Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3289. Nổ lớn

Triệu Ngưng Nhi và Triệu Thu Ý nhìn thấy ánh sáng trên người của Hàn Sâm bộc phát, bị rọi trúng không thể nào mở mắt được, trước mắt là một mảng sáng rực, không thể nhìn thấy bất cứ điều gì.
Sau khi ánh sáng rực rỡ kia mờ đi, Hàn Sâm lại biến mất, trong hang chỉ còn lại những thứ mà Hàn Sâm lấy ra và ném xuống đất.
“Hàn Sâm… Hàn Sâm, ngươi ở đâu?” Triệu Thu Ý lo lắng gọi tên Hàn Sâm khắp nơi.
Triệu Ngưng Nhi lại thở dài: “Xem ra thì cuối cũng Hàn Sâm vẫn không sống được, một kẻ mạnh như vậy mà còn khó có thể đấu lại được với hội Thần Loạn, vậy thì còn ai trên thế giới này có thể ngăn cản hội Thần Loạn đây?”
Mặc dù Triệu Ngưng Nhi không muốn tin Hàn Sâm cứ thế mà chết, nhưng sự thật ở ngay trước mắt, nàng không thể không tin.
Trước đó cơ thể của Hàn Sâm đã không còn rõ ràng, trông như có thể biến mất bất cứ lúc nào, lần bộc phát cuối cũng kia đã làm tiêu hao hết sạch năng lượng, có thể là cuối cùng không để lại bất cứ thứ gì.
“Cất đồ đạc của hắn đi, nghe nói hắn có con gái ở Tân quốc, chúng ta hẳn là nên trả lại đồ đạc cho người thân của hắn” Triệu Ngưng Nhi nói rồi đi thu dọn đồ đạc trên mặt đất.
Vẻ mặt của Triệu Thu Ý đầy sự chán nản, có chút thương cảm không giải thích được, nhưng lại đi theo Triệu Ngưng Nhi để thu dọn đồ đạc.
“Này này… Hai người đừng diễn nữa… Thật sự không nhìn thấy ta sao?” Nhưng lúc này Hàn Sâm đang đứng trước mặt hai người, kinh ngạc nói với họ.
Nhưng hình như hai người Triệu Ngưng Nhi không nhìn thấy được Hàn Sâm, cũng không nghe thấy những gì hắn nói, hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của hắn.
Hàn Sâm không tin duõi tay nắm lấy Triệu Ngưng Nhi đang thu dọn đồ đạc trước mặt mình, nhưng lòng bàn tay của hắn lại xuyên luôn qua cơ thể Triệu Ngưng Nhi.
Hàn Sâm mở to mắt khi nhìn cơ thể mình xuyên qua cơ thể của Triệu Ngưng Nhị, giống như một bóng ma không thể chạm vào đồ thật.
“Chẳng lẽ… Chẳng lẽ… Ta chết rồi…” Hàn Sâm kinh ngạc nhìn hai tay và thân thể của mình, từ góc nhìn của hắn, cơ thể của hắn rõ ràng là rất bình thường, ngoài việc vẫn ở trong trạng thái linh thể thì không có vấn đề gì, hắn thật sự không thể nào chấp nhận sự thật rằng mình đã chết.
Vừa rồi Hàn Sâm đã kích hoạt nghịch gen vật ngữ, muốn làm nổ trứng Vô Cực và Kính Nguyệt ra khỏi cơ thể hắn, nhưng ai biết nó đã gây ra vụ nổ lớn cho Kính Nguyệt.
Kết quả là linh lực bộc phát của Kính Nguyệt ngay lập tức tràn ngập trong cơ thể Hàn Sâm, Hàn Sâm nghĩ rằng lần này mình nhất định sẽ đi đời rồi, có thể nói rằng cơ thể hiện giờ của hắn gần như sụp đổ rồi, ngay cả thể Thần Linh siêu cấp ở thời kì đỉnh phong thì cũng không thể ngăn cản vụ nổ linh lực đáng sợ như vậy.
Nhìn thấy cơ thể của mình sắp bị phá hủy hoàn toàn trong vụ nổ lớn, nhưng ngay lúc này, sức mạnh của trứng Vô Cực đã phát huy tác dụng tuyệt vời.
Trước đây, trứng Vô Cực chỉ đảo ngược sức mạnh thể chất của Hàn Sâm, nhưng lần này, sức mạnh của trứng Vô Cực cũng làm đảo ngược sức mạnh tinh thần mà Kính Nguyệt bạo phát.
Ngay trong khoảng khắc đó, linh lực đáng sợ vốn đang nổ tung ngay lập tức biến đổi thành một sức mạnh kỳ lạ khác.
Sức mạnh của Kính Nguyệt ban đầu có thuộc tính thiêu đốt mọi linh hồn, nhưng sau khi sức mạnh của bị đảo ngược, sức mạnh của Kính Nguyệt lại biến thành liều thuốc bổ tuyệt vời cho linh hồn.
Linh thể đã sắp sụp đổ của Hàn Sâm được bổ sung bởi vụ nổ linh lực lớn kia, cơ thể hắn phục hồi ngay lập tức, hơn nữa còn bị linh đáng sợ kia lực thúc đẩy lột xác liên tục.
Sức mạnh linh lực mà Kính Nguyệt tích lũy được quá đáng kinh ngạc, sức mạnh tạo ra từ một lần nổ tung đã là khôn lường, Hàn Sâm căn bản là không thể kiểm soát được linh lực này, sau khi chịu đựng quá nhiều sức mạnh tinh thần, cơ thể lột xác một cách không thể kiểm soát.
Bởi vì sức mạnh tinh thần bùng nổ quá dữ dội, quá trình biến đổi này hoàn thành trong tích tắc, ngay cả bản thân Hàn Sâm cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với cơ thể mình.
Sau khi mọi chuyện kết thúc, Hàn Sâm phát hiện cơ thể của mình đã hoàn toàn bình phục, hơn nữa vẫn còn ở trạng thái linh thể.
Chỉ là trạng thái linh thể này không giống như thể Thần Linh siêu cấp, cũng không phải là lực nghịch thể Siêu Thần.
Trên người hắn không có linh quang màu trắng, cũng không có linh quang màu vàng, Hàn Sâm cảm thấy thân thể của mình không khác gì lúc ở trạng thái linh thể, mọi thứ đều rất tự nhiên.
Vì vậy, ban đầu Hàn Sâm không nhận ra rằng hắn đang ở trạng thái linh thể, cho đến khi Triệu Ngưng Nhi và Triệu Thu Ý hoàn toàn không thấy hắn, cũng không thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn, Hàn Sâm nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.
“Không, ta không chết mới đúng, ta đã nhìn thấy linh hồn của người chết, đó là linh thể trong suốt không có ý thức và sự sống, không thể có hình dáng giống người sống, cũng không thể có chính ý thức của riêng mình…” Hàn Sâm nhìn về phía bầu trời đầy sao, nhất thời sửng sốt.
Trong quá khứ, hắn chỉ phải mượn lực lượng của Kính Nguyệt thì mwois nhìn thấy linh và sự tồn tại của Thần điện Gen.
Nhưng bây giờ Hàn Sâm đã trực tiếp nhìn thấy sự phi thăng của linh từ khắp vũ trụ, đồng thời cũng nhìn thấy Thần điện Gen lơ lửng trong không trung giống như thần tích kia.
Vẻ mặt của Hàn Sâm trở nên kỳ lạ, chỉ có hai khả năng dẫn đến việc hắn có thể nhìn thấy, khả năng đầu tiên chính là sau khi Kính Nguyệt nổ tung, sức mạnh sinh ra bổ khuyết cho cơ thể của hắn, khiến hắn sở hữu năng lực ban đầu của Kính Nguyệt.
Khả năng còn lại chính là hắn đã chết thực sự, vì vậy hắn có thể nhìn thấy tất cả những điều này.
Hàn Sâm cố gắng lấy những thứ vốn thuộc về mình trên mặt đất, nhưng cũng giống như trước đó, hắn không thể chạm vào bất cứ thứ gì, hơn nữa ở trạng thái linh thể, hắn lại không thể sử dụng thuật gen, cũng không thể rút khỏi trạng thái linh thể như trước.
“Ta thực sự đã chết rồi sao?” Hàn Sâm ngơ ngác nhìn vào tay mình, không thể chấp nhận phỏng đoán rằng mình đã chết rồi.
Triệu Ngưng Nhi và Triệu Thu Ý đã thu dọn đồ đạc và chuẩn bị rời đi, Hàn Sâm cũng nhanh chóng đi theo.
Chị em nhà Triệu không nhìn thấy Hàn Sâm, không nghe thấy giọng nói của Hàn Sâm, nhưng Hàn Sâm có thể nhìn thấy bọn họ và nghe thấy những gì bọn họ đang nói.
“Nếu như bọn họ đến Tần quốc, vậy ta sẽ quay về với bọn họ, cho dù họ không thể nhìn thấy ta, thì Bảo Nhi nhất định sẽ có thể nhìn thấy ta.” Hàn Sâm tự an ủi mình.
Mặc dù không thể sử dụng thuật gen và sức mạnh của linh thể không thể ảnh hưởng đến những thứ xung quanh, nhưng là một linh thể, Hàn Sâm phát hiện tốc độ di chuyển của mình vẫn khá nhanh.
Ban đầu hắn còn hơi lo lắng rằng mình sẽ không thể theo kịp tốc độ của Triệu Ngưng Nhi, nhưng ngay sau đó Hàn Sâm phát hiện ra rằng lo lắng của hắn là thừa thãi, chỉ cần thoáng cái là Hàn Sâm đã đến bên cạnh Triệu Ngưng Nhi, nhanh hơn nhiều so với tốc độ bình thường của hắn.
Sau mấy lần thử nghiệm, Hàn Sâm nhận ra chỉ cần hắn vừa nghĩ thì linh thể có thể đi đến bất cứ đâu.
“Nếu đã như vậy thì…” Hàn Sâm vừa nghĩ, thì ngay lập tức xuất hiện trong lâu đài cổ Phượng gia ở thành Bích Ngọc, tốc độ nhanh hơn nhiều so với việc hắn sử dụng Tinh Không Đại Na Di.
“Đây mới thực sự là vừa nghĩ đến thì đã tới nơi mình muốn.” Trong lòng Hàn Sâm rất ngạc nhiên.
Nhưng trong nháy mắt sau đó Hàn Sâm lại bắt đầu phiền não, tốc độ của hắn bây giờ có nhanh tới mức nào thì cũng vô dụng, tồn tại giống như một u hồn, không thể tiếp xúc với bất cứ thứ gì, cho dù hắn có vô địch thiên hạ thì còn có tác dụng gì?
Hết chương 3289.
Bạn cần đăng nhập để bình luận