Tam Thốn nhân Gian

Chương 821

Chương 821Chương 821
HOA MÁU NỞ RỘ! •
Sát cơ của sát kiếp này dây dưa với nhau, vô cùng huyền diệu, dường như sau khi dung hợp với tinh khí thần của Vương Bảo Nhạc, nó lại dung hợp với trời đất nơi đây, tạo thành một loại khí thế vô cùng mãnh liệt, như muốn chém hết mọi thứ cản đường!
Loại khí thế này không thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng nếu dùng thẫn thức quét qua thì vẫn sẽ cảm giác được. Bởi vì khu vực này rõ ràng không có gì cản trở cả, nhưng gió lại thổi không lọt vào đây, bụi bặm cũng không thể rơi xuống mặt đất, dường như toàn bộ khu vực này đã bị một loại sức mạnh vô hình nào đó phong tỏa lại, ngăn cách khỏi thế giới bên ngoài.
Tự thành một lĩnh vực!
Đương nhiên, với tu vi của Vương Bảo Nhạc thì vẫn không thể thật sự làm được điêu này. Cho dù là dưới tình huống trùng hợp, sát cơ của hắn cộng hưởng với thuật pháp súc thế thì vẫn rất khó hình thành loại sức mạnh giống như lĩnh vực này, thế nhưng... Mặt nạ đầu heo trên mặt hắn tuyệt đối không phải thứ tầm thường, cho nên loại sát cục và khí thế như muốn chém hết mọi thứ kia đa phần... Là do mặt nạ tạo ra!
Loại khí thế này một khi bộc phát, nhất định sẽ long trời lở đất, khiến cho bầu trời biến sắc, gió mây cuốn ngược, hình thành một sát cục không thể chống lại!
Quả thực giống như những gì Liệt Diễm Lão Tổ đã nói, ông đã giúp Vương Bảo Nhạc một lần, nhưng thật ra cũng không phải giúp ngay lúc này, mà từ khi bắt đầu chú ý đến Vương Bảo Nhạc thì ông đã... Ra tay ảnh hưởng tới linh giác của vị lão giả Linh Tiên hậu kỳ tộc Vị Ương kia, khiến cho lão giả kia không thể phát hiện Lân sát kiếp này sớm hơn, đồng thời cũng làm cho
ông ta quên đi một số chuyện không nên quên.
Cho nên... Khi Minh Yểm Chi Mục sau lưng Vương Bảo Nhạc xuất hiện và khóa chặt xung quanh, cả người hắn lập tức trở nên vô cùng quỷ dị. Minh Hỏa màu đen bao phủ đã khiến nơi đây giống như trở thành biển lửa, giờ đây bên cạnh sự quỷ dị hắn còn mang theo vẻ chết chóc, đóa hoa thất tình trên mặt nạ của Vương Bảo Nhạc cũng nở rộ một cách yêu dị!
Ngay lúc đóa hoa này hoàn toàn nở rộ, cũng là lúc Vương Bảo Nhạc đã chuẩn bị sẵn sàng, mọi thứ của hắn đều đã súc thế tới mức tận cùng... Thế là khu vực mười bốn trượng vốn là một vùng trống trải trước mặt hắn chỉ chớp mắt đã đột nhiên vặn vẹo, bóng dáng vị quân đoàn trưởng Linh Tiên hậu kỳ của tộc Vị Ương kia trực tiếp xuất hiện.
Đầu tiên là bóng dáng, sau đó là cơ thể, cuối cùng người ông ta trở nên rõ ràng, sau đó nhấc chân đi về phía trước!
cả quá trình nghe thì có vẻ chậm, nhưng thật ra từ khi nơi trống trải kia trở nên vặn vẹo, cho đến lúc lão giả tộc Vị Ương kia xuất hiện và cất bước thì cũng chỉ trong chớp mắt mà thôi.
Mà lão giả Linh Tiên hậu kỳ tộc Vị Ương này quả thật cũng có chút bất phàm, trong nháy mắt khi chân phải sắp hạ xuống, mắt ông ta bỗng nhiên trợn to. Đầu tiên, ông ta thấy được Vương Bảo Nhạc lúc này rất kỳ lạ, cho dù là con mắt màu đen sau lưng hắn hay là ngọn lửa chết chóc ở xung quanh, thậm chí là đóa hoa yêu dị trên mặt nạ của hắn, hết thảy đều khiến cho lão giả tộc Vị Ương này chấn động không thôi.
Theo đó chính là một cảm giác nguy hiểm không nói nên lời, trong nháy mắt này, một luồng sức mạnh cuồn cuộn bộc phát ngút trời, bầu trời nơi đây như sập xuống, mặt đất lúc này bắt đầu sụp đổ, cả trời đất hình thành một loại sức mạnh dồn ép, như đã hóa thành hai bàn tay một trên một dưới đánh về phía ông ta.
Một màn này đáng sợ đến mức lập tức khiến cho lão giả Linh Tiên hậu kỳ tộc Vị ương này biến sắc, không dám tin vào mắt mình, mà linh giác của ông ta mách bảo rằng lúc này mình phải chạy ngay lập tức. Nhưng thứ khiến ông ta cảm thấy bất an hơn đó chính là việc mình không thể phát hiện ra điêu này từ sớm.
“Có người đã che đậy linh giác của ta, khiến ta không thể nghĩ đến... Nguyền rủa trên mặt nạ của những kẻ giáng lâm!!”
Những thứ này khiến ông ta cảm thấy một nguy cơ sinh tử không nói nên lời, nhưng khi ông ta cảm thấy rung động và muốn lui lại thì đã chậm mất rồi. Trong nháy mắt khi thân ảnh của lão giả Linh Tiên hậu kỳ này xuất hiện, ánh mắt Vương Bảo Nhạc lập tức trở nên lạnh lẽo, đóa hoa yêu dị trên mặt nạ của hắn thì trực tiếp bùng nổ!
“Yểm Mục, Dãn Thương!”
Vương Bảo Nhạc gẫm nhẹ một tiếng, trời đất lập tức biến sắc, gió mây tan rã, con
mắt màu đen to lớn sau lưng hắn vốn chỉ mở một khe nhỏ, nhưng bây giờ... Khi Vương Bảo Nhạc cất tiếng thì nó lại hoàn toàn mở ra!
Khi con mắt đó mở ra, lập tức có một tiếng nổ vang lên, con ngươi của con mắt bèn xuất hiện hình bóng của lão giả Linh Tiên hậu kỳ. Cũng vào lúc này, trong đầu lão giả Linh Tiên hậu kỳ này giống như có trăm nghìn tia sấm sét đồng thời nổ vang vậy.
Cơ thể của ông ta rung động mãnh liệt, lúc này ông ta mới sợ hãi phát hiện, cơ thể của mình... Không ngờ chỉ trong chớp mắt đã bị từng luồng sức mạnh vô hình vờn quanh, giống như bị đông cứng lại ở một chỗ vậy, không thể di chuyển mảy may!
Mà đây còn chưa hết!!
Thứ làm cho ông ta rung động hơn chính là khi cơ thể bản thân bị trói lại, tuy bàn tay phải vốn bị đánh nát trong trận chiến đàu tiên với Vương Bảo Nhạc đã mọc lại, nhưng lúc này lại đột nhiên đau nhói
mãnh liệt, cứ như... Thương thế vốn đã đè xuống trước đó lại tái phát vậy.
Đây vốn không phải tác dụng của Yểm Mục Quyết, mà chỉ là lực trói buộc do Yểm Mục Chi Nhãn tạo ra mà thôi, đây là một loại thuật pháp tác dụng lên toàn thân kẻ địch. Cho nên, dưới tác dụng của thuật pháp này, một số thương thế bị áp chế hoặc vẫn chưa khỏi hẳn sẽ tái phát một cách tự nhiên!
“Đáng chết!”
Lão giả Linh Tiên hậu kỳ tộc Vị Ương này biến sắc, tu vi bùng nổ, muốn giãy giụa, trong cảm giác của ông ta, nguy cơ sinh tử vốn đã rất mãnh liệt nay càng mãnh liệt hơn, sự bất an trong lòng đã đạt đến mức cực hạn.
Tuy rằng sự đông cứng này đối với ông ta chỉ diễn ra trong chớp mắt mà thôi, dù sao tu vi hai bên chênh lệch quá lớn, nhưng... Vương Bảo Nhạc Tân này coi như đã liêu mạng rồi, ngay lúc hắn gẫm nhẹ một tiếng, Yểm Mục to lớn sau lưng hắn trực tiếp mở
ra, xuất hiện tơ máu, bùng nổ uy lực đến mức cực hạn, hắn tập trung tất cả sức mạnh vào trong thuật pháp đông cứng trói buộc này!
Thế là ngay lúc lão giả Linh Tiên hậu kỳ tộc Vị ương này muốn giãy giụa, Vương Bảo Nhạc không hề có chút chần chờ, tay phải giơ lên lần nữa chỉ về phía trước.
“Minh Hỏa, Câu Độc!”
Hắn vừa dứt lời, biển lửa màu đen ở xung quanh trong nháy mắt bùng lên ngút trời, chúng vờn quanh lão giả Linh Tiên hậu kỳ tộc Vị Ương kia, sau đó tạo thành một cơn bão lửa. Nếu nhìn từ xa thì sẽ thấy trong ngọn lửa này như ẩn chứa một con rồng lửa vậy, nó vang lên tiếng gào thét chết chóc, những Minh Hỏa dường như có thể thiêu rụi hết thảy sinh mệnh này lập tức bùng nổ!
Do sự hạn chế của tu vi, nên Minh Hỏa của Vương Bảo Nhạc không thể uy hiếp đến tu sĩ Linh Tiên hậu kỳ, nhưng khí tức chết
chóc ẩn chứa trong đó mới là điểm mấu chốt, luồng khí tức này đại diện cho cái chết, tuy rằng nó không cùng nguồn gốc với độc tố ẩn chứa trong bốn cây chủy thủ mà Vương Bảo Nhạc lấy được kia, nhưng cũng có chỗ giống nhau, ngoài ra lúc mấy cây chủy thủ kia nằm trong tay Vương Bảo Nhạc phân thân, nó cũng đã được Vương Bảo Nhạc dung nhập một tia Minh Hỏa chi ý
Cho nên lúc này khi Minh Hỏa bùng nồ, độc tố bị lão giả Linh Tiên hậu kỳ tộc Vị Ương áp chế trong người lập tức... Phát tác!!
Khi độc tố của chủy thủ bùng nổ và mất khống chế, cơ thể của lão giả tộc Vị Ương này lập tức xuất hiện từng sợi màu đen. Những sợi đen này cứ như có sinh mệnh vậy, khi xuất hiện trên da ông ta, không ngờ nó còn lan ra khắp nơi, những nơi nó đi qua, da thịt lập tức trở nên hư thối, chúng như muốn liên kết lại với nhau, hình thành độc phù!
Không ổn!!
Khuôn mặt lão giả Linh Tiên hậu kỳ tộc Vị ương lúc này vô cùng đặc sắc, cảm giác nguy cơ cũng đã lớn đến mức không thể diễn tả bằng lời, da thịt toàn thân cứ như đang gào thét, chúng như đang lo lắng nhắc nhở ông ta mau trốn đi, nếu không... sẽ cầm chắc cái chết!!
Sự uy hiếp này không phải tới từ sự đau nhói của tay phải, cũng không phải đến từ sự án mòn của độc tố, mà là... Đến từ đóa hoa màu máu của tên mặt nạ đầu heo đáng chết một vạn Lân kia!
“Ta không cam lòng!!”
Trong lòng lão giả Linh Tiên hậu kỳ tộc Vị Ương này điên cuồng gào thét, trong lúc vùng vẫy, cái đầu thứ hai, cái đầu thứ ba và bốn cánh tay khác của ông ta đều Tân lượt xuất hiện. Không ngờ ông ta lại bị ép hiện ra chân thân của mình!!
Nhưng vẫn... Vô dụng!
“Nguyền rủa!”
Vương Bảo Nhạc bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt trở nên hung tàn, hô lên tên thần thông mấu chốt của sát cục lần này!!
Khi hắn vừa dứt lời, đóa hoa máu trên mặt nạ trực tiếp tan vỡ, hóa thành vô số tơ mỏng màu máu xuất hiện trước mặt lão giả Linh Tiên hậu kỳ với tốc độ khó tả, chúng lại ngưng tụ thành hoa, in lên trên... Mặt của ông ta!
Nguyền rủa, bộc phát!
"filepos0017527714">

Bạn cần đăng nhập để bình luận