Tam Thốn nhân Gian

Chương 724

Chương 724Chương 724
CHIẾN TRƯỜNG RIÊNG CỦA VƯƠNG BẢO
NHẠC
ương Bảo Nhạc đã thành công!
Du Nhiên Đạo Nhân chỉ là một con rối, suy nghĩ của ông ta không quan trọng, chủ yếu phải xem ý chí của Tử Nguyệt ra sao. Mà theo Tử Nguyệt thấy thì mức độ quan trọng của Vương Bảo Nhạc đã hơn hẳn Liên bang kể từ khi cô ta bị hắn hấp thu một ngón tay.
Dù sao thì diệt nền văn minh Liên bang chỉ là một Lân thí luyện đối với Du Nhiên Đạo Nhân nằm dưới Chủng Tinh Đạo của cô ta. Phàn lớn phải để chính Du Nhiên Đạo
Nhân tự mình hoàn thành, cô ta chỉ cần dõi theo, mượn đó để tu hành, giống như căm dây diều, quan sát quỹ tích vận mệnh của nó. Xét từ bản chất thì Vương Bảo Nhạc lúc này đã có thể uy hiếp tới hạch tâm của cô ta. Mà cô ta đương nhiên cũng phát hiện bản thân không thể trực tiếp ra tay, nên dù thế nào đi chăng nữa thì cô ta cũng không thể để mặc Vương Bảo Nhạc rời đi được.
Đồng thời, chuyện đã đến nước này, bản thân Tử Nguyệt đã đâm lao đành phải theo lao. Pháp thuật cô ta dùng trên người Du Nhiên Đạo Nhân là một thí luyện Chủng Tinh Đạo, cũng là một phần của việc tu hành. Sở dĩ phải chuẩn bị lâu như vậy là một khi cô ta đã quan sát toàn bộ từ dẫu chí cuối ở chỗ Du Nhiên Đạo Nhân thì Chủng Tinh Đạo của cô ta sẽ tiến lên thêm một tầng, thế nên cô ta không thể từ bỏ.
Ngoài ra, theo như kết quả thôi diễn của cô ta thì đây cũng là cơ hội duy nhất để tìm ra thứ cực kì quan trọng trong việc tu luyện
Chủng Tinh Đạo đã bị Trần Mạch Phong giấu kín.
Đồng thời... trong kế hoạch ban đâu của Tử Nguyệt, sau khi tiêu diệt nền ván minh Liên bang, tế tự cả một tinh hệ để đổi lấy sức mạnh, biến nó thành chất dinh dưỡng để cô ta trỗi dậy. Sau đó, cô ta sẽ dẫn nó vào cổ kiếm đồng xanh, đề lại ấn ký Chủng Tinh Đạo của cô ta trên người từng vị lão tổ đang say ngủ kia. Tiếp theo sẽ dùng Hằng Tinh Hệ Mặt Trời làm căn cơ kéo mình tăng mạnh vượt cấp, giúp bản thân có thể lên đến Hằng Tinh cảnh trong thời gian cực ngắn.
Tất cả kế hoạch này vốn vô cùng hoàn mỹ, cũng từng bước đi đến thành công, nhưng lại xuất hiện một tên Vương Bảo Nhạc.
Nếu không vì cái giá phải trả quá lớn, lại cực kì quan trọng với bản thân mình, nhất là chuyện đã đến lúc thu hoạch thì Tử Nguyệt nhất định sẽ tránh né nguy cơ đến từ đệ nhất thần vương và chọn cách rời khỏi đây. Nhưng hôm nay... cô ta chỉ có thể
cắn ráng tiếp tục.
Giết chết Vương Bảo Nhạc không phải mục đích của Tử Nguyệt, bát hắn lại để tách nhân quả mới là mục đích cuối cùng của cô ta, cũng chính là sinh cơ giúp mình thoát khỏi nhân quả sau khi mượn dùng Chủng Tinh Đạo thôi diễn ra.
Dưới ý chí của Tử Nguyệt, hai mắt của Du Nhiên Đạo Nhân lóe sáng, không quan tâm tới cuộc chiến ở Sao Hỏa nữa. Thân thể của Du Nhiên Đạo Nhân nhoáng lên, đuổi theo Vương Bảo Nhạc. Chỉ trong nháy mắt, cả hai người đã biến mất trong phạm vi Sao Hỏa, bay nhanh về phía sâu trong vũ trụ.
Với tốc độ kinh người của cả hai, không ai có thể thấy rõ tình hình cuộc chiến được nữa. Trận pháp hệ Mặt Trời qua mấy lẫn tán lực trước đó nên không thể ngưng tụ lại ở cự ly xa nên sau khi cả hai rời đi thì tất cả mọi người trên Sao Hỏa lẫn Trái Đất chỉ có thể thấp thỏm chờ đợi.
Cũng may, sau khi Du Nhiên Đạo Nhân rời đi thì trận chiến ở Sao Hỏa cũng rơi vào khoảng lặng. Tất cả mọi người đều biết điểm mấu chốt của trận chiến này đã không còn ở đây nữa mà chuyển thành trận chiến đang đi xa kia.
Nếu như Vương Bảo Nhạc thắng thì Liên bang thắng, nền ván minh này có thể tồn tại. Trái lại thì tất cả đều tan thành mây khói.
Mà lúc này, Vương Bảo Nhạc đang gánh vác cuộc chiến liên quan tới tồn vong của cả nền văn minh đang trong hoàn cảnh cực kì gian nan. Máu tươi liên tục rỉ ra từ khóe miệng của hắn, tốc độ cũng được triển khai tới cực hạn. Nhưng Du Nhiên Đạo Nhân ở sau lưng cũng không hề chậm hơn, điêu này khiến Vương Bảo Nhạc khó mà kéo giãn khoảng cách được.
Dù trong lúc bay nhanh Vương Bảo Nhạc đã liên tục cố gắng đáp lại lời triệu hoán đến từ Sao Diêm vương, nhưng do khoảng cách quá xa, quan trọng nhất là dù hắn có
thể cảm ứng được nó, nhưng giống như bị hạn chế về tu vi nên khó mà tạo thành liên hệ, càng không thể lay chuyền được nó.
“Khoảng cách thì dễ giải quyết rồi, nhưng tu vi thì phải làm sao đây?”
Trong lòng Vương Bảo Nhạc vô cùng lo lắng, sau khi phát hiện không rõ Du Nhiên Đạo Nhân ở sau lưng đã dùng thẫn thông gì mà tốc độ nháy mắt lại táng vọt thì nỗi lo lắng này lại lớn hơn.
Hắn biết rõ, nếu cứ tiếp tục như vậy thì Du Nhiên Đạo Nhân sẽ nhanh chóng đuổi kịp. Đến lúc đó, kết cục dành cho mình chỉ có thể là thân tử đạo tiêu.
“Sao Mộc!”
Trong mắt Vương Bảo Nhạc ánh lên vẻ quyết đoán, nhắm thẳng về phía Sao Mộc. Một mặt là để rút ngắn khoảng cách, mặt khác chính là hắn chỉ có thể nghĩ tới chuyện mượn đặc tính của Tinh Thần Nguyên Anh, nhờ sức mạnh của các hành tinh táng cường hòng lấp dãy khiếm
khuyết tu vi thiếu hụt này.
Nghĩ tới đây Minh Chu dưới chân Vương Bảo Nhạc nháy mắt đã bùng cháy không tiếc hy sinh một cái giá lớn để xuyên qua tinh không, vọt qua khoảng cách hơn phân nửa giống như na di để xuất hiện ở gần Sao Mộc.
Cái giá của việc này không hề nhỏ chút nào, Vương Bảo Nhạc trực tiếp phun máu tươi, thân thể suýt chút nữa đã nổ tung vì không chịu nổi. Đồng thời, Minh Chu cũng trở nên mơ hồ hơn, giống như chỉ còn lại một làn khói mỏng manh.
Minh Chu vốn chưa được sửa chữa hoàn toàn, nay rõ ràng đã hao tổn nhiêu hơn, nhưng lúc này Vương Bảo Nhạc đã không thể bận tâm đến điêu này được nữa. Ngay khi xuất hiện thì hắn đã điêu khiển Minh Chu đến gần Sao Mộc. Mặc dù vẫn cách một khoảng, nhưng đến đây thì Tinh Thần Nguyên Anh trong cơ thể Vương Bảo Nhạc đã trở nên sống động hơn hẳn.
Thậm chí, quá trình thành lập liên hệ cùng Sao Diêm vương cũng trở nên rõ ràng hơn. Điêu này khiến Vương Bảo Nhạc có thêm niềm tin.
“Nếu chỉ có Sao Mộc thì có lẽ vẫn chưa đủ...”
Trong mắt Vương Bảo Nhạc đầy vẻ điên cuồng. Hắn nghĩ tới một nơi, một nơi có thể khiến Tinh Thần Nguyên Anh của hắn được tăng cường đến mức vô cùng khủng bố.
Mặc dù không biết sẽ chênh lệch với Du Nhiên Đạo Nhân ra sao, nhưng theo Vương Bảo Nhạc phân tích, sau khi tới Sao Mộc, mặc dù mình không thể chiến thắng, nhưng rung chuyển sao Diêm vương chưa chắc đã không được.
Trong lúc hắn mượn cách thiêu đốt Minh Chu để đẩy nhanh tốc độ, muốn rút ngắn khoảng cách cùng Sao Mộc lần nữa thì sau lưng lại truyền tới một tiếng nổ mạnh. Du Nhiên Đạo Nhân cũng vượt qua tinh không
mà tới ngay sau lưng hắn, trên mặt đầy vẻ bực bội, thân thể nháy mắt ngọ nguậy, sau lưng xuất hiện vô số sợi dây. Chúng giao thoa với nhau, bất ngờ bện thành một đôi cánh khổng lồ. vỗ một cái thì tinh không liên tục xuất hiện gựn sóng, tốc độ của cũng tăng vọt. Trong lúc lao tới, Du Nhiên Đạo Nhân lại bấm niệm pháp quyết, trên người xuất hiện hơn mười phù ván.
“Vương Bảo Nhạc, hệ Mặt Trời này không lớn lắm, ngươi có thể trốn tới đâu đây?”
Thanh âm của Du Nhiên Đạo Nhân lại vang ra ầm ầm như tiếng sấm. Đồng thời, phù ván trên người ông ta đều bay ra, hóa thành phù văn ẫn ký lơ lửng xung quanh, sau đó lại dùng tốc độ nhanh hơn cả bản thân Du Nhiên Đạo Nhân để bay thẳng tới chỗ Vương Bảo Nhạc. Do khoảng cách giữa hai bên liên tục được kéo gần lại, dưới tốc độ cực nhanh này, đã có ba phù ván đuổi kịp, còn chưa kịp tới gần thì nó đã ầm ầm nổ tung.
Nó tạo thành lực trùng kích cực mạnh, mang theo uy thế hủy thiên diệt địa, tạo thành từng cơn lốc vũ trụ lan tới chỗ Vương Bảo Nhạc.
Vương Bảo Nhạc cũng không quay đầu lại, phất tay một cái thì Minh Bào trên người lại phình to để chống lại nó, sau đó bản thân hắn cũng tiếp tục phun máu. Chẳng qua Vương Bảo Nhạc vẫn duy trì tốc độ, trong lúc thiêu đốt sức mạnh Minh Chu thì hắn ngày càng tới gần Sao Mộc, mức độ sinh động của Tinh Thần Nguyên Anh trong cơ thể cũng càng lúc càng mạnh.
Lúc này, liên hệ giữa Vương Bảo Nhạc và Sao Diêm vương lại càng mãnh liệt hơn. Thậm chí, dường như hắn còn cảm giác được thứ đang phát ra triệu hoán ở Sao Diêm Vương cũng là một món đồ, còn hình dạng của nó thì hắn vẫn chưa thể cảm ứng rõ được.
vẫn chưa đủ!
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, cắn ráng lao đến trước mặc cho ấn ký do Du Nhiên Đạo Nhân đánh ra lẫn lượt bộc phát, vết thương trên người Vương Bảo Nhạc thoạt nhìn có vẻ ngày càng nặng hơn, nhưng thực tế trong lúc tiếp cận, Tinh Thần Nguyên Anh được bổ sung, sinh cơ lan ra toàn thân khiến cho vết thương của hắn gần như vừa xuất hiện thì đã lập tức khỏi hẳn.
Cho đến khi Sao Mộc đã hoàn toàn xuất hiện trong tầm mắt thì Tinh Thần Nguyên Anh trong cơ thể của Vương Bảo Nhạc cũng đã mở mắt ra, trong đáy mắt tràn ngập thần thái khiển cho người ta phải giật mình hoảng sợ. Một luồng sức mạnh kỳ dị phát ra từ Sao Mộc đang ào ào tràn vào trong cơ thể Vương Bảo Nhạc từ bốn phương tám hướng, cảm giác mạnh mẽ trong cơ thể Vương Bảo Nhạc lúc này đã vượt qua tất cả những trạng thái trước đó khiến ánh mắt của hắn cũng lóe sáng mãnh liệt.
Dù Vương Bảo Nhạc đã cố gắng áp chế, nhưng Du Nhiên Đạo Nhân vẫn phát hiện ra, ông ta biến sác và có dự cảm chẳng lành. Nhưng còn chưa kịp suy tư nhiều thì trong mắt đã ánh lên vẻ quyết đoán, giơ tay phải lên kéo đứt cánh tay trái của mình, miệng thì gầm lớn.
“Thần Tinh Biến!”
Ngay khi thanh âm thốt ra thì cánh tay trái đã bị kéo đứt của Du Nhiên Đạo Nhân đột nhiên ngo ngoe, chỉ nháy mắt đã biến thành một con bọ tre màu đen lớn chừng trám trượng.
Con bọ tre rít lớn, sau đó nhảy vọt lên, trực tiếp xuyên qua hư vô, há miệng táp mạnh về phía Vương Bảo Nhạc. Cho dù Minh Bào trên người Vương Bảo Nhạc lại phất lên lần nữa thì cũng không thể nào ngăn cản hoàn toàn, vẫn bị con bọ tre này đâm xuyên qua.
Nhưng ngay khi con bọ tre này đánh tới thì trong mắt Vương Bảo Nhạc lại có ánh sáng
sắc bén lóe lên, trên người xuất hiện bóng chồng. Từng phân thân nhanh chóng xuất hiện, tổng cộng có hơn mười phân thân. Phân thân này không phải để ngán chặn bọ tre mà là tự nổ để đổi lấy lực đẩy mạnh hơn khiến cho tốc độ của bản thân Vương Bảo Nhạc lại tăng vọt. Cuối cùng, Vương Bảo Nhạc cũng tiến vào phạm vi Sao Mộc, đặt chân lên vành đai hành tinh chính nẳm giữa Sao Mộc và Sao Hỏa.
Nơi đây chính là mục tiêu của Vương Bảo Nhạc, cũng là nơi có thể khiến bản thân được táng cường tới mức kinh khủng nhất mà hắn có thể nghĩ ra, bởi vì nơi này có đến hơn mười vạn, thậm chí là nhiều tiểu hành tinh. Đồng thời, ngay trước mặt Vương Bảo Nhạc lại có một ngôi sao khá đặc thù, đúng là... Sao Cốc Thần đã được Liên bang phát hiện ra từ hơn ngàn năm trước, cũng là hành tinh lùn duy nhất trong vành đai hành tinh này.
Ở đây, Tinh Thần Nguyên Anh có thể tỏa sáng rực rỡ nhất từ trước đến nay, sáng ngời không gì sánh được.
"filepos0015514811">

Bạn cần đăng nhập để bình luận