Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 816: Không Thanh Quả Chân Chính

- Ai?
Trong lòng Hàn Sâm cả kinh, cao độ cảnh giác nhìn ra bốn phía, nhưng lại không thấy người nào cả.
Hàn Sâm cắn răng một cái, để cho Sát Na Nữ Đế đi theo bên cạnh mình, cứ như thế đứng dậy rút đi, muốn rời xa chỗ thị phi này.
Nhưng mới vừa giơ chân lên, trong lòng lại đột nhiên sinh cảm ứng, lập tức lách mình né tránh, chỉ thấy mặt đất vỡ ra, một sợi dây leo cuốn ra, thiếu chút nữa đã quấn lấy chân của Hàn Sâm.
Hàn Sâm chấn động, dây leo kia rõ ràng chính là Không Thanh Đằng, mà lúc này ở trên mặt đất lại chui ra từng sợi dây leo, cuốn tới người hắn.
- Thực CMN quá tà môn.
Hàn Sâm thầm mắng một tiếng, thân hình bay lên tránh, đồng thời triệu hoán Xích Diễm Bạo Long Đột ra, quét về phía những sợi dây leo đang cuốn tới đó.
Xích Diễm Bạo Long Đột mang theo lục sắc quang nhận quét lên trên dây leo, mặc dù quét đứt được mấy sợi, nhưng lại có càng nhiều dây leo hơn chui ra, cuốn tới người hắn.
Hàn Sâm bay lên, muốn bay lên trời chạy trốn, nhưng mà ngay sau đó Hàn Sâm lại có chút trợn tròn mắt, chỉ thấy từng sợi dây leo từ dưới đất chui lên, giống như một hàng dài phóng lên, giống như một con Cự Long dài hẹp bay ngang trời, ở dưới bầu trời đan vào nhau, hoàn toàn ngăn chặn con đường chạy trốn của Hàn Sâm.
Coong!
Xích Diễm Bạo Long Đột của Hàn Sâm chém lên bên trên một sợi dây leo thô to hơn cả thân xe lửa, mặc dù chém ra một vết thương sâu gần một mét, nhưng lại khó có thể trực tiếp chặt đứt.
Một mảnh dây leo dài hẹp cuốn tới, Hàn Sâm chỉ còn có cách trốn tránh rồi, vận dụng Phi Thiên Thuật đến cực hạn, trên không trung xoay nhanh xê dịch, tránh né từng sợi dây leo, nhưng lại không có cơ hội để lao ra.
Hàn Sâm liền cánh cũng không dám dùng, tốc độ của cánh không bằng hắn toàn lực sử dụng ra Phi Thiên Thuật, cũng không linh hoạt bằng Phi Thiên Thuật lúc ở trên không trung, nếu như dùng cánh, chỉ sợ sớm đã bị dây leo từ trên bầu trời đập xuống dưới đất.
Tốc độ của Sát Na Nữ Đế cực nhanh, do đó nhẹ nhàng hơn Hàn Sâm một ít. Nhưng mà những sợi dây leo kia ở trên trời xoắn lại cùng một chỗ, giống như là bện thành một cái lưới bằng dây leo, dần dần ngăn chặn con đường chạy trốn của bọn họ.
- Để nó lại.
Giọng của cô gái kia lại vang lên bên tai Hàn Sâm.
- Rốt cuộc là cô muốn tôi lưu lại cái gì? Đi ra nói rõ ràng, cần gì phải động thủ?
Hàn Sâm vẫn không nhìn thấy đến cùng là cô gái kia ở nơi nào, chỉ biết nói như vậy mà thôi.
Nguyên bản Hàn Sâm cũng không trông cậy vào lời này sẽ có tác dụng, nhưng mà sau khi hắn nói xong lời này, những dây leo cuồng bạo đó lại đột nhiên ngừng lại, rất nhiều dây leo chậm rãi lui vào trong đất.
Hàn Sâm ngưng thần dò xét, nhưng vẫn không thấy ai xuất hiện, ở bên ngọn núi Không Thanh Đằng đằng kia, trên cơ bản tất cả sinh vật siêu cấp thần huyết đều đã đào tẩu.
Chỉ có Sư Ưng chết, mà bốn con sinh vật siêu cấp thần huyết là Hắc Hỏa Phượng Hoàng, Thanh Kỳ Lân, bộ xương màu đen cùng Sáp Xí Hắc Hổ, lúc này lại là từng con đứng ở bốn phía trên ngọn núi Không Thanh Đằng, bình tĩnh đứng ở đó bất động, cũng không biết chúng đang làm cái gì.
Hàn Sâm nhìn kỹ, trong lòng cả kinh, dưới chân của bốn con sinh vật siêu cấp thần huyết kia vậy mà mọc ra rễ cây, trực tiếp cắm rễ vào bên trong ngọn núi, mà đỉnh đầu lại có một cái mầm non chui ra, tựa hồ như đang chậm rãi sinh trưởng.
Mà đám dị sinh vật như Hắc Hỏa Phượng Hoàng thì lại hai mắt trống rỗng đứng ở trên ngọn núi, thoạt nhìn giống như người sống thực vật vậy, thân thể hoàn toàn không thể động đậy, liền con mắt cũng khó có thể chớp động.
Hàn Sâm dùng mặt nạ Quỷ Nhãn nhìn sang, chỉ thấy khí tức sinh mệnh trên người chúng nó vẫn rất cường đại, nhưng tựa hồ như đang thong thả chảy về phía mầm dây leo cùng bên trong rễ cây.
Trong lòng Hàn Sâm hoảng sợ:
- Chẳng lẽ cây Không Thanh Đằng này dùng loại phương thức này để kéo dài đời sau của mình? Những sinh vật siêu cấp thần huyết kia đã thành ký sinh thể của Không Thanh Đằng, cứ như vậy sống giống như là thực vật cung cấp chất dinh dưỡng cho cây Không Thanh Đằng?
Hàn Sâm càng xem càng cảm thấy khủng bố, cây Không Thanh Đằng này khủng bố hơn bất kỳ sinh vật siêu cấp thần huyết nào khác, may là hắn không có ăn một viên Không Thanh Quả nào, nếu không hiện tại đứng ở phía trên ngọn núi kia trở thành chất dinh dưỡng cho thực vật chính là hắn.
Liền sinh vật siêu cấp thần huyết mạnh mẽ như vậy đều không ngăn cản nổi Không Thanh Quả ký sinh, huống chi là thân thể nhân loại này của hắn vốn kém xa sinh vật siêu cấp thần huyết.
- Hiện tại đến cùng là tình huống như thế nào? Bốn viên Không Thanh Quả đều đã có mục tiêu ký sinh, cây Không Thanh Đằng này còn nhốt mìnhlại ở chỗ này làm gì? Cô ta rốt cuộc muốn làm gì?
Hàn Sâm đã xem giọng của cô gái kia là Không Thanh Đằng, nếu không thì tại sao cô ta có thể khống chế Không Thanh Đằng.
Thế nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn Hàn Sâm cũng không nghĩ ra, Không Thanh Đằng kia rốt cuộc muốn cái gì, đồ trên người hắn rất nhiều, không biết “nó” kia là chỉ cái gì.
Hàn Sâm kỳ quái là tại sao giọng của cô gái kia lại không vang lên nữa, lúc hắn đang nghi ngờ dò xét mọi nơi, lại nhìn thấy Không Thanh Đằng trên núi giãn ra từng vòng.
Dây leo quấn ở trên chân núi tản ra, một sợi dây leo cũng từ trong đó kéo dài ra, Hàn Sâm lập tức nhìn thấy trên đó treo một viên trái cây màu xanh lớn chừng quả đấm, dưới ánh mặt trời tản ra ánh sáng thanh linh, bốn phía là một đám vầng sáng màu xanh, giống như một cái cầu vồng màu xanh.
Chóp mũi Hàn Sâm ngửi được mùi thơm, cả người lập tức có một loại cảm giác nhẹ nhõm giống như là vũ hóa phi tiên, Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng:
- Sát Na Nữ Đế nói quả nhiên không sai, bốn viên trái cây kia cũng không phải là Không Thanh Quả, đây mới thật sự là Không Thanh Quả.
Hàn Sâm không dám tới gần, chỉ đứng ở xa xa nhìn, trái cây thủy tinh đọng ở bên trên dây leo, xuyên thấu qua vỏ trái cây, có thể thấy rõ ràng ở bên trong trái cây đằng kia, vị trí hạt, thậm chí có một thân thể giống như trẻ con đang co rúc ở trong đó, giống như thai nhi trong bụng mẹ.
Bởi vì thai nhi kia thật sự quá nhỏ, lại co lại thành một đoàn, căn bản không thấy rõ dung mạo, cũng không phân biệt rõ nam nữ.
Lúc Hàn Sâm đang dò xét, dây leo lại hướng về Hàn Sâm bên này kéo qua, không bao lâu đã đến trước mặt Hàn Sâm, viên Không Thanh Quả này trực tiếp treo ở trước mặt Hàn Sâm chưa tới một xích(0,33m).
Đứa trẻ co rúc vào bên trong hạt kia, mặc dù ngay cả con mắt đều đang nhắm, nhưng lại tựa hồ như đang quan sát Hàn Sâm, Hàn Sâm có thể cảm giác được rõ ràng, hắn đang bị chăm chú nhìn.
- Để nó lại, cậu có thể rời đi.
Chỉ chốc lát sau, Hàn Sâm lại một lần nữa nghe được giọng nữ giống như chuông bạc kia.
- Là cô đang nói chuyện với tôi sao?
Hàn Sâm có chút ngạc nhiên nhìn hài nhi bên trong Không Thanh Quả hỏi.
- Không phải tôi thì còn có ai nữa?
Giọng nữ kia quả nhiên lại vang lên, Không Thanh Quả đã ở bên trên dây leo lay động một cái, tựa hồ đang nói cho Hàn Sâm, là cô ta đang nói chuyện.
- Cô là sinh vật siêu cấp thần huyết do cây Không Thanh Đằng này sinh ra?
Lời của Hàn Sâm vừa ra khỏi miệng, liền cảm thấy mình có chút ngu xuẩn, chuyện rõ ràng như vậy còn muốn đi hỏi.
- Có thể tính là như thế, cũng có thể nói là không phải.
Đứa bé kia trả lời lại có chút vượt ngoài ý liệu của Hàn Sâm.
- Rốt cuộc là có ý gì?
Trong lòng Hàn Sâm hết sức tò mò, lại hỏi một câu, đồng thời cũng đang suy nghĩ xem mình phải làm như thế nào mới có thể thoát thân.
Bảo vật trên người hắn không ít, nhưng mà một vài thứ cũng không thể tặng không cho người khác, mặc kệ là đứa bé bên trong Không Thanh Quả này muốn cái gì, hắn đều khó có khả năng tự nhiên cho cô ta.
- Bằng vào lực lượng của Tiểu Ngân Ngân, Thánh Chiến Thiên Sứ cùng Sát Na Nữ Đế, hơn nữa còn tên không đáng tin cậy tiểu yêu tinh kia, mình có thể lao ra chứ?
Hàn Sâm nhìn thoáng qua bốn con sinh vật siêu cấp thần huyết giống như là thực vật trên núi kia, trong lòng cũng không dám chắc chắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận