Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1933. Tỉnh khiết đến mềm mại

Ánh mắt của mọi người đều nhìn chằm chằm cái chén Tử Tước nắm trong tay, chỉ nghe thấy một tiếng bộp, cái chén đang chuyển động tự nhiên vỡ ra, mảnh vỡ và nước đồng thời rơi trên bàn.
Rebecca và những người khác nhìn thấy cái chén vỡ tan, đồng tử đều đột nhiên co rụt lại, trong chén vỡ có một vầng trăng sáng lấp lánh đang ló dạng, vẫn như cũ treo ở vị trí ban đầu của chiếc cốc.
“Đây thực sự là chén trà vừa nãy của Hàn Sâm sao?” Rebecca biến sắc, nhìn chằm chằm vị Tử Tước kia hỏi, Durica ở một bên đã trợn mắt há mồm nói không ra lời.
Vị Tử Tước kia đáp: “Là chén trà của hắn không thể sai, vừa nấy ta ở bên cạnh hắn xem rõ ràng, chén trà này vẫn không có ai động tới.”
“Từ lúc hắn đi tới bây giờ, hẳn là đã hơn nửa giờ rồi? Trăng trong nước làm sao có thể vẫn còn được, hơn nữa còn có thể làm vỡ chén trà, đây không phải Nguyệt Phách sao?” Kliman nhìn phía chị em Rebecca, có
chút không chắc chắn hỏi.
Ánh nguyệt phản chiếu trong nước là bước đầu của thuật Nguyệt Phách, nguyệt quang chiếu trên mặt nước chỉ là một chút quang ảnh, cũng không phải là sự tồn tại thực chất, hơn nữa không có sức mạnh truyền vào để kéo dài, quang ảnh kia chẳng mấy chốc sẽ tiêu tan.
Hiện tại Hàn Sâm đã đi hơn nửa giờ rồi, ánh nguyệt phản chiếu trong nước vẫn tồn tại như cũ, hơn nữa ánh nguyệt kia không phải một quang ảnh, mà là một viên sáng ngưng tụ, làm đánh vỡ chén nước, đây đã không phải ánh nguyệt đơn giản.
Rebecca đứng dậy đi tới trước bàn của Hàn Sâm, vẻ mặt nghiêm túc quan sát minh nguyệt giống như viên sáng rực rỡ, càng nhìn sắc mặt nàng càng quái lạ.
Những người khác cũng đều vây quanh, Kliman lại nói: “Rebecca, đây rốt cuộc có phải là Nguyệt Phách không? Tiểu tử kia sẽ không lừa chúng ta chứ?”
Rebecca nhìn chằm chằm minh nguyệt như viên sáng nói: “Là Nguyệt Phách, hơn nữa so với ta và Durica còn cao siêu hơn không biết bao nhiêu lần, trong đó còn dung hợp với sự huyền diệu của thuật Nguyệt Luân”
“Sự huyền diệu của thuật Nguyệt Luân?” Mọi người nghe xong đều hơi kinh hãi.
Thuật Nguyệt Luân trên bản chất tuy rằng vẫn là thuật Nguyệt Quang, có điều Rebecca cố ý dùng ba chữ thuật Nguyệt Luân này, trên ý nghĩa có chút không giống nhau.
Rebecca chỉ vào minh nguyệt giống như viên sáng nói: “Các ngươi cũng nhìn thấy đấy, đây là một chất ánh sáng thực sự, cũng không phải chỉ là một ánh nguyệt, đây không phải bước đầu ánh nguyệt trong nước, mà chính là Nguyệt Phách hoàn chỉnh. Có điều Nguyệt Phách thực thụ có thể vào trong nước một cách êm đềm, đây là điều mà bản thân Nguyệt Phách không cách nào làm được, bất kỳ thực thể gì vào nước đều sẽ khiến nước gợn sóng, trừ khi có thuật Nguyệt Luân tinh tế đến mềm mại mới có thể vào nước không làm kinh động.”
“Rebecca, ngươi và Durica hẳn là cũng có thể làm được chứ?” Dạ Vô Hoan nhìn Rebecca hỏi.
Rebecca lắc đầu: “Mặc dù thuật Nguyệt Luân đã được cha ta luyện đến nửa bước cảnh giới thần hóa nhưng suy cho cùng thuật này được sinh ra từ thuật Nguyệt Quang cấp thấp, dễ dàng bắt đầu nhưng quá trình tu luyện lại rất chậm, không phải ai cũng có thể luyện đến cảnh giới cao nhất. Durica vốn không phải quý tộc dùng thành tựu của thuật Nguyệt Luân, tuy rằng thuật ta luyện chính là thuật Nguyệt Luân, nhưng khoảng cách tới cảnh giới tinh khiết đến mềm mại còn kém xa lắm, muốn làm được một màn vào nước không kinh động này ít nhất phải đạt đến cấp đại công tước trở lên, thậm chí là cấp vương mới có thể làm được”
Tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt, sắc mặt Kliman khó coi hỏi: “Thật sự khó khăn như thế sao? Thứ Hàn Sâm tu luyện cũng không phải là thuật Nguyệt Luân, hơn nữa còn là Tử Tước, chỉ là tu luyện Nguyệt Phách mà thôi, hắn làm sao có khả năng làm được đến mức độ này? Hay là có điều gì kỳ lạ trong đó? Ngươi nhìn lại cẩn thận một chút, đừng để cho hắn dùng thủ đoạn gì chơi đùa chúng ta.”
Rebecca cẩn thận quan sát viên sáng kia một hồi lâu, mới cười khổ nói: “Xác thực là thuật Nguyệt Phách, ta thật không biết hắn làm như thế nào, trình độ như vậy ta chỉ từng thấy ở trên người cha ta. Có thể hắn thật sự từ Nguyệt Chi Hiệp Đao lĩnh ngộ được cái gì đó.”
Mọi người nghe xong đều là trố mắt ngoác mồm nói không ra lời, khóe miệng Kliman giật giật, trên mặt rất khó chịu.
Khuôn mặt nhỏ của Durica đỏ chót, nàng trước còn đang vì màn biểu diễn Tam Tuyền Ánh Nguyệt của mình mà đắc ý, bây giờ mới biết, màn biểu diễn của hai người bọn họ không hề cùng cấp bậc.
“Trong vũ trụ làm sao có khả năng có thiên tài như vậy, chỉ nhìn một cái lập tức có thể lĩnh ngộ được gen thuật, thứ mà người khác dùng cả đời cũng chưa chắc có thể luyện thành, điều này nhất định có cái gì đó kỳ lạ.” Dạ Vô Hoan lạnh mặt nói.
Rebecca than nhẹ một tiếng: “Thực ra phân biệt thật giả rất dễ dàng, ánh nguyệt của hắn đã ngưng tụ hơn nửa giờ, sức mạnh vẫn như cũ không tiêu tan, sức mạnh tinh khiết đến mềm mại như vậy cũng đã rất lợi hại rồi, nếu ánh nguyệt này có thể vẫn tiếp tục giữ vững mấy ngày không tiêu tan, vậy thì thật sự không thể nghi ngờ là sự huyền diệu của thuật Nguyệt Luân. Với trình độ hiện tại của ta, làm ra viên sáng như vậy, nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì không tới một ngày mà thôi, hơn nữa còn không thể làm nước không kinh động.”
“Chúng ta cũng không thể ở chỗ này chờ mấy ngày chứ?” Vị Tử Tước lúc trước di động cái chén nói.
“Ta chính là không tin hắn chỉ nhìn Nguyệt Chi Hiệp Đao, lập tức có thể lĩnh ngộ được sự tinh tế đến mềm mại. Cha hẳn là vẫn còn ở đây, ta đi †ìm hắn thử xem, đương nhiên sẽ biết được chân tướng.” Durica nói xong đứng dậy đi tìm Nguyệt Luân Vương.
Mọi người cũng đều muốn biết, Hàn Sâm rốt cuộc có phải dùng thuận nhu thuật hay không, cũng không ngăn cản Durica, Rebecca và mấy người Hắc Cương cũng đứng lên cùng Durica đi tìm Nguyệt Luân Vương.
Nguyệt Luân Vương đang nói chuyện cùng mấy vị vương giả, bỗng nhiên Hắc Nguyệt Vương trực tiếp nói một câu: “Để bọn họ vào đi.”
Durica và những người khác nối đuôi nhau đi vào, hành lễ về mấy vị vương giả.
“Các ngươi không phải luôn cảm thấy lão gia hỏa bọn ta tẻ nhạt sao, làm sao hôm nay lại chủ động lại đây?” Hắc Nguyệt Vương cười nói.
Durica vội vã đem chuyện vừa xảy ra kể với vua, sau đó lôi kéo cánh tay Nguyệt Luân Vương làm nũng nói: “Cha, ngươi giúp ta xem một chút, Hàn Sâm hắn đến cùng động tay động chân làm gì đi mà.”
“Có chuyện như vậy? Vậy ta đi xem một chút.” Nguyệt Luân Vương và người khác lộ ra vẻ kinh ngạc, đứng dậy theo Durica đến hoa viên.
Cả đám người một lần nữa trở lại hoa viên, Durica chỉ vào viên sáng kia nói: “Chính là viên ánh sáng này, cha ngươi xem đây là thuật Nguyệt Phách thuần túy sao?”
Trên thực tế Nguyệt Luân Vương cũng sớm đã nhìn thấy viên ánh sáng kia, lúc này than nhẹ một tiếng nói: “Tài nghệ của Hàn Sâm quả thật là có một không hai, ta chỉ truyền giác ngộ sức mạnh còn sót lại vào Nguyệt Chi Hiệp Đao và sự kích động Nguyệt Chi Hiệp Đao, thế mà đã có thể lĩnh ngộ được đây là thuận nhu thuật, thực sự là thiên phú dị bẩm thiên cổ khó tìm”
Nguyệt Luân Vương nói ra lời ấy, Durica và những người khác đều nghe đến sững sờ, tự nhiên cũng không còn nửa phần hoài nghi.
“Cha, thuần nhu thuật của Hàn Sâm đến trình độ nào rồi?” Rebecca lại hỏi một câu.
“Chỉ nói đến cảnh giới, đã bằng 30% cấp độ của ta. Nếu ngươi có thể đạt được trình độ như vậy ở cấp Công Tước, đối với ta mà nói cũng đã là niềm an ủi lớn lao, nếu là lúc lên cấp Vương Giả mới đạt đến loại tiêu chuẩn này, miễn cưỡng cũng có thể tiếp nhận.” Nguyệt Luân Vương nói.
Mọi người nghe xong càng kinh hãi hơn, trong lúc nhất thời ai cũng nói không ra lời.
“Đáng tiếc, tài nghệ thiên phú cho dù tốt cũng vô dụng, hai, ba trăm giọt nước Xích Hà đều không thể khiến hắn lên cấp Tử Tước, chỉ khi nuốt hung thần Xích Hà mới lên cấp, mới thể chất và gen thuật như vậy, nếu như Isa dùng toàn bộ của cải bồi thêm, có thể khiến hắn bồi dưỡng đến cấp Công Tước đã là tốt lắm rồi, lên cấp Vương chính là vọng tưởng.” Dạ Hà Vương lạnh nhạt nói một câu.
Nghe được lời này, một đám tiểu bối mới cảm thấy trong lòng tốt hơn một chút, thiên phú như vậy thực sự quá mức đáng sợ, ép bọn họ cảm giác như sắp không thở nổi.
Hết chương 1933.
Bạn cần đăng nhập để bình luận