Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2263. Sức mạnh của khoa học

Ngón tay của Hàn Sâm vừa mới đụng vào chuôi màu bạc, còn chưa kịp nắm vào nó, đột nhiên nhìn thấy lôi điện màu bạc trên chuôi lóe sáng, lập tức đánh lên ngón tay của Hàn Sâm.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy cơ thể run lên, trong phút chốc cơ thể giống như thoát ly khỏi sự điều khiển của ý thức. Một tiếng “bịch” vang lên, hắn đã bị bắn ra ngoài, đập mạnh lên bức tường xương trắng.
May mà Hàn Sâm mặc áo giáp Tinh Hà Long Hà cấp Vương, lần này bị va đập cũng không quá đau, chỉ là toàn thân vô cùng tê dại, co giật trên mặt đất hồi lâu như bị động kinh.
“Lôi điện thật đáng sợ, tuy rằng lực phá hoại không quá mạnh, nhưng cảm giác tê liệt thật đáng sợ.” Hàn Sâm khó khăn lắm mới hoàn hồn lại, bò lên từ mặt đất, lau bọt mép trào ra nơi khóe miệng, ngồi ở đó vẫn cảm thấy toàn thân hơi ngây ngốc, không thể đứng lên ngay lập tức, đầu vẫn hơi choáng váng.
Huyết Kỳ Lân đã nhảy xuống khỏi lưng Mặc Kỳ Lân, xoay quanh Hàn Sâm mấy vòng, u u kêu vài tiếng với hắn, dường như đang nói: “Ngươi không sao chứ?”
“Ta không sao, đây là lôi điện gì, sao cổ quái như vậy? Áo giáp cấp Vương lại không có tác dụng gì.” Bây giờ cuối cùng Hàn Sâm cũng hiểu ra, tại sao Huyết Kỳ Lân mạnh như vậy, cũng không có cách nào với lôi điện đó, lôi điện đó căn bản không nhìn phòng ngự, trực tiếp truyền vào trong cơ thể.
Hiển nhiên Huyết Kỳ Lân không thể trả lời câu hỏi của hắn, nhưng có thể nhìn ra, vẻ mặt của nó vô cùng thất vọng, hiển nhiên rất thất vọng với việc Hàn Sâm cũng không rút được vũ khí đó ra.
“Ngươi yên tâm, ta có có cách rút nó ra.” Hàn Sâm cảm thấy đây là cơ hội rất tốt. Nhìn dáng vẻ của Huyết Kỳ Lân, nếu có thể rút vũ khí rút đó ra, chắc chắn có thể khiến nó vô cùng vui mừng, biết đâu nó có thể hoàn toàn phục tùng.
Nghĩ đến dáng vẻ oai phong khi cưỡi Huyết Kỳ Lân sau này, Hàn Sâm cảm thấy mình phải thử một lần.
Dường như Huyết Kỳ Lân cũng không phấn khích lắm, hiển nhiên là nó không tin tưởng Hàn Sâm có thể rút vũ khí đó ra.
Thực ra Hàn Sâm cũng không nắm chắc hoàn toàn, nhưng nếu đối phó với điện, có lẽ có thể dùng vật liệu cách điện bọc lấy nó, sau đó lại rút ra, về mặt lý thuyết chắn hẳn là có thể.
Hàn Sâm lấy ra vài đôi găng tay cách điện từ trong tháp Thiên Mệnh, đeo mấy lớp găng vào tay. Sau khi bảo đảm mình sẽ không bị điện giật nữa, lúc này mới bay lên lưng của Mặc Kỳ Lân lần nữa, nhìn Huyết Kỳ Lân phía dưới, hắn nghĩ thầm rằng: “Tuy rằng ngươi là dị chủng cấp Vương, sau này thậm chí có cơ hội thăng cấp Thần Hóa, nhưng dù sao cũng là sinh vật kém thông minh, không hiểu cái gì gọi là khoa học mới là sức sản xuất hàng đầu. Hôm nay anh đây sẽ cho ngươi biết, trí tuệ của loài người giải quyết vấn như thế nào, cứ chờ nhìn anh Tam Mộc nhà ngươi bằng ánh mắt sùng bái đi.”
Hàn Sâm nghĩ vậy, liền đưa tay hướng về phía trên chuôi màu bạc. Đã có kinh nghiệm lần đầu tiên, Hàn Sâm biết rõ rằng, tuy loại lôi điện này hơi đáng sợ, nhưng lực phá hoại cũng không mạnh, không dễ dàng bị giật chết, gánh nặng tâm lý liền giảm nhẹ rất nhiều.
Hàn Sâm vô cùng có niềm tin, lập tức nắm vào chuôi bạc, đang muốn dùng lực rút nó ra, bỗng nhiên nhìn thấy lôi điện màu bạc bắn ra.
Găng tay cách điện cái gì, không có chút tác dụng nào, lôi điện lập tức truyền khắp cơ thể Hàn Sâm, bắn Hàn Sâm bay ra ngoài, đập lên vách núi xương trắng còn mạnh hơn lần trước, trực tiếp đập ra một cái hố †o, từng khúc xương đập lên người hắn.
Bây giờ trong đầu Hàn Sâm chỉ có một suy nghĩ: “Khoa học chết tiệt, ta lại muốn dùng khoa học kỹ thuật trong thế giới này, ta thật sự quá ngây thơ rồi, đúng là điên rồi, đầu óc có vấn đề rồi.”
Bởi vì lần này hắn trực tiếp nắm lấy chuôi bạc, lôi điện bắn ngược càng lợi hại hơn, toàn thân Hàn Sâm tê dại đến mức co giật trong đống xương trắng hơn nửa tiếng, cuối cùng mới đỡ hơn một chút. Lúc bò dậy, phát hiện Huyết Kỳ Lân đã lôi hắn ra từ trong đống xương trắng.
May mà Huyết Kỳ Lân thật sự không có ác ý với hắn, nếu không vừa rồi nó nuốt chửng hắn, Hàn Sâm cũng không có phản ứng gì.
“Đúng là gặp quỷ rồi, tại sao lại như vậy?” Hàn Sâm bực dọc trong lòng, nghỉ ngơi trong chốc lát, cơ thể mới hoàn toàn khôi phục.
Huyết Kỳ Lân nhìn Hàn Sâm, ánh mắt giống như đang nhìn một cậu nhóc bướng bỉnh không nghe lời, kiểu khinh bỉ lặng lẽ này khiến cho Hàn Sâm càng phiền lòng.
“Ta không tin, ta không thể rút ra được một binh khí nhỏ bé.” Hàn Sâm đứng lên, oán hận nhìn thanh vũ khí màu bạc, nghĩ đến cảm giác tê dại, vẫn từ bỏ ý định tự đi rút nó ra lần nữa.
“Khụ khụ, tuy rằng ta không rút được, nhưng ta không chỉ có một mình, †a có trợ thủ, có gì đáng sợ.” Hàn Sâm nghĩ, liền thả Bảo Nhi từ trong tháp Thiên Mệnh ra.
“Bảo Nhi, nhìn thấy binh khí cắm trên lưng con kỳ lân đó không? Bên trên có một loại lôi điện rất lợi hại, bố không rút xuống được, ngươi có cách nào rút nó xuống không?” Hàn Sâm tươi cười nhìn Bảo Nhi nói.
Bảo Nhi mở to mắt nhìn về phía binh khí đó, nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, lắc đầu nói: “Không được.”
“Không phải chứ, ngươi cũng không rút ra được?” Hàn Sâm hơi kinh hãi, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy Bảo Nhi nói không được.
Bảo Nhi chớp mắt nói: “Binh khí đó hình như có vấn đề, linh tính vô cùng hỗn loạn, không hề nghe lời, Bảo Nhi đi rút cũng sẽ bị điện giật.”
Hàn Sâm nghe xong hơi buồn bực, đến cả Bảo Nhi cũng không rút ra được, xem ra thực sự hết cách rồi.
Bảo Nhi lại tiếp tục nói: “Ngươi có thể cho Tiểu Ngân Ngân thử xem, nó là hệ Lôi Điện, có lẽ sẽ có cách.”
“Sao ta lại quên Tiểu Ngân Ngân chứ.” Hàn Sâm vỗ đầu của mình, cảm giác đầu của mình bị điện giật còn chưa khôi phục hoàn toàn, lại quên mất Tiểu Ngân Ngân.
Hàn Sâm vội vàng triệu hồi Tiểu Ngân Ngân ra, nhìn bóng hình màu bạc nhỏ nhắn của Tiểu Ngân Ngân rơi xuống, Hàn Sâm vội vàng ôm lấy nàng, bay đến trên lưng Mặc Kỳ Lân.
“Tiểu Ngân Ngân, bên trên binh khí đó có sức mạnh lôi điện, ta không động vào nó được, ngươi có thể rút nó ra được không?” Hàn Sâm chỉ vào thanh vũ khí màu bạc hỏi.
Tiểu Ngân Ngân nhảy xuống từ trong lòng Hàn Sâm, xoay quanh vũ khí màu bạc hai vòng một cách nho nhã, hai con ngươi màu bạc không ngừng ngắm kỹ bên trên.
Bỗng nhiên, Tiểu Ngân Ngân ngừng lại, trên người nối lên lôi điện màu bạc, lôi điện đó nhanh chóng lan ra ngoài, ngưng tụ ra một thân thể cáo lôi điện màu bạc, mười cái đuôi điện nhảy múa sau lưng nàng giống như rắn điện.
Ngay sau đó, thân thể cáo lôi mở miệng ra, cắn vào chuôi màu bạc, muốn rút nó xuống khỏi lưng của Mặc Kỳ Lân.
Chỉ thấy lôi điện trên vũ khí màu bạc phun trào, truyền đến cơ thể cáo lôi, khiến có thể lôi điện đó càng lấp lánh lóe sáng. Lôi điện màu bạc lốp bốp vang lên, dường như có từng luồng lôi điện đang nổ trên người Tiểu Ngân Ngân.
Nhưng Tiểu Ngân Ngân không bị bắn ra giống như Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân, vẫn cắn chuôi màu bạc không buông, rút chuôi bạc ra khỏi lưng của Mặc Kỳ Lân từng chút một.
Trong lôi điện màu bạc nhảy múa điên cuồng, Tiểu Ngân Ngân rút chuôi bạc ra từng chút một.Từ một đoạn được lộ ra có thể thấy, đó là một loại vũ khí ba cạnh, mỗi một cạnh đều khắc rất nhiều phù hiệu cổ quái thần bí, những phù hiệu đó giống như lôi điện đang nhảy múa.
Hết chương 2263.
Bạn cần đăng nhập để bình luận