Tam Thốn nhân Gian

Chương 725

Chương 725Chương 725
MINH VƯƠNG
QUAN
Minh Chu liên tục thiêu đốt sức mạnh để bùng nổ khiến Vương Bảo Nhạc ầm ầm tăng tốc bắn nhanh tới. Khi xuất hiện lại thì hắn đã đặt chân lên Sao Cốc Thần.
Ngôi sao màu xám dưới chân Vương Bảo Nhạc dường như như muốn dung hợp cùng Minh Chu. Vương Bảo Nhạc vừa đặt chân lên thì đột nhiên dừng bước, lúc xoay người lại thì ánh mắt chợt lóe sáng, cũng chẳng áp chế tu vi trong cơ thể nữa mà để nó 'âm 'âm bộc phát theo Tinh Thẫn Nguyên Anh.
Lãn bộc phát này đến từ sức mạnh của Sao Cốc Thần, của Sao Mộc, đồng thời còn tới từ sức mạnh của hơn mười vạn tiểu hành tinh trong khu vực này.
Khí thế kia... đủ để rung chuyển ngân hà!
Đặc điểm của Tinh Thần Nguyên Anh chính là càng đến gần hành tinh thì chiến lực của kẻ sở hữu lại càng mạnh hơn, cho nên kích cỡ của hành tinh cũng có liên quan trực tiếp tới mức độ tăng cường.
Mà số lượng cũng vậy, hơn mười vạn tiểu hành tinh, thậm chí là nhiều hơn nữa, nếu đứng riêng lẻ từng cái thì chắc chắn sẽ không là gì hết, nhưng khi hội tụ lại thì sức mạnh tăng cường của nó lại cực kì đáng sợ.
[ v i p t u y e n f u L L . n et - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í ]
Càng không cân phải nói tới chính bản thân Sao Cốc Thần cũng có tăng cường, cùng với sức mạnh của hành tinh lớn nhất trong hệ Mặt Trời... Sao Mộc.
Có sự táng cường khổng lồ gần như khủng bố như thế, có thể nói, đây chính là lần táng cường mạnh nhất và khoa trương nhất kể từ khi Vương Bảo Nhạc ngưng tụ được Tinh Thần Nguyên Anh đến nay.
Đây chính là chiến trường tốt nhất và mạnh nhất dành cho Vương Bảo Nhạc chỉ
sau Sao Diêm vương trong cả hệ Mặt Trời này.
Thậm chí, sau khi tu vi của Vương Bảo Nhạc lan tỏa lại tạo thành gió lốc ngập trời bên ngoài thân thể hắn. Từ trên Sao Cốc Thần, Sao Mộc và hơn mười vạn tiểu hành tinh xung quanh lan ra vô số tia khí trắng mắt thường có thể thấy được bị dẫn dắt tới đây. Chúng bay vờn quanh Vương Bảo Nhạc khiến cho gió lốc xung quanh biến thành màu trắng phủ kín trời, Vương Bảo Nhạc trong đó chẳng khác gì thiên thần hạ phàm, giống hệt như vua của các vì sao.
Khí tức mạnh đến mức vượt xa Thông Thần, đạt tới Linh Tiên, thậm chí còn hơn hẳn cái đó để đến một mức độ không thể tưởng tượng nổi khiến cho liên lạc giữa Vương Bảo Nhạc và Sao Diêm vương lúc này lại miễn cưỡng được tạo thành.
Hắn cảm nhận được bên trong hành tinh tràn ngập hàn băng, nhiệt độ thấp tới mức có thể tiêu diệt vạn vật kia có một thứ... là một cỗ quan tài.
Trong lòng Vương Bảo Nhạc giật mình không thôi, hắn muốn dựa vào liên lạc này để miễn cưỡng dẫn dắt quan tài đó, nhưng vẫn còn thiếu một chút nữa nên không thể làm được ngay lập tức, chỉ có thể liên tục súc thế và chờ đợi.
“Ta cần thời gian!!”
Hai mắt Vương Bảo Nhạc ánh lên tia sáng sắc bén, hắn vừa thử dẫn động quan tài, vừa giơ tay phải lên chỉ về phía Du Nhiên Đạo Nhân đang biến sắc vừa mới tới gân vành đai tiểu hành tinh.
“Du Nhiên, đến đánh một trận đi!”
Tiếng gầm này mang theo chiến ý ngập trời, vừa vang lên đã dẫn dắt cả Sao Cốc Thần, Sao Mộc cùng với hơn mười vạn tiểu hành tinh xung quanh, giống như chỉ hét một tiếng giữa vũ trụ đã khiến cả trời sao lóe sáng.
Trong lúc hét lớn, Vương Bảo Nhạc đột nhiên vươn hai tay ra, Đế Khải cũng lập tức xuất hiện trên người hắn, bao phủ toàn
thân. Nhưng khác với trước kia, Đế Khải lúc này đã bất ngờ biến thành màu trắng, giống như hòa làm một với gió lốc xung quanh.
Minh Bào rách nát nay chỉ có thể xem như áo khoác cũng bay lên, Minh Yểm Chi Mục cũng lập tức xuất hiện sau lưng Vương Bảo Nhạc.
Khác với lúc trước, dưới sự táng cường của sức mạnh hành tinh, chẳng những Đế Khải mà ngay cả Minh Yểm Chi Mục này cũng đã khác xưa. Mặc dù nó vẫn chưa mở ra nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác vô cùng chân thật, giống như con mắt của một hành tinh đang ngủ say vậy.
Mạnh như Du Nhiên Đạo Nhân mà lúc này cũng phải biến sắc, thân thể bất giác lùi lại nhìn Vương Bảo Nhạc với ánh mắt kinh ngạc xen lẫn nghi hoặc, cảm giác nguy cơ cũng táng vọt.
Ngay khi ánh mắt của cả hai giao nhau, Minh Yểm Chi Mục sau lưng vương Bảo
Nhạc chợt mở ra, sức mạnh vô hình bỗng chốc giáng xuống, dẫn dát sức mạnh tăng cường của các hành tinh ở xung quanh hóa thành thực chất như một cột sáng có thể khiến vạn vật bất động bao phủ xuống người Du Nhiên Đạo Nhân.
Thân thể Du Nhiên Đạo Nhân chấn động, không kịp giãy giụa thì Vương Bảo Nhạc đã ngưng tụ sức mạnh hành tinh ở xung quanh lại ở tay phải, kích phát Tinh Thần Nguyên Anh khiến thần binh trên tay phải của Đế Khải phát ra ánh sáng chói mát tựa Mặt Trời, ầm ầm lao tới chỗ Du Nhiên Đạo Nhân như một mũi tên.
Hai người thoáng cái đã va chạm, tiếng nổ mạnh vang lên kín trời, Du Nhiên Đạo Nhân cũng lần đãu hộc máu. Nhưng do đã dung hợp hoàn toàn cùng chiến hạm tộc Vị Ương nên ông ta cũng không hề tầm thường. Dưới sức tấn công của Vương Bảo Nhạc được hành tinh và Minh Yểm Chi Mục tăng cường mà chỉ bị thương chứ không ảnh hưởng gì tới tính mạng. Khoa
trương hơn nữa là thương thế của ông ta lại khỏi hẳn chỉ trong nháy mắt, giống như hạch tâm trong cơ thể Du Nhiên Đạo Nhân ẩn chứa một lượng sinh cơ đủ lớn để ông ta có được thân thể gần như bất diệt.
Đồng thời, đòn đánh trả của Du Nhiên Đạo Nhân cũng đầy mạnh mẽ và sắc bén, dù là vô số sợi dây màu đen hay từng đạo thần thông thuật pháp mà ông ta đánh ra cùng với sức mạnh nhục thân đều được triển khai hoàn toàn, cả Du Nhiên Đạo Nhân lẫn Vương Bảo Nhạc đều liên tục tản ra dao động năng lượng cực lớn trên vành đai tiểu hành tinh này, sau đó lao vào chiến đấu.
Tuy tốc độ khôi phục của Du Nhiên Đạo Nhân rẫt nhanh, nhưng Vương Bảo Nhạc cũng không hề chậm. Tốc độ khôi phục của bản thân hắn vốn đã hơn hẳn tu sĩ cùng cảnh giới, nay lại được táng cường khủng bố đến thế khiến cho vết thương của hắn cũng lập tức khỏi hẳn ngay sau khi bị giống hệt Du Nhiên Đạo Nhân.
Nhục thân cùng cách chiến đấu điên cuồng như thế nên cả hai đều dốc hết toàn lực để đối phó với nhau, lần nào cũng bị thương, nhưng lại không thể làm gì được đối phương.
Vương Bảo Nhạc cũng dần dà rơi vào thế dưới, ban đầu khi đối kháng thì vẫn còn ngang sức, nhưng càng về sau thì lại lấy phòng thủ làm chính. Nhưng Du Nhiên Đạo Nhân vẫn khó mà tạo thành công kích trấn áp đủ để tiêu diệt Vương Bảo Nhạc.
Cứ như vậy, mặc kệ ý muốn của Du Nhiên Đạo Nhân là gì thì trận chiến này vẫn rơi vào thế giằng co. Cho dù Du Nhiên Đạo Nhân đã cố ý ra tay đánh vỡ những tiểu hành tinh ở đây, nhưng trong thời gian ngắn vẫn không thể hoàn toàn cắt đứt tăng cường của vành đai tiểu hành tinh này dành cho Vương Bảo Nhạc.
Theo thời gian trôi qua, trong lòng Du Nhiên Đạo Nhân lại càng lo lắng, bất an hơn. Ông ta không rõ cảm giác này từ đâu mà có, chỉ biết nó giống như bản năng
khiến ông ta có cảm giác nếu như cứ kéo dài trận chiến này thì mình sẽ vạn kiếp bất phục.
“Tinh Thần Nguyên Anh trong truyền thuyết ư... điêu này hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường. Sao ta lại thấy bất an thể này, nhất định là ta đã bỏ qua điểm nào đó rồi!”
Người cảm thấy bất an còn có Tử Nguyệt. Thực tế, cảm giác bất an của Du Nhiên Đạo Nhân cũng đến từ chính cô ta. Thậm chí, cảm giác bất an và tai nạn sắp ập tới của Tử Nguyệt chính là do cô ta tu luyện Chủng Tinh Đạo, nắm giữ thuật pháp nhân quả. Cho nên, cảm giác của cô ta lại càng mãnh liệt hơn, giống như có một cây đao treo lơ lửng trên đỉnh đầu, bất cứ khi nào cũng có thể hạ xuống vậy.
Cô ta lại không thể chủ động ra tay trực tiếp với Vương Bảo Nhạc được. Sau khi cắn ráng, Tử Nguyệt lại do dự sinh ra suy nghĩ thay đổi kế hoạch ban đầu. Nhưng sau đó, suy nghĩ này lại bén rễ ăn sâu trong đàu
khiến cô ta lập tức có quyết định. Tử Nguyệt thầm nghĩ nhanh chóng hoàn thành phần cuối của Chủng Tinh Đạo, nhận được thu hoạch ở đạo pháp giúp tu vi đề cao, sau đó lại nhìn tình huống rồi quyết định xem nên đi hay ở.
Lựa chọn này rất khó khăn, cô ta đã bỏ ra quá nhiều cho việc này, kế hoạch tương lai cũng bị đứt đoạn. Nhưng cảm giác nguy cơ trong lòng lại khiến cô ta không thể làm khác được.
Giây tiếp theo, mệnh lệnh của Tử Nguyệt đã vang vọng trong lòng của Du Nhiên Đạo Nhân!
“Cứ mặc kệ Vương Bảo Nhạc đi, thiêu đốt bản nguyên, ta sẽ tăng cường sức mạnh giúp ngươi có đủ khả năng tiêu diệt Liên bang. Ta cũng sẽ giúp ngươi mở ra cánh cửa nhân quả để ngươi hoàn thành quỹ tích vận mệnh của mình. Du Nhiên, kể từ khi gặp được ta thì vận mệnh của ngươi chính là nhất định phải tiêu diệt nền văn minh nhỏ nhoi này. Đây chính là vận mệnh
nhân quả mà Tử Nguyệt ta đã trao cho ngươi!”
Gần như ngay khi Tử Nguyệt lên tiếng, cũng không biết cô ta làm thế nào mà một khu vực lớn trên vành đai tiểu hành tinh này lại vặn vẹo, xuất hiện một dòng xoáy lớn.
Trong dòng xoáy đó có một vùng tinh không, cùng với một hành tinh xanh thẳm, đúng là... Trái Đất. Cái lỗ đen này giống như một cánh cửa mở ra thời không.
Thấy vậy, trong lòng Vương Bảo Nhạc lại dậy sóng.
Cùng lúc đó, trong mắt của Du Nhiên Đạo Nhân lại lóe lên tia sáng kỳ lạ, miệng thì thào.
“Ta phải tuân theo sắp xếp của số mệnh, phải đi tiêu diệt nền ván minh này, đây là số mệnh của ta... Ta phải làm cho bằng được!”
Trong lúc lẩm bẩm, Du Nhiên Đạo Nhân lại lập tức thiêu đốt thân thể, thậm chí là cả hạch tâm, linh hồn cùng với bản nguyên tu vi của hắn khi tồn tại trên thế gian này. Thân thể khổng lồ trực tiếp biến thành biển lửa với tốc độ chóng vánh khiến Vương Bảo Nhạc không kịp phản ứng.
Trong biển lửa, Du Nhiên Đạo Nhân ngửa mặt lên trời gào lớn đầy điên cuồng và cố chấp. Một bàn tay hư ảo khổng lồ nháy mắt đã vươn ra từ trong thân thể đang bị thiêu đốt. Ban dẫu, bàn tay này chỉ có vài trăm tượng, nhưng ngay sau đó đã phình lớn ra thành ngàn trượng, thậm chí là mấy trăm ngàn trượng giống hệt một hành tinh, với thẳng v'ê phía Trái Đất ở trong dòng xoáy đen kia.
Tất cả những việc này diễn ra quá nhanh và bất ngờ, Trái Đất trong dòng xoáy kia dẫn đổi màu như đang héo rũ do bị hấp thu hoàn bộ sinh cơ. Nơi đó có cha mẹ của Vương Bảo Nhạc hắn, có tuổi thơ của hắn, có tất cả mọi thứ của hắn.
Hai mắt của Vương Bảo Nhạc đỏ quạch lại, tiêm lực của bản thân cũng bộc phát toàn diện trong sự kích thích cực lớn này. Ẩn ký Minh Hỏa mất khống chế xuất hiện trên mi tâm của hắn, sau đó nhanh chóng lan ra khắp cơ thể, mang theo đó là cơn đau đớn dữ dội toàn thân khiến Vương Bảo Nhạc phải hét lên đ'ây đau đớn. vẻ mặt của Vương Bảo Nhạc cũng trở nên dữ tợn và điên cuồng. Lúc này, liên lạc giữa hán và Sao Diêm Vương cũng được thành lập hoàn toàn.
Cảm giác nám tháng đẳng đẵng và tang thương vô bờ vượt qua thời không, ồ ạt ùa vào trong tâm thần của Vương Bảo Nhạc. Hắn cảm nhận được cỗ quan tài nọ ẩn chứa một sức mạnh Minh Tông nẳm ngoài tưởng tượng mà mình có thể dẫn dắt được. Đồng thời, còn có một tia ấm áp khiến hắn cảm thấy quen thuộc.
Cảm giác ấm này như một cơn mưa xuân làm dịu tinh thăn đau đớn của Vương Bảo Nhạc, hóa giải tai họa ngầm và cơn đau đớn dữ dội do tiềm được kích phát quá
mức tạo thành, đồng thời cũng cho Vương Bảo Nhạc có sức mạnh mới. Hắn giơ tay phải lên, chỉ một cái về phía bàn tay đang chộp về phía Trái Đất của Du Nhiên Đạo Nhân.
“Hồn lai!”
Hai chữ này vừa thốt ra khỏi miệng thì Sao Diêm Vương trong hệ Mặt Trời lại ầm 'âm chấn động. Mặt đất đóng báng nứt ra tạo thành từng vết nứt khổng lồ lan dài. Từng đợt dao động khủng bố đã bị ép chặt mấy ngàn năm, thậm chí là lâu hơn nữa trực tiếp phóng lên trời từ những khe hở này.
"filepos0015538384">

Bạn cần đăng nhập để bình luận