Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3219. Phàm Trần Thiên

Mỗi một Trọng Thiên là một thế giới, sau khi Hàn Sâm xuyên qua Cửu Trọng Thiên mà vẫn không có một cái bóng nào của hội Thần Loạn.
“Đến Cửu Trọng Thiên cũng đã đả thông rồi, xem ra những năm này hội Thần Loạn cũng không nhàn rỗi.” Hàn Sâm vẫn vọt xuống tới, vừa lúc mượn cơ hội này xem thử rốt cuộc hội Thần Loạn đã đả thông được mấy Trọng Thiên rồi.
Cũng không phải toàn vì Chủ của Thần điện cho hắn chỗ tốt, mà bản thân Hàn Sâm cũng muốn biết rốt cuộc hội Thần Loạn đã tiến triển tới đâu rồi.
Nếu như hội Thần Loạn đánh xuyên được Tam Thập Tam Thiên thật, vậy thì hắn cũng có thể lợi dụng lối đi này để về đại vũ trụ gen, không cần trông chờ vào thời gian mấy ngày về đại đại vũ trụ gen thông qua miếu Thần Tài nữa.
Nhưng lỡ đại vũ trụ gen bị đánh xuyên thật, vậy thì chưa chắc đã là chuyện tốt đối với đại vũ trụ gen.
Đại vũ trụ gen và đại vũ trụ đế quốc chắc là hai thế giới có địa vị ngang nhau, nhưng mà cường giả cấp Phá Giới của đại vũ trụ gen lại rất ít, Hàn Sâm trên cơ bản là chưa gặp ai.
Dù cho có người có năng lực sánh ngang với cường giả Phá Giới thì cũng không Phá Giới được.
Những kẻ như Cung chủ Trấn Thiên Cung kia, dù là về thiên phú hay năng lực, thậm chí là cảnh giới thì đều không kém gì cường giả của đại vũ trụ đế quốc, nhưng mà hắn cũng không Phá Giới.
Vì sao cường giả Phá Giới của đại vũ trụ gen lại ít như vậy, hơn nữa Phá Giới khó tới nhường nào, những vấn đề này Hàn Sâm cũng từng nghĩ tới rồi, hắn cảm thấy đế quốc vũ trụ có nhiều cường giả Phá Giới như vậy là vì năm đó hội Thần Loạn đại chiến với Thần Linh cuối cùng dẫn đến Chủ Thần điện tiền nhiệm khởi động lại đại vũ trụ đế quốc, thế nên đã khiến đại vũ trụ đế quốc sinh ra rất lỗ hổng. Có sự tồn tại của những lỗ hổng ấy thì Phá Giới mới trở nên khá dễ dàng.
Mà đại vũ trụ gen lại không phải sân đánh chính, chỉ hứng chịu một chút liên lụy mà thôi, quy tắc vũ trụ cũng không bị phá hoại nghiêm trọng như bên đại vũ trụ đế quốc, nên muốn Phá Giới ở đại vũ trụ gen là rất khó khăn.
Khi Hàn Sâm tới Thập Trọng Thiên thì cuối cùng cũng thấy được nhân loại, tinh cầu bên trong Thập Trọng Thiên có rất nhiều, Trọng Thiên này giống như một vũ trụ đế quốc thu nhỏ vậy.
Có thể thấy nhân loại sinh sôi nảy nở ở chỗ này, có tinh cầu còn đang ở trong giai đoạn nguyên thủy, có tinh cầu thì đã tiến vào thời đại tinh tế, có không ít chiến hạm cỡ lớn bay ngang qua.
“Đây không phải ảo giác chứ?” Hàn Sâm khẽ cau mày, trong lực cảm giác của Động Huyền Kinh, hắn lại cảm thấy những nhân loại này là sinh mệnh thật, không phải những ảo giác mà Huyễn Thần tạo ra.
Nhưng nhân loại ở nơi này vô cùng kỳ quái, bọn họ không có huyết mạch Thần Linh, cũng không có lực lượng của chủng gen, năng lực của bản thân yếu tới đáng sợ, không khác mấy với nhân loại bình thường không tu luyện ở trong Tí Hộ Sở.
Nhưng mà rất nhanh, sắc mặt Hàn Sâm thay đổi, hắn cảm giác được lực lượng của bản thân đang bị suy yếu nhanh chóng. Phạm vi của Động Huyền Khí Tràng vốn có thể đạt phủ được mấy tinh vực, nhưng chỉ trong chốc lát đã co lại đến mức không thể do tháng được hết một tinh hệ rồi.
Không chỉ Động Huyền Khí Tràng, tất cả lực lượng bên trong người hắn đều thế hết. Điều đáng sợ hơn là, hình như đến Uyển Nhi cũng bị ảnh hưởng, lực lượng của nàng đang suy yếu nhanh chóng, có thể nhìn ra được từ quang diễm màu vàng kim lờ mờ trên người nàng.
“Sao lại vậy? Đây là do lực lượng của ai thế?” Sắc mặt Hàn Sâm khó coi, xoay người muốn: chạy ra khỏi Thập Trọng Thiên, đến nghịch thể Siêu Thần của Uyển Nhi còn bị ảnh hưởng, loại lực lượng này quả thực quá kinh khủng.
Nhưng mà Hàn Sâm mới vừa chọn phương hướng, đang muốn lao ra khỏi Thập Trọng Thiên thì lại thấy một người đàn ông nhưng hùng tráng khí phách, giống như đế vương, đứng chỗ cửa ra vào của Thập Trọng Thiên và nhìn hắn.
“Đây không phải lực lượng của ai cả, đây là lực lượng quy tắc của chính Phàm Trần Thiên, không có bất kỳ sinh vật nào có thể sử dụng lực lượng ở chỗ này, cho dù Thần Linh có tới đây thì cũng phải biến thành sinh vật phàm trần không có bất kỳ lực lượng nào thôi.” Người đàn ông đó nhàn nhạt nói.
“Ngươi là ai?” Hàn Sâm cảm thấy lực lượng trong cơ thể đang nhanh chóng suy yếu, nếu cứ giảm theo tốc độ này thì e chỉ qua nửa giờ nữa thôi, hắn sẽ biến thành người bình thường trói gà không chặt.
“Táng Đạo Thiên, hội trưởng hội Thần Loạn.” Người đàn ông nhàn nhạt nói.
Hàn Sâm cũng đã đoán sơ sơ được mấy phần nên khi nghe thấy người đàn ông này nói như vậy, hắn cũng không thấy kinh ngạc, chỉ vừa tránh né công kích của Uyển Nhi, vừa quan sát Táng Đạo Thiên.
Hắn không thấy bất kỳ dao động lực lượng nào trên người của người đàn ông này, cứ như thể hắn chỉ là một người phàm bình thường, nhưng mà Hàn Sâm cũng không nghĩ hắn là một người phàm thật.
Tuy nói nơi này là Phàm Trần Thiên, lực lượng của nơi này có thể biến bất cứ sinh vật nào thành kẻ phàm trần. Nhưng đây cũng là hang ổ hội Thần Loạn, người đàn ông này lại là hội trưởng đương nhiệm của hội Thần Loạn, Hàn Sâm không tin hắn không thể ngăn cản lực lượng của Phàm Trần Thiên .
Nếu như hắn không thể ngăn cản lực lượng của Phàm Trần Thiên thì hắn sẽ chẳng xuất hiện ở chỗ này làm gì.
“Buộc phải nhân lúc lực lượng của ta còn chưa bị Phàm Trần Thiên làm hao mòn hết xông ra ngoài.” Trong lúc thân hình của Hàn Sâm chớp lóe né tránh công kích thì đột nhiên ánh mắt của hắn sáng lên, nhoáng cái hắn đã vọt về phía Táng Đạo Thiên, cùng lúc đó cầm thanh kiếm Thốn Khôi chém điên cuồng về phía Táng Đạo Thiên.
Hơn nữa cũng vì nước tính này của Hàn Sâm, một luồng kim quang của Uyển Nhi cũng đánh về phía của Táng Đạo Thiên.
“Cho dù bây giờ lực lượng của ta và Uyển Nhi đều bị suy yếu rất nhiều, nhưng nếu chỉ muốn hắn để lộ sơ hở rồi cưỡng chế lao ra khỏi Phàm Trần Thiên thì chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ? Suy cho cùng nghịch thể Siêu Thần của Uyển Nhi sau khi bị suy yếu thì vẫn rất mạnh.” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Hàn Sâm không dám khinh thường vị hội trưởng đại diện này, dù hắn chỉ là hội trưởng đại diện những cũng là cường giả vô thượng từng đối kháng với cả một hệ thống Thần Linh.
Thấy Uyển Nhi và Hàn Sâm cùng đánh tới nhưng Táng Đạo Thiên lại chẳng có ý tránh né, hắn cứ như một ngọn núi cao sừng sững bất động vậy, mãi cho tới khoảnh khắc mà kiếm Thốn Khôi và kim quang sắp chém tới người hắn thì hắn mới cử động.
Hai ngón tay của hắn kẹp chặt lấy kiếm Thốn Khôi của Hàn Sâm, một bàn tay khác thì nắm chặt lấy lòng bàn tay mà Uyển Nhi bổ xuống.
Hàn Sâm chợt cảm thấy kiếm Thốn Khôi như bị kìm sắt kẹp chặt lại, hắn dồn hết toàn lực vào nhưng vẫn không làm kiếm Thốn Khôi nhúc nhích được tí nào.
“Nếu như là ở nơi khác, dù là bổn hội trưởng thì cũng sẽ không tùy tiện đánh một trận với các ngươi. Nhưng mà nơi này là Phàm Trần Thiên, lực lượng của các ngươi đã bị đánh rớt xuống phàm trần, rất khó chống lại được bổn hội trưởng, các ngươi vẫn nên ngoan ngoãn trò chuyện với bổn hội trưởng đi” Bàn tay của Táng Đạo Thiên khẽ dùng sức, Hàn Sâm và Uyển Nhi bị đẩy lui ra cùng lúc.
Hàn Sâm biết tình thế bây giờ vô cùng hung hiểm, lực lượng của hắn đã suy thoái đến mức còn không bằng một phần năm lúc bình thường rồi. Nếu như không nghĩ cách rời khỏi nơi này mau thì rơi vào trong tay của hội Thần Loạn chắc chắn sẽ không có kết quả tốt.
Thần thải trong mắt Hàn Sâm biến ảo, hai màu đen trắng luân chuyển một cách quỷ dị, Động Huyền Kinh lại càng vận chuyển điên cuồng hơn, kết cấu trụ cột nhất của Phàm Trần Thiên xuất hiện ở trong mắt của Hàn Sâm.
Hắn không phải người thích lãng phí thời gian cho việc hối hận, bây giờ cũng không phải lúc cảm thấy hối hận khi đã tới đây, hắn buộc phải nghĩ ra cách phá giải sự phong tỏa của Phàm Trần Thiên đối với lực lượng, trước khi lực lượng của bản thân hắn bị hao mòn hết. Nếu không e hắn và Uyển Nhì đều không thoát được kiếp này.
May mà vì một kích ban nãy nên giờ Uyển Nhi cũng không đuổi theo đòi đánh Hàn Sâm nữa, kim quang trên người nàng tỏa ra rực rỡ, nàng †ấn công Táng Đạo Thiên vừa đánh văng nàng ra kia.
Hết chương 3219.
Bạn cần đăng nhập để bình luận