Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1682. Hình xăm

Bên trong phòng tắm, Hàn Sâm xoay nửa người trên, hắn đưa lưng đối diện với gương rồi nhìn lưng của mình.
Ngày hôm qua lúc hắn đi ngủ, Kỷ Yên Nhiên nói rằng trên lưng hắn có một hình xăm, Hàn Sâm nhìn xong mới phát hiện ra gần như toàn bộ lưng của hắn bị phủ kín bởi một hình xăm đỏ rực như máu.
Hình xăm sau lưng nhìn qua tấm gương trông giống mèo mà cũng chẳng giống mèo, trông giống hồ ly mà cũng chẳng giống hồ ly, cả người nó đỏ rực như máu tươi, Hàn Sâm vừa nhìn đã biết đó chính là Cửu Mệnh Huyết Miêu.
“Sao đột nhiên lại có thêm một hình xăm thế này? Lẽ nào có liên quan đến mặt dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu ư?” Hàn Sâm kiểm tra hình xăm phía sau lưng mình.
Thế nhưng hắn chẳng phát hiện ra chỗ đặc biệt nào cả, cứ như nó chỉ là một hình xăm bình thường vậy.
Hàn Sâm thấy nó chẳng có vấn đề gì, cũng chẳng ảnh hưởng đến cơ thể, thế là chỉ đành tạm thời mặc kệ nó, mặc quần áo xong thì bước ra khỏi phòng tắm.
Ngao Dạ đang ngồi trong phòng khách, thấy Hàn Sâm bước ra thì rót một tách trà đưa cho Hàn Sâm rồi dùng ánh mắt đánh giá cả người hắn từ trên xuống dưới. Ngao Dạ thật sự có chút tò mò, rốt cuộc tại sao Hàn Sâm lại thành công tái tạo lại được trong thông đạo thăng cấp của người khác chứ.
Hàn Sâm ngồi xuống ghế sô pha, đúng lúc hắn cũng đang có chuyện muốn hỏi Ngao Dạ. Hắn nhận lấy tách trà rồi đưa lên miệng uống một hớp, sau đó nhìn Ngao Dạ hỏi: “Bây giờ ta đã thăng cấp thành công, thế nhưng vẫn chưa thể ngưng tụ ra chiến giáp gen. Trong vũ trụ Liên Minh cũng không hề có dị sinh vật có thể hấp thụ được hạch gen, ta phải làm thế nào mới có thể tiếp tục tiến hóa rồi ngưng tụ ra chiến giáp gen đây?”
Ngao Dạ ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Ở nơi này không có khả năng nhận được trợ giúp từ phía bên ngoài, chỉ có thể dựa vào việc tu hành của chính bản thân ngươi. Sau khi trải qua lễ rửa tội và tái tạo, cơ thể của ngươi hệt như một báu vật tiềm tàng chưa được khai phá. Ngươi chỉ cần tu luyện công pháp gen là có thể giúp cơ thể phát triển, cuối cùng ngưng tụ ra được chiến giáp gen, đó mới là sự khởi đầu thật sự.”
“E rằng khởi đầu đó cũng là kết thúc nhỉ?” Hàn Sâm nhìn chằm chằm vào Ngao Dạ rồi nói.
Ngao Dạ khẽ gật đầu: “Cũng có thể coi là như vậy. Chẳng qua phải ngưng tụ ra chiến giáp gen mới có năng lực bước ra khỏi Tí Hộ Sở. Thế nhưng thế giới bên ngoài Tí Hộ Sở đáng sợ hơn nhiều, cũng không thể dự đoán trước được, Tinh tộc năm đó chính là một ví dụ, gần như tộc bọn ta dã bị tiêu diệt sạch sẽ.”
Thấy Ngao Dạ thản nhiên như vậy, Hàn Sâm hơi ngạc nhiên, tiếp tục hỏi: “Rốt cuộc bên ngoài có thứ gì vậy?”
“Ta chỉ là một binh sĩ bình thường, sự hiểu biết về thế giới bên ngoài cũng có hạn. Nếu như ngươi muốn biết thì hãy tự mình đi xem thử đi, hỏi ta cũng vô dụng thôi.” Ngao Dạ dừng lại một lúc, hỏi ngược lại: “Ngươi đi qua thông đạo thăng cấp của kẻ khác, vậy thì ngươi tái tạo lại thân thể kiểu gì? Bởi lẽ sức mạnh tái tạo đã được chỉ định riêng cho cơ thể của kẻ kia, đáng lẽ hoàn toàn không thể tương thích với cơ thể ngươi mới đúng chứ.”
“Quả thật sau khi cơ thể của ta phân giải thì đã xuất hiện vấn đề, không những sức mạnh tái tạo không hề xúc tiến tái tạo thân thể, trái lại còn gây tổn hại đến hạch gen và dòng phân tử của ta. Thế nhưng sau đó lại đột nhiên thay đổi, ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì nữa.” Hàn Sâm nửa thật nửa giả nói.
Ngao Dạ nhíu mày suy tư một lúc rồi nói: “Ta chưa thấy trường hợp như này bao giờ. Với ngươi mà nói, việc sử dụng sức mạnh tái tạo của người khác để tái tạo lại thân thể thì nhất định sẽ có chút ảnh hưởng, loại ảnh hưởng này là tốt hay là xấu thì rất khó phán đoán. Nếu như ngươi không để ý thì có thể đi kiểm tra toàn diện thân thể rồi để ta xem xem các chỉ tiêu hạng mục thân thể của ngươi, có lẽ cũng có thể phán đoán ra chút gì đó.”
“Được.” Hàn Sâm không hề từ chối. Hắn cũng muốn biết rốt cuộc tình trạng cơ thể bây giờ của mình như thế nào, cũng muốn xem xem cái gọi là tiêu chuẩn của một Tinh tộc như Ngao Dạ sẽ có cấp độ như nào.
Sau khi trải qua một loạt kiểm tra của các loại thiết bị khác nhau, Hàn Sâm phát hiện tố chất đơn thuần đã giảm xuống rất nhiều. Các loại tố chất như sức mạnh, tốc độ… đều chỉ có hơn một vạn điểm.
“Nếu dùng tiêu chuẩn của Tinh tộc về tố chất để xem xét thì thế nào?” Hàn Sâm nhìn Ngao Dạ rồi hỏi.
Ngao Dạ dùng ánh mắt phức tạp nhìn Hàn Sâm rồi nói: “Nếu như ở trình độ mẫu giáo cũng được coi là rất khá.”
Hàn Sâm nghe vậy thì hơi phiền muộn. Hắn khổ sở biết bao nhiêu năm như vậy, thế mà giờ đây trong con mắt của Ngao Dạ, hắn chỉ có trình độ mẫu giáo rất khá, thế có đả kích người ta không cơ chứ.
Hàn Sâm không hề biết rằng trong lòng Ngao Dạ lúc này đang rất kinh ngạc. Với Tinh tộc mà nói, Tí Hộ Sở tương đương với một cái lồng nuôi dưỡng.
Theo cách nhìn nhận của Tinh tộc, sinh vật thăng cấp đến vũ trụ Liên Minh đều không khác gì trẻ sơ sinh. Thực tế thì quả thật sinh vật tái tạo lại thân thể xong sẽ được coi là một đứa trẻ sơ sinh, tiềm năng phát triển cực kỳ lớn.
Con số về tố chất thân thể của Hàn Sâm bây giờ đã vượt qua những đứa trẻ của Tinh tộc một cách toàn diện, chẳng qua không biết tiềm năng phát triển của hắn như thế nào. Nếu như đến lúc trưởng thành mà vẫn đáng sợ tới như vậy, đợt đến sau khi cơ thể hắn phát triển, ngưng tụ được chiến giáp gen thì rất có khả năng còn đáng gờm hơn cả Tinh tộc.
Sau khi rời khỏi phòng kiểm tra, một con chó xù lông vàng chạy đến bên chân Hàn Sâm vẫy vây cái đuôi.
Cái tên này chính là Kim Mao Hống. Thân thể của nó đã thu nhỏ thành kích thước của một con chó lông xù, hơn nữa thật sự rất giống, người ngoài không thể nào nhận ra được.
Bảo Nhi cưỡi trên lưng Kim Mao Hống, nhảy vào trong vòng tay của Hàn Sâm.
Hàn Sâm võ võ cái đầu nhỏ của nàng. Nếu như không có Bảo Nhi, hắn không biết liệu bản thân có thể thành công tái tạo lại thân thể hay không. Bây giờ Bảo Nhi cùng theo chân hắn tới vũ trụ Liên Minh, không thể quay lại Tí Hộ Sở thứ tư được nữa rồi.
Hàn Sâm không biết rốt cuộc quả hồ lô do Thánh Đằng sinh ra, được bảo vệ bởi Ám Linh Thủy Tổ là thứ gì, cũng không biết nó có tác dụng gì với Bảo Nhi không, thế nhưng bây giờ không có cơ hội để đích thân đi lấy nữa rồi.
Đây cũng là tiếc nuối lớn nhất của Hàn Sâm với Tí Hộ Sở thứ tư. Nhưng mà cũng may là Tí Hộ Sở thứ tư có không ít thuộc hạ của hắn. Hàn Sâm định đợi đến khi quả hồi lô kia sắp chín thì phái người đi xem thử xem rốt cuộc quả hồ lô kia là thứ gì.
Đương nhiên nếu như có thể mang về được thì càng tốt, chẳng qua không biết có thể mang tới Liên Minh được hay không thôi.
Về đến nhà, Kỷ Yên Nhiên đã đợi sẵn rồi, bởi lẽ nàng có rất nhiều hợp đồng cần cả chữ ký của Hàn Sâm. Bọn họ dự định mua hết khu đất rộng quanh đây để tránh sau này xảy ra chuyện tương tự sẽ gây nguy hiểm đến những nhân loại khác ở gần đó.
Về cơ bản thì mấy thành phố xung quanh đều đã được Kỷ Yên Nhiên mua hết rồi, cho dù xuất hiện những trận chiến tương tự thì khả năng ảnh hưởng đến những nhân loại khác cũng cực kỳ thấp.
Hàn Sâm vừa thu mua những khu đất xung quanh, vừa tu luyện công pháp của bản thân.
Bởi vì thuật Băng Cơ Ngọc Cốt không còn phần sau, cho nên tạm thời Hàn Sâm không tiếp tục tu luyện nó nữa.
Bây giờ mỗi ngày Hàn Sâm đều cố gắng luyện tập “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh”, “Động Huyền Kinh” và “Vật Ngữ Gen”, trong đó tốc độ tu luyện của Vật Ngữ Gen là nhanh nhất, dường như đây chính là thứ công pháp dùng để tu luyện thân thể rồi ngưng tụ ra chiến giáp gen.
“Động Huyền Kinh” và “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh” thì chậm hơn thấy rõ, hơn nữa chúng hoàn toàn khác biệt với “Vật Ngữ Gen”, cũng không phải là công pháp sinh ra để dành cho việc ngưng tụ ra chiến giáp gen.
Bây giờ Hàn Sâm cũng không biết rốt cuộc loại nào mới tốt, vậy nên hắn chỉ có thể thử luyện tất cả xem sao. Cũng may là ba loại này không hề xung đột với nhau, chỉ cần sắp xếp thời gian luyện tập so le là không có vấn đề gì.
Quả nhiên sau khi thân thể được tái tạo lại thì hơi khác trước, lúc vận
chuyển công pháp, liên kết gen trong cơ thể cũng sẽ thay đổi theo, đây là một điều mà gần như nhân loại không làm được.
Nghe Ngao Dạ nói rằng, sau khi thay đổi đạt trên một trình độ nhất định thì sẽ sản sinh ra sự thay đổi về chất, từ đó ngưng tụ ra được chiến giáp gen.
Hết chương 1682.
Bạn cần đăng nhập để bình luận