Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2983. Thời Gian Thực Khắc

Toàn bộ không gian trong phạm vi Thần miếu giống như bị bóp méo, †ầm mắt không thể xuyên qua như bình thường. Ngay cả hình ảnh mà cường giả cấp Thần Hóa nhìn thấy cũng trở nên vặn vẹo giống như hình ảnh phản chiếu trong nước, bởi vì mặt nước dao động mạnh nên lay động vặn vẹo.
Tay Khắc Chi Thần cầm vòng tay thời gian, miệng lẩm bẩm như Phật Đà tụng kinh siêu độ. Trong không gian gấp khúc kia, bóng dáng Khắc Chi Thần giống như thiên thần bao phủ toàn bộ không trong Thần miếu, còn Hàn Sâm thì lại có vẻ nhỏ bé như con kiến.
“Nhận lấy sự phẫn nộ của Thần đi… Thời Gian Thực Khắc…” Thần âm của Khắc Chi Thần cuồn cuộn, giơ vòng tay đang quấn quanh đôi tay lên, kim đồng hồ bên trong mười hai tròng mắt xoay tròn điên cuồng.
Trong nháy mắt, dường như Hàn Sâm có thể thấy được thời gian bằng mắt thường. Chỉ thấy trong mười hai con mắt, mỗi vạch số đều bắn ra ánh sáng vặn vẹo kỳ lạ. Tia sáng ở trong mười hai tròng mắt đan chéo vào nhau giống như thiên la địa võng bao phủ toàn bộ khu vực Thần miếu làm Hàn Sâm hoàn toàn không có chỗ trống để trốn tránh, dịch chuyển tức thời cũng không tìm thấy một vị trí an toàn.
Chỉ thấy những tia sáng kì lạ đan chéo thành lưới rơi xuống. Hàn Sâm đẩy Lĩnh Vực Động Huyền lên mức cao nhất mà vẫn không thể ngăn cản được tia sáng thời gian gấp khúc rơi xuống.
Những tia sáng thời gian đó dừng ở mặt ngoài chiến giáp Động Huyền của Hàn Sâm, giống như tia laser khắc lên một vài dấu vết kì lạ bên ngoài chiến giáp Động Huyền, giống như ký hiệu của thời gian, chiếm cứ toàn bộ mặt ngoài của chiến giáp.
“Đây là…” Hàn Sâm phát hiện cơ thể mình không bị thương nhưng vết khắc trên toàn thân lại tản ra một loại sức mạnh kì lạ.
Hàn Sâm muốn nâng cánh tay lên nhìn xem những vết khắc đó rốt cuộc có ảnh hưởng như thế nào nhưng lại ngạc nhiên phát hiện, cánh †ay của mình lại không điều khiển được, hoàn toàn không thể nhúc nhích.
“Sao lại thế?” Hàn Sâm rất nhanh đã phát hiện ra, không chỉ cánh tay mà cả người hắn đều không thể nhúc nhích, thậm chí ngay cả việc vận chuyển thuật gen cũng không làm được.
Nhưng cảm giác của Hàn Sâm lại vô cùng kỳ quái. Tuy hắn không thể nhúc nhích nhưng vẫn có thể cảm ứng được sự tồn tại của cơ thể mình, cũng có thể cảm ứng được khí tức đang lưu chuyển trong cơ thể. Dường như tất cả đều rất bình thường nhưng lúc sử dụng thì tay chân và khí tức lại không chịu sự điều khiển.
Loại cảm ứng này vô cùng kỳ lạ, giống như bị bóng đè, cái gì cũng cảm giác được nhưng lại không thể động đậy.
Khắc Chi Thần lạnh nhạt nhìn Hàn Sâm, Thần huyết trong hốc mắt vẫn chảy ra chầm chậm, tay cầm vòng tay nói: “Không cần uổng phí sức lực, vạch thời gian của ngươi đã bị xóa đi, bay giờ ngươi có làm gì cũng vô dụng, chỉ có thể tiếp nhận sự trừng phạt của Thần. Đây là kết cục của kẻ khinh nhờn Thần Linh.”
Khắc Chi Thần nói rất đơn giản nhưng Hàn Sâm hiểu ý trong lời hắn, bởi vì bản thân Hàn Sâm cũng đã từng tu luyện thuật gen hệ Thời Gian, có đủ năng lực lý giải đối với sức mạnh hệ Thời Gian.
Khắc Chi Thần chỉ cần nhắc nhở một chút, Hàn Sâm đã hiểu được Thời Gian Thực Khắc rốt cuộc là loại sức mạnh như thế nào.
Không phải cơ thể Hàn Sâm không thể cử động mà là bị Thời Gian Thực Khắc xóa đi một khoảng thời gian của cơ thể hắn.
Rất khó giải thích. Dưới tình huống bình thường, Hàn Sâm muốn làm gì, sau khi ý nghĩ hiện lên thì cơ thể tự nhiên sẽ phản ứng ngay lập tức.
Nhưng kí hiệu của Thời Gian Thực Khắc lại xóa đi một khoảng thời gian trên người hắn. Ngay sau khi ý nghĩ của Hàn Sâm hiện lên sẽ xuất hiện một khoảng thời gian trống, phải đợi sau khi khoảng thời gian trống này trôi qua thì cơ thể Hàn Sâm mới có phản ứng.
Giống như lúc chơi game online, mạng lag đột ngột, đoạn thời gian ở giữa sẽ bị xóa bỏ, phải đợi sau khi mạng bình thường lại thì cơ thể mới có thể có phản ứng.
Hàn Sâm không biết khoảng thời gian trống này rốt cuộc dài bao lâu nhưng nhìn dáng vẻ nhàn nhã của Khắc Chi Thần thì chắc là không thể khôi phục ngay lập tức rồi.
Trong tay Khắc Chi Thần cầm vòng tay có tròng mắt nhuốm máu, đi từng bước tới trước mặt Hàn Sâm. Hốc mắt chảy thần huyết lạnh căm nhìn chằm chằm Hàn Sâm, gần như sắp đụng vào mặt Hàn Sâm.
Khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra ý cười xấu xa, Khắc Chi Thần mở miệng nói: “Không phải ngươi giỏi lắm à? Bây giờ bản Thần đứng ở chỗ này, sao không đánh đi?”
Trong lòng Hàn Sâm đương nhiên là có một ngàn một vạn cái tát muốn đánh, chỉ tiếc cơ thể hoàn toàn không chịu điều khiển. Thời Gian Thực Khắc xóa đi khoảng thời gian vốn là thuộc về cơ thể hắn, ngay cả việc mở miệng nói chuyện cũng không làm được.
“Đừng nói là bản Thần không cho ngươi cơ hội, nếu bây giờ ngươi
không đánh thì tiếp theo sẽ chỉ có thể tiếp nhận sự trừng phạt của Thần.” Khắc Chi Thần cười quái dị giơ bàn tay ra chộp lấy đầu Hàn Sâm.
Ai”
“Xem ra chỉ có thể dùng đến thứ kia thôi.” Hàn Sâm khép hờ hai mắt chuẩn bị sử dụng thể Thần Linh Siêu Cấp, lúc này chỉ có thể Thần Linh Siêu Cấp mới không chịu ảnh hưởng.
Tuy dưới sự ảnh hưởng của Uyển Nhi, hắn chỉ có thể duy trì trạng thái thể Thần Linh Siêu Cấp trong khoảng thời gian rất ngắn nhưng vậy cũng đã đủ rồi. Bây giờ khoảng cách giữa hắn và Khắc Chi Thần cũng đủ gần, mà sự cảnh giác của Thần cũng đã giảm xuống mức thấp nhất, nháy mắt đã đủ để hắn lấy mạng Khắc Chi Thần.
Trên mặt Khắc Chi Thần tràn ngập ý cười khát máu, móng tay giống như móng vuốt dần đưa tới gần đầu Hàn Sâm, rõ ràng hắn không muốn để Hàn Sâm chết dễ dàng.
“Muốn sống không? Cầu xin ta đi, có lẽ bản Thần sẽ đại phát từ bi, cho sinh vật hạ đẳng ti tiện nhà ngươi giữ lại nửa cái mạng.” Khắc Chi Thần cười xấu xa nói.
Sinh vật các tộc đang xem trận chiến nhìn thấy Kim Tệ hoàn toàn bị Khắc Chi Thần áp chế, không thể động đậy nổi, trong lòng đều hoảng SỢ.
Tuy Kim Tệ không thể coi là người đứng đầu Thần Bảng chân chính nhưng thực lực thật sự tuyệt đối có thể xếp vào mười hạng đầu. Thế mà bị một Thần Linh cấp Tai Nạn áp chế đến nông nỗi như vậy, sao lại có thể không khiến người khác sợ hãi cho được.
Đây còn chỉ là Thần Linh cấp Tai Nạn, trên Tai Nạn còn có hai Thần Linh cao cấp là Hủy Diệt và Trọng Khải, đó là sự tồn tại khủng bố đến mức nào.
“Quả nhiên sinh vật của đại vũ trụ như chúng ta vẫn không thể chống lại Thần Linh. Chỉ có trở thành Thần Linh mới có thể thật sự thoát khỏi cơ thể phàm tục này trở thành thể sinh mệnh cao cấp.” Trong lòng không ít sinh vật đều tự nghĩ thầm.
Hàn Sâm chỉ im lặng nhìn Khắc Chi Thần. Chưa nói đến việc hắn hoàn toàn không thể nói chuyện, cho dù có thể thì hắn cũng sẽ không cầu xin Khắc Chi Thần, như vậy chẳng khác gì cầu nguyện với Khắc Chi Thần. Người đã từng làm Thần Linh một lần như hắn rất rõ đồng ý nguyện vọng như vậy sẽ trả cái giá đắt thế nào.
Ánh mắt của Hàn Sâm khiến Khắc Chi Thần vô cùng khó chịu, trong lòng không khỏi hơi tức giận, lạnh lùng nói: “Nếu ngươi muốn chết, vậy bản Thần sẽ giúp đỡ ngươi.”
Nói rồi móng vuốt lập tức tăng tốc, chộp về phía đầu Hàn Sâm. Mà Hàn Sâm hoàn toàn không có năng lực phản kháng, chỉ có thể trơ mắt ra nhìn móng vuốt kia dừng ở trên đỉnh đầu hắn.
“Dừng tay.” Một giọng nói vang lên từ bên ngoài Thần miếu, song giọng nói này tới quá chậm, vốn không có ai chú ý tới giọng nói đó cùng với một bóng dáng xông vào quảng trường Thần miếu.
Bởi vì ngay tại một khắc này, trên người Hàn Sâm đột nhiên tỏa ra hào
quang giống như núi lửa phun trào. Chiến giáp bị kí hiệu của Thời Gian Thực Khắc bao phủ nháy mắt biến thành màu trắng lóa.
Hết chương 2983.
Bạn cần đăng nhập để bình luận