Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 639: Bí Mật Kinh Thiên Thất Chiết

- Hàn lão đệ, nếu không trước tiên xin cậu thương xót, chữa trị thương thế của tôi một chút? Nếu không cứ tiếp tục như vậy, tôi thật sự sắp chết rồi. Tôi chết đi cũng không sao, lát nữa chưa đọc xong Kinh Thiên Thất Chiết đã chết rồi, như vậy không phải là có lỗi với Hàn lão đệ sao?
Bên trong một rừng cây nhỏ, Trần Nhiên đang bị trói trên một cây đại thụ, nhỏ giọng nói với vẻ khẩn cầu.
- Nói không hết cũng không sao, dù sao Trần gia các ông có nhiều người như vậy, ông không nói hết thì tôi tìm người khác là được, tốt nhất là ông đọc nhanh lên, nếu không đợi máu cạn rồi, dù tôi muốn cứu ông. . .lúc đó ông cũng hết thuốc chữa rồi.
Hàn Sâm ngồi trên cọc gỗ đối diện, thảnh thơi nói với Trần Nhiên.
- Được được được, tôi nói, nhưng mà Hàn lão đệ à, sau khi tôi đọc xong, cậu nhất định phải tuân thủ ước định thả tôi đấy.
Trần Nhiên còn nói thêm.
- Ông lại lề mề nữa, tôi muốn thả ông cũng không còn cơ hội rồi.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
- Hóa khí vi quỳnh, trùng thiên khuyết. . .
Trần Nhiên cắn răng, bắt đầu đọc thuộc lòng Kinh Thiên Thất Chiết.
- Câu tiếp theo của trùng thiên khuyết là gì?
Trần Nhiên đọc một lát, Hàn Sâm đột nhiên ngắt lời y hỏi một câu.
- Sau trùng thiên khuyết là tan bách hội.
Trần Nhiên đáp.
- Được, tiếp tục đọc.
Hàn Sâm cười cười, lại để Trần Nhiên tiếp tục đọc.
Trần Nhiên đọc một lát, Hàn Sâm lại hỏi lại một ít nội dung lúc trước, để xem Trần Nhiên có đáp đúng hay không.
Kết quả dù Hàn Sâm hỏi vẫn đề gì, Trần Nhiên đều trả lời không sai một chữ, có vẻ như không có vấn đề gì.
- Hàn lão đệ, cậu cũng đừng hỏi nữa, mạng nhỏ của tôi đang nằm trên tay cậu, tôi nào dám nói dối? Cậu nhanh cứu tôi đi, vết thương của tôi nếu không kịp chữa, vậy thực sự sẽ chết người đấy. Tôi chết đi, cậu cũng không có lợi gì đúng không? Đến lúc đó Trần gia tìm cậu gây chuyện, tuy cậu không sợ, nhưng đó cũng là phiền toái, cậu cứ coi tôi là cái rắm mà thả đi, tôi cam đoan sau này tuyệt đối không dám có một chút bất kính gì với Hàn lão đệ cậu nữa.
Trên người Trần Nhiên không ngừng chảy máu, tình huống có vẻ vô cùng không ổn, sắc mặt của y tái nhợt dọa người.
- Thế nhưng ông dạy Kinh Thiên Thất Chiết cho tôi, người Trần gia các ông có thể buông tha cho tôi sao?
Hàn Sâm vuốt ve tiểu Ngân Hồ trên bờ vai rồi nói.
- Hàn lão đệ, sao cậu lại hồ đồ như vậy? Tôi truyền Kinh Thiên Thất Chiết cho cậu, đó chính là đã phạm vào tối kỵ của Trần gia, tôi mà nói ra, Trần gia là người thứ nhất muốn giết tên phản đồ tôi, sẽ bị lăng trì đấy, tôi nào dám nói, tôi vì cái mạng nhỏ của mình cũng phải giữ bí mật.
Trần Nhiên sắp khóc rồi.
- Như vậy à, ông để tôi suy nghĩ một chút.
Hàn Sâm nói xong đã lấy một viên thuốc rồi nuốt vào.
- Hàn lão đệ, cậu đừng suy tính nữa, tôi thật sự không dám nói ra mà.
Trần Nhiên đau khổ cầu khẩn, nhưng Hàn Sâm đã nhắm mắt lại, có vẻ là đang tu luyện Luyện Khí Thuật.
- Cậu đừng tu luyện, trị thương cho tôi trước đi mà.
Trần Nhiên thấy Hàn Sâm bắt đầu tu luyện Luyện Khí Thuật, lập tức kêu lên.
Thế nhưng Hàn Sâm không để ý đến y, vẫn tự mình tu hành.
Không bao lâu, Trần Nhiên đã ngửi được một mùi thơm như có như không truyền đến, nhưng y cũng không có quá mức để ý, nghĩ rằng là tác dụng của viên thuốc mà Hàn Sâm vừa ăn.
Thấy Hàn Sâm không để ý tới mình, y đành phải cắn răng vận nội tức, muốn xoa dịu vết thương trên người một chút.
Chỉ là mùi thơm như có như không kia bị Trần Nhiên hút vào, lại theo hô hấp của y lưu chuyển, càng ngày càng nhiều hương khí bị y hút vào.
Trên người Trần Nhiên bay lên mây khói nhàn nhạt, lượn lờ quanh người, khiến miệng vết thương co rút lại rất nhiều, máu tươi cũng không chảy nhanh như vậy.
Hàn Sâm vận chuyển Động Huyền Kinh một đại chu thiên, sau đó mở to mắt nhìn Trần Nhiên, lập tức cảnh tượng Trần Nhiên vận chuyển khí tức hoàn toàn lọt vào trong mắt của hắn.
Nhìn trong chốc lát, trong lòng Hàn Sâm không nhịn được âm thầm cười lạnh:
- Lão hồ ly này, quả nhiên đọc Kinh Thiên Thất Chiết cho mình là hàng giả, bảy phần thực ba phần giả, chỗ mấu chốt có chút sửa đổi, đây là muốn giết chết mình à, thật là độc ác.
Chỉ một lát sau, Trần Nhiên đã mở to mắt, thấy Hàn Sâm đã ngừng tu luyện, y lập tức kêu lên:
- Hàn lão đệ, thứ cậu muốn tôi đã cho cậu rồi, cậu nhanh giúp tôi trị thương đi, nếu không tôi thật sự sẽ chết đó.
- Chết cũng tốt, để ông khỏi phải đi ra ngoài hại người.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói với Trần Nhiên.
- Cậu muốn đổi ý?
Sắc mặt Trần Nhiên đại biến.
- Vậy thì không phải, tôi hỏi ông, Chu Đình tu luyện có phải là Kinh Thiên Thất Chiết của Trần gia hay không?
Hàn Sâm hỏi.
- Đúng vậy.
Trần Nhiên đáp.
- Như vậy vì sao Kinh Thiên Thất Chiết mà Chu Đình tu luyện không giống với Kinh Thiên Thất Chiết của ông?
Hàn Sâm nheo mắt lại hỏi.
Sắc mặt Trần Nhiên lập tức thay đổi, há miệng mắng:
- Tên nghiệt súc chân ngoài dài hơn chân trong kia, nó lại dám truyền Kinh Thiên Thất Chiết ra, đồ con hoang quả nhiên không đáng tin cậy.
- Ông cũng chẳng tốt hơn là bao, hóa ra là ông lừa tôi. . .tôi có muốn thả ông cũng không có lý do.
Hàn Sâm giơ hai tay lên rồi nói.
- Không không không, Hàn lão đệ hãy nghe tôi nói, tôi tuyệt đối không lừa cậu, Chu Đình chỉ là một đứa con hoang, nào có tư cách luyện Kinh Thiên Thất Chiết chân chính, cậu học được ở chỗ của y hẳn là Kinh Thiên Tam Chiết đúng không?
Trần Nhiên vội vàng nói.
- Kinh Thiên Tam Chiết không phải là một phần trước của Kinh Thiên Thất Chiết sao? Cái này có gì không đúng?
Hàn Sâm hỏi.
- Đương nhiên không đúng, Kinh Thiên Thất Chiết phải phối hợp với Luyện Khí Thuật chuyên môn, chính là loại mà tôi vừa dạy cho cậu, nếu không căn bản không có khả năng luyện thành Kinh Thiên Thất Chiết. Kinh Thiên Tam Chiết cũng chỉ là một loại kỹ xảo suy từ Kinh Thiên Thất Chiết mà thôi, không có khả năng so sánh với Kinh Thiên Thất Chiết chân chính.
Trần Nhiên dừng lại một chút rồi nói thêm:
- Cậu nên biết, Chu Đình luyện Vạn Hương Độc Thể, cũng không phải Luyện Khí Thuật chuyên môn của Kinh Thiên Thất Chiết.
- Nói như vậy cũng có chút đạo lý, như vậy đi, ông lại nói cho tôi biết quan hệ giữa Dịch Thiên Thuật cùng Kinh Thiên Thất Chiết, tôi sẽ chữa thương cho ông.
Hàn Sâm nói ra.
Hàn Sâm muốn học Kinh Thiên Thất Chiết là vì Kinh Thiên Thất Chiết thực sự rất lợi hại, hơn nữa còn có một điều chính là nghe Trần Nhiên nói chỉ cần Dịch Thiên Thuật thuộc về Trần gia, Kinh Thiên Thất Chiết của Trần gia sẽ vô địch trên trời dưới đất.
Lời này nhất định không thể tin, nhưng giữa hai nhà nhất định có quan hệ gì đó, nếu không Trần Nhiên đã không nói lời này.
Trần Nhiên do dự một chút mới cắn răng nói:
- Dịch Thiên Thuật và Kinh Thiên Thất Chiết đều là tổ tiên nhà tôi đoạt được trong cổ mộ, vốn là một bộ công pháp, cả hai kết hợp lại mới có thể chính thức phát huy ra thần uy vô thượng. Chỉ có thể hận Hoàng Phủ gia quá mức vô sỉ, trộm lấy Dịch Thiên Thuật của Trần gia chúng tôi, khiến cho cả hai không thể hợp nhất.
- Dịch Thiên Thuật có Luyện Khí Thuật của mình, Kinh Thiên Thất Chiết cũng có Luyện Khí Thuật riêng, cả hai loại làm sao có thể hợp nhất được? Ông thật sự coi tôi là trẻ con dễ lừa gạt hả?
Hàn Sâm làm mặt lạnh nói.
- Hàn lão đệ, làm sao tôi dám gạt cậu chứ, thật ra Dịch Thiên Thuật là nửa phần trên, sau khi luyện thành Dịch Thiên Thuật mới có thể tu luyện Kinh Thiên Thất Chiết, như thế mới có thể đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, trên trời dưới đất không người nào có thể ngăn cản, có thể phi thiên vạn dặm, trở thành thân pháp mạnh nhất từ xưa đến nay. Bởi không có Dịch Thiên Thuật, nên Trần gia chúng tôi cũng chỉ có thể trực tiếp tu luyện phần sau, thiếu đi phía trước, cho nên Kinh Thiên Thất Chiết cũng chỉ là Thất Chiết mà thôi, nếu là có cơ sở Dịch Thiên Thuật, đây mới thực sự là Kinh Thiên.
Trần Nhiên nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận