Tam Thốn nhân Gian

Chương 782 CÁI QUÁI Gì THẾ NÀY?

Chương 782 CÁI QUÁI Gì THẾ NÀY?Chương 782 CÁI QUÁI Gì THẾ NÀY?
LÚC này, khắp Chưởng Thiên Hình Tiên Tông, hễ là những người có tư cách chú ý đển thì đều sẽ nhìn về phía quân đoàn Báng Phượng. Loại khiêu chiến và đối kháng cộng thêm việc liên kểt lại của mười quân đoàn đứng đầu này cũng không phải thường thấy trong Chưởng Thiên Hình Tiên Tông.
Thật ra, cũng là do mưu đồ lớn lao của Lăng Ư Tiên Tử dẫn đến mà thôi. Nếu như cô ngoan ngoãn tháng lên quân đoàn thứ sáu, với tu vi Linh Tiên của cô thì chẳng khó khán gì, có thể nói chính là nước chảy thành sông, quân đoàn thứ sáu vốn còn không định phản kháng ấy chứ.
Thế nhưng mục tiêu thật sự của Láng u Tiên Tử lại không phải quân đoàn thứ sáu, mà là quân đoàn thứ năm.
Đây đồng nghĩa với việc tăng cao độ khó lên, là do cô muốn khiêu chiến những Linh Tiên khác nên mới bị chú ý nhiều đến vậy. Cũng chính vì thế nên quân đoàn thứ nám mới cảm thấy kiêng ky, dẫn đến việc họ phải chuẩn bị hợp tác với những quân đoàn khác để cho Láng Ư Tiên Tử biết điêu hơn.
Cho nên trận chiến này... cũng khiến cho lão tổ Hành Tinh của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông kia chú ý. Lúc này, ánh mắt của ông ta cũng đang nhìn xuyên qua không gian, quan sát tình hình của chiến trường.
Ngay lúc mọi người đang dõi mắt nhìn, vị nữ tu mặt trứng ngỗng của quân đoàn Báng Phượng vừa dứt lời, lập tức có một tiếng phượng hót vang khắp quân đoàn Báng Phượng. Theo tiếng phượng hót vang vọng, còn có một tấm khiên lửa màu xanh lam nửa trong suốt xuất hiện. Nó giống
như một cái bát úp ngược bao phủ cả quân đoàn Báng Phượng, che chắn những đòn tấn công từ bên ngoài.
Đây chính là đại trận hộ quân của quân đoàn Băng Phượng, Phượng Khởi Lam Diễm.
Ngay lúc trời đất 'âm vang, thứ mà Lông lửa màu lam tỏa ra không phải lửa nóng, mà là sự lạnh lẽo vô tận, sự lạnh lẽo đó cuốn v'ê bốn phương tám hướng. Thậm chí, trong trời đất dường như cũng ngưng tụ ra bông tuyết. Trong nháy mắt, khi tuyểt bay khắp nơi, trên bàu trời trận pháp quân đoàn Báng Phượng Lân lượt xuất hiện từng khe nứt, trong những khe nứt đó có rất nhiêu chiến hạm bay ra.
Có ba chiếc chiến hạm vẻ ngoài rất đặc biệt, khí thể dồi dào, đây chính là chiến hạm của quân đoàn trưởng thứ sáu, thứ bảy và thứ mười một. Nếu nhìn từ bề ngoài, chiến hạm của quân đoàn trưởng thứ sáu trông giống như một ngọn tháp, của quân đoàn trưởng thứ bảy là một cái
đĩa tròn, còn quân đoàn trưởng thứ mười một thì đang đứng trên một đóa hoa sen có cả lửa và báng, trong tay cầm một cây trường thương, khí thế bất phàm.
Mà so với bọn hắn, ở chỗ sau cùng nhất có một chiếc chiến hạm giống như một con rồng đỏ vô cùng to lớn. Con rồng này không những khổng lồ, uy áp mà nó tỏa ra cũng vượt xa cảnh giới Thông Thần, đạt đến Linh Tiên. Hơn nữa, trên người nó còn có một đại hán trung niên, đại hán này mặc cẩm bào, không giận mà tự uy, trên người hắn cũng tỏa ra uy áp của Linh Tiên.
Hắn chính là quân đoàn trưởng của quân đoàn thứ năm, Xích Long Đạo Nhân, mà con rồng đỏ dưới chân hắn cũng chính là pháp hạm của hắn.
“Lăng u đạo hữu, ta hỏi cô một Lân nữa, cô vẫn không từ bỏ việc khiêu chiến quân đoàn Xích Long ta phải không?!”
Trong nháy mắt, khi xuất hiện, ánh mắt của Xích Long Đạo Nhân lóe lên, mặc kệ
trận pháp Báng Phượng, không quan tâm đến những người trong trận pháp. Ánh mắt của hắn nhìn thẳng vào đại điện ở hậu phương, giống như có thể nhìn xuyên vách tường đại điện, thấy được Lăng Ư Tiên Tử đang ngồi xểp bằng đang từ từ mở hai mắt ra vậy.
“Xích Long đạo hữu, nhiêu lời vô ích.”
Xích Long Đạo Nhân ở ngoài trận pháp nghe vậy bèn khẽ lắc đầu, trong lòng tức giận. Thật ra, quân đoàn Xích Long vốn xếp hạng bốn, nhưng dạo gần đây đã bị quân đoàn Hác Giáp đá xuống hạng năm, hắn vốn đã rất phiền muộn, nhưng bây giờ quân đoàn Báng Phượng này lại muốn nhắm vào hắn, điêu này khiển cho ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo. Không nhiêu lời nữa, tay phải hắn bỗng nhiên nhấc lên chụp về phía trước. Thiên địa biến sắc lập tức, người hắn tỏa ra lửa đỏ ngập trời, rồng đỏ dưới chân hắn gào thét một tiếng, sau đó cũng phun ra một ngọn lửa màu đỏ, ngọn lửa đó kết hợp với thần thông của Xích Long Đạo Nhân. Trong nháy mắt, nó
đã trở thành một bàn tay bằng lửa khổng lồ, bàn tay đó trực tiếp đè xuống trận pháp của quân đoàn Báng Phượng.
Nhưng khi bàn tay này sắp đụng vào trận pháp, trên ngọn lửa lam của trận pháp quân đoàn Băng Phượng cũng có một bàn tay vô cùng lớn vươn ra, bàn tay này trực tiếp va chạm với bàn tay lửa đỏ của Xích Long Đạo Nhân.
Tiếng nổ vang lên, bàn tay lửa lam trông giống như bị gió lốc thổi tan vậy, nó trực tiếp lộ ra pháp hạm giống như chiến thần kia của Láng u Tiên Tử, đâm nát bàn tay đỏ, bay thẳng đến chỗ Xích Long.
Hai bên trong chớp mắt đã đối đầu với nhau. Cùng lúc đó, những quân đoàn khác bên ngoài trận pháp cũng trong nháy mắt này bắt đằu tấn công, vô số tu sĩ bay ra, một lượng lớn chiến hạm tạo thành tia sáng có lực phá hoại cực lớn bắn lên trận pháp Băng Phượng. Đồng thời, quân đoàn Báng Phượng cũng bắt đầu phản công.
Dưới chỉ huy của nữ tu mặt trứng ngỗng kia, ánh mắt của từng pho tượng con rối lóe sáng, đứng thẳng lên, còn những chiến hạm trong không trung cũng như vậy. Hơn nữa, quân đoàn thứ tám và thứ chín trên bầu trời lúc này cũng gia nhập chiến cuộc.
Trong lúc nhất thời, những tiếng nổ vang và thẫn thông rung chuyển trời đất không ngừng xuất hiện trên trận pháp. Tuy trông có vẻ rất quyết liệt, nhưng thật ra cũng chỉ là cạnh tranh trong nội bộ mà thôi, dù có người bị thương, có điều số người chết lại không nhiều. Tuy nhiên, nếu như cứ kéo dài mãi, cuộc chiến nhất định sẽ trở nên càng lúc càng khốc liệt.
Mọi thứ nơi đây Vương Bảo Nhạc đều nhìn thấy. Nếu như vào lúc khác thì có thể hắn còn thầm than, nhưng lúc này trong đầu hắn đều là linh cảm của Hình Tiên Chấn Thiên Tráo tầng thứ mười tám nên không rảnh để quan tâm tới cuộc chiến này. Hắn cứ như người mất hồn, trong lòng không ngừng phân tích cách luyện chế của Hình Tiên Chấn Thiên Tráo.
về phần làm việc, chuyện này cũng không cần Vương Bảo Nhạc lo, khi nào có pho tượng con rối tàn tạ trở v'ê, những tu sĩ pháp binh xung quanh hắn sẽ nhanh chóng bâu vào xử lý.
Thế là Vương Bảo Nhạc lập tức trở nên nhàn nhã, hắn tiếp tục đứng đó suy diễn. Thời gian từ từ trôi qua, chiến sự càng lúc càng quyết liệt, cho đến khi một tiếng “ầm” vang lên, trận pháp của quân đoàn Băng Phượng xuất hiện hai khe nứt to lớn, có một lượng lớn tu sĩ từ trong khe nứt đó vọt ra.
Tu sĩ của quân đoàn Báng Phượng lập tức trở nên ngưng trọng hơn, họ bắt đầu tập trung lại một chỗ, ba nữ tu Thông Thần đại viên mãn còn sót lại cũng nhanh chóng chạy đến.
Đôi bên trong nháy mắt lại bắt đầu giao chiến, tiếng 'âm vang vang khắp nơi, trận pháp cũng nhanh chóng tự chữa lành. Khi khe nứt trên trận pháp sắp khép lại thì lúc này, có hai luồng khí tức kinh người bay ra
từ khe nứt giống như sao băng. Hai khí tức này bay loạn khắp nơi, sau khi xuất hiện thì hạ xuống chỗ khe nứt.
“Linh Đào Thượng Nhân!!”
“Thủy Vân Đạo Sư!!”
Tiếng kinh hô vang khắp quân đoàn Báng, trong hai dáng người này có tiếng cười truyền ra. Hai người này chính là quân đoàn trưởng của quân đoàn thứ bảy và quân đoàn thứ mười một.
Lúc này, sau khi xuất hiện, quân đoàn trưởng thứ bảy lập tức tỏa ra tu vi Giả Tiên. Khí thể của hán như một cơn lốc cuốn về bốn phía, mắt của hắn cũng híp lại nhìn những nữ tu trong trận pháp. Nhất là lúc nhìn sang những nữ tu có dáng người nóng bỏng, ánh mắt tên Thủy Vân Đạo Sư này lập tức trở nên dâm tà thấy rõ.
Mà hai khe nứt này cách Vương Bảo Nhạc cũng không xa lắm, thế nhưng hắn cũng chỉ là ngẩng đầu lên nhìn một cái mà thôi,
hắn vẫn không hề quan tâm. Việc suy diễn của Hình Tiên Chấn Thiên Tráo đã đến thời khắc mấu chốt, thậm chí Vương Bảo Nhạc dường như còn cảm thấy mình đã bắt được linh cảm quan trọng nhất.
Tuy vậy... dù hắn không đề ý đến đối phương, nhưng tu sĩ xung quanh Vương Bảo Nhạc về cơ bản đều là nữ tu, mà hắn lại là nam tu, vốn đã rất bắt mắt. Dù không phải chỉ có Vương Bảo Nhạc là nam tu, nhưng những tu sĩ khác đều đang trưng vẻ mặt cáng thẳng và nghiêm trọng ra, riêng chỉ có hắn đứng ở đó như người mất hồn, thế nên việc hắn bị quân đoàn trưởng quân đoàn thứ bảy nhìn thấy cũng là điêu hiển nhiên.
“Long Nam Tử?”
Ánh mắt quân đoàn trưởng thứ bảy lóe sáng, trong đầu hắn xuất hiện giải thưởng truy nã của đối phương. Cùng lúc đó, Linh Đào Thượng Nhân ở phía sau hắn lúc này cũng vô cùng hưng phấn.
Tay hắn cầm một cây trường thương, dưới chân có bảy tám khối báng màu đen vờn quanh. Sau khi tu vi của hắn đột phá lên Giả Tiên, lòng tin của hắn đã tăng mạnh, khi hắn bước mạnh tới, bèn cười lên hám hở, trong tiếng cười còn mang theo sự kiêu ngạo.
“Sau trận chiến này, quân đoàn của bản tọa nhất định sẽ tiến vào top 10!”
Lúc đang nói, trường thương trong tay Linh Đào Thượng Nhân quét qua. Sau khi mắt hắn nhìn xung quanh, cũng giống như quân đoàn trưởng thứ bảy, mắt của hắn lập tức thấy được Vương Bảo Nhạc đang cúi đầu bấm ngón tay suy diễn tính toán trong đám nữ tu...
Vừa nhìn thấy hắn, mắt của Linh Đào Thượng Nhân lập tức sáng lên, vui mừng ngoài ý muốn, khóe miệng lộ ra nụ cười dữ tợn. Giống như sợ bị Thủy Vân Đạo sư giành trước, hắn ta lập tức vọt lên, xông thẳng tới chỗ Vương Bảo Nhạc.
về phần Hình Tiên Chấn Thiên Tráo vờn quanh trước người Vương Bảo Nhạc, hắn đương nhiên cũng nhận ra, nhưng lại không để ý chút nào. Dù sao Hình Tiên Chấn Thiên Tráo kia trông đẳng cấp cũng khá thấp nên không có gì đáng lo cả.
Trong mắt hắn lóe lên sát cơ, dường như trong mắt hắn, thứ hắn nhìn thấy không phải Vương Bảo Nhạc, mà là... giải thưởng kinh người do Tử Kim Tân Đạo Môn treo lên.
“Giết ngươi trước vậy!”
Lúc giọng hắn còn đang vang vọng, thân ảnh của hắn đã vọt tới gần như sấm chớp, tu vi hoàn toàn bùng nổ. Trường thương trong tay hắn tỏa ra ngọn lửa màu đen, ngọn lửa hóa thành hư ảnh một con sói đen cắn về phía Vương Bảo Nhạc.
Gần như trong nháy mắt, hư ảnh sói đen ẩn chứa toàn bộ sức mạnh của Giả Tiên trực tiếp đánh tới trước mặt Vương Bảo Nhạc. Cũng trong nháy mắt này, Hình Tiên
Chấn Thiên Tráo trước mặt Vương Bảo Nhạc chợt tỏa ra ánh sáng như mặt trời, sau khi ánh sáng xuất hiện, Hình Tiên Chấn Thiên Tráo lập tức tự động ngưng tụ, hơn hai vạn xâu chuỗi tầng bảy trong nháy mắt trở thành Hình Tiên Chấn Thiên Tráo tầng mười bảy, đã vậy còn phản chấn 170% sát thương...
Thế là... một tiếng thét vô cùng chói tai, mang đầy vẻ khó tin và sợ hãi truyền khắp bốn phía. Âm thanh của Linh Đào Thượng Nhân vang vọng trước mặt và xung quanh Vương Bảo Nhạc. Trong tiếng thét này, có thể nhìn thấy dáng người của Linh Đào Thượng Nhân bị bắn ngược ra với tốc độ còn nhanh hơn lúc vọt tới. Trường thương trong tay hắn trực tiếp vỡ nát, cánh tay hắn dễ dàng bị làm cho nổ tung trong lúc đang điên cuồng phun máu, thậm chí cánh tay kia của hắn cũng đang bắt dẫu tan vỡ...
Cả chiến trường trong nháy mắt đều trở nên yên tĩnh, chỉ có Vương Bảo Nhạc là thoáng kinh ngạc, vừa rồi hắn đang suy
diễn tới chỗ mấu chốt, không chú ý tới có gì đó bay tới, đột nhiên kích hoạt Hình Tiên Chấn Thiên Tráo của chính mình...
“Cái quái gì vậy?”
Vương Bảo Nhạc bất mãn ngẩng đầu lên nhìn.
"filepos0016760412">

Bạn cần đăng nhập để bình luận