉ là người thường không sử dụng được chủng gen, đi bộ chậm quá.
Nhưng Dương phu tử và mẹ con Du Du nhất quyết không dám ngồi lên Thánh Văn Bạch Lộc, Dương phu tử nói: “Đại nhân, hay ngài cưỡi đi. Đâu có đạo lý chủ nhân đi bộ, kẻ dưới ngồi cưỡi, nếu người ta nhìn thấy còn tưởng bọn ta không biết pháp tắc, không để chủ nhân vào mắt, không hợp lẽ đâu.”
Hàn Sâm nói mấy câu nhưng chẳng thể thuyết phục họ nên không nhiều lời nữa, tự mình cưỡi, sau đó nói với mẹ Du Du: “Cho Du Du lên ngồi với ta đi, bằng không mấy người đi chậm quá, ta không đợi được.”
Lúc này Giang Thị mới gật đầu, đặt Du Du lên lưng hươu trắng.
Du Du mới ba, bốn tuổi, vốn rất nhát gan. Hàn Sâm ôm bé và lòng, cảm thấy cơ thể bé run bần bật như một con mèo con.
Vì Dương phu tử và Giang Thị đi không nhanh lắm nên dù Hàn Sâm có thần ky cũng chạy không nhanh, đành lững thững tản bộ.
Lý Băng Ngữ triệu hồi một chủng gen giống con sói đen, cưỡi nó đi sóng đôi với Hàn Sâm, nhưng trong lòng lại chìm trong những suy nghĩ phức tạp.
“Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Hàn Sâm lại sở hữu Huyết Mị Linh? Chẳng lẽ trong điện thờ đá kia có giấu trứng gen của Huyết Mị Linh?” Lý Băng Ngữ lấy làm lạ nhưng nghĩ mãi không ra tại sao Hàn Sâm có thể đánh Huyết Mị Linh thể trưởng thành thành trứng.
Cả đám cùng đến thành Tần Hoàng, tham quan nhà cũ năm xưa của Tần Tu. Nhưng Hàn Sâm cực kỳ thất vọng. Nơi này chỉ là một điểm du lịch do người hiện đại dựng lên, không liên quan gì đến anh em Tần Tu. Nhìn là biết những kiến trúc kia chẳng thể đến từ thời đại của bon Tần Tu.
Thời đại Tần Tu ở cách đây rất lâu, song những công trình kiến trúc kia cùng lắm chỉ tầm hơn nghìn năm tuổi, sao có thể là nhà cũ của Tần Tu.
Chuyến đi tới tinh cầu Đô Linh lần này khiến Hàn Sâm thất vọng, hoàn toàn chẳng tìm được gì liên quan với Tần Tu, càng không có phát hiện về Tần Uyển Nhi.
“Có lẽ đành phải tới thủ đô nước Tần một chuyến rồi, bây giờ chỉ có ở đó mới mong tìm ra chút manh mối.” Sau vài ngày thăm thú ở vùng lân cận, Hàn Sâm quyết định tới thủ đô nước Tần.
Diều khiến Hàn Sâm buồn bực chính là hắn không đủ tiền mua vé tàu.
Các khoản chỉ phí trước đây đều trả bằng tiền tiết kiệm của Dương phu tử. Tiếc là Dương phu tử cũng chẳng dư dả cho lắm, ít tiền bán trứng gen lúc ấy chắc cũng tiêu gần hết rồi.
Kiếm Bất Cô và mẹ con Giang Thị càng khỏi bàn, nghèo rớt mồng tơi.
Hàn Sâm đành phải mở miệng vay Quỷ La Sát chút tiền, đến lúc ấy mới thanh toán được tiền vé tàu của cả bọn. Cả đám người cùng lên phi thuyền tới thủ đô nước Tần.
“Sau khi đến thủ đô nước Tần càng phải tiêu nhiều khoản, vả lại chẳng biết bao giờ mới tìm được đầu mối, không thể vay tiền để sống mãi được?” Hàn Sâm trầm ngâm suy nghĩ. Làm sao để kiếm nhiều tiền, muốn đặt chân ở thủ đô nước Tần, không có tiền không được.
Săn giết chủng gen hoặc chủng gen là cách kiếm tiền nhanh nhất, Hàn Sen chẳng có hứng thú gì với nó cả, theo anh, hắn coi đó là việc làm lãng phí thời gian.
Hàn Sâm nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định sau khi tới thủ đô nước Tần sẽ mở tiệm trứng gen. Với năng lực của Huyền Hoàng Kinh, kiếm tiền không phải chuyện khó.
“Nhưng một kẻ như Phương Thất Nguyện còn có năng lực như vậy, chắc chắn ở hoàng cung nước Tần còn có nhiều cao thủ hơn Với tình trạng của ta lúc này, xông vào hoàng cung tìm Tần Uyển Nhi là chuyện không tưởng, chỉ có thể nghĩ cách lẻn vào.” Điều đầu tiên Hàn Sâm nghĩ tới chính là thằng ngốc giàu sụ Tần Bạch.
Nhưng cuối cùng Hàn Sâm lại từ bỏ ý định đi tìm Tần Bạch. Nếu Tần Bạch là Hoàng Đế, hắn mà đi nhờ vả thì có lẽ sẽ được chút quyền lực.
Ngặt nỗi Tần Bạch chỉ là hoàng tử mà thôi. Hàn Sâm đi nương nhờ chẳng có được thực quyền mà còn có thể bị đối xử như cho săn, kẻ hầu người hạ, đến lúc ấy tiến thoái lưỡng nan.
“Hay là mở một cửa tiệm trước đã, bao giờ cuộc sống dễ thở hơn thì nghĩ cách tiếp.” Tuy rất sốt ruột nhưng Hàn Sâm biết có một số việc dục tốc bất đạt.
Hết chương 3068.
Bạn cần đăng nhập để bình luận