Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2576. Lấy hoa quả đổi thuật gen.

Tộc Thái Thượng chịu sự kính ngưỡng của vạn tộc, dù Linh Lung và Lý Khả Nhi đi đến đâu thì cũng đều được vây quanh nịnh hót, trở thành tiêu điểm.
Cho dù là Hoàng Tử, Công Chúa của Tộc Hoàng Cực khi nhìn thấy các nàng thì cũng phải nhún nhường ba phần, đối đãi như khách, sợ các nàng phật lòng.
Hiện giờ gặp nạn thế này, bị Ngạc Thần ép phải làm người hầu thì cũng thôi, mà cái tên Kim Tệ kia lại ăn uống say sưa cả ngày, chẳng hề có ý
san sẻ hoạn nạn với các nàng, chẳng chia sẻ thức ăn hay bất kỳ thứ gì
với các nàng bao giờ luôn.
Vốn thức ăn mà Linh Lung và Lý Khả Nhi mang theo bên người không đủ ăn, dù sao các nàng có thuật Thần Du, muốn ăn cái gì thì mượn Tỉnh Không Na Di đi lấy lúc nào cũng được, không nhất thiết phải mang quá nhiều đồ ăn ở bên người, cho nên đồ ăn đã ăn hết từ thuở nào rồi, mà ở đây thì lại không tìm được đồ ăn. Tuy với năng lượng trong cơ thể của các nàng, dù hai, ba tháng không ăn gì thì cũng chẳng tổn thương gì lớn với cơ thể. Nhưng sự thèm khát đồ ăn thì vẫn còn đó, đó là phản ứng bản năng của cơ thể, không khống chế được.
Linh Lung thì đỡ hơn một chút, cảnh giới của Thái Thượng Vong Tình mà nàng luyện khá cao, tạp niệm cũng ít hơn rất nhiều. Nhưng Lý Khả Nhi còn kém xa nàng, bị đồ ăn kia hấp dẫn tới khó khống chế bản thân.
“Kim Tệ, đồ ăn của ngươi có thể bán cho bọn ta một ít được không?” Lý Khả Nhi cắn môi nói với Hàn Sâm.
“Được chứ, ngươi muốn mua gì? Gà nướng, vịt quay, dê nướng, lợn nướng, con vật bay trên trời, bơi dưới nước, muốn ăn cái gì ta đều có hết.” Hàn Sâm nói rất sảng khoái.
“Không cần phiền phức vậy đâu, cho bọn ta một ít hoa quả là xong.” Lý Khả Nhi chỉ vào quả đào vừa to vừa đỏ trên đĩa ở trước mặt Hàn Sâm nói.
Cái mà Tộc Thái Thượng rất chú ý đến là Thiên Nhân Hợp Nhất, không phải các nàng không sát sinh, nhưng sẽ không lạm sát, sẽ không giết chết sinh mệnh một cách vô tình vô nghĩa.
Những món gà quay gì đó mà Hàn Sâm ăn, ngửi thì rất thơm, nhưng năng lượng sinh mệnh rất thấp, ăn cũng không có tác dụng gì mấy, thôi thà ăn những hoa quả dị chủng kia còn hơn.
“Được chứ, một bữa hoa quả đầy ắp đổi một thuật gen.” Hàn Sâm cầm lấy một quả đào to hơn nắm tay, cười híp mắt nói với Lý Khả Nhi.
“Sao ngươi không đi cướp luôn đi?” Lý Khả Nhi trợn tròn mắt nhìn Hàn Sâm, như thể không tin nổi vào lỗ tai của mình.
Quả đào kia tuy rằng là trái cây của thực vật dị chủng, nhưng vừa nhìn thôi đã biết là cấp thấp rồi. E rằng nó chỉ là trái cây của thực vật dị chủng cấp Nam Tước mà thôi. Mang loại trái cây như vậy ra đổi một thuật gen, quả thực không khác gì ăn cướp.
“Có đổi hay không thì tùy ngươi thôi, ta đâu có gạ ngươi.” Hàn Sâm nhún vai, cầm quả đào lên cắn một cái, nước trong quả đào tràn ra khắp bốn phía ngay lập tức, vị ngọt của nó chỉ trong thoáng chốc đã tản ra.
“Được, vậy thì đổi đống trái cây kia lấy một thuật gen, ta đổi” Lý Khả Nhi cắn môi, trong lòng thầm nghĩ: “Tộc Thái Thượng ta tinh thông thuật gen của vạn tộc, thuật gen nhiều tới mức có thể đè chết ngươi luôn, lấy bừa một ít ra cũng đủ mua sạch hoa quả trong tay ngươi rồi.”
“Đợt chút, ta còn có một điều kiện, thuật gen mà ngươi cho ta bắt buộc phải là thuật gen ta có thể học được và chưa học bao giờ mới được.” Hàn Sâm cười híp mắt nói.
Hắn chẳng hề có tí sự mềm lòng nào với Lý Khả Nhi xảo trá và Linh Lung.
Trước đây Hàn Sâm còn tưởng các nàng là người của Thiên tộc, nên cũng chẳng nghi ngờ gì, nhưng sau khi biết hai người này là người của tộc Thái Thượng thì mọi chuyện đã khác.
Tộc Thái Thượng đã giết một Thanh Đồng Đỉnh và dị chủng Thần Hóa ở trong Lĩnh Vực Hạch Tâm, thực lực như thế còn cần bỏ tiền ra mời người như hắn tới giúp đỡ sao? Nghĩ kiểu gì thì cũng thấy là điều không thể, rồi lại nghĩ tới một số hành động với Lý Khả Nhi và Linh Lung, chắc chắn hai người họ có kế hoạch sẵn.
Nếu các nàng đã ấp ủ mưu đồ sẵn rồi thì đương nhiên Hàn Sâm sẽ chẳng khách sáo gì với các nàng, không bắt chẹt các nàng thì còn bắt chẹt ai vào đây nữa?
Nếu như không biết những điều này, trong khi Hàn Sâm lại chẳng phải người thích tiền như mạng thật, thì còn lâu hắn mới chia thức ăn cho các nàng.
“Sao ta biết ngươi đã học gì rồi chứ? Đã thế còn cái học được, cái không học được nữa?” Lý Khả Nhi bĩu môi nói.
“Ngươi kể tên thuật gen và cách dùng của chúng ra trước đi, tự ta phân biệt được.” Hàn Sâm bày ra vẻ mặt bình tĩnh nói.
“Được, Long Huyết Phá Tà chú đại danh đỉnh đỉnh đã nghe chưa? Ta sẽ lấy thuật gen này đổi một quả đào của ngươi.” Lý Khả Nhi cố ý nói.
Long Huyết Phá Tà chú kia là thuật gen bí truyền của Long Tộc, hầu như người ngoài không thể nhìn ra được bí thuật trong Long Huyết Phá Tà chú. Nhưng Tộc Thái Thượng là trường hợp ngoại lệ.
Tộc Thái Thượng có rất nhiều người chọn người của Long Tộc làm †ằm, cũng có rất nhiều người trong Long tộc tu luyện Long Huyết Phá Tà chú. Tộc Thái Thượng có thể hiểu được quá trình tu hành của bọn họ, thì đương nhiên cũng sẽ thăm dò ra được bí mật trong Long Huyết Phá Tà chú.
Trong khắp cả bộ vũ trụ, chỉ cần là chủng tộc bị Tộc Thái Thượng lựa chọn, thì thuật gen của bọn họ sẽ chẳng có bí mật gì giấu được Tộc Thái Thượng.
Nhưng Tộc Thái Thượng luôn tuân thủ phép tắc, rất ít khi để lộ thuật gen của các tộc ra ngoài. Nhưng ở trong Tộc Thái Thượng, thuật gen của các đại chủng tộc đều có hết, nói là bảo tàng lớn chứa thuật gen khắp vũ trụ cũng không quá.
Giống như lời của Lý Khả Nhi đã nói, thuật gen của nàng ta nhiều đến mức có thể đè chết được Hàn Sâm, àng hoàn toàn không có tí do dự nào, lấy mấy trăm loại ra trao đổi rất sảng khoái.
Đương nhiên, dù thuật ghen có nhiều hơn nữa thì Lý Khá Nhi cũng sẽ không truyền lung tung ra ngoài. Bởi vì lần này nàng quyết tâm muốn biến Hàn Sâm thành tằm của nàng, nên nàng mới không băn khoăn gì như thế.
Cho dù là thế thì Lý Khả Nhi cũng chỉ lấy ra một số thuật gen ngoại tộc, không có chuyện nàng sẽ để lộ bí mật của Tộc Thái Thượng.
Hơn nữa Long Huyết Phá Tà chú cần phải có huyết mạch của Long tộc thì mới tu luyện được, nàng lấy cái này ra là muốn Hàn Sâm thấy nhưng lại không luyện được, làm cho hắn trông mà thèm.
“Được, vậy thì đổi Long Huyết Phá Tà chú.” Hàn Sâm trả lời rất sảng khoái, hắn cầm một quả đào to vứt cho Lý Khả Nhi.
Trước đây Hàn Sâm từng thấy Long Nhất sử dụng Long Huyết Phá Tà chú rồi, thực sự là một thuật gen cực kỳ hữu ích, nó có hiệu quả giống như Tồn Tiền thuật. Hàn Sâm có tự mình luyện được hay không thì chưa biết, nhưng cầm nghiên cứu một chút thì cũng được.
“Ngươi muốn Long Huyết Phá Tà chú thật đấy à?” Lý Khả Nhi hơi ngẩn ra, nhưng chỉ trong giây lát thì đã nghĩ, đến Đại Phá Diệt Thuật của Hủy Diệt tộc hắn còn luyện được thì chưa chắc đã không luyện được Long
Huyết Phá Tà chú, bèn hơi do dự.
Tộc Thái Thượng có quy tắc riêng, tuy có được thuật gen của vạn tộc nhưng không được tùy tiện truyền ra ngoài, gen thuật thông thường còn đỡ, Long Huyết Phá Tá chú này lại là bí truyền của Long tộc. Nếu như truyền ra ngoài, sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến Long tộc. Đây không phải là cục diện mà Tộc Thái Thượng muốn nhìn thấy.
“Đừng nói là ngươi chỉ nói bừa một câu, thực ra thì không có Long Huyết Phá Tà chú đấy nhé?” Thấy Lý Khả Nhi do dự, Hàn Sâm cười như không cười nhìn nàng nói.
“Đương nhiên là ta biết Long Huyết Phá Tà chú, nhưng…” Lý khả Nhi nghe ra được Hàn Sâm đang cố ý khiêu khích nàng, nhưng trong lòng vẫn có vài phần do dự.
“Đổi với hắn đi.” Linh Lung ở bên cạnh bỗng nói.
“Tam sư tỷ, làm vậy thì không tốt lắm đâu?” Lý Khả Nhi nhìn Linh Lung nói.
“Không sao, ta muốn nhìn thử hắn có thể luyện được Long Huyết Phà Tà chú hay không.” Linh Lung thản nhiên nói, trong mắt chợt lóe lên một tia dị sắc.
Lý Khả Nhi khẽ gật đầu, nhìn về phía Hàn Sâm nói: “Được, vậy ta sẽ lấy Long Huyết Phá Tà chú đổi với ngươi. Ngươi nghe cho kỹ đây, ta chỉ nói một lần thôi.”
Hàn Sâm vểnh tai lên nghe, ghi nhớ tất cả pháp quyết mà Lý Khả Nhi nói vào trong lòng đầy cẩn thận, có thể luyện được hay không thì chưa biết, nhưng Long Huyết Phá Tà chú này tuyệt đối là thứ tốt.
Hết chương 2576.
Bạn cần đăng nhập để bình luận