Tam Thốn nhân Gian

Chương 813

Chương 813Chương 813
LINH TIÊN GIÁNG LÂM!
Cùng lúc đó, trên ngôi sao mà vị lão tổ Liệt Diễm này lựa chọn, vị Thông Thần đại viên mãn của tộc Vị ương đã quyết định đuổi theo Vương Bảo Nhạc vừa hét lớn lên xong thì bản thân cũng đuổi theo. Hắn ta cũng không thu hồi tấm thẻ ngọc truyền tống trong tay mà cứ cầm đó, chuẩn bị truyền tống đi bất kỳ lúc nào.
Lúc này, hắn ta vừa lao ra, tu vi cũng bộc phát toàn diện. Dao động Thông Thần đại viên mãn phát ra khiến cho tốc độ của hắn ta cực nhanh, liên tục táng cao, ngay khi đuổi kịp Vương Bảo Nhạc thì khí thế đã lên đến đỉnh điểm. Hắn ta giơ tay lên, quãng sáng do phù văn tạo thành ngoài thân thể của hắn ta lại bay hết ra ngoài, tạo thành một nắm đấm màu vàng khổng Lô giống
như có thể thay thế cả bầu trời ở khu vực này, đè xuống chỗ Vương Bảo Nhạc.
“Chết đi!”
“Ngươi!” Vương Bảo Nhạc ra vẻ hoảng sợ, dưới sự đè ép của bàn tay này, khí tức của hắn cũng trở nên hỗn loạn hệt như bị vạch mặt, để lộ ra dao động Thông Thần hậu kỳ chính thức thuộc về hắn. Vị tu sĩ tộc Vị Ương kia nhe răng cười, lại tăng cường lực độ, bộc phát hết toàn bộ sức mạnh dồn vào trong nắm đấm do thần thông tạo thành kia, trực tiếp đánh xuống trước người Vương Bảo Nhạc...
Sở dĩ nói là trước người là vì ngay khi nắm đấm đó giáng xuống thì toàn thân Vương Bảo Nhạc lại có từng mảnh vỡ lấp lánh mờ ảo bán ra, trực tiếp tạo thành một tầng lá chắn ngay trước người hắn hệt như màn nước!
Lúc này, một kích của vị Thông Thần đại viên mãn tộc tộc Vị Ương kia đã đánh lên màn chắn này. Ngay sau đó, theo màn chắn
chấn động, một lực phản chấn cực mạnh ầm ầm truyền ra. Một kích có thể sánh với Linh Tiên sơ kỳ trực tiếp bắn ra từ trên màn chắn này, đánh thẳng về phía tu sĩ tộc Vị ương đang hoảng sợ toan bóp nát thẻ ngọc truyền tống nhưng lại không kịp kia.
Về phần Vương Bảo Nhạc, lúc này trên mặt hắn đã chằng còn vẻ hoảng sợ gì nữa, thay vào đó là bất đắc dĩ. Hắn xoay người nhìn về phía vị tu sĩ tộc Vị Ương đang bị cơn lốc phản chấn bao phủ mà cảm khái.
“Cần gì phải vậy chứ, ta cũng đã tha cho ngươi rồi mà.”
“Ngươi âm...” tiếng hét thảm của vị tu sĩ tộc Vị Ương này chưa kịp nói hết thì đã bị cơn lốc do phản chấn tạo thành bao phủ. Cánh tay nháy mắt đã bị đánh nát, thân thể cũng tan thành mây khói, chỉ để lại vòng tay trữ vật cùng một tấm thẻ ngọc truyền tống, cả hai thứ đó cũng bị Vương Bảo Nhạc đã ngưng tụ lại thành thân ảnh bắt được, đang hí hửng muốn xem thử, nhưng đúng
lúc này... Vương Bảo Nhạc đột nhiên biến sắc, thân thể lập tức rút lui.
Tốc độ cực nhanh, trong một thoáng, thân thể của Vương Bảo Nhạc gần như dùng đến bản năng sống còn, thậm chí Đế Khải cũng thoát một cái xuất hiện trên người để tạo thành phòng hộ. Đồng thời, pháp hạm cũng bị Vương Bảo Nhạc lấy ra chặn lại ở trước người, Hình Tiên Tráo của hắn cũng được khởi động toàn bộ phạm vi. Có thể nói, trong giây phút ngắn ngủi này, tu vi và mọi thứ của Vương Bảo Nhạc đều điên cuồng bộc phát.
Nếu không phải đạo kinh cần tốn chút thời gian, không kịp dùng tới thì Vương Bảo Nhạc đã đọc cả nó lên. Nguyền rủa trên mặt nạ đầu heo cũng cần có thời gian, không thích hợp để dùng trong lúc sống còn thế này.
Sở dĩ Vương Bảo Nhạc phải như vậy là vì trực giác và tế bào toàn thân của hắn đều đang gào thét, nói cho hắn biết là có nguy hiểm khổng lồ đang ập tới!
Nguy cơ này khiến Vương Bảo Nhạc hoảng sợ, không chút do dự bóp nát tấm thẻ ngọc truyền tống mà Vương Bảo Nhạc lấy được sau khi giết chết tu sĩ tộc Vị Ương kia.
Ngay khi Vương Bảo Nhạc bóp nát thẻ ngọc và rút lui thì có một cố dao động sức mạnh cực kỳ cường hãn vượt xa Thông Thần, mặc dù không phải Hành Tinh, nhưng cũng là Linh Tiên hậu kỳ trực tiếp giáng xuống, tạo thành một nắm đấm đánh xuống chỗ Vương Bảo Nhạc vừa đứng khi nãy
Cho dù Vương Bảo Nhạc đã tránh đi từ trước, nhưng nắm đấm đó lại vô cùng quỷ dị, giống như chỉ cần đánh ra thì nhất định sẽ trúng đích vậy. Nó xuất hiện hư ảnh chất chồng lên, ngay tiếp theo lại không đếm xỉa gì tới bao công sức tránh né của Vương Bảo Nhạc, trực tiếp xuất hiện trước mặt, 'âm 'âm đánh v'ê phía Vương Bảo Nhạc!
Trong nháy mắt, pháp hạm châu chấu vừa xuất hiện trước mặt Vương Bảo Nhạc đã phát ra tiếng gào rú thê lương, tu vi Linh Tiên sơ kỳ bộc phát để toàn lực ngán cản. Nhưng trong tiếng nổ mạnh, thân thể của pháp hạm châu chấu này lại chấn động mãnh liệt, sau đó bị vỡ nát từ nơi bị va đập, trực tiếp lan ra phân nửa chiến hạm. Con lừa bên trong phun máu, Tiểu Ngũ bên kia cũng chẩn động, mặc dù không phun máu, nhưng vẫn hét thảm một tiếng đau đớn nhất từ trước đến giờ. Pháp hạm cuối cùng bị trọng thương nên phát ra tiếng rít thảm thiết, biến thành pháp quang bay v'ê vòng tay trữ vật của Vương Bảo Nhạc.
Nhưng nắm đấm Linh Tiên hậu kỳ kia hoàn toàn không dừng lại, sau khi đánh bại pháp hạm, mặc dù uy năng của nó đã giảm bớt phần nào nhưng vẫn vô cùng cường hãn, trực tiếp đánh lên người Vương Bảo Nhạc, va chạm cùng Hình Tiên Tráo của hắn!
Lúc này uy lực của Hình Tiên Tráo đã bộc phát lớn nhất chưa từng có, Hình Tiên Tráo đã được Vương Bảo Nhạc luyện chế đến cực hạn, khi đối mặt với Thông Thần, Linh Tiên sơ kỳ, thậm chí là Linh Tiên trung kỳ cũng có thể phát huy tác dụng nhất định. Nhưng đúng là vẫn chưa đủ, khi đối mặt với Linh Tiên hậu kỳ thì đã trực tiếp vỡ nát.
Tuy bị vỡ nát nhưng nó vẫn phát huy được chút ý nghĩa, ngay khi vỡ nát, gần như bảy thành sức mạnh Linh Tiên hậu kỳ đã bắn ngược lại từ Hình Tiên Tráo này, trực tiếp đánh lên nắm đấm đang ập tới kia.
Ầm một tiếng, toàn thân của Vương Bảo Nhạc chấn động mãnh liệt, miệng liên tục hộc máu. Hắn không kịp thăm dò xem thế nào, nhờ Đế Khải ngán cản dư âm, thân thể ấn dưới lớp ngụy trang của hắn cũng để lộ ra ngoài cùng với mặt nạ đầu heo vốn có. Nhưng hiện tại Vương Bảo Nhạc cũng chẳng thể quan tâm những thứ này được, hán không quay đầu lại, nương theo lực
đẩy này để tiếp tục phóng tới trước. Cũng chính lúc này, truýên tống do thẻ ngọc bị bóp nát cũng hình thành, không phải do truyền tống này đến chậm, thực tế nó đã rất nhanh. Kể từ khi Vương Bảo Nhạc bóp nát đến nay chỉ mới một hai giây mà thôi.
Bởi vì một quýên Linh Tiên hậu kỳ kia còn nhanh hơn cả Vương Bảo Nhạc!
Nhưng cuối cùng Vương Bảo Nhạc cũng tranh thủ được chút thời gian sau khi dùng pháp hạm và Hình Tiên Tráo ngán cản, lúc này thân thể của hắn lập tức truyền tống biến mất!
Sau khi Vương Bảo Nhạc biến mất, giữa không trung nơi hắn vừa đứng lại có một đạo thân ảnh láng không xuất hiện. Bộ dạng của người này thoạt nhìn đúng là tu sĩ đã đuổi theo phân thân đầu trâu của Vương Bảo Nhạc khi nãy, nhưng bộ dạng nhanh chóng thay đổi, cuối cùng để lộ ra dung mạo vốn có, đúng là... vị lão giả Linh Tiên hậu kỳ trong binh doanh tộc Vị Ương!
sắc mặt của lão giả này vô cùng khó coi, cúi đầu nhìn về phía ngón trỏ của mình. Lúc này ngón trỏ của ông ta lại đang vỡ nát ra từng khúc, thậm chí còn ảnh hưởng tới những ngón tay khác. Cuối cùng, toàn bộ bàn tay đều tan vỡ!
“Có được thủ đoạn che giấu thì cũng thôi đi, còn có thể biến ảo cả khí tức kín kẽ như thế. Đồng thời... lại sở hữu năng lực phản kích mạnh tới nhường này. Kẻ này, không thể giữ lại được!” sát khí bừng lên dữ dội, thân thể của lão giả này nhoáng lên một cái, men theo dao động truyền tống để đuổi theo.
Tất cả mọi chuyện đều bị lão tổ Liệt Diễm thấy rõ, sau khi tận mắt nhìn thấy những bước ngoặt này, trong mắt của ông ta không khỏi ánh lên tia tán thưởng.
“Khá lắm, phản ứng rất nhanh, vốn tưởng là thân thể Bản Nguyên của tên nhóc này chết chắc rồi, không ngờ vẫn có thể chạy thoát trong tình huống không dùng tới nguyền rủa.”
“Hơn nữa lại còn rất quyết đoán... Cái thuẫn kia cũng thú vị lắm.” lão tổ Liệt Diễm mỉm cười, sau khi án hết một quả hỏa diễm, ông ta cũng chẳng còn hứng thú để xem những người khác nữa, nên lại lấy thêm một quả hỏa diễm, chuẩn bị xem tiếp xem liệu Vương Bảo Nhạc có thể sống sót hay không.
Trong lúc lão tổ Liệt Diễm quan sát, Vương Bảo Nhạc dùng thẻ ngọc truyền tống để xuất hiện ở một nơi khác trên ngôi sao kia vừa xuất hiện lại đã phun ra một búng máu lớn. Hắn không kịp xót của, bản năng chỉ nghĩ đến chuyện tranh thủ lúc này để triển khai nguyền rủa.
Nhưng hắn lại không cam lòng, nếu lúc này mà dùng nguýên rủa thì hiệu quả không thể đạt tới hiệu quả cao nhất, tối đa chỉ có thể kéo dài thời gian bị truy kích mà thôi. Nhưng nếu dùng trong thời khắc mấu chốt thì nói không chừng sẽ có thể cho hắn một cơ hội giết ngược lại!
“Mẹ nó, ông đây mặc kệ, phải tìm cơ hội đánh úp bất ngờ, tranh thủ xử lý lão già này mới được!” trong mắt Vương Bảo Nhạc đày vẻ hung tàn và điên cuồng, thân thể nhoáng một cái đã trực tiếp nổ tung, hóa thành sương mù, còn chia ra bảy tám luồng bay nhanh ra khắp các hướng. Đồng thời chừa lại hai luồng, một trong số đó biến thành một hòn đá xen vào trong đống đất đá bên dưới, nằm im không nhúc nhích.
Một luồng khác thì chui vào trong lòng đất, chui nhanh xuống dưới!
Về phần thân thể Bản Nguyên thật sự của Vương Bảo Nhạc thì biến thành một hạt bụi nhỏ, bị gió thổi tới cuốn bay đi, mượn đó bay về phía xa. Tuy tốc độ không nhanh nhưng vẫn liên tục bay đi.
Gần như ngay khi hán làm xong những điêu này thì nơi mà hắn đã truyền tống tới khi nãy đột nhiên xuất hiện dao động. Khí tức Linh Tiên 'âm 'âm lan ra, vị lão giả Linh Tiên hậu kỳ của tộc Vị Ương kia trực tiếp
đuổi tới. Thẫn thức quét qua một cái, sắc mặt của lão giả này vô cùng khó coi, trực tiếp định vị ra được bảy tám đạo thân ảnh. Ông ta đang định đuổi theo, nhưng ánh mắt lại lóe lên.
“Gian xảo lắm!”
Ông ta hừ nhẹ một tiếng, không lập tức đuổi theo mà giơ chân phải lên đạp mạnh một cái, trực tiếp chấn nát mặt đất trong vòng trám dặm xung quanh. Sau khi nhờ vào đây để nhận ra dao động ẩn sâu dưới lòng đất, thân thể của ông ta nhoáng lên một cái, hóa thành bảy tám đạo thân ảnh để đuổi theo tất cả những khí tức của Vương Bảo Nhạc mà mình định vị ra được từ khắp bốn hướng.
Còn bản thân ông ta thì lẻn vào lòng đất, đuổi theo thần niệm đang lướt nhanh trong lòng đất của Vương Bảo Nhạc.
"filepos0017376266">

Bạn cần đăng nhập để bình luận