Tam Thốn nhân Gian

Chương 226 CÁCH VẬT TRÚC Cơ

Chương 226 CÁCH VẬT TRÚC CơChương 226 CÁCH VẬT TRÚC Cơ
PHÁP
Bên trong lôi vực có sấm sét cuồn cuộn, trong trận pháp vang vọng tiếng nổ rền trời. Trên những tòa tháp cao san sát nhau kia vẫn thấp thoáng vài bóng dáng tu sĩ, có người bị truyền tống ra ngoài, có người thì truyền tống vào trong, kẻ thì đang cố gánh từng trận sấm sét giáng xuống.
Vương Bảo Nhạc vừa đến thì trực tiếp thông qua trận pháp xuất hiện trên một tòa tháp. Sự xuất hiện của hắn lập tức thu hút sự chú ý của khá nhiêu người, nhưng họ lại không có thời gian để nhìn kỹ bởi vì nơi này mỗi giây mỗi phút đều có vô số sấm sét đánh xuống.
“Tới đi!”
Vương Bảo Nhạc hưng phấn đến mức thịt mỡ trên người run lên. Hắn ngẩng đ'âu gào to với tâng mây trên cao, có một tia sét 'âm 'âm đánh xuống người của hắn.
Trong tiếng nổ mạnh vang rền, thân thể của Vương Bảo Nhạc run lên, tóc tai dựng đứng, trong ngoài cơ thể bị vô số tia sét bao bọc. Đồng thời, viên kết tinh trong cơ thể hắn cũng rung mạnh, bị cưỡng chế phân giải một phẫn, nhanh chóng tản ra trong kinh mạch của Vương Bảo Nhạc.
“Sao không đau mấy nhỉ?”
Hai mắt của Vương Bảo Nhạc sáng lên. Sau khi nhảy nhót vài cái thì hắn vô cùng mừng rỡ. Hắn nhớ lúc trước mình đối mặt với tia chớp này thì toàn thân đều đau đớn không thôi.
“Ta đã nắm giữ được đạo thuật pháp thứ nhất là Thiểm Hồ!”
“Tiếp theo để xem có thể nắm giữ được đạo thuật pháp thứ hai là Lôi Từ hay không!!”
Vương Bảo Nhạc kích động, thầm nghĩ hẳn là do đã dùng Hãn Thể Đan khiến thân thể của hắn thay đổi nên sức ảnh hưởng của sấm sét đối với mình đã giảm mạnh.
Vương Bảo Nhạc tự tin tràn trề, bắt đầu thèm thuồng truyền thừa lôi pháp ở nơi này. Truyền thừa ở đây tổng cộng có đến năm đạo, ngoại trừ Thiểm H'ô và Lôi Từ ra thì còn có mẩy đạo là Thuấn Kiếm, Bạo Long và Ngục Hải!
Nếu như nắm giữ được cả năm đạo thần thông thì chính là Lôi Từ Bạo!
có điêu, theo như ghi chép của Đạo viện Phiêu Miễu thì cảnh giới Chân Tức bình thường chỉ có thể trụ được đến mức độ Thiểm Hồ mà thôi, còn Lôi Từ thì vô cùng hiếm thấy. Ba đạo thuật pháp còn lại thì chỉ có đến Trúc Cơ mới nắm giữ được.
Vương Bảo Nhạc cứ thế bắt đầu những tháng ngày sống trong lôi vực của mình. Mức độ tiếp nhận sấm sét của hắn cũng tăng cao vô cùng kinh người, kết tinh trong cơ thể cũng nhanh chóng phân giải, tu vi từ từ tăng lên.
Vài ngày sau, khi tia sét cuối cùng đánh xuống thì Vương Bảo Nhạc cũng đã hoàn toàn nắm giữ đạo lôi pháp thứ hai của lôi vực này!
“Lôi Từ!!”
Trong lòng Vương Bảo Nhạc vô cùng hưng phấn, phất tay một cái, bên ngoài thân thể của hắn lập tức xuất hiện một vùng từ trường vô hình, ẩn chứa luồng điện phát ra từ tay vô cùng kinh người phối hợp với Thiểm Hồ của hắn chạy lướt trong đó thì uy lực của Lôi Từ này lại càng lớn hơn.
Vương Bảo Nhạc mừng rỡ, bắt đầu khiêu chiến với đợt sấm sét thứ ba. Nếu như hắn có thể thành công trụ được đến cuối cùng thì sẽ có cơ hội giành được đạo lôi pháp thứ ba!
Thuấn Kiếm!!
Nghĩ tới đây, Vương Bảo Nhạc lại càng mong chờ nhiêu hơn. Có điều, đợt sấm sét thứ ba này chỉ Trúc Cơ mới có thể nắm giữ, đối với Vương Bảo Nhạc mà nói thì mức độ khó khăn của nó là rất lớn.
May mà thân thể của hắn đủ mạnh mẽ nên có thể miễn cưỡng gánh nổi, lại thêm viên kết tinh trong cơ thể phân giải xong sẽ bổ sung thêm nên cứ lên lên xuống xuống một lúc, tu vi tiến bước ổn định, kết tinh trong cơ thể liên tục phân giải. Mãi cho đến một tháng sau... Vương Bảo Nhạc dựa vào thân thể mạnh mẽ như hung thú của mình, cưỡng chế vượt qua lượt sấm sét thứ ba khiến cho vô số kẻ phải trợn mắt há mồm. Khi loạt sẩm sét cuối cùng tan biến thì toàn thân hắn đã sắp cháy khét cả rồi nhưng trong lòng lại vô cùng kích động bởi vì hắn đã lẩy được đạo lôi pháp thứ ba là Thuấn Kiếm!
Sở dĩ gọi là Thuấn Kiếm là vì nó có thể ngưng tụ sấm sét tạo thành một thanh phi kiếm chỉ trong nháy mắt, tốc độ kinh người, lực sát thương lại vô cùng cường hãn. Trong cảnh giới Chân Tức thì có thể đại chiến bốn phương, ngay cả tu sĩ Trúc Cơ cũng không dám xem thường!
Có thể nói, việc nắm giữ Thuấn Kiếm giúp Vương Bảo Nhạc có thêm một thuật pháp đủ để sinh ra uy hiếp đối với tu sĩ Trúc Cơ sau bí kỹ Toái Tinh Bạo!
Trong một tháng được sấm sét rèn luyện thì thân thể của hắn cũng đã quay lại Chân Tức đại viên mãn sau khi luyện áp súc pháp, nhưng đại viên mãn này và trước đó chênh lệch rất lớn. Có thể nói, nếu Vương Bảo Nhạc bây giờ mà chiến đấu với hắn của một tháng trước thì dư sức đè bẹp đối phương!
Cũng chính lúc này, Trần Vũ Đồng cũng đã sửa soạn lại toàn bộ tin tức và tài liệu chi tiết về Trúc Cơ, thậm chí còn thỉnh giáo sư tôn của hắn, lẫy được tin tức chi tiết hơn, gửi hết cho Vương Bảo Nhạc.
Trong này không chỉ có tài liệu của Đạo viện Phiêu Miễu mà còn có của những đạo viện khác, thậm chí còn kèm theo cả một số suy đoán rời rạc về Trúc Cơ của cổ tu trong mảnh vỡ của thanh kiếm đồng xanh kia.
“Trúc Cơ là bước thứ hai từ phàm nhập tiên, cũng là một bước rất quan trọng!”
“Giành được tiên cơ, lại bước lên tiên đồ, sau này ắt phong vân một cõi, trở thành tu sĩ có thể cưỡi kiếm phi hành!”
“Có rất nhiều cách để thành Trúc Cơ, ví như thiên đạo Trúc Cơ, hoàn mỹ Trúc Cơ, đoạt cơ đạo pháp hoặc như mấy cách man tộc(*) trên những mảnh vỡ kia... Nhưng đa phần đều không đầy đủ, không hợp với ta.”
(*) Man tộc: giống dân chưa mở mang đău óc.
“Thứ thật sự phù hợp với chúng ta chính là cách vật chi lộ(*) đã được vô số cường giả, thiên kiêu của Liên bang cùng nhau nghiên cứu và sáng tạo ra vào 30 năm trước!!”
(*) Vật chi lộ: con đường nhánh, từ con đường lớn tẽ ra. Ý nói tới con đường đã được người đi trước khai phá ra.
“Cái gọi là cách vật chi lộ đó chính là dùng một số mảnh vỡ đặc thù rơi ra từ những mảnh vỡ của cổ kiếm đồng xanh, ngưng tụ tại đan điên, tạo thành thứ Trúc Cơ căn bản nhất bởi vì trong những mảnh vỡ đó ẩn chứa linh khí vô biên vô tận tựa như một linh nguyên, có thể cung cấp cho chúng ta Trúc Cơ. Dù sao thì linh khí xuất hiện trong Liên bang cũng đến từ những mảnh vỡ này cả mà.”
“Có điều, không phải bất kỳ mảnh vỡ nào cũng có tác dụng này, cho nên cân phải chọn lựa và cả cơ may. Chỉ những người có đại cơ duyên thì sẽ tìm được đủ những thứ cần thiết để Trúc Cơ!”
“Ví như Thái thượng Trưởng lão của chúng ta vậy. Năm đó, ngài ấy cũng tìm được một chiếc chuông còn nguyên vẹn ẩn chứa linh khí cực kỳ kinh người, vô cùng hiếm có, được ngài ấy biến thành thứ đặt căn cơ để Trúc Cơ!”
“Những nhân vật lãnh tụ của các thế lực lớn khác phần lớn cũng đều giành được những món hoàn chỉnh như thế. có điều, cơ duyên như thế rất hiếm có, có gặp được hay không thì phải xem số của ngươi.”
“Người bình thường Trúc Cơ là lấy được mảnh vỡ đặc biệt có thể dung hợp được, còn những kẻ thiên kiêu tuấn kiệt đều khao khát giành được thứ hoàn chỉnh!”
Vương Bảo Nhạc xem đến đây thì thở dài một hơi. Hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ v'ê Trúc Cơ rồi, vậy nên hắn lại tiếp tục xem.
“Sở dĩ có bí cảnh Mặt Trăng cũng là vì những mảnh vỡ mà các thế lực giành được đều có hạn. Chúng nó là vốn liếng để duy trì thế lực của họ phát triển dài lâu, mà những mảnh vỡ c'ân cho việc Trúc Cơ lại có giá trị vô cùng khổng lồ, cho nên, trừ khi là một số lựa chọn đặc biệt, bằng không chẳng ai chịu dùng tới nó.”
“Thế nên mới có bí cảnh Mặt Trăng! Bởi vì trên Mặt Trăng có rất nhiều mảnh vỡ, đồng thời sự xuất hiện của chúng cũng khiển cho khí hậu trên Mặ Trăng còn ác liệt hơn cả Trái Đất... cho nên, bao năm nay, dù các thế lực khác đều ra sức khai thác Mặt Trăng nhưng cũng chỉ mới có 30 năm. sức người có hạn, quá trình khai thác cũng chậm nên trên Mặt Trăng vẫn còn rất nhiều khu vực có nhiêu mảnh vỡ và đủ loại đồ vật đến từ thanh kiếm đồng xanh kia! Nhất là mặt sau của Mặt Trăng!”
“Dù sao thì cũng vì những mảnh vỡ kia rơi xuống mới khiến Mặt Trăng bị thay đổi, người thường đã không thể sinh sống trên đó nữa, chỉ những tu sĩ có thực lực Chân Tức tầng năm đổ lên mới có thể ở lâu trên đó.”
Cũng vì vậy nên Mặt Trăng dần trở thành nơi giành cơ duyên Trúc Cơ mà các đệ tử của những thế lực lớn trong Liên bang sẽ đến khi muốn đột phá Chân Tức, vừa đi lên đó tìm kiếm cơ duyên Trúc Cơ, vừa tranh thủ khai thác giúp cho thế lực!
Bí cảnh Mặt Trăng tồn tại nguy cơ sinh tử nhưng cũng có bao tạo hóa kinh người.
Nhìn phân tài liệu do Trần Vũ Đồng gửi tới, Vương Bảo Nhạc càng kích động hơn nữa, khí tức thoáng dao động, mãi cho đến khi xem xong toàn bộ, bao gồm cả thời gian bí cảnh Mặt Trăng mở cửa mỗi năm một Tân mà Trằn Vũ Đồng nhắn kèm ở cuối thư.
Lân mở ra tiếp theo chính là vào hai tháng sau. Đến lúc đó, người của tất cả thế lực trong Liên bang đều sẽ đến nơi ấy giành cơ duyên, Trần Vũ Đồng cũng đã đăng ký.
“Bảo Nhạc, ngươi phải nghĩ cho thật kỹ. Việc Trúc Cơ này khác với quê hương Linh Tức. Quê hương Linh Tức là địa bàn của bốn Đạo viện, cho nên không cho phép xuất hiện thương vong, cùng lắm chỉ là bị thương mà thôi nhưng Trúc Cơ thì lại khác. Đó là tranh giành cơ duyên thật sự! Đối mặt với cơ duyên, chém giết tranh giành chỉ là chuyện thường. Hơn nữa, tất cả các thế lực của Liên bang đều sẽ tham dự vào đợt bí cảnh Mặt Trăng này nên ngươi phải nghĩ cho thật kỹ!”
Thấy phần lời nhắn của Trân Vũ Đồng, Vương Bảo Nhạc im lặng một lúc, sau đó đôi mắt dân lóe sáng.
Hắn biết nếu mình bỏ lỡ lăn này thì phải chờ đến sang năm mới có thể tham gia. Dựa theo quỹ tích trước đây thì hắn không thể nào tham gia đợt năm nay, nhưng 1'ân ngộ kiến gốc đại thụ kia cùng với tạo hóa gặp được trong lúc tập huấn bách tử khiến hắn có thể tham gia sớm một năm...
Im lặng hồi lâu Vương Bảo Nhạc mới thầm hạ quyết tâm.
“Ta mạnh thế này, lý ra phải là kẻ khác sợ ta mới đúng, ta sợ cái cóc khô!”
Trong lúc Vương Bảo Nhạc ra quyết định và xin phép Đạo viện được đến Mặt Trăng tham gia khai thác tìm kiếm cơ duyên, ở trong phủ của Thành chủ thành Phiêu Miễu, những quả trái cây vốn còn chưa chín trên gốc cây xanh um tán rộng mẩy trăm trượng kia lúc này đã biến thành một màu đỏ rực mọng nước!”
Có từng đợt hương thơm kỳ lạ lan ra khắp phủ thành chủ, hồi lâu vẫn không tiêu tán. Thành chủ Lâm Hữu của thành Phiêu Miễu chắp tay sau lưng đứng trước gốc cổ thụ, mỉm cười nhìn những quả trái cây kia.
“Phiêu Miễu quả 1'ân này bội thu... Phát thiệp mời đi, mời tuấn kiệt khắp nơi đến thành Phiêu Miễu của chúng ta dự tiệc, cùng thưởng thức Phiêu Miễu quả!”
"filepos0005553035">

Bạn cần đăng nhập để bình luận