Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 207: Vô Địch

OÀ..ÀNH!
Nương theo đặc hiệu tia lửa văng khắp nơi do hệ thống cho ra, Nạp Lan Thừa Nặc lộ ra vẻ không thể tin bị đánh bay ra ngoài.
Mà bên ngoài đã sớm lặng ngắt như tờ, Nạp Lan Thừa Nặc vậy mà lại thua rồi, thua liền hai điểm, cho dù lúc đối mặt với quái vật của trường quân đội Trung Ương kia, Nạp Lan Thừa Nặc cũng không hề thua thảm như vậy, mất liền hai điểm, đây quả thực khiến cho người ta không có cách nào tin nổi.
- Nạp Lan thua liền hai điểm, là tôi chưa tỉnh ngủ à?
- Lúc Nạp Lan chống lại quái vật kia cũng không thảm như vậy?
- Thật là đáng sợ!
- Lần này Hắc Ưng quá mạnh, nếu đào thải Thánh Đức trắng điểm, khẳng định sẽ lấy được quán quân, dù sao trường quân đội Trung Ương cũng không tham gia lần tranh tài này.
- Hoàng Đế quá vô địch, đến bây giờ liền một điểm cũng không để cho Thánh Đức lấy được, quá độc ác.
- Khó trách đội viên và huấn luyện viên của Hắc Ưng đều có tự tin như vậy, có được tuyển thủ như Hoàng Đế, tôi cũng sẽ tự tin như vậy ah.
- Hoàng đế thật sự xuất hiện quá mãnh liệt, Hắc Bạch Quyền quả thực vô địch.
...
Phương Minh Toàn híp mắt vừa xem tường thuật trực tiếp vừa chậm rãi uống trà, mặc dù anh ta cảm thấy Hàn Sâm có thể thắng, tuy nhiên lại không ngờ Hàn Sâm vậy mà thắng triệt để như vậy.
Nhưng mà ngẫm lại thì cũng không cảm thấy bất ngờ gì, lúc ở giải Tinh Vũ Bôi, Hàn Sâm cũng có biểu hiện tương tự, cái loại cảm giác này, thật giống như là chỉ cần có hắn ở đây, cái gì cũng không cần lo lắng, chỉ cần thỏa thích đi hưởng thụ sự vui sướng của thắng lợi.
Người này cho Phương Minh Toàn một cảm giác rất thú vị, tựa hồ có điểm giống một người nào đó, nhưng phong cách lại bất đồng.
Mà lúc này Văn Tú Tú ngơ ngác rồi, Nạp Lan Thừa Nặc thậm chí mất liên tục hai điểm, quả thực giống như đang nằm mơ, mặc dù là đang ở trong giấc mơ, nhưng đây lại là một cơn ác mộng, bất kể sự thật hay giấc mơ đều tàn khốc như nhau.
Cô ta xem trọng đại biểu trường quân đội Thánh Đức, cho tới bây giờ còn chưa lấy được một điểm nào, liền một điểm nhỏ đều không lấy được, nếu như Nạp Lan Thừa Nặc thua thêm một điểm nữa, như vậy trường quân đội Thánh Đức sẽ bị bị nốc-ao trắng điểm.
Bị nốc-ao trắng điểm, đó là khái niệm gì, trường quân đội Thánh Đức từ khi lập đội đến nay, chỉ sợ chưa từng chịu đựng sỉ nhục như vậy.
Dù là ở thời kì trường quân đội Thánh Đức yếu nhất kia, cũng không có một trận đấu nào trắng điểm, huống chi bây giờ là thời đại trường quân đội Thánh Đức mạnh mẽ nhất, thậm chí có cơ hội đi khiêu chiến địa vị vương giả của trường quân đội Trung Ương.
Thế nhưng thật không ngờ chống lại đội Hắc Ưng lại bị bại thảm như vậy, mà Văn Tú Tú nghĩ đến những chuyện mình làm lúc trước, cảm thấy trên mặt mình đau rát, giống như là bị người khác hung hăng tát mấy cái.
Văn Tú Tú thậm chí theo bản năng sờ lên mặt mình, cái loại cảm giác này không có cách nào nói rõ.
Mạnh như Nạp Lan Thừa Nặc, lúc này tâm tình cũng sinh ra rung động, hơi cắn môi, con mắt nhìn chòng chọc vào Hàn Sâm:
- Hắn từ lúc bắt đầu đã tính toán mình rồi sao?
Bạch Dịch Sơn nhìn trạng thái lúc này của Nạp Lan Thừa Nặc, khẽ lắc đầu thở dài:
- Còn quá trẻ, tâm động thì mất, Nạp Lan đã thua.
Nhưng mà ánh mắt của Bạch Dịch Sơn nhìn về phía Hàn Sâm lại trở nên nóng rực:
- Người này, có lẽ thật là nhân tuyển tốt nhất để tu luyện Đại Âm Dương Từ Lực Pháo
Sự thật cũng giống như suy đoán của Bạch Dịch Sơn, tâm tình của Nạp Lan Thừa Nặc có một chút rung động, cũng không còn cách nào bảo trì loại năng lực thấy rõ như gương kia nữa, lượt thứ ba trực tiếp bị hắc quyền của Hàn Sâm đánh bay.
Trong lúc nhất thời sinh viên của trường quân đội Hắc Ưng đều có chút không dám tin tưởng, bọn họ vậy mà toàn thắng trường quân đội Thánh Đức, đạt được thắng lợi trước nay chưa có.
Sau im lặng ngắn ngủi, sinh viên của trường quân đội Hắc Ưng ở hiện trường đều hoan hô, hô to hai chữ Hoàng Đế.
Mà ở bên trên Internet lại đã sớm điên cuồng lên rồi, trường quân đội Thánh Đức bị thảm bại trước nay chưa có, mà ban cho trường quân đội Thánh Đức những thứ này, chính là người có tài khoản Hắc Quyền Hoàng Đế.
- Tuyển thủ hoàng đế thật là đáng sợ, vương thần trong thiên hạ, ở trước mặt hoàng đế, mặc dù mạnh mẽ như tuyển thủ Nạp Lan, cũng chỉ có thể cúi thấp đầu.
- Thật sự quá đáng sợ, trong lịch sử của trường quân đội Thánh Đức chưa từng bị thảm bại như vậy.
- Ha ha, tôi cảm thấy quy chế thi đấu xa luân có lẽ sẽ bị loại bỏ vĩnh cửu rồi, bằng không thì ai có thể chơi với trường quân đội Hắc Ưng đây.
- Quy chế thi đấu quả thật có vấn đề, có lẽ nên chọn dùng quy chế năm trận ba thắng bên trong cuộc thi giữa các trường quân đội, mặc dù quy chế thi đấu xa luân có tính thưởng thức mạnh, nhưng mà gặp phải tuyển thủ giống như hoàng đế, ể những đội dự thi khác thật sự không có cách nào chơi ah.
- Tuyển thủ cấp hoàng đế chân chính, cậu ta có thể chiến một trận với quái vật của trường quân đội Trung Ương kia chứ?
- Những hạng mục khác không dám nói, nhưng mà ở hạng mục Hắc Bạch Quyền này, tôi xem trọng hoàng đế, CMN thực mãnh liệt ah.
- Trắng điểm… trắng điểm… đây chính là Thánh Đức ở thời đại mạnh nhất… dĩ nhiên lại bị trắng điểm như vậy…
- Quá sung sướng, thật muốn xem lại một ván nữa ah.
...
Văn Tú Tú ngây ngốc đứng ở chỗ đó, sắc mặt tái nhợt, nhưng mà thân làm một phóng viên cùng hoạt náo viên, cô vẫn cắn răng đi về phía giáo viên của Hắc Ưng, hoàn thành phỏng vấn cuối cùng của mình.
- Hàn Sâm đồng học, chúc mừng cậu thắng cuộc thi…
Trên mặt Văn Tú Tú nóng hừng hực khó chịu, chưa bao giờ cô ta lại cảm thấy thẹn bởi sự dốt nát cùng nông cạn của mình như bây giờ.
Đối với sự hoài nghi quyết định của Phương Minh Toàn, lúc này cũng làm cho Văn Tú Tú cảm thấy vô cùng xấu hổ, Phương Minh Toàn vốn là muốn tốt cho cô, cho cô một cơ hội rất tốt, nhưng mà cô lại đem cục diện tốt đẹp phá đi.
- Phương lão sư đúng là Phương lão sư, mình còn phải học rất nhiều.
Văn Tú Tú cũng không phải là cái gì cũng sai, ít nhất cô ta cũng biết sửa chữa sai lầm của mình.
Một cuộc tranh tài, chấn kinh tất cả các đội ngũ dự thi, các đội ngũ nguyên bản không coi trọng Hắc Ưng, đều cố gắng lấy được một ít hình ảnh tư liệu về cuộc thi, tiến hành nghiên cứu nhiều lần.
Nhưng mà bọn họ nghiên cứu đến nghiên cứu đi, cho ra kết luận lại chỉ có một, Hắc Quyền Hoàng Đế kia thật sự đáng sợ, nếu như bọn họ chống lại Hắc Ưng, chỉ sợ cũng sẽ bi thảm giống như Thánh Đức vậy.
Rất nhiều đội dự thi đều kháng nghị với ban tổ chức, yêu cầu sửa đổi quy chế thi đấu, nếu không sẽ kiên quyết bỏ thi đấu.
Ban tổ chức cũng sứt đầu mẻ trán, vốn chọn dùng quy chế thi đấu xa luân là để cho trận đấu đáng xem hơn một chút, tuy nhiên lại thật không ngờ vậy mà xuất hiện tuyển thủ như Hắc Quyền Hoàng Đế, liền Thánh Đức đều trực tiếp bị đánh bại trắng điểm, vậy nếu như muốn tiếp tục trận đấu, đó cũng không phải là đoàn đội so tài nữa, căn bản là trò chơi biểu diễn một mình của Hắc Quyền Hoàng Đế.
Cuối cùng ban tổ chức không thể không mở một hội nghị khẩn cấp, quyết định tạm thời sửa đổi quy chế thi đấu, từ đợt thứ hai bắt đầu, quy chế thi đấu xa luân đổi thành quy chế chính thống năm trận ba thắng, mỗi vị tuyển thủ chỉ có thể xuất hiện một lần.
Mặc dù Trần Linh đối với ban tổ chức phát ra văn bản kháng nghị, tuy nhiên cũng không có tác dụng gì, thật muốn tiếp tục như vậy, những đội dự thi khác căn bản không thèm chơi nữa, ai lại chịu cùng bọn họ chơi như vậy.
- 666, vì một người mà phải sửa đổi quy chế thi đấu, hoàng đế quá trâu bò.
- Ha ha, quả thực mất mặt, liền quy chế thi đấu đều sửa lại.
- Hoàng Đế sắp băng hà rồi.
- Làm sao lại sửa lại, tôi còn muốn xem hoàng đế một chọi năm.
- Đúng vậy, tôi còn chưa xem đủ nữa, mãnh liệt yêu cầu giữ lại quy chế thi đấu cũ.
- Không hổ là hoàng đế, đây là mạnh đến không có đối thủ rồi, chỉ có thể để ban tổ chức can thiệp.
- Cho dù lần này Hắc Ưng thua, hoàng đế cũng là quán quân ở trong lòng tôi, CMN quá mạnh.
- Nếu như hoàng đế đi tham gia cuộc thi Hắc Bạch Quyền cá nhân giữa các trường quân đội vậy thì phải xem rồi, không biết cậu ta và quái vật của trường quân đội Trung Ương kia ai càng mạnh hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận