Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2977. Thiên Thần Quan

Hàn Sâm nhận được rất nhiều đáp án từ chỗ Nhân Đế nhưng khi rời khỏi Huyết Mệnh Giáo, những câu hỏi trong lòng hắn lại không hề mất đi.
Giống như việc Nhân Đế đã nói rằng hắn không yêu cầu Hàn Sâm làm bất cứ chuyện gì, dường như chỉ đang khuyên hắn đừng để lộ thân phận loài người.
Hơn nữa, Nhân Đế còn cho hắn một phần Hậu Thiên, nói với hắn rằng nếu hắn đồng ý thì chỉ cần tu luyện Hậu Thiên là có thể từ từ chuyển hóa huyết mạch toàn thân thành Lam Huyết. Tuy rằng cách chuyển hóa này không thuần khiết bằng cách bổ sung qua từng thế hệ, nhưng cũng có thể giúp cho Hàn Sâm đạt được sức mạnh của Lam Huyết.
Thế nhưng để trả giá cho việc này, Hàn Sâm sẽ mất đi các loại thuật gen mà hắn đã tu luyện từ trước đến nay, cũng không còn sử dụng được thú hồn nữa, chỉ có thể sử dụng sức mạnh Lam Huyết thuần túy.
Nhân Đế cũng không yêu cầu Hàn Sâm bắt buộc phải làm như vậy, mà hắn chỉ để cho Hàn Sâm tự lựa chọn.
Hàn Sâm cũng đã hỏi về chuyện liên quan đến Hàn Kính Chi. Nhân Đế chỉ nói Hàn Kính Chi không phải là giáo đồ của Huyết Mệnh Giáo, cũng không phải là Lam Huyết, ngoài ra thì không còn nói thêm gì khác nữa.
“Nhân Đế nói rất nhiều nhưng ta cứ cảm thấy hắn vẫn còn rất nhiều chuyện quan trọng chưa nói ra.” Trên đường trở về, Hàn Sâm vẫn âm †hầm suy nghĩ, rất nhiều vấn đề vẫn chưa có lời giải. Hơn nữa, Hàn Sâm luôn cảm thấy trong chuyện này có một vấn đề rất quan trọng nhưng hắn lại không nghĩ ra được đó là cái gì.
“Hàn Kính Chi là thế nào nhỉ? Chắc Nhân Đế sẽ không nói dối chuyện như vậy nhưng tại sao trong số những người của tiểu đội hành động số bảy lại có người nói Hàn Kính Chi là Lam Huyết? Rốt cuộc chuyện này là sao?” Hàn Sâm cũng khá là hoang mang về chuyện này.
Hắn vốn cho rằng chuyến đi đến Huyết Mệnh Giáo lần này có thể giải đáp nghỉ vấn của hắn về Hàn Kính Chi nhưng bây giờ xem ra cũng không có tác dụng gì, hắn vẫn không biết gì về Hàn Kính Chỉ.
Có lẽ Nhân Đế biết một số điều gì đó nhưng rõ ràng hắn cũng không muốn nói nhiều về chuyện của Hàn Kính Chỉ.
Khi Hàn Sâm trở lại Hoa Viên Không Trung, Cửu Thiên Đế vẫn chưa quay về nhưng lại có hai vị khách đến thăm.
Thanh Mao Hống và người phụ nữ tộc Kana đã đến Hoa Viên Không Trung. Khi Hàn Sâm nhìn thấy họ, Thanh Mao Thú không nói gì mà trực tiếp thò đầu ra trước mặt Hàn Sâm, gầm nhẹ: “Trước kia ta đã đắc tội ngươi. Ngươi cứ lấy cái mạng này đi là được. Ta chỉ khẩn cầu ngươi niệm tình xưa mà cứu mạng tiểu sơn chủ thôi.”
“Đứng dậy đi, ta nhất định sẽ đi cứu Tiểu Kim Kim. Nhưng các ngươi hẳn cũng biết rõ, sức mạnh bây giờ của ta vẫn chưa đủ để chống lại nữ thần Sát Na, ta cần thời gian chuẩn bị” Hàn Sâm khoát tay nói.
“Nếu các hạ có gì cần sai bảo thì cứ việc phân phó. Chỉ cần có thể cứu được tiểu sơn chủ, muốn bọn ta làm gì cũng được.” Người phụ nữ tộc Kana nói với vẻ mặt bình tĩnh.
“Muốn cứu Tiểu Kim Kim ra khỏi Thần miếu Sát Na, chỉ có mỗi chúng †a là không đủ đâu, vẫn cần có thêm nhiều trợ thủ mạnh hơn. Cho nên †a cần một số tài nguyên giúp cho bạn đồng hành của ta trở nên mạnh hơn. Nếu các ngươi có gen dị chủng Thần Hóa thì hãy cho ta mượn một ít trước.” Hàn Sâm nghĩ chắc Vô Định Sơn có không ít đồ tốt, có lẽ sẽ lấy được một phần tài nguyên từ họ trước.
“Vô Định Sơn vẫn còn một ít gen dị chủng Thần Hóa, lát nữa bọn ta sẽ đi lấy cho ngươi.” Người phụ nữ tộc Kana nói.
Bây giờ họ đã không còn ai có thể cầu cứu nữa, đành phải tìm đến sự giúp đỡ của Hàn Sâm. Chí ít họ biết được Hàn Sâm thật lòng muốn cứu Kim Mao Hống.
“Tên Kim Tệ đó đúng là không ra gì, uổng công tiểu sơn chủ đã nhường vị trí hạng nhất thần bảng cho hắn. Tiểu sơn chủ gặp nạn mà hắn cũng không thèm lộ mặt một lần nào.” Thanh Mao Hống căm hận nói.
Hàn Sâm thầm cười khổ: “Kim Tệ không phải là không lộ mặt mà là đã bị đánh tơi bời luôn rồi.”
Nhưng lời này của Thanh Mao Hống lại nhắc nhở Hàn Sâm rằng Kim Mao Hống đã nhường cả hạng nhất thần bảng cho Kim Tệ, nếu Kim Tệ cứ mãi không xuất hiện thế này quả thật không hay cho lắm.
Tuy chủng tộc của Kim Tệ khác Hàn Sâm hoàn toàn, người khác cũng sẽ không nghi ngờ Hàn Sâm nhưng dù sao vẫn không ổn lắm.
Sau khi Hàn Sâm tiễn Thanh Mao Hống và người phụ nữ tộc Kana đi, hắn rơi vào trầm tư rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định dùng thân phận của Kim Tệ đi khiêu chiến Thần Linh.
Thế nhưng Thần Linh mà Hàn Sâm muốn khiêu chiến lần này cũng không phải là nữ thần Sát Na, mà là Thần Vô Giới cấp Tai Nạn.
Hàn Sâm từng nghe Ma Nữ nói sức mạnh của Thần Vô Giới có thể miễn dịch với sức mạnh thời gian ở một mức độ nhất định. Nếu có thể có được võ trang Thần Cách của Thần Vô Giới, có lẽ sẽ có tác dụng lớn cho việc giải cứu Kim Mao Hống sau này.
Ở nơi không người, Hàn Sâm tiến vào trạng thái Dị Chủng Hóa, mặc chiến giáp Động Huyền lên người, đồng thời cũng lấy cả Thiên Thần Quan ra.
Thiên Thần Quan là võ trang Thần Cách cấp Hủy Diệt, cao hơn Thiên La thần thương hai bậc, là món võ trang Thần Cách có thể sánh ngang nữ thần Sát Na.
Song Hàn Sâm vẫn chưa từng đội Thiên Thần Quan này, không biết rốt cuộc nó sở hữu năng lực như thế nào.
Cấp bậc cao cũng không có nghĩa là chắc chắn sẽ có tác dụng, giống như thú hồn Quang Minh Tỉnh Liên. Tuy nó là thú hồn cấp cao nhưng năng lực của nó là chữa trị, cũng không có tác dụng quá lớn trong chiến đấu phân định sinh tử.
“Lúc đầu Thần nói Thiên Thần Quan này có thể giúp ta tự do ra vào Thần Điện Gen. Hiện giờ Thần Điện Gen đã hiện thế, vậy Thiên Thần Quan đó còn tác dụng nào khác nữa không?” Hàn Sâm do dự trong chốc lát rồi đội Thiên Thần Quan lên.
Ngay khoảnh khắc Thiên Thần Quan đươc đặt lên đỉnh đầu Hàn Sâm, chợt thấy từng luồng sáng thần quang muôn màu chiếu rọi xuống, phủ lên toàn thân Hàn Sâm, nhìn từ xa trông Hàn Sâm giống như một vị thần được bao trùm bởi vầng hào quang bảy màu.
Răng rắc!
Hàn Sâm nhìn thấy bánh răng vũ trụ trước mặt mình đang chuyển động, dường như có một cánh cửa máy khổng lồ đang mở ra trước mặt hắn, rất giống cách mở ra của Thần Vực và Lĩnh Vực Hạch Tâm.
Thế nhưng kẻ mở ra cánh cửa này không phải là Hàn Sâm, mà là Thiên Thần Quan đang nằm trên đỉnh đầu hắn.
Hàn Sâm đưa mắt nhìn vào trong cửa lớn hư không ấy, chỉ có thể nhìn thấy một vùng hào quang bảy màu, vô số xích trật tự đang đan mắc vào nhau, không thể nào nhìn ra được rốt cuộc bên trong có gì.
Hàn Sâm hơi chần chừ rồi cất bước đi về phía cửa lớn chảy xuôi hào quang bảy màu. Khi bóng dáng Hàn Sâm đã hoàn toàn bước vào trong cửa lớn, cánh cửa ấy lập tức đóng sầm lại, biến mất tăm giữa hư không, vô số dị tượng cũng tan biến toàn bộ.
“Đây là… Thần miếu..” Hàn Sâm cau mày nhìn mọi thứ trước mắt mình.
Đây là một ngôi Thần miếu làm từ ngọc thạch, thứ mà Hàn Sâm đang giãm lên rõ ràng chính là một tòa thần đàn. Hàn Sâm đã từng tận mắt nhìn thấy Thần Thiên La hồi sinh trên một tòa thần đàn giống vậy, chắc chắn nơi này chính là một ngôi Thần miếu, mà hắn đang đứng trên †hần đàn của Thần miếu này.
“Thần miếu cấp Hủy Diệt đã được mở ra, xin hãy đặt tên cho Thần miếu.” Một giọng nói vang vọng bên trong Thần miếu, đồng thời một lá cờ thần bay đến trước mặt Hàn Sâm.
“Chuyện gì đây? Không lẽ ta đã trở thành Thần Linh rồi sao?” Hàn Sâm cau mày nhìn lá cờ thần trống không trước mặt. Những lá cờ thần hắn từng thấy trước đây đều đã có tên thần, mà lá cờ này thì trống rỗng, không có gì trên đó cả.
Hàn Sâm không muốn làm Thần Linh gì đó đâu, dẫu hắn có trở thành Thần Linh cấp Hủy Diệt đi chăng nữa thì cũng không thể chấp nhận được.
“Cuối cùng ngươi cũng đến rồi.” Trong lúc Hàn Sâm đang lưỡng lự thì chợt thấy cổng lớn của Thần miếu mở rộng, một thiếu nữ bước đến, đó chính là Cô Uyển Nhi.
Nhưng nghe giọng điệu của nàng sẽ biết ngay là bây giờ người đang kiểm soát cơ thể này không phải là Cô Uyển Nhi, mà là kẻ tự xưng là Thần kia.
Hết chương 2977.
Bạn cần đăng nhập để bình luận