Tam Thốn nhân Gian

Chương 746 THẦN MỤC! YẾM MỤC!

Chương 746 THẦN MỤC! YẾM MỤC!Chương 746 THẦN MỤC! YẾM MỤC!
Trong lúc Vương Bảo Nhạc tràn đày chờ mong thì hắn lại chú ý tới gần như có tới 70% đệ tử của Thánh Đào Môn ra ngoài thu hoạch tài nguyên lần này.
Đồng thời, lại có một số người hoặc là chưa từng làm gì, hoặc là tư chất tầm thường, thuộc dạng có cũng được mà không có cũng chẳng sao trong tông môn. Tất cả những chuyện này khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy có phần khó hiểu.
Nhưng nghĩ tới chuyện mình sắp sửa rời đi nên Vương Bảo Nhạc cũng không để ý lắm, trọng điểm của hắn hiện tại đều đặt hết vào chuyện che giấu bản thân để giảm bớt nguy cơ bại lộ.
Chẳng mấy chốc chiến hạm của Thánh Đào Môn đã bùng nổ tốc độ vô cùng kinh người, trực tiếp tiến vào trong tầng khí quyển giữa vô vàn tiếng nổ mạnh, một đường lướt nhanh như một con cự thú hung mãnh. Một nén nhang sau, cuối cùng chiến hạm cũng xuyên qua tầng khí quyển dày đặc, lúc xuất hiện lại thì đã trực tiếp ra bên ngoài tinh không.
Ngay khi vừa xuất hiện, đồng tử của Vương Bảo Nhạc đã co rút lại. Qua cửa sổ, hắn thấy được có mấy trăm chiến hạm tới từ ba đại tông môn đang lơ lửng giữa tinh không bên ngoài chủ tinh Thần Mục. Mỗi chiến hạm đều tỏa ra uy áp kinh người, chúng phong tỏa toàn bộ chủ tinh Thần Mục, ờ phía sau lại còn một viên thiên thạch khổng lồ.
Nói đúng hơn thì đây là một tòa pháo đài được chế tạo từ thiên thạch.
Pháo đài thiên thạch này không hề lơ lửng mà được một con sứa bảy màu còn lớn hơn đỡ bay.
Ngoại trừ ánh sáng rực rỡ phát ra thì lại có uy áp của Thông Thẫn đại viên mãn liên tục phát ra từ trên người con sứa đó, bao trùm bốn phương. Có thể loáng thoáng nhìn thấy có một thân ảnh mơ hồ đang khoanh chân ngồi trong đó. Thân ảnh kia không hề phát ra bất kỳ khí tức nào, nhưng bất kỳ ai nhìn thấy nó đều nhịn không được mà sinh ra cảm giác hoảng sợ.
Đó chính là... Linh Tiên!
Đồng thời, tất cả chiến hạm ra vào chủ tinh đều được chia làm hai hàng ngay ngắn, từng chiếc từng chiếc bay qua trước mặt con sứa bảy màu nọ. Bất kỳ chiếc chiến hạm nào bay ngang qua đều bị ánh sáng phát ra từ trên người con sứa quét ngang, sau khi xác nhận không có vấn đề gì thì mới được thả cho qua.
Chuyện này khiến Vương Bảo Nhạc lại càng căng thẳng hơn, nhưng sau khi phân tích sơ qua thì hắn mới bình tĩnh lại phần nào.
Chắc là không có gì đâu!
Vương Bảo Nhạc thầm nghĩ, lại dõi mắt nhìn quanh, phát hiện không chỉ bản thân mà những trưởng lão khác cũng vô cùng cáng thẳng. Ngay cả Thái thượng Trưởng lão cũng đứng ngồi không yên.
Đây không phải do bọn họ chột dạ, mà là kính sợ trước uy áp của Linh Tiên theo bản năng.
Cho nên chiến hạm của bọn họ cũng im lặng gia nhập vào hàng ngũ xếp hàng dài dằng dặc, sau khi chờ một hồi lâu thì cuối cùng cũng đến lượt bọn họ. Lúc chiến hạm từ từ tới gần con sứa nọ, ánh sáng bảy màu trên con sứa đảo qua chiến hạm, Vương Bảo Nhạc cảm thấy có một cỗ thần thức vô cùng mạnh mẽ giáng thẳng xuống người mình.
Đứng trước thần thức này, tất cả vật phẩm trong túi trữ vật cùng với toàn bộ suy nghĩ trong đầu hắn đều bị phơi bày trước thần thức đó, bị người ta nhìn thấy rõ ràng.
Cũng chính lúc này, thuật pháp Bản Nguyên của Vương Bảo Nhạc cũng phát huy điểm kỳ diệu của nó. Công pháp do vị sư huynh Trần Thanh Tử là đệ nhất thần vương của tộc Vị Ương, thậm chí nghe đâu còn chém chết thần hoàng của Vương Bảo Nhạc đưa tới, lúc này lại tạo thành ảnh hưởng khó tả nào đó. Nó giống như tạo ra một thế giới hư ảo có thể lấy giả đánh tráo, khiến cho sự dò xét của vị Linh Tiên kia chỉ có thể nhìn thấy điêu mà Vương Bảo Nhạc muốn cho đối phương thấy.
Tuy nhiên, chiến lực của Vương Bảo Nhạc cũng cao, nhưng dù sao tu vi cũng chưa tới Thông Thần nên hành vi đánh tráo này chỉ có thể lừa dối để vượt qua dò xét đại khái của vị cường giả Linh Tiên kia mà thôi. Nếu đối phương kiểm tra kĩ thì Vương Bảo Nhạc cũng không dám chắc chắn là mình sẽ không để lộ sơ hở nào.
Nhưng dù ra sao đi nữa, sau khi thần thức đảo qua chiến hạm của Thánh Đào Môn hơn mười giây thì bọn họ cũng nhận được
thông báo cho qua. Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, Thái thượng Trưởng lão cũng điêu khiển chiến hạm từ từ rời khỏi phạm vi ánh sáng của con sứa bảy màu kia, sau đó tăng tốc bay ra vũ trụ.
“Không thể sốt ruột, phạm vi thần thức của Linh Tiên rất rộng. Ngoài ra, trong nền văn minh Thần Mục này vẫn còn nguy hiểm tồn tại, nên tốt nhất là chờ Thánh Đào Môn rời khỏi tinh hệ Thần Mục này...”
Vương Bảo Nhạc thoạt nhìn thì vẫn như thường, nhưng trong lòng lại đang suy xét đủ thứ, cuối cùng hắn quyết định bình tĩnh ngồi chờ chiến hạm bay ra khỏi tinh hệ Thần Mục thì sẽ rời đi.
Cảm giác cáng thẳng của hắn cũng ngày càng thả lỏng hơn sau khi rời xa chủ tinh Thần Mục, nhất là nghĩ tới vẻ mặt của sư tổ và Đoan Mộc Tước sau khi mình quay về Liên bang thì Vương Bảo Nhạc lại càng chờ mong hơn.
“Chẳng còn sức mạnh nào có thể ngán cản ta trở thành Tổng thống Liên bang rồi!”
Vương Bảo Nhạc đang hưng phấn thì bỗng cảm nhận được có gì đó không đúng, bởi vì hướng bay của chiến hạm Thánh Đào Môn lúc này lại không giống với bản đồ sao trong trí nhớ của Vương Bảo Nhạc cho lắm.
Thoạt nhìn mục tiêu của hắn không phải bay về phía bên ngoài tinh hệ ván minh Thẫn Mục mà là... bay v'ê phía hằng tinh của nền ván minh Thần Mục.
Điều này khiến Vương Bảo Nhạc giật mình ngơ ngác, các trưởng lão và tu sĩ khác cũng kinh ngạc không kém. Ai nấy đều biến sắc nhìn về phía Thái thượng Trưởng lão đang điều khiển chiến hạm.
Một vị trưởng lão đang định lên tiếng hỏi thăm, nhưng đúng lúc này, Thái thượng Trưởng lão của Thánh Đào Môn đột nhiên bấm niệm pháp quyết, ấn mạnh lên chiến hạm. Tu vi trong cơ thể ông ta toàn diện bộc phát, đề cao tốc độ của chiến hạm lên
đến mức vượt qua tốc độ âm thanh. Tiếng nổ mạnh vang vọng liên hồi, tốc độ của chiến hạm thoáng cái đã tăng lên đến mức độ kinh người, bay thẳng tới chỗ hằng tinh, càng ngày càng gần.
Từ xa nhìn lại giống như đang lướt nhanh giữa thời gian, có vô số ánh sáng hình cung vặn vẹo trước mặt chiến hạm!
Vương Bảo Nhạc biến sắc, trong mắt ánh lên vẻ chẳng lành. Mặc dù hắn không biết chuyện gì đang diễn ra, nhưng thấy kiểu gì cũng có vẻ không ổn. Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, đang muốn cưỡng chế rời khỏi chiến hạm. Nhưng đúng lúc này... trong lúc chiến hạm nhanh chóng tới gần hàng tinh với tốc độ kinh người, Vương Bảo Nhạc đang muốn hành động đột nhiên mở to hai mắt.
Công pháp Yểm Mục Quyết trong cơ thể hắn lại mất khống chế mà tự động vận chuyển, lại còn truyền ra ý cuồng bạo, vô cùng điên cuồng cùng với... khát vọng.
Thậm chí, hư vô sau lưng Vương Bảo Nhạc cũng vặn vẹo, Minh Yểm Chi Mục như sắp xuất hiện. Điêu này khiến cho Vương Bảo Nhạc giật mình, lập tức tiến hành trấn áp, miễn cưỡng khiến cho Minh Yểm Chi Mục sau lưng mình không xuất hiện, nhưng lại không cách nào ngán chặn Yểm Mục Quyết cuồng bạo trong cơ thể.
“Chuyện gì thế này! Ta bị phát hiện rồi ư?”
Hô hấp của Vương Bảo Nhạc trở nên dồn dập, trong lòng dậy sóng.
Nhất là hắn cảm nhận được nỗi khao khát đến từ Minh Yểm Chi Mục trong cơ thể mình ngày càng trở nên mãnh liệt hơn khi chiến hạm tới gằn hằng tinh. Cuối cùng, thậm chí nó còn ảnh hưởng tới Vương Bảo Nhạc, khiến cho hắn cảm nhận được rõ ràng, giống như có một cỗ triệu hoán nào đó đang phát ra từ hằng tinh kia, giống như mẹ hiên đang kêu gọi, khiến cho những đứa con tha hương bên ngoài khó dằn lòng mà muốn quay về.
“Không phải bị phát hiện, mà là...”
Tâm thần của Vương Bảo Nhạc chấn động dữ dội, trong đâu sinh ra một suy nghĩ khiến hắn không dám tin. Ngay khi suy nghĩ này xuất hiện trong đâu Thánh Đào Môn... hằng tinh khổng lồ phía trước chiến hạm Thánh Đào Môn đột nhiên tỏa ra từng ngọn lửa và gợn sóng cực mạnh.
Trong lúc bộc phát, trên hằng tinh xuất hiện một khe hở. Khe hở này ngày càng lớn và dài hơn, toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong vòng vài giây thì khe hở này đã nối liền hai đầu của hằng tinh, sau đó... đột nhiên mở ra giống như mí mắt.
Thiên địa nổ vang, vũ trụ chấn động, tất cả tu sĩ trong chiến hạm đều thấy đầu óc ong ong, ngơ ngác nhìn con mắt khổng lồ như một hằng tinh ở trước mặt mình.
Đồng tử của con mát này có màu xám, không có bất kỳ tình cảm gì, lại lạnh lẽo cùng cực. Nó giống như thần linh nhìn xuống chúng sinh, bao trùm chiếc chiến
hạm còn nhỏ hơn cả con kiến hôi đang tới gàn nó.
Lúc này, tâm thàn của tất cả tu sĩ trong chiến hạm đều bị chấn nhiếp, không ai chú ý tới thân thể của Vương Bảo Nhạc đang run lên mãnh liệt, đương nhiên cũng không cảm nhận được công pháp Yểm Mục Quyết đã vận chuyển tới mức độ điên cuồng trong người hắn lúc này. Nhưng tất cả đều không là gì so với rung động trong tâm thần của Vương Bảo Nhạc.
Vương Bảo Nhạc không thể không rung động, bởi vì... con mắt do hàng tinh biến thành g'ân như giống hệt với Minh Yểm Chi Mục huyễn hóa ra sau lưng hắn khi triển khai Yểm Mục Quyết.
“Ván minh Thần Mục... Yểm Mục Quyết...”
Trong lúc cõi lòng Vương Bảo Nhạc đang dậy sóng, chiến hạm của Thánh Đào Môn lúc này cũng bị lực hút phát ra từ trong con mắt hằng tinh kia tác động mà tiến nhanh lên.
"filepos0015975013">

Bạn cần đăng nhập để bình luận