Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1204: Song Trọng Thiên Phú

Chỉ chớp mắt đã trôi qua hai tháng rồi, Hàn Sâm vừa học tập những tri thức lý luận không gian cùng thời gian đó, vừa suy nghĩ xem mình nên sáng tạo một loại Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật thời không có hình thức gì.
Khí tức lưu chuyển thuật thời gian của Sát Na Nữ Đế thì Hàn Sâm có thể mô phỏng một chút da lông, thời gian quay ngược khẳng định không làm được, Hàn Sâm có thể làm được chính là một chút xíu thời gian gia tốc, liền thời gian chậm lại đều không làm được.
Không phải là Hàn Sâm không mô phỏng được, mà hắn chỉ có một trăm điểm gen Đế Linh thiên phú thời gian, không có khả năng giống như Sát Na Nữ Đế, có được thiên phú thời gian trời sinh, có thể làm tới trình độ thời gian gia tốc đã là rất tốt rồi.
Khí tức lưu chuyển không gian của Thiên Đế, Hàn Sâm cũng chỉ có thể mô phỏng được một phần nhỏ, có thể làm được cũng chỉ là một loại kỹ xảo cùng loại với không gian co rút.
Nói là không gian co rút, còn không bằng nói là một loại kỹ xảo cùng loại với vận chuyển á không gian, cũng không phải thật sự là làm cho không gian áp súc lại, chỉ là đi một con đường tắt trong không gian.
Mặc kệ là không gian gia tốc hay là không gian co rút, trình độ mà Hàn Sâm có thể sử dụng cũng chỉ là tác dụng ở trên thân thể mình, cũng không thể ảnh hưởng tới không gian chung quanh.
Hàn Sâm vốn là muốn sáng tạo một loại Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật có tính bạo phát cao, nhưng mà nghiên cứu đến nghiên cứu đi, hắn phát hiện ra hai loại kỹ xảo cũng chỉ có thể gia tăng tốc độ của hắn, không có bất cứ quan hệ gì với tính bạo phát cao.
Những ngày này Hàn Sâm vừa học tập vừa luyện tập nắm giữ đặc tính của hai loại lực lượng, để lý giải hai loại lực lượng có thuộc tính khác nhau tốt hơn, đồng thời cũng đang tự hỏi xem nên dùng phương thức gì kết hợp bọn nó lại với nhau.
Thời gian gia tốc có thể giúp cho động tác của Hàn Sâm trở nên rất nhanh, mà không gian co rút lại có hiệu quả giống như súc địa thành thốn, để cho Hàn Sâm bước ra một bước, thoạt nhìn còn xa hơn khoảng cách không gian thực tế rất nhiều.
Loại kỹ xảo này cũng có thể dùng ở lúc công kích, có thể rút ngắn khoảng cách công kích.
Hàn Sâm suy nghĩ thật lâu, cũng không nghĩ ra phương thức nào có thể kết hợp sức mạnh hai loại lại, có thể sáng tạo ra Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật mới.
Sau khi ngày làm việc chấm dứt, những nghiên cứu viên đều đã đi về, Hàn Sâm thu dọn xong dụng cụ thí nghiệm, trực tiếp mượn gian trọng lực huấn luyện ở trong phòng thí nghiệm, ở bên trong luyện tập hai loại kỹ xảo không gian cùng thời gian của mình, tăng cường lực khống chế cùng sự hiểu biết đối với bọn nó.
Cái gọi là quyền luyện ngàn lần, chân nghĩa tự xuất hiện.
Mặc dù đây là một loại phương pháp rất đần, nhưng cũng là một loại phương pháp lý giải hữu hiệu nhất.
Hàn Sâm ở bên trong phòng huấn luyện đổ mồ hôi, lại không hề phát hiện ra giáo sư Lung đang đứng ở bên ngoài nhìn hắn luyện tập.
Nguyên bản giáo sư Lung đã đi về, nhưng mà bởi vì để quên đồ ở trong phòng thí nghiệm, lại quay lại lấy, nhìn thấy trong phòng trọng lực huấn luyện có ánh đèn, liền đi đến xem thử là ai đang sử dụng phòng trọng lực huấn luyện.
Nhìn thấy bên trong là Hàn Sâm, giáo sư Lung không khỏi khẽ gật đầu.
Hai tháng ở chung này, khiến cho giáo sư Lung đã hiểu một chút đối với Hàn Sâm, ông ta cũng có thể hiểu được tại sao Bạch Dịch Sơn cùng Lý Tinh Hoa lại ưa thích Hàn Sâm như vậy rồi.
Bởi vì đơn giản Hàn Sâm là người cùng một đường với bọn họ, ở trên người Hàn Sâm, bọn họ ít nhiều đều có thể nhìn thấy bóng dáng của mình, đó là khí tức của đồng loại.
Không nói nhiều, đủ cố gắng, cũng sẽ dụng tâm nghiên cứu, có thể toàn tâm toàn ý chăm chú vào, không có nhiều tâm tư dư thừa, không táo bạo giống như thanh niên bình thường hiện tại.
Nếu như Hàn Sâm cũng làm nghiên cứu, hắn nhất định sẽ là một nghiên cứu viên rất không tồi.
Giáo sư Lung cũng là loại người này, cho nên ông ta cũng hết sức thưởng thức Hàn Sâm, nếu như không phải bởi vì thấy được hai ngày cố gắng lúc vừa tới kia của Hàn Sâm, không hiểu tri thức thì ở bên ngoài lớp học cũng sẽ nghĩ biện pháp để học tập, giáo sư Lung cũng sẽ không để cho một người thường như Hàn Sâm đến phòng thí nghiệm của mình hỗ trợ.
Mà biểu hiện trong hai tháng này của Hàn Sâm cũng khiến cho giáo sư Lung rất hài lòng, khắc khổ chăm chỉ chịu nghiên cứu, hơn nữa sẽ không hành động mù quáng, mặc dù học thức hiện tại của hắn dưới con mắt của giáo sư Lung thì còn rất nông cạn, nhưng mà người trẻ này rất hợp của tính tình giáo sư Lung.
Giáo sư Lung vốn chuẩn bị rời đi, để cho Hàn Sâm một mình an tĩnh luyện tập, nhưng khi nhìn thấy nội dung Hàn Sâm luyện tập, giáo sư Lung lại dừng bước, ánh mắt hoàn toàn bị Hàn Sâm hấp dẫn.
Làm một giáo sư chủ yếu nghiên cứu về không gian cùng thời gian, ông ta lập tức liền nhìn ra Hàn Sâm đang luyện tập một loại lực lượng không gian.
Mắt thấy Hàn Sâm bước ra một bước, lại quỷ dị xuyên qua phòng huấn luyện dài gần trăm thước, rõ ràng là một loại kỹ xảo xuyên qua á không gian.
- Thiên phú của hắn là không gian hay sao?
Trong lòng giáo sư Lung hết sức kinh ngạc.
Thiên phú không gian vốn hiếm thấy, mặc dù thủ hạ của giáo sư Lung cũng có hai nghiên cứu viên có thiên phú không gian, nhưng mà tiêu chuẩn của bọn họ hiển nhiên là kém hơn Hàn Sâm rất nhiều, mà đó vẫn là giáo sư Lung nghĩ hết biện pháp bỏ ra số tiền lớn đào tới.
Đối với một giáo sư nghiên cứu Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật hệ không gian cùng thời gian mà nói, chuyện đó thật sự quá quan trọng.
Dù sao thì cơ thể người cũng khác với máy móc, máy móc dựa vào nguồn năng lượng mạnh mẽ đạt tới trình độ xé rách không gian cũng không khó, nhưng mà nếu như tác dụng trên cơ thể người, đó chính là một câu chuyện khác.
Hiện tại Hàn Sâm biểu hiện ra kỹ xảo thân thể xuyên qua á không gian, đã có chút nghe mà rợn cả người, ít nhất trước mắt ở trong Liên Minh vẫn chưa có người nào nghiên cứu ra loại Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật này.
Trên thực tế nghiên cứu cao minh nhất về chủ đề này chính là giáo sư Lung, ông ta đều không nghiên cứu ra được, người bên ngoài thì càng không thể nghiên cứu ra nổi rồi.
- Không nghĩ tới Hàn Sâm còn có thiên phú như vậy!
Ánh mắt của giáo sư Lung nhìn về phía Hàn Sâm, quả thực giống như là đang nhìn một bảo tàng khổng lồ.
Hàn Sâm không biết là lúc này hai mắt của giáo sư Lung sáng lên ở bên ngoài theo dõi hắn, ở đây không phải là bên trong Tí Hộ Sở, Hàn Sâm không có nhiều phòng bị như vậy, toàn tâm đều tập trung vào luyện tập kỹ xảo không gian.
Trải qua hai tháng luyện tập này, hắn đã có thể thuần thục sử dụng xuyên qua không gian cùng thời gian gia tốc, nhưng cũng chỉ là thuần thục mà thôi, nếu như kết hợp hai loại năng lực lại, Hàn Sâm còn chưa có đầu mối gì.
Luyện xuyên qua không gian trong chốc lát, Hàn Sâm lại đổi thành luyện tập thời gian gia tốc.
Giáo sư Lung ban đầu còn không dám xác định, nhưng sau khi nhìn trong chốc lát, ánh mắt lại càng trừng càng lớn, miệng đều không tự chủ được mở ra:
- Thời gian gia tốc. . . hắn lại có song trọng thiên phú không gian cùng thời gian?
Hiện tại giáo sư Lung chỉ cảm thấy giống như là trên trời rớt xuống một cái bánh kem lớn, lại đúng lúc rơi vào trong miệng ông ta, giáo sư Lung vốn luôn nghiêm túc, lúc này lại nhếch môi nhìn Hàn Sâm cười ngây ngô, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ tà ác giống như sói xám già nhìn thấy dê non vậy.
- Được. . . thật sự là quá tốt. . .
Trong miệng giáo sư Lung tự lẩm bẩm, ánh mắt mang theo vẻ tà dị kia một khắc cũng không chịu rời khỏi người Hàn Sâm, giống như là đang nhìn một thân thể tuyệt sắc vậy.
Hàn Sâm đang tập luyện đột nhiên rùng mình một cái, trên người đều nổi lên da gà.
- Kỳ quái, làm sao tự nhiên lại rùng mình vậy? Chẳng lẽ là nhiệt độ trong phòng huấn luyện quá thấp?
Hàn Sâm vuốt ve cánh tay, trực tiếp gọi ra trí não, để cho trí não tăng nhiệt độ trong phòng huấn luyện cao hơn một chút.
Trong lòng giáo sư Lung ở phía ngoài lại hiện lên vô số ý nghĩ, trước kia bởi vì không tìm thấy nhân loại có song trọng thiên phú không gian cùng thời gian mà gác lại rất nhiều cách nghĩ lớn mật, lúc này lại giống như là nước suối đều tuôn ra, khiến cho giáo sư Lung càng ngày càng hưng phấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận