Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2206. Ky sĩ vương Băng Lam

“Nhất định phải đi sao?” Hàn Sâm nhíu mày hỏi.
“Chỉ là một đề xuất thôi.” Hắc Nguyệt Vương trầm ngâm tiếp tục nói: “Rồng cá không chung hồ, hổ khuyển chẳng cùng nơi, đây có lẽ là một cơ hội để đi ra ngoài.”
Hàn Sâm biết Hắc Nguyệt Vương có ý tốt, không muốn hắn và Dạ Hà Vương tiếp tục đấu với nhau nhưng Hàn Sâm vẫn lắc đầu nói: “Cảm ơn ý tốt của Vương thượng, nếu ngay cả bước này mà ta cũng không đứng vững thì sao có thể đi được ngàn bước vạn bước.”
“Ta cũng biết ngươi không phải là một người dễ dàng từ bỏ…” Hắc Nguyệt Vương muốn nói gì nhưng do dự một lúc lại không nói ra, thở dài bảo: “Mà thôi, con đường của mỗi người khác nhau, cũng không có con đường chính xác tuyệt đối. Ngươi đã quyết định rồi, vậy tiếp tục bước tiếp đi.”
Hàn Sâm tiễn Hắc Nguyệt Vương về, trong lòng thầm suy nghĩ: “Dạo này hình như tộc Hoàng Cực thường xuyên chiêu mộ nhân thủ, chẳng lẽ trong tộc Hoàng Cực đang xảy ra chuyện gì sao?”
Bởi vì không có nhiều thông tin, Hàn Sâm cũng không thể suy đoán tiếp nên không nghĩ nhiều nữa. Mỗi ngày hắn vẫn khắc khổ tu luyện thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, hy vọng có thể mau chóng thăng cấp Công Tước.
Ngày hôm nay rất nhiều vương công quý tộc của Nguyệt Chi Hiệp đều đến quảng trường Nguyệt Thần, ai nấy ăn mặc vô cùng lịch sự, dường như sắp nghênh đón vị khách quan trọng nào đó.
Tuy rằng Hàn Sâm không đến quảng trường Nguyệt Thần nhưng cũng biết hôm nay là ngày sứ giả của tộc Hoàng Cực đến, nhìn thấy một đội chiến hạm kiểu mới có thể sánh ngang với tinh cầu tiến vào Nguyệt Chi Hiệp, không khỏi tán thưởng: “Xem ra tộc Hoàng Cực không chỉ là chủng tộc có trình độ tiến hóa siêu việt bình thường mà phương diện khoa học kỹ thuật cũng dẫn đầu. Nguyệt Chi Hiệp còn chẳng có nổi một chiếm hạm đẳng cấp nhường này, người ta lại trực tiếp lái đến cả một hạm đội, cũng may tộc Hoàng Cực không phải kẻ địch, nếu không e rằng Nguyệt Chi Hiệp thực sự không chống đỡ nổi.”
Hàn Sâm không muốn đến tộc Hoàng Cực nhưng không ít người trong Nguyệt Chi Hiệp lại muốn đến tộc Hoàng Cực, tộc Hoàng Cực không phải ai muốn đến là đến, muốn vào được đó thì phải vượt qua kiểm tra của tộc Hoàng Cực mới được.
Thậm chí có rất nhiều vương công quý tộc chỉ đợi một cơ hội như vậy, muốn đưa con cháu của mình vào tộc Hoàng Cực, hy vọng tương lai bọn họ có tiềm năng phát triển lớn hơn.
Tuy Nguyệt Chi Hiệp là thượng tộc nhưng ngay cả xếp hạng top một trăm cũng không lọt vào được, bất luận là nguồn lực hay là tài nguyên đều không thể so sánh với con quái vật khổng lồ như tộc Hoàng Cực.
Chỉ tiếc tiêu chuẩn chiêu mộ của tộc Hoàng Cực khá cao, phải khó ngang học sinh cấp ba thi vào trưởng điểm, mấy ngày kiểm tra đã đánh trượt rất nhiều sinh vật các tộc.
Nguyệt Chi Hiệp chỉ là một trong những địa điểm chiêu mộ của tộc Hoàng Cực, trên thực tế tộc Hoàng Cực còn có hơn một ngàn địa điểm chiêu mộ như Nguyệt Chỉ Hiệp, không có thực lực nhất định thì không thể được chiêu mộ vào tộc Hoàng Cực.
Tuy Hàn Sâm không tham gia chiêu mộ nhưng cũng biết bốn ngày nay, Nguyệt Chi Hiệp chỉ có một vị bá tước tộc Rebet và một vị Hầu Tước vượt qua kiểm tra, thanh niên các tộc bị đánh trượt không biết bao nhiêu mà kể.
Lần này tộc Hoàng Cực đến chiêu mộ ky sĩ dự bị, không xem tước vị cấp bậc, chỉ xem biểu hiện thiên phú, tiềm lực, cho nên ngay cả một số người được xem là thiên tài ở Nguyệt Chi Hiệp, những thanh niên tộc Rebet tuổi còn trẻ đã thăng cấp Công Tước cũng bị loại ngay vòng kiểm tra.
“Nguyệt Luân Vương này, nghe nói Đao Phong có một vị đệ tử, không biết là ai nhỉ?” Ky sĩ vương Băng Lam của tộc Hoàng Cực phụ trách đến Nguyệt Chi Hiệp chiêu mộ nhíu mày hỏi.
Mười đoàn ky sĩ lớn của tộc Hoàng Cực, mỗi một đoàn ky sĩ đầu có một vị ky sĩ vương làm đoàn trưởng, Ky sĩ vương Băng Lam chính là đoàn trưởng của Đoàn Ky Sĩ Băng Lam.
Lúc phân chia khu vực chiêu mộ, Ky sĩ vương Băng Lam cố ý lựa chọn Nguyệt Chi Hiệp, còn vì thế mà bỏ ra chút chỉ phí.
Sở dĩ Ky Sỹ Vương Băng Lam làm vậy chủ yếu là vì sau khi Nữ Hoàng Đao Phong đến tộc Hoàng Cực đã nổi tiếng ở Đoàn Ky Sĩ Băng Lam, ky sĩ vương Băng Lam cực kỳ tán thưởng Nữ Hoàng Đao Phong, thậm chí có thể nói là có chút khâm phục, cho nên hắn mới muốn lựa chọn tộc Rebet ở Nguyệt Chi Hiệp - nơi xuất thân của Nữ Hoàng Đao Phong, hy vọng có thể tìm được một số nhân tài không tồi.
Nhưng cuộc kiểm tra mấy ngày nay lại khiến hắn hơi thất vọng, thiên phú của thế hệ thanh niên tộc Rebet không phải không tốt nhưng lại không có thiên phú giống như Nữ Hoàng Đao Phong, không phải lựa chọn tốt nhất.
Cho dù đôi khi cũng có mấy người thiên phú không tồi, nhưng tính cách lại rất kém cỏi, e rằng tương lai khó thành tài được khiến ky sĩ vương Băng Lam vốn rất hứng thú khi đến đây lại cảm thấy hơi nhàm chán.
Lúc này Ky sĩ vương Băng Lam nhớ tới Nữ Hoàng Đao Phong từng nói nàng có một đệ tử, cho nên mới hỏi Nguyệt Luân Vương, nghĩ rằng nhân vật như Nữ Hoàng Đao Phong, đệ tử mà nàng thu nhận hẳn không phải hạng tâm thường.
Nguyệt Luân Vương hơi do dự trong lòng, rồi cười nói: “Đúng là Đao Phong có một đệ tử, nhưng cũng chỉ có một đệ tử này thôi. Y bát của Đao Phong còn cần hắn kế thừa, chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ cơ hội gia nhập Đoàn Ky Sĩ Băng Lam.”
“Vậy sao?” Ky sỹ vương Băng Lam hơi trầm ngâm.
Dạ Hà Vương đứng bên cạnh đột nhiên tiếp lời: “Thực ra theo ý ta, nếu thật sự phải kế thừa y bát của Đao Phong thì càng phải đến tộc Hoàng Cực mới đúng. Bản thân Đao Phong cũng đã đến tộc Hoàng Cực tu hành, trước sau gì đệ tử của Đao Phong cũng sẽ theo bước nàng, chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, lãng phí thời gian ở Nguyệt Chỉ Hiệp chỉ bằng sớm đến tộc Hoàng Cực. Nếu Đao Phong còn ở đây, có lẽ nàng ấy cũng sẽ nghĩ vậy.”
Dạ Hà Vương nói những lời này đương nhiên không phải vì muốn tốt cho Hàn Sâm, mà là muốn đuổi Hàn Sâm ra khỏi Nguyệt Chi Hiệp, như vậy hắn mới có thể có được lợi ích có được từ vị trí người canh cửa.
Ky sỹ vương Băng Lam cũng nghĩ vậy: “Dạ Hà Vương nói rất đúng, đệ tử của nhân vật như Đao Phong hẳn không phải là nhân vật phàm tục, phải có chí hướng rộng lớn, không nên nhốt mình trong Nguyệt Chi Hiệp. Gọi hắn đến đây thử xem, nếu có thể thông qua kiểm tra, với giao tình của ta với Đao Phong tất nhiên sẽ không bạc đãi hắn.”
Nguyệt Luân Vương thầm cười khổ trong lòng, đương nhiên hắn biết Hàn Sâm không muốn đến tộc Hoàng Cực, nhưng đã đến nước này cũng không tiện từ chối ky sĩ vương Băng Lam, chỉ đành phái người đi gọi Hàn Sâm đến quảng trường Nguyệt Thần.
Hàn Sâm đang tu hành trong căn cứ, không ngờ lại có chuyện từ trên trời rơi xuống. Người của Nguyệt Luân Vương phái đến thuật lại đầu đuôi sự việc một lượt, Hàn Sâm cũng phải thầm nhíu mày.
Hộ vệ bên cạnh Nguyệt Luân Vương nói: “Dù thế nào cũng phải gọi ngươi đến một chuyến, nếu không Nguyệt Luân Vương đại nhân sẽ khó mà ăn nói với ky sĩ vương Băng Lam. Ý của Nguyệt Luân Vương đại nhân là, nếu ngươi thật sự không muốn đến tộc Hoàng Cực thì chỉ cần không vượt kiểm tra là được. Như vậy thì dù ngươi muốn đi, ky sĩ vương Băng Lam cũng sẽ không cho ngươi đi.”
Hàn Sâm biết mình không đi không được, chỉ đành đi theo hộ vệ đến quảng trường Nguyệt Thần.
Trong lòng hắn đã quyết định, lúc kiểm tra sẽ cố ý khống chế một chút, bất kể thế nào cũng không thể thông qua kiểm tra.
Hàn Sâm đến quảng trường Nguyệt Thần, nhìn thấy không ít vương công quý tộc đều xếp hàng chờ kiểm tra. Nhưng hộ vệ đó không xếp Hàn Sâm vào trong đội ngũ, mà trực tiếp đưa Hàn Sâm đến nội các gặp ky sĩ vương Băng Lam.
“Ngươi chính là đệ tử của Đao Phong?” Lúc nhìn thấy Hàn Sâm, ky sĩ vương Băng Lam có chút kinh ngạc, thật không ngờ đệ tử duy nhất của Đao Phong lại không phải là tộc Rebet.
“Đúng, tại hạ là Hàn Sâm.” Hàn Sâm hành lễ nói.
Hết chương 2206.
Bạn cần đăng nhập để bình luận