Tam Thốn nhân Gian

Chương 440

Chương 440Chương 440
LIÊN BANG TỨC GIẬN
So với cơn giận của Liên bang thì cảm xúc của dân chúng mới là quan trọng. Sau khi các bên truyền thông đưa tin, một số tin tức thật giả đan xen cũng được lan truyền khiến cho toàn bộ Liên bang cùng dân chúng và tu sĩ trên các ngôi sao đều hoảng loạn vô cùng.
Chuyện này có ảnh hưởng quá lớn, hơn mười vạn tu sĩ trên một hành tinh đã chết hết chỉ trong vòng một canh giờ. virus đáng sợ chưa rõ khiến mọi người sinh ra cảm giác căn bản không thể nào chống lại được. Tất cả tạo thành cơn khủng hoảng nghiêm trọng, bộc phát trên phạm vi lớn khắp Liên bang.
Thậm chí, sau khi có người biết tin còn hét to, tất cả chuyện này đều do kỷ Linh Nguyên tới, kêu gọi mọi người đừng nên tu hành, dân chúng hãy từ bỏ việc tu hành để quay lại thời đại khoa học kỹ thuật.
Đủ loại khủng bố tấn công, vô số việc cúng tế được diễn ra, thậm chí còn có mấy tổ chức dở hơi muốn liên hệ với nền văn minh ngoài hành tinh liên tục xuất hiện khắp Liên bang.
Có vô số người dù sợ nhưng vẫn tức giận là nhiều, những tin tức tìm hiểu và tuyên bố muốn báo thù cũng ngày càng nghiêm trọng hơn. Tất cả đều bùng nổ trong vòng một đêm ngay sau khi sự kiện Sao Thủy phát sinh.
Liên bang cũng xử lý cực nhanh, Đoan Mộc Tước làm một loạt trình tự, sau đó tổ chức một buổi họp báo toàn dân trong Liên bang lần đầu tiên, mời tất cả các bên truyền thông tới để tiên hành thông báo về sự kiện Sao Thủy!”
“Neu có thể, ta mong sẽ không có thông báo này, bởi vì ta cũng không muốn nhìn thấy bi kịch diễn ra!”
“Nhưng nay bi kịch đã xuất hiện, đây không phải lỗi của kỷ Linh Nguyên, lỗi duy nhất là do chính chúng ta vẫn còn nhược tiểu!!”
Trong buổi họp báo tuyên bố với toàn Liên bang, trên mặt Đoan Mộc Tước đầy vẻ đau buồn, giọng nói trĩu nặng.
“Nhược tiểu chính là tội của chúng ta! Nay ta không muốn nói những thứ như chúng ta đã cố gắng hết sức, cũng không muốn giải thích để lấp liếm, ta chỉ muốn nói cho mọi người biết bốn chuyện. Một là tình huống thật sự, hai là chính phủ Liên bang đã, đang và sẽ tiến hành phản kích! Chuyện thứ ba và thứ tư thì mọi người sẽ biết sau!”
“Một là Sao Thủy đã chết 213,756 người! Ngôi sao cũng có sinh mệnh, hiện nay sinh mệnh của Sao Thủy đã bị đánh cắp hơn phân nửa khiến nó
già đi. Có lẽ, một thời gian sau này, con cháu của chúng ta chỉ có thể nhìn thấy Sao Thủy trong tài liệu lịch sử mà thôi..."
“Nguyên dẫn đến cái chết là một loại virus có thể truyền bá qua ánh sáng. Mặc dù virus này rất đáng sợ nhưng thời gian tồn tại chỉ có một canh giờ. Trải qua nghiên cứu thì Liên bang cũng đã tìm ra cách hóa giải!”
về phần hung thủ... có thể khẳng định là do một nền văn minh ngoài hành tinh gây nên!
Tổng thống Liên bang Đoan Mộc Tước nói tới đây thì tất cả dân chúng đang theo dõi đều bi phẫn. Dù trước kia bọn họ đã biết rõ đây là thật khi xem tin tức, nhưng lúc này có không ít người còn bật khóc, đồng thời khủng hoảng lại càng dữ dội hơn. Thậm chí, có vài khu vực dường như xuất hiện tâm trạng tựa phát cuồng.
Nhưng Đoan Mộc Tước không hề để ý tới, ông vẫn nghiêm giọng nói tiếp.
“Hai, ngay khi biết được việc này, Liên bang đã khởi động trận pháp tinh hệ vẫn chưa được xây dựng xong. Tuy trận pháp chỉ có một nửa nhưng vẫn có tác dụng phong tỏa! Đồng thời, trận pháp trên các hành tinh lớn cũng đều khởi động, quân đội Liên bang cũng đã xuất động, tìm kiếm khắp tinh hệ, nợ máu nhất định phải trả bằng máu!!”
Câu cuổi cùng, Đoan Mộc Tước cơ hồ là hét lên, khí thế cũng không còn nặng nề nữa mà mang theo một cỗ điên cuồng và quyết tâm!
Mấy lời này vừa ra thì dẫn tới vô số cộng minh, nhất là câu nợ máu trả bằng máu kia khiến cho vô sô dân chúng Liên bang hét to!
“Ba, Liên bang cũng không phải là không có Nguyên Anh. Trước đây, lão nhân gia bê quan nên không tiện
quấy rầy, nhưng ngay hôm qua lão nhân gia đã xuất quan, tự mình ra vũ trụ để truy tìm hung thủ!”
Tổng thống Liên bang nói tới đây thì giơ tay phải lên, sau lưng ông lập tức xuất hiện một màn sáng hư ảo, trong đó chiếu cảnh bên ngoài vũ trụ, có thể thấy rõ một chiếc khí cầu hình kiếm đang ầm ầm bay tới, bên trong khí cầu lại có một lão giả đang khoanh chân ngồi!!
Bộ dạng của lão giả khá mơ hồ, không thể nhìn rõ, cũng không ai nhận ra nhưng nơi khí cầu của ông đi qua, tinh không lại xuất hiện từng tầng rung động, chứng tỏ khí thê kinh người của nó. Lúc này, lão giả đột nhiên mở mắt ra, trong mắt lóe lên tia sáng thâm thúy, dù chỉ là hình chiêu nhưng vẫn khiên những người nhìn thấy phải giật mình.
Những khủng hoảng trước kia cũng bị hóa giải non nửa sau khi vị Nguyên Anh này lộ mặt. Bao cảm xúc lo lắng,
sợ hãi kia cũng bình tĩnh lại, thậm chí rất nhiều tu sĩ biết rõ ý nghĩa của Nguyên Anh nên lại càng giật mình hơn, thậm chí còn kích động như nhìn thấy hy vọng!
“Bốn, Liên bang đã nghiên cứu chê tạo ra bom phản linh thành công, uy lực của nó, dù chỉ mới chê tạo sơ bộ nhưng một khi bùng nổ thì có thể sánh với một kích của Nguyên Anh!”
“Mà số lượng bom phản linh nghiên cứu ra đợt đầu có chừng một nghìn viên!! Nếu như đồng thời bắn năm mươi viên thì có thể giểt chết cả Nguyên Anh!! cho dù nền văn minh ngoài hành tinh kia có mạnh đến đâu đi chăng nữa thì một nghìn viên này cũng đủ để giết chết bọn chúng!”
Tổng thống Liên bang lớn tiếng tuyên bố.
Mặc dù lần này không chiếu hình ảnh trực tiếp nhưng có ba điều trước đó khiến cho dân chúng chọn cách tin
tưởng, một khi tin điều thứ tư này thì nỗi sợ của họ cũng đã biển mất hơn phân nửa.
Có thể nói, lần tuyên bố này của Đoan Mộc Tước xem như cực kỳ thành công, nhất là sự xuất hiện của Nguyên Anh lẫn bom phản linh đã lập lại niềm tin cho dân chúng.
Nhưng vẫn có một số người biết rõ, có lẽ đúng là bom phản linh đã nghiên cứu thành công nhưng số lượng tuyệt đối không đến một nghìn, một trăm viên đã khá lắm rồi.
Tuy nhiên, Đoan Mộc Tước cũng không để dân chúng có cơ hội nghiệm ra. Ông vung tay lên, màn sáng sau lưng biến hóa, thân ảnh của nghị viên trưởng lập tức xuất hiện.
“Hội nghị viên sẽ dốc hết sức mình phối hợp cùng Liên bang, trừng trị hung thủ, tử chiến đến cùng!”
“Tập đoàn Tam Nguyệt nguyện cống hiến hết sức mình cho trận chiến này!”
“Ngũ Thế Thiên Tộc...”
“Tinh Hà Lạc Nhật Tông...”
“Vũ Hóa Tiên Thiên Tông...”
“Bốn đạo viện nguyện bảo vệ Liên bang!!”
Sau khi bóng dáng của nghị viên trưởng biến mất thì những người phụ trách của các thê lực khác đều lần lượt xuất hiện. Bọn họ cũng không phải xuất hiện một mình, sau lưng mỗi người đều có vô số tu sĩ, ánh mất kiên định, sát khí ngập trời, đồng thời ai cũng ghi hai chữ báo thù lên mặt.
Dân chúng Liên bang rốt cuộc cũng không còn sợ hãi nữa, sau khi quan viên Liên bang trong các thành ra sức trấn an thì nguy cơ trong Liên bang cũng được hóa giải, thậm chí còn tạo ra được một cỗ khí thê cực mạnh!
Tiếng hét to báo thù nhất thời trở thành chủ lưu, lan ra khắp Liên bang. Trong vũ trụ, con sứa màu đen như hòa làm một với vũ trụ cũng đang nhanh chóng bay đi. Nó vẫn còn ở đây chứ chưa rời khỏi hệ Mặt Trời, cách Sao Hỏa cũng không xa, xem phương hướng thì bọn họ sắp sửa đi ngang qua Sao Hỏa!
Không phải ba tu sĩ này không muốn rời đi, chẳng qua là Liên bang phong tỏa khiến bọn họ không thể không cẩn thận một chút. Nhất là bọn họ cảm nhận được, sau khi hệ Mặt Trời phong tỏa thì lại có hai cỗ khí tức Nguyên Anh phát ra như đang tìm kiếm mình.
Điều này khiến cho cả ba lại càng cẩn thận hơn, dù sao thì ở đây cũng tồn tại những thứ khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi. Tuy vậy, thu hoạch trên Sao Thủy cũng khiến cả ba vô cùng hài lòng, hiện tại đều quyết định tranh thủ rời khỏi đây mới là quan trọng nhất.
“Có ngọc bội của lão tổ che giấu khí tức, ta nghĩ... có lẽ chúng ta có thể thử liều một lần nữa... sau đó phá tan trận pháp ở đây rồi rời đi!"
“Hơi mạo hiểm...”
Ba người thương lượng một phen, sau khi cả ba đều đồng ý với quyết định ngừng tay thì đột nhiên con sứa đang bay nhanh bỗng rung mạnh như biểu đạt ý gì đó khiến cho cả ba mở to hai mắt. Tu sĩ trên mặt có con rết nhanh chóng lấy la bàn ra bấm niệm pháp quyết.
La bàn lập tức phát ra ánh sáng chói lóa, hình ảnh của Sao Hỏa xuất hiện, sau khi bị phóng đại lên thì để lộ ra một bóng mờ nằm sâu trong lòng đất của Sao Hỏa!
Dù không thấy rõ hình dạng cụ thể nhưng thông qua la bàn, bọn họ vẫn nhận ra trong bóng mờ này phát ra dao động vô cùng kinh người!!
“Là Minh Khí, trời ạ, lại là Minh Khí! Chẳng trách con sứa lại phản ứng như thê!!"
“Không thể nào!! Đây chính là Minh Khí, thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết của vũ trụ này. Tương truyền, nểu như ai nắm giữ nó thì chẳng khác nào nắm giữ sinh tử luân hồi!!”
Cả ba thở hổn hển, có phần rối rắm, sau đó lại nhìn nhau một cái, biết rõ nêu như bỏ đi thì thật sự không cam lòng chút nào nên đều cắn răng hạ quyết định.
“Đên đó xem thử đi, nếu được thì cướp, không được thì lập tức quay về báo cho lão tổ, triệu tập tộc nhân tới đây tiêu diệt nền văn minh này, cướp đĩ toàn bộ đồ của bọn họ!!”
Con ngươi đỏ rực của cả ba tu sĩ nay lại càng đỏ hơn, lập tức chuyên hướng, điều khiển con sứa bay thắng tới Sao Hỏa!
Chương441
NGUY Cơ
Sức ảnh hưởng từ sự kiện Sao Thủy quá lớn khiến toàn Liên bang rung chuyển, ngay cả Sao Hỏa bên này cũng thế. vô số dân chúng đều theo dõi thông báo của Tổng thống Liên bang Đoan Mộc Tước, sau đó Vực chủ cũng tổ chức một lần họp báo tuyên bố trên Sao Hỏa.
Trong tuyên bố bày tỏ sự kiên định muốn bắt hung thủ về trừng trị, cũng bộc phát sát khí kinh người, đồng thời trận pháp Sao Hỏa cũng toàn diện khởi động với quy mô lớn nhất, đề phòng hung thủ gây ra sự kiện thê thảm ở Sao Thủy đánh lén nơi này.
có thể nói, lúc này Sao Hỏa đã đề phòng toàn diện, quân đội Sao Hỏa cũng xuất động toàn bộ, đồng thời chủ thành Sao Hỏa lúc này cũng đề phòng nghiêm ngặt. Tất cả cường giả Sao Hỏa, bao gồm cả đại thụ đều cảnh giác vũ trụ mọi lúc.
Tân thành của Sao Hỏa cũng vậy, cũng nhờ sự kiện Sao Thủy khiến cho hành động thúc đẩy tân thành lên làm đặc khu bị kéo dài nên hiện tại Vương Bảo Nhạc vẫn là Thành chủ có một không hai của tân thành.
Mặc dù hắn đang bế quan nhưng không phải cắt đứt hoàn toàn liên lạc với bên ngoài. Sự kiện Sao Thủy vô cùng nghiêm trọng, mấy người Lý Uyển Nhi, Lâm Thiên Hạo và Kim Đa Minh đều báo cáo việc này lại với Vương Bảo Nhạc, đồng thời trên linh võng cũng dẹp gọn những lời kích động hoặc đưa tin sai sự thật về chuyện này.
Thế nên, trước khi Vực chủ Sao Hỏa ra lệnh đề phòng trên Sao Hỏa thì Vương Bảo Nhạc ở trong nơi bế quan cũng đã vận chuyển trận pháp của tân thành đến mức tối đa, đồng thời thông báo cho Khổng Đạo, tân thành sẽ tiến vào giai đoạn cảnh giác cấp một, đề phòng sự kiện Sao Thủy tái diễn.
Liên bang cũng đã nghiên cứu và chê tạo ra vaccine phòng chống virus quỷ dị kia. Vaccine này không cần tiêm vào người, chỉ cần hòa vào trận pháp là có thể tạo thành tác dụng phòng ngừa.
Vaccine này đã được đưa đến Sao Hỏa từ lâu, dù là chủ thành hay tân thành đều đã được hòa vào trận pháp. Ngoài ra, căn cứ thí nghiệm bom phản linh của Sao Hỏa cũng đã làm việc hết công suất, mười viên bom phản linh đã vào trạng thái sử dụng bất kỳ lúc nào!
có thể nói, lúc này, Sao Hỏa đã chuẩn bị toàn diện, hoàn toàn có thể chống lại một lần tấn công như trên Sao Thủy, thậm chí có khi còn giết ngược lại đám xâm lấn ấy chứ.
Nhưng tất cả những chuẩn bị này đều tiến hành trên cơ sở thông tin do Liên bang nghiên cứu và thôi diễn ra được từ những dấu vết để lại trên Sao Thủy nên cũng chỉ có thể xem như bị động, bởi vì Liên bang chỉ có thể đề phòng những thủ đoạn mà nền văn minh kia đã dùng, chứ khó mà đề phòng những chiêu mà họ chưa dùng tới được.
Ví như lúc này, ba tu sĩ trong con sứa màu đen kia dựa vào ngọc bội do lão tổ của họ cho để che giấu khí tức, thêm nữa, bản thân họ cũng không hề tầm thường khiến cho con sứa màu đen này lặng lẽ đến gần Sao Hỏa mà trận pháp của Sao Hỏa lại không hề phát giác.
Hai nền văn minh chênh lệch quá lớn, Liên bang hiện nay chỉ mới ở thời kỳ đầu, dù có được sức mạnh khiến người ta kiêng dè nhưng nền tảng cơ bản vẫn bị thiếu hụt quá nhiều.
Liên bang chỉ mới bước vào kỷ Linh Nguyên có mấy mươi năm ngắn ngủi, đối với bất kỳ nền văn minh nào khác, chỉ trong thời gian ngắn ngủi nhường ấy mà phát triển tới mức độ hiện tại đã xem như kỳ tích rồi!
Nếu như cho Liên bang thêm vài chục năm thì nền văn minh tu hành của Liên bang nhất định sẽ huy hoàng hơn hiện tại rất nhiều.
Tuy vậy, trên đời này không có nếu như, giống như hiện tại lúc này vậy, con sứa màu đen này lặng lẽ tới gần, cũng không dùng lại thủ đoạn trên Sao Thủy nữa. Bọn họ dừng lại ở bên ngoài trận pháp Sao Hỏa như đang phân tích và thôi diễn nó. Sau một lúc, trên người con sứa đen này lóe lên giống như thay đổi khí tức khiên cho nó hợp với trận pháp Sao Hỏa hơn
rồi thân hình đột nhiên xông vào, xuyên qua đại trận, tiến vào phạm vi của Sao Hỏa!
Không ai có thể thấy sự xuất hiện của con sứa đen này, trận pháp cũng không hề dao động mảy may, trong lúc không có bất kỳ ai phát giác, con sứa này đã xâm nhập vào bên trong...
SỞ dĩ, bọn họ không dùng lại thủ đoạn ở Sao Hỏa một phần là do ba tu sĩ bên trong con sứa này cẩn thận. Mặt khác cũng là do họ đã đạt thành nhận thức chung, lần này phải lặng lẽ và cẩn thận đi vào, lấy dò xét làm chính, lấy được thì lẩy, không được thì lập tức rời khỏi, quay lại hành tinh mẹ gọi lão tổ.
Thê nên, sau khi con sứa màu đen đi vào trong Sao Hỏa thì không hề giết chóc gì, cũng không dám dừng lại, dùng tốc độ gần như thuấn di để đi thẳng tới chỗ... hang thần binh trong tân thành Sao Hỏa!
Tốc độ nhanh như đột phá cực hạn, chỉ chưa tới hai trăm giây thì đã xuất hiện bên ngoài tân thành Sao Hỏa!
Nhìn tân thành, trong đôi mắt đỏ rực của ba tên tu sĩ này lộ ra vẻ khinh thường, nhưng sau khi nhìn xuống lòng đất của tân thành thì vẻ khinh thường này đã biển mất, thay vào đó là hưng phấn và tham lam.
“Tìm được lối vào rồi!”
Chẳng mấy chốc, một tên tu sĩ trong số đó kích đột bấm pháp quyết, chỉ tay một cái, trên mặt la bàn trước mặt hắn lại xuất hiện hình dạng của tân thành cùng với một lối vào nối liền với mặt đất!
Lối vào này chính là hang thần binh!
“Chúng ta vào thôi!”
Tu sĩ có con rết trên mặt nhếch môi cười gằn, sau đó liêm môi lên tiếng, con sứa chở bọn họ lập tức lóe lên,
tiến vào trong trận pháp tân thành, lao thẳng tới hang thần binh!
Nơi bọn họ đang muốn đi đúng là chỗ Vương Bảo Nhạc đang bế quan, vì đột phá tu vi trở thành Kết Đan mà Vương Bảo Nhạc đã chọn cách đào một cái mật thất ở phần mép của lối đi xuống hang thần binh, ngồi đó tu luyện.
Do ở đây có Minh Khí nồng đậm nên tốc độ tu luyện cực nhanh. Dù sao cũng nhờ sự kiện Sao Thủy nên việc nâng cấp thành đặc khu tạm thời bị hoãn lại, nhưng hắn biết rõ Ngũ Thê Thiên Tộc nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, đợi chuyện Sao Thủy lắng xuống thì bọn họ sẽ tiếp tục ra tay.
Vậy nên, hắn bắt buộc phải nhanh chóng Kêt Đan, ngoài ra, dù Vương Bảo Nhạc không tận mắt chứng kiên chuyện ở Sao Thủy, nhưng với thân phận của hắn thì có thể được xem một vài tư liệu mật nên hẳn biết rõ Sao Thủy đã mất đi hơn phân nửa
Tinh Nguyên!
Đồng thời, Liên bang cũng điều tra ra được một số manh mối, xác định được có một con sứa chở theo nền văn minh ngoài hành tinh đã đi vào hệ Mặt Trời, nhân số và tu vi không rõ nhưng người đến chắc hẳn sẽ không nhiều lắm, tu vi cũng không đến mức vô địch, bằng không đôi phương cũng chẳng chọn Sao Thủy có thực lực yểu nhất làm gì.
Nhưng dù thế nào đi nữa thì chuyện này cũng khiến Vương Bảo Nhạc càng hiểu được tầm quan trọng của tu vi, biết rõ hòa bình mà mình thẩy thật ra không hề tồn tại, kể từ khi cổ kiếm đồng xanh tới đây thì nơi này đã không còn an bình nữa.
Lúc đang bê quan, Vương Bảo Nhạc cũng rút ra chút thời gian để xem tuyên bố của Tổng thống Liên bang Đoan Mộc Tước, sau khi im lặng xem hết, trong lòng hắn vô cùng phức tạp, cũng tán thành một câu của Đoan Mộc Tước.
“Nhược tiểu chính là lỗi của chúng ta!”
Những lời này liên tục lặp lại trong đầu Vương Bảo Nhạc khiến cho quyết tâm tu luyện của hắn lại càng lớn hơn, lúc này, hắn đã một lòng tập trung vào việc tu luyện, cô gắng đột phá Trúc Cơ đại viên mãn.
Trong lúc tu vi của hắn liên tục phát ra dao động như sóng xô bờ, thử trùng kích vào Kết Đan thì thân thể đột nhiên run lên một cái. Hắn cảm nhận được trong nháy mắt vừa rồi Bảo Nhạc đại trận của mình dường như đã bị tồn tại nào đó xâm nhập!
Cảm giác này giống như giữa ngày hè oi ả lại có gió lạnh thổi qua khiến cho Vương Bảo Nhạc giật mình, đột nhiên mở mắt ra.
Ngay khi hẳn mở mắt ra thì thân ảnh của con sứa màu đen như xuyên qua hư vô, trực tiếp xuất hiện trong hang thần binh!
Con sứa màu đen này quá lớn, vừa xuất hiện đã chiêm hơn phân nửa hang thần binh. Đầu óc Vương Bảo Nhạc nổ vang, sắc mặt thay đổi, đang định lùi lại nhưng không đợi hắn kịp có hành động gì thì đã có một cỗ thần thức mạnh mẽ quét ngang qua, bao trùm lấy Vương Bảo Nhạc khiến thân thể hắn cương cứng ngay tại chỗ, không thể nhúc nhích mảy may. Đồng thời, đạo thần thức đó còn xuyên qua thân thể Vương Bảo Nhạc, thăm dò từ trong ra ngoài.
“ồ!!”
“Đây... đây là Thanh Liên ư? Trời ạ, sao trong người của tên này lại có Thanh Liên chứ!!”
“Tiếc là Thanh Liên không nhìn ra phẩm chất, lại còn dung hợp hoàn toàn với kẻ này, nhưng đây cũng là của hiếm. Neu như bắt sống rồi bán cho đám tộc Vị Ương thích sưu tầm thì nhất định sẽ có giá tốt!”
Mấy thanh âm hưng phấn vang lên bên tai Vương Bảo Nhạc, ba vị tu sĩ Nguyên Anh trong thân thể con sứa màu đen kia mừng rỡ đi ra. Sau khi xuất hiện, tu sĩ trên mặt có con rết bấm niệm pháp quyết, con sứa màu đen lập tức thu nhỏ và được thu hồi lại thì cả ba đều nhìn Vương Bảo Nhạc với ánh mắt mừng rỡ và thỏa mãn.
Thân thể Vương Bảo Nhạc không cách nào nhúc nhích, ngay cả hô hấp cũng dừng lại, nhưng ý thức của hẳn vẫn còn tỉnh táo. Một cảm giác nguy cơ vượt xa tất cả những lần trước bùng nổ trong đầu hắn như sóng dậy!
Cảm giác nguy cơ mãnh liệt này đến từ uy áp do ba tu sĩ nọ phát ra. Uy áp này mạnh hơn tất cả những tu sĩ mà Vương Bảo Nhạc đã từng gặp được, ngay cả Đoan Mộc Tước cũng không thể sánh bằng!
“Bọn họ là...”
Đầu óc Vương Bảo Nhạc chấn động từng cơn.
“Nguyên Anh!!!”
"filepos0009802237">

Bạn cần đăng nhập để bình luận