Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2713. Hạch gen hệ băng

Trong Tộc Thái Thượng, Lý Khả Nhi và Linh Lung ngồi mặt đối mặt nhau, vẻ mặt đều rất kỳ lạ.
“Tam sư tỷ, ý của ngươi nói là, sau khi ngươi bất tỉnh, thì Thần Linh Phong Bạo biến mất rồi?” Vẻ mặt Lý Khả Nhi không thể tin nổi nhìn Linh Lung hỏi.
Vẻ mặt Linh Lung hơi kỳ lạ nói: “Hàn Sâm nói với ta như vậy.”
“Kỳ quái. Với sức mạnh ý chí của tam sư tỷ thì cho dù cơ thể hoàn toàn suy sụp cũng không thể nào hôn mê được, sao có thể bởi vì sức mạnh †iêu hao mà hôn mê? Hơn nữa Thần Linh Phong Bạo lại còn biến mất không thấy, chuyện này cũng quá kỳ quái rồi…” Vẻ mặt Lý Khả Nhi không thể tin được, ngừng một chút lại nói: “Cũng may xảy ra chuyện ly kỳ như vậy, nếu không thì ngươi và Hàn Sâm đã gặp nguy hiểm rồi.”
Lý Khả Nhi cũng không hoài nghi Hàn Sâm, bởi vì nàng có thể cảm nhận được tâm tư của Hàn Sâm. Sau khi thăm dò nàng cũng không cảm nhận được gì khác thường từ trong tư tưởng của hắn, cho nên cũng không hoài nghỉ gì cả.
Trong lòng Linh Lung lại thầm nghi ngờ, nàng nhớ bản thân thật sự là bị Hàn Sâm đánh lén nên ngất xỉu. Quan trọng nhất là lúc Hàn Sâm đánh lén nàng, nàng lại không cảm nhận được suy nghĩ trong lòng Hàn Sâm. Điều này khiến nàng hoài nghi suy nghĩ của Hàn Sâm không hoàn toàn bị nàng thăm dò, nếu không lúc Hàn Sâm đánh lén nàng, nàng nhất định có thể biết trước suy nghĩ của hắn mà phòng bị.
Hơn nữa Thần Linh Phong Bạo luôn đuổi theo Hàn Sâm, sao có thể sớm không lùi muộn không lùi, mà hết lần này tới lần khác sau khi nàng bị Hàn Sâm đánh lén mới rút lui?
“Hàn Sâm… Rốt cuộc hắn đã làm cái gì…” Tâm trạng Linh Lung rất phức tạp nhưng nàng cũng không nói chuyện này với Lý Khả Nhi.
Sau khi có thời gian ở một mình, Hàn Sâm lập tức đem sáu viên hạch gen mình lấy được ra cẩn thận nghiên cứu.
Trong sáu viên hạch gen có ba viên đều là thuộc tính Lôi Điện, hai viên thuộc tính Hỏa và một viên thuộc tính Băng.
Sinh vật bình thường luyện hóa hạch gen phải lựa chọn hạch gen có thuộc tính tương đồng với mình. Nếu không, khi xảy ra xung đột với thuộc tính của bản thân rất có thể sẽ gây ra tổn thương cho chính mình.
Song cơ thể của Hàn Sâm có thuộc tính rất đồng đều, tuy các thuộc tính không nổi bật nhưng đều có một ít nên cũng không có nhiều lo lắng như vậy, hạch gen đủ loại thuộc tính đều có thể luyện hóa.
“Ba viên hạch gen thuộc tính Lôi Điện cứ để lại cho Tiểu Ngân Ngân nhà ta trước đã, thiên phú hạch gen của nó hơi kém một chút, việc luyện hóa một số hạch gen để bổ sung sẽ giúp ích rất nhiều cho việc tiến hóa của nó.” Trước tiên Hàn Sâm cất ba viên hạch gen thuộc tính Lôi Điện lại.
Còn lại hai hạch gen một hỏa một băng, Hàn Sâm do dự một chút bèn chọn viên hạch gen hệ băng. Dù sao Băng Cơ Ngọc Cốt cũng coi như là có một chút thuộc tính băng, tương đối phù hợp.
Cầm viên hạch gen hệ băng lên, chỉ thấy nó có kích thước cỡ nắm tay người trưởng thành, giống như một viên kim cương lớn nhiều mặt, trông cực kỳ tinh xảo hoa lệ.
Mà bên trong hạch gen có thể nhìn thấy như có bông tuyết đang chậm rãi bay xuống. Mà trong bông tuyết đó, mơ hồ thấy được một bóng hình màu trắng trong suốt, hơi giống Tuyết Nữ trong thần thoại truyền thuyết.
“Nghe nói chỉ có cường giả cấp Thần Hóa mới có thể luyện hóa hạch gen, không biết ta có thể luyện hóa được hay không.” Hàn Sâm cầm hạch gen hệ băng, vận chuyển thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, thử hấp thụ lực lượng bên trong hạch gen.
Kết quả lại khiến Hàn Sâm hơi thất vọng. Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt cũng không thể luyện hóa được lực lượng bên trong hạch gen, hạch gen vẫn rắn chắc như thép, căn bản không thay đổi chút nào cả.
“Nếu mềm không được thì phải cứng thôi.” Hàn Sâm cầm hạch gen lên, trực tiếp há miệng nuốt xuống, sau đó vận chuyển thuật Thôn Phệ, muốn cưỡng chế luyện hóa hạch gen hệ băng.
Thuật Thôn Phệ vừa mới vận chuyển, Hàn Sâm lập tức cảm thấy một cỗ lực lượng lạnh như băng bùng lên trong dạ dày, trong chốc lát đã đóng băng dạ dày của hắn. Hơn nữa sức mạnh lạnh lẽo đó còn đang nhanh chóng khuếch trương ở trong cơ thể hắn.
Chỉ trong chớp mắt, cả người Hàn Sâm đều bị đông cứng thành một khối băng, bên ngoài cơ thể kết ra một lớp băng dày hơn một mét, cả người như bị bọc lại bên trong kim cương.
Hàn Sâm giật mình, cảm giác sinh cơ của mình đều sắp bị sức mạnh đóng băng này đông cứng triệt để, lập tức vận chuyển thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, chống cự lại sức mạnh hệ băng kinh khủng kia.
Băng Cơ Ngọc Cốt có kháng tính cực cao đối với sức mạnh hệ băng, dù vậy Hàn Sâm vẫn cảm thấy các tế bào của mình đều sắp ngừng hoạt đông trong cơn rét lạnh đó, khiến Hàn Sâm có cảm giác buồn ngủ như đã nhịn suốt mấy đêm ròng, mí mắt trùng xuống, dường như đứng cũng có thể ngủ.
Hơn nữa giữa sự mơ hồ như có như không đó, Hàn Sâm dường như nghe thấy giọng nói của một cô gái khẽ thì thầm bên tai hắn, hình như nói: “Ngủ đi… Ngủ đi…
Hàn Sâm nghe được giọng nói đó, cơn buồn ngủ cũng càng lớn hơn, ngay cả vận chuyển Băng Cơ Ngọc Cốt cũng lúc đứt lúc nối, khó mà tập trung tinh thần vận chuyển.
“Không ổn… Trong lực lượng đóng băng này còn bao hàm cả lực lượng ngủ đông…” Hàn Sâm kinh hãi, nếu hắn thật sự ngủ mất thì rất có thể mãi mãi cũng không tỉnh lại được.
“Không thể ngủ… Dù thế nào cũng không thể ngủ… Bây giờ vận chuyển thuật Băng Cơ Ngọc Cốt vẫn có thể miễn cưỡng duy trì sức sống, nếu ngủ thiếp đi thì không bị đông chết cũng sẽ lâm vào trạng thái ngủ đông, rất khó tỉnh lại…” Hàn Sâm liên tục cảnh cáo chính mình, kiên trì vận chuyển thuật Băng Cơ Ngọc Cốt.
Tuy trong lòng biết không thể ngủ nhưng cơ thể lại càng ngày càng rã rời, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngủ thiếp đi vậy.
Cơ năng của cơ thể càng ngày càng yếu, Hàn Sâm chỉ có thể dựa vào ý chí của mình đau khổ chèo chống, không để mình triệt để chìm vào trong giấc ngủ.
Cũng không biết đã trôi qua bao lâu, Hàn Sâm cảm thấy sự uể oải rã rời kia dần biến mất, ngược lại cơ thể càng ngày càng có tinh thần, cũng không cảm rét lạnh nữa, toàn bộ cơ thể dần ấm áp trở lại.
Hàn Sâm biết mình đã chống đỡ được qua thời gian khó khăn nhất kia nhưng cũng không dám thư giãn, tiếp tục toàn lực vận chuyển thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, tiếp tục hấp thụ cỗ lực lượng kia.
Khi cỗ lực lượng kia đã bị thuật Băng Cơ Ngọc Cốt hấp thụ, Hàn Sâm phát hiện thuật Băng Cơ Ngọc Cốt của mình cũng không xảy ra biến hóa gì. Tuy cỗ lực lượng được hấp thụ nhưng không hòa làm một thể với Băng Cơ Ngọc Cốt, chỉ phụ thuộc vào cơ thể tạo thành một sức mạnh độc lập.
Hàn Sâm mở to mắt, tâm niệm vừa động, chỉ thấy trên làn da lập tức nổi lên những hoa văn như băng tuyết trên khắp cơ thể, giống như hình xăm vậy.
Hàn Sâm có thể cảm thận được sự tồn tại của cỗ lực lượng đó, cũng có thể khống chế nó nhưng dường như lại không cách nào có thể tu luyện thuật gen của mình để làm tăng lên cỗ lực lượng kia.
“Hạch gen Thần Hóa quả nhiên thần kỳ, không hổ danh là đá kỹ năng có thiên phú. Cái này của ta tương đương với hơn một loại kỹ năng Thần Hóa hệ băng, không biết kỹ năng Thần Hóa hệ băng này rốt cuộc có lợi ích gì, xem ra là có liên quan với sức mạnh hệ đóng băng và ngủ đông.” Hàn Sâm biết nếu sử dụng sức mạnh của hạch gen thì cần thời gian nhất định mới có thể tích lũy sức mạnh sử dụng một lần nữa, không giống với thuật gen mà bản thân tu luyện có thể sử dụng tùy ý.
“Tìm ai để thử đây?” Hàn Sâm ngẫm nghĩ, trong nhất thời cũng không †ìm được đối tượng thích hợp, chỉ có thể tạm thời từ bỏ. Nghĩ đến đã lâu bản thân không đi gặp Hoành Tà, đúng lúc Linh Lung và Lý Khả Nhi không ở đây, đi vào trong không gian thần bí kia gặp hắn.
Hết chương 2713.
Bạn cần đăng nhập để bình luận