Tam Thốn nhân Gian

Chương 372

Chương 372Chương 372
TRÚC Cơ HẬU KỲ!
Vương Bảo Nhạc thỏa mãn ngồi đó, tiếp nhận bái kiến của Lâm Thiên Hạo, thấy hắn kích động khi được trở thành hội viên của Nam Thần hội như thế, Vương Bảo Nhạc cũng cảm thấy vui mừng.
“Cuộc đời ta vốn số lao khổ, vì Liên bang, vì nhân dân, vì Nam Thần hội này mà hy sinh tuổi xuân, không hề dừng bước...”
Vương Bảo Nhạc lại nói chuyện với Lâm Thiên Hạo một lúc rồi tiễn hắn đi, lúc này mới ngồi trên ghế, lấy một cái đùi gà ra ăn, vừa gặm vừa thảnh thơi cảm khái.
“Có lẽ ngày nào đó trong tương lai, ta sẽ thổn thức và hối hận vì đã thành lập Nam Thần hội này vì ta chỉ một lòng muốn im lặng, khiêm tốn để sống hết cả đời mà thôi.”
Vương Bảo Nhạc nói xong thì càng thấy số mình không tốt, không thì sao cứ vài ngày lại bận suốt mấy giờ thế này.
Lắc đầu và thở dài xong, Vương Bảo Nhạc lại án thêm một cái đùi gà, uống ba bình nước băng linh, sau đó lại vỗ bụng, lấy ra một túi khoai tây chiên... vừa nhai răng rắc ăn vặt tráng miệng sau bữa cơm, vừa bước ra khỏi văn phòng tạm này để tuần tra.
Mới đó lại qua nửa tháng, trong nửa tháng này, Vương Bảo Nhạc trừ ăn uống và làm việc ra thì cũng không quên tu luyện. Hắn biết rõ, trong kỷ linh nguyên này, tu vi chính là cán cơ của mỗi người.
Nhất là hẳn lại phát hiện, trong quá trình tu luyện này, có lẽ do sự xuất hiện của Minh Hỏa nên tu vi cũng tăng nhanh hơn trước kia, nay hắn cảm giác được mình đã sắp sửa đột phá đến nơi rồi.
Vương Bảo Nhạc vốn còn muốn đợi một chút, nếu đột phá lúc này thì sẽ lãng phí thời gian án uống và làm việc, nhưng vừa nghĩ thế được hai ngày thì hắn bỗng nhiên
phát hiện, con lừa lại đột phá...
Trong thời gian giám sát và kiểm tra vật tư thì con lừa này lại im ỉm đột phá... bước vào cảnh giới Trúc Cơ!
Điêu này khiến cho Vương Bảo Nhạc giật mình đần thối mặt ra. Nhất là, sau khi con lừa đột phá Trúc Cơ, hắn muốn kiểm tra xem nó còn năng lực thiên phú nào nữa hay không thì nó lại kháng cự, thậm chí bỏ chạy, đồng thời, trong mắt nó đây vẻ kiêu ngạo. Điêu này khiến cho Vương Bảo Nhạc hít sâu một hơi, hai mắt long lên sòng sọc. Hắn cảm thấy con lừa này không biết điêu chút nào, quên luôn cả ai mới là cha nó, dám kháng cự mệnh lệnh của người đẹp trai banh vũ trụ như mình.
“Mày tạo phản à!”
Trong lúc giận dữ, Vương Bảo Nhạc cảm thấy mình nhất định phải cho con lừa một bài học để nó hiểu được con kia không phải kêu ra mà là đánh mới có.
Vậy nên, Vương Bảo Nhạc tức giận trực tiếp bộc phát tu vi, đuổi theo con lừa, không đợi nó kịp kêu lên thì hắn đã ra lệnh câm miệng, sau đó xông qua hành hung.
Con lừa bị đánh vô cùng thê thảm, không thể nào kêu lên thành tiếng, trốn lại không thoát được, bị đánh đến mức phải liên tục nịnh nọt. Lúc này, Vương Bảo Nhạc mới cảm thấy hài lòng, sau khi bỏ lệnh cấm ngậm miệng, thấy con lừa há miệng định kêu réo thì hắn lại đá thêm cho một cú.
Con lừa lập tức ngậm miệng lại, chớp mắt nhìn Vương Bảo Nhạc với vẻ nịnh nọt và lấy lòng vô cùng trắng trợn.
“Bây giờ đã biết thân biết phận của mình chưa? Nói! Mày là cái gì của tao?”
Vương Bảo Nhạc chắp tay sau lưng, lạnh lùng nói.
Connn! Connnn!
Thân thể của con lừa run lên, mặc dù không muốn nhưng nó chỉ biết bất đác kêu lên một câu này.
Cảnh tượng này cũng khiến những nhân viên xây dựng xung quanh nghệt mặt ra nhìn, có người ngơ ngác, kẻ hoảng sợ. Bọn họ cũng dở khóc dở cười với con lừa này. Nó giám sát rất nghiêm túc, kiểm tra vật tư đến trình độ biến thái, thiếu một con ốc nó cũng tính ra được.
Điều này khiến cho mấy người muốn cắt xén vật liệu trong lẳn xây dựng tân khu này rất buồn bực, nay thấy con lừa bị đánh thì cả bọn đều mừng thâm. Nhưng bọn họ đã vui mừng quá sớm rồi!
Ngay khi Vương Bảo Nhạc xoay người, nghênh ngang rời đi thì con lừa mới khi nãy trông có vẻ như bị đánh ra bã đột nhiên nhảy dựng lên, lắc mình một cái, trông chằng hề hấn gì. Nó lại quay đầu trừng mắt nhìn đám người đang đứng xem trò hay kia, khịt mũi vài cái, sau đó lại càng nghiêm khắc giám sát vật tư hơn.
Hình như nó cũng hiểu rõ mình không phải đối thủ của Vương Bảo Nhạc đại ác nhân nên trong lòng rất buồn bực, thế là phát tiết lên đám người này hết.
Vương Bảo Nhạc cũng nhìn ra là con lừa lại càng ra sức làm việc hơn nhưng hắn không để ý gì nhiêu. Lúc này, áp lực trong lòng hắn rất lớn, theo hắn thấy thì tu vi của con lừa này táng ngày càng nhanh hơn.
“Lỡ như có ngày nào đó, mình còn chưa Kết Đan mà nó đã Kết Đan thì...”
Nghĩ đến hậu quả của chuyện này, Vương Bảo Nhạc lại run lên một cái, trong đầu không khỏi hiện ra cảnh tượng mình bị một con lừa đánh tơi bời, dí chạy khắp thế giới để hành hung... Cuối cùng, không thể không cắn ráng trả lời trước tiếng kêu connn connn của nó.
cảnh tượng này quá đáng sợ khiến cho tim của Vương Bảo Nhạc đập rộn lên, vội vàng xua mấy hình ảnh đáng sợ đó ra khỏi đàu, sau đó, ánh mắt của hắn đầy vẻ kiên quyết, bắt đầu bế quan ngay lập tức.
“Tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra được!!”
Không thể không nói, tu vi của con lừa đột phá đã mang đến kích thích cực lớn cho Vương Bảo Nhạc, làm hắn phải bỏ hết tất cả mọi việc xuống để bắt đầu bế quan, không quản chuyện bên ngoài, tất cả mọi việc đều giao lại cho Lâm Thiên Hạo.
Một phần là do hắn tin vào năng lực của Lâm Thiên Hạo, mặt khác, việc xây dựng tiến hành theo kế hoạch đã có, chỉ cần không đổi sang hướng khác thì dù thiếu Vương Bảo Nhạc hắn tọa trấn cũng chẳng
sao.
Cho nên, hắn mới yên tâm tiến vào trạng thái tu luyện, khoanh chân đả tọa, liên tục vận chuyển tu vi trong cơ thể theo phương pháp tu luyện Lôi Đạo Sơ Thiên, nuôi dưỡng hai đạo thiên lôi trong chân. Đồng thời, hắn cũng bắt đầu thử tạo thành đạo thiên lôi thứ ba trong cánh tay trái của mình.
Ngoài ra, trong quá trình bế quan, Vương Bảo Nhạc cũng bắt đầu tu luyện Minh Hỏa. Sau đó, hắn nhanh chóng phát hiện mình tu luyện Minh Pháp ở bên ngoài hang thần binh này lại nhanh hơn ở bên trong thành Thực Dân Sao Hỏa, ít nhất cũng phải nhanh gấp mười ĩân.
Điêu này khiến Vương Bảo Nhạc giật mình kinh ngạc. Hắn cảm giác nếu như hang thần binh không có phong ấn thì có lẽ tốc độ tu luyện của mình sẽ nhanh hơn nữa. Còn chuyện rốt cuộc nó sẽ nhanh tới cỡ nào thì chính bản thân Vương Bảo Nhạc cũng không rõ lắm, nhưng đối với hắn thì đây đã là cơ duyên cực lớn rồi!!
Vương Bảo Nhạc thở dồn, hồi lâu sau mới làm bản thân bình tĩnh lại được, suy tư một phen thì hắn không bồng bột đi thử ngay mà đợi ổn định trở lại mới tu luyện Minh Pháp, phối hợp với Lôi Đạo Sơ Thiên, liên tục nuôi dưỡng đạo thiên lôi và đoàn Minh Hỏa thứ ba!
Cứ như vậy, thời gian từ từ trôi qua, một tháng sau, Vương Bảo Nhạc đang đả tọa đột nhiên mở to hai mắt. Ngay khi vừa mở mắt thì có một cỗ băng hàn vô tận bắn ra, trong mắt hắn như có Minh Hỏa bùng lên. Thậm chí, mặt đất xung quanh hắn đóng băng, ngay cả vách tường xung quanh cũng đóng báng.
Không chỉ vậy, trên lớp băng này còn có vô số tia điện xẹt qua khiến cho nơi bế quan của hắn vô cùng quỷ dị! Cùng lúc đó, tu vi của hắn đã trực tiếp đột phá Trúc Cơ trung kỳ, trở thành Trúc Cơ hậu kỳ!!
Ngay khi tu vi của hắn đột phá, bên ngoài nơi hắn bể quan, trong trung tâm của hang thẫn binh tân khu Sao Hỏa đã được xây dựng sơ bộ hơn phân nửa lại xảy ra biến cố!
Bộ dạng của hang thần binh này đã thay đổi rẩt nhiều, xung quanh có vách tường vòng tròn khổng lồ, trực tiếp bao vây lấy nó. Bên trên lại có một cái nắp khổng lồ, từng đợt linh lực lưu chuyển tạo thành vô số linh ti vô hình.
Những linh ti này liên tục xoay chuyển, thi thoảng lại giao thoa tạo thành một cái lưới lớn. Đây chính là pháp khí mà Vương Bảo Nhạc đã chuẩn bị để tiêu diệt thú triều sẽ xuất hiện.
Một khi thú triều xuất hiện thì vừa chạy ra đã bị những linh ti này trực tiếp cắt nhỏ thân thể, máu thịt của chúng rơi xuống cũng sẽ bị trận pháp hấp thu, trở thành nguyên liệu bổ sung cho Dưỡng Khí Hồn Linh Trận, táng tốc độ mài mòn bức tường bên trong hang thẫn binh tạo thành một vòng tuần hoàn.
Nay trận pháp đã được chế tạo ra sơ bộ, xung quanh cũng có không ít người đang bảo vệ và tu bổ nó. Nhưng đúng lúc này, đột nhiên lại có tiếng gầm rú vang lên, gương mặt trước kia từng xuất hiện khiến cả Liên bang chấn động, nay lại từ từ nhô lên từ trong màn phong ấn, thậm chí, còn dữ dội hơn trước đó. Dường như có tồn tại gì đó khiến nó khao khát tột cùng làm nó nôn nóng muốn xông ra ngoài.
Biến cố bất ngờ diễn ra khiến cho các nhân viên xung quanh đều hoảng sợ, ai nấy đều sợ hãi rút lui. Sự xuất hiện của nó cũng kích thích chuông cảnh báo vang lên, tiếng chuông chói tai vang vọng khắp tân khu vừa mới được dựng lên phần khung này.
Chỉ trong chớp mắt đã có vô số đạo thân ảnh nhanh chóng chạy tới!!
"filepos0008422487">

Bạn cần đăng nhập để bình luận