Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2430. Trứng cây An Hồn

“Cây còn có thể sinh con à? Chẳng lẽ cây An Hồn là dị chủng sao?” Hàn Sâm nghỉ hoặc hỏi.
Kính phu nhân lắc đầu nói: “Cây An Hồn có phải dị chủng hay không ta không biết, mà cây An Hồn cũng sẽ không sinh con. Cái gọi là trứng cây, thật ra chính là mủ cây hoặc là nhựa cây do cây An Hồn tiết ra. Cây An Hồn hấp thu năng lượng càng nhiều, nhựa cây tiết ra cũng càng nhiều. Nhựa cây này ngưng kết ở trong hốc cây, cuối cùng ngưng †ụ thành viên, trở thành vật thể có hình dạng trứng kiến, được gọi là trứng cây.”
“Trước kia từng có người đạt được một quả trứng cây An Hồn lớn bằng móng tay cái, đồng thời mượn sức mạnh của trứng cây An Hồn, từ cấp Vương đột phá đến cấp Thần Hóa. Từ đó về sau, trứng cây An Hồn trở thành một trong các dị bảo quý giá nhất trong vũ trụ. Song người bình thường không biết, trứng cây An Hồn ngoại trừ hiệu quả giúp cho Vương Gỉa thăng lên Thần Hóa, đối với việc cường giả Thần Hóa đột phá cũng có trợ giúp rất lớn.” Kính phu nhân dừng một chút, mới lại nói tiếp: “Song nơi này đã trải qua một trận đại chiến, chỉ sợ trứng cây An Hồn trong hốc cây đã bị lấy đi từ lâu rồi.”
“Nói không chừng vẫn còn đó, ta đi xem thử.” Dạ Phong nói xong thì phóng lên hướng về phía vị trí của hốc cây, trong chớp mắt đã đến trước hốc cây, ghé sát mắt vào hốc cây, muốn nhìn xem trong hốc cây có trứng cây An Hồn theo như lời Kính phu nhân hay không.
“Hốc cây này có vấn đề, rõ ràng miệng hốc mở ra, tại sao không nhìn tới cái gì bên trong?” Dạ Phong nói với Kính phu nhân.
“Cây An Hồn có thể trở thành gốc cây yên giấc của Tộc Cổ Thần, đương nhiên không phải vật phàm. Cho dù là cường giả Thần Hóa cũng không thấy được mọi thứ trong hốc cây An Hồn. Nhưng hốc cây An Hồn cũng không nguy hiểm, trực triếp đưa tay vào là được.” Kính phu nhân nói.
Dạ Phong do dự một chút, vẫn là đưa tay với vào bên trong hốc cây. Trên bàn tay hắn ngưng tụ trời đêm hư vô, phòng ngừa nguy hiểm bên trong hốc cây.
Tuy nói bản thân hốc cây không có nguy hiểm nhưng ai biết được liệu có các loại độc trùng gì đó giấu ở bên trong hay không. Nơi này quá tà khí, có mấy thứ quỷ dị gì đó cũng rất bình thường.
Nhìn thấy Dạ Phong vói tay vào, Hàn Sâm cũng không khỏi căng thẳng thay hắn. Lỡ như bên trong hốc cây có thứ quỷ dị gì đó, lập tức kéo Dạ Phong vào thì thật là đáng sợ.
Song sau khi vói tay vào, sắc mặt Dạ Phong lại hết sức mừng rỡ, lớn tiếng nói: “Bên trong có thứ gì đó, tròn trĩnh nhẫn bóng, hình như là một tảng đá, không biết có phải là trứng cây An Hồn hay không.”
“Ngươi lấy tay sờ thử xem. Nếu là trứng cây An Hồn, trên tay sẽ còn lại mùi nhựa cây.” Kính phu nhân nói.
Dạ Phong sờ soạng trong hốc cây một lúc, sau đó rút tay từ trong hốc cây ra, đặt ở chóp mũi ngửi thử.
Thật ra không cần đặt ở chóp mũi, Hàn Sâm và Kính phu nhân đứng ở dưới tàng cây cũng đã ngửi được mùi hương cỏ cây thơm mát giống như đến từ Tiên giới kia. Chỉ hương thơm cũng đã khiến Hàn Sâm có cảm giác như được dòng suối mát gột rửa, cơ thể thoải mái khó mà diễn tả được, tế bào toàn thân giống như sống lại vậy.
“Không sai, đây là mùi của trứng cây An Hồn, không ngờ bên trong vẫn còn có trứng cây An Hồn không bị lấy đi, lấy nó từ bên trong ra đi.” Kính phu nhân nói.
Dạ Phong lập tức lại đưa tay vào, muốn lấy trứng cây bên trong ra. Thế nhưng cánh tay hắn vào vào ra ra vài lần trong hốc cây lại không thể lấy trứng cây ra được.
“Trứng cây quá lớn rồi, không thể lấy ra từ miệng hốc cây nữa.” Dạ Phong nói xong, một tay khác đã ngưng tụ ra kiếm bóng đêm, chém lên miệng hốc cây, muốn mở rộng miệng hốc cây kia.
Nhưng mà kiếm bóng đêm kia chém lên trên vỏ cây chỉ để lại một vệt trắng, ngay cả vết lõm cũng không có.
“Vô ích thôi, cây An Hồn là nơi yên nghỉ của Tộc Cổ Thần. Đừng nói là một gốc cây An Hồn lớn như vậy, cho dù là cây nhỏ cao ba mét, thứ có thể tổn hại đến nó trên đời này cũng không nhiều.” Kính phu nhân nói.
“Không thể đánh nát trứng cây rồi lấy ra từng miếng sao?” Hàn Sâm nói.
“Trứng cây An Hồn còn cứng hơn so với cây An Hồn, ngươi làm sao đánh nát nó được?” Kính phu nhân trợn mắt lườm Hàn Sâm rồi mới lại nhìn về phía Dạ Phong nói: “Trứng cây kia lớn bao nhiêu?”
“Rất lớn..” Vẻ mặt Dạ Phong kỳ dị nói. “Rất lớn là lớn bao nhiêu? Lớn như cái đầu vậy à?” Hàn Sâm cười hỏi.
Một trứng cây An Hồn lớn bằng móng tay cái là có thể làm cho một cấp Vương thăng lên Thần Hóa. Nếu thật sự là trứng cây An Hồn lớn bằng cái đầu thì e rằng truyền ra sẽ khiến cho cả vũ trụ chấn động, thậm chí có khả năng khơi dậy một trận chiến tranh thế giới.
“Nếu như đầu của ngươi là hình trứng có kích thước ít nhất một mét, vậy thì nó lớn không kém gì đầu của ngươi đâu.” Vẻ mặt Dạ Phong khác thường, chậm rãi nói.
“Cái gì? Trứng cây An Hồn đường kính một mét hả?” Hàn Sâm lập tức mở to hai mắt nhìn, tròng mắt trừng sắp lòi cả ra, quả thật không thể tưởng tượng đó rốt cuộc là một khái niệm như thế nào.
“Ngươi xác định đó là trứng cây An Hồn à? Không phải thứ gì khác đúng không?” Kính phu nhân cũng giật mình kinh ngạc, thậm chí là không thể tin được.
Chưa bao giờ nghe nói có trứng cây An Hồn lớn như vậy, lớn cỡ trứng chim cũng đã rất khủng khiếp, ở trong cường giả Thần Hóa cũng đã xem như là vật báu vô giá rối.
Trứng cây An Hồn đường kính một mét, nghĩ tới thôi đã làm cho người †a sôi trào nhiệt huyết, trái tim cũng sắp nhảy ra ngoài, trước mắt giống như có vô số tiền tài đang bay múa.
“Ta không biết, Kính đại nhân vẫn là tự mình xác nhận đi.” Dạ Phong xuống khỏi thân cây, vẻ mặt kỳ lạ nói với Kính phu nhân.
Cũng khó trách Dạ Phong sẽ có vẻ mặt như vậy. Cho dù là cường giả Thần Hóa, nhìn thấy trứng cây An Hồn nhiều như vậy, cũng khó khống chế sự kích động trong nội tâm.
Trứng cây An Hồn cũng có ích đối với cường giả Thần Hóa. Một quả trứng cây An Hồn lớn bằng trứng chim là có thể tăng lên một cấp độ nhỏ của cấp Thần Hóa. Nếu thật sự là trứng cây An Hồn lớn như vậy, nói không chừng sau khi luyện hóa toàn bộ có thể đạt được vị trí Thần Linh.
Kính phu nhân phóng lên trước hốc cây, đưa một bàn tay vào, không ngừng sờ soạng bên trong hốc cây. Chẳng bao lâu sau, sắc mặt của nàng đã thay đổi, trở nên càng ngày càng kỳ quái.
“Thật sự là trứng cây An Hồn! Trên đời này vậy mà lại có trứng cây An Hồn lớn như vậy!” Qua chừng mười phút, cuối cùng Kính phu nhân mới thở ra một hơi, vẻ mặt khác thường nói.
“Thật sự là trứng cây An Hồn à?” Hàn Sâm và Dạ Phong trăm miệng một lời nói.
“Không sai, quả thật là trứng cây An Hồn không thể nghi ngờ, đường kính ít nhất có một mét, hơn nữa nó còn là hình trứng, nơi dài nhất hẳn là có thể đạt tới khoảng hai mét.” Kính phu nhân nói tới đây không nhịn được thở dài: “Đáng tiếc hốc cây An Hồn chỉ lớn bằng nắm tay. Nếu là một trứng cây An Hồn nhỏ thì chúng ta còn có cơ hội lấy ra. Hiện giờ tuy biết rõ bên trong có trứng cây, còn là thần vật động trời như vậy nhưng chúng ta lại không có cơ hội lấy nó ra.”
“Không, có lẽ chúng ta có cơ hội lấy nó ra.” Dạ Phong lại đột nhiên hưng phấn nói.
“Làm sao? Ngươi có cách mở rộng miệng hốc cây này à?” Hàn Sâm nhìn về phía Dạ Phong, Kính phu nhân cũng nghi hoặc nhìn hắn.
Dạ Phong không trả lời, chỉ đưa tay chỉ vào một nơi trên thân cây, hưng phấn nói: “Các ngươi nhìn chỗ đó.”
Hàn Sâm và Kính phu nhân cùng nhìn sang. Chỉ thấy ở một bên thân cây có một vết sẹo, chiều dài hơn ba thước, độ sâu khoảng ba ngón tay.
“Đây là vết kiếm!” Hai mắt Hàn Sâm lập tức sáng lên.
Tuy vết kiếm đã rất cổ xưa, thân cây cũng đã khép lại, chỉ để lại một vết sẹo nhưng nhìn từ miệng và góc độ của vết sẹo kia thì rất giống với vết kiếm của thanh đại kiếm mà bọn họ gặp phải lúc trước để lại.
Hết chương 2430.
Bạn cần đăng nhập để bình luận