Tam Thốn nhân Gian

Chương 618

Chương 618Chương 618
VỊ THÁI THƯỢNG TRƯỞNG LÃO
THỨ Tư
Thực tế cũng đúng là như vậy, sự trở về của Vương Bảo Nhạc và thân phận đệ tử kế pháp cũng theo đó truýên ra khiến cho tất cả mọi người trong Thương Mang Đạo Cung phải giật mình không thôi. Đến cả những người không biết gì cũng có thể xem một vài điển tịch để thấy được sự huy hoàng của đệ tử kế pháp trong Thương Mang Đạo Cung nám đó.
Có thể nói, thân phận này khiến cho Vương Bảo Nhạc lúc này dư sức trở thành chúa tể của Thương Mang Đạo Cung hiện nay. Dù sao thì đây cũng là do đạo cung chính thức tự mình tán thành, chẳng qua là tu vi của hắn đã cản bước lại mà thôi.
về phần có phải tu sĩ bản địa của Thương Mang Đạo Cung hay không cũng không còn quan trọng nữa.
Đồng thời, người khiến tất cả chấn động không riêng gì một mình Vương Bảo Nhạc mà còn có Triệu Nhã Mộng. Sau khi Triệu Nhã Mộng và Khổng Đạo quay về, một người là nội môn, một người là ngoại môn. Người sau thì còn đỡ, nhưng thân phận của người trước cũng vô cùng kinh người. Thậm chí, nếu như không phải thân phận đệ tử kế pháp của Vương Bảo Nhạc quá đáng sợ, át cả Triệu Nhã Mộng thì e là hào quang của Triệu Nhã Mộng sẽ càng sáng chói hơn.
Mà Liên bang... cũng xem như chính thức sáp nhập với Thương Mang Đạo Cung đúng nghĩa, đến trạng thái gần như khó mà tách rời, dù sao thì không ai có thể thay thế và so sánh với Vương Bảo Nhạc được.
Thế nên, hiện tại, thứ đặt ra trước mặt người trong Thương Mang Đạo Cung chính là địa vị của Vương Bảo Nhạc tiếp theo,
điểm này có rất nhiều người bàn tán. Mà người đau đầu nhất lại là Diệt Liệt Tử và Phùng Thu Nhiên, cùng với Du Nhiên Đạo Nhân đa phẫn chỉ im lặng sau khi hay tin khi vừa xuất quan.
Khác với cảm giác đau đầu bực bội của Diệt Liệt Tử, Phùng Thu Nhiên thì lại ngơ ngác không biết nên đối đãi với Vương Bảo Nhạc như thế nào. Thế nên cả ba người đều không chủ động phát biểu bất cứ ý kiến nào trong việc này khiến cho nó cứ bị kéo dài.
Nhưng ba người đều hiểu rõ phải đưa ra một quyết định hợp lý trong thời gian ngắn, bằng không thì nội bộ đạo cung sẽ xảy ra vấn đề. Dù sao thì đệ tử kế pháp có thể rung chuyển Phong Tín thụ, cũng có thể ảnh hưởng tới trận pháp Thương Mang Đạo Cung. Xét từ trình độ nào đó, nếu đổi lại là năm xưa thì e là tất cả bọn họ còn không đủ tư cách trở thành người hầu đi theo Vương Bảo Nhạc nữa là.
Trong lúc ba người đau đầu suy nghĩ, các tu sĩ đạo cung thì bàn tán xôn xao, Vương Bảo Nhạc quay về Thanh Hỏa đảo chỉnh lý và cảnh cáo con lừa một phen thì bắt đầu liên hệ với Khổng Đạo và Triệu Nhã Mộng. Ba người cùng nhau tới đảo chính của Thương Mang Đạo Cung, chuẩn bị đổi thu hoạch lần này thành chiến công.
Thu hoạch của bọn họ thật sự quá lớn, nên khi bọn họ đi tới tấm bia đá nhiệm vụ thì cả đám người vốn đang đứng ở đó đều nhìn họ với ánh mắt phức tạp, sau đó né tránh theo bản năng.
Lúc bắt đầu đổi, theo từng món đồ được lấy ra, tấm bia đá bắt đãu chấn động và phát ra ánh sáng mãnh liệt.
Nếu như tia sáng này chỉ lóe lên một thoáng thì thôi, nhưng nó cứ kéo dài liên tục, còn ba người Vương Bảo Nhạc thì cứ lấy hết món này tới món khác, như thể trong túi trữ vật của họ có đồ lấy mãi không hết vậy.
Điều này khiến cho cả đám đệ tử đạo cung xung quanh từ giật mình đển ngơ ngác rồi câm nín. Thế nên sau một nén nhang, khi ba người Vương Bảo Nhạc vừa rời khỏi thì nơi này lại vang lên tiếng bàn tán rung trời.
Tiếng bàn tán này hồi lâu không tiêu tan, vang vọng bốn phía, ba người Vương Bảo Nhạc cũng kích động không thôi. Chiến công mà ba người kiểm được lần này gần chín mươi vạn, chẳng khác gì kỳ tích.
Sau khi chia ra, do Vương Bảo Nhạc ra sức nhiêu nhất nên dưới sự kiên trì của Khổng Đạo và Triệu Nhã Mộng, một mình hắn lấy nám mươi vạn, bốn mươi vạn còn lại thì Khổng Đạo chủ động lấy 40%, chừa 60% lại cho Triệu Nhã Mộng.
Chia theo kiểu này cũng rất hợp lý, Khổng Đạo cũng không cảm thấy mình chiếm lời của ai, đồng thời lại hưng phấn, vội vàng cáo từ Vương Bảo Nhạc và Triệu Nhã Mộng, tranh thủ chạy đến nơi đổi pháp bảo
của Thương Mang Đạo Cung để đổi lấy bộ chiến y có thể ẩn thân mà hắn thích.
Triệu Nhã Mộng cũng có nhu cầu riêng, gương mặt đỏ bừng vì kích động, sau khi nhìn Vương Bảo Nhạc một cái thì rời đi. Cuối cùng, Vương Bảo Nhạc cầm lệnh bài ghi điểm chiến công với con số khủng của mình đi thẳng tới Vạn Pháp các.
“Lần này phải để tiểu Đoan Mộc kêu ba ba mới được!” Trong lòng Vương Bảo Nhạc hào khí ngút trời, cảm thấy chiến công trong tay thì có cả thiên hạ nên bắt đầu vung tiên tiêu pha trong Vạn Pháp các. Dù có rất nhiêu công pháp đắt giá hơn một ngàn thì hắn vẫn đổi hai trám bộ, mày không nhăn lấy một cái.
Hai trám bộ công pháp này tốn gần ba mươi vạn chiến công, nhưng Vương Bảo Nhạc chẳng chút để ý. Một mặt là do chỗ Tôn Hải còn mười lăm vạn chiến công phải trả cho mình trong hôm nay. Đồng thời, hắn vẫn còn thu nhập từ trò chơi trong thời gian này, chắc hẳn cũng không thấp
chút nào, dù không hỏi Tạ Hải Dương nhưng Vương Bảo Nhạc vẫn tin chắc là vậy.
Vậy nên, hắn chẳng có bẫt kỳ áp lực nào mà truyền tống hết hai trám bộ công pháp này v'ê Liên bang một lượt. Tưởng tượng đến cảnh Liên bang sẽ bị hai trám bộ công pháp này của mình làm rung động, nhất là cảnh Đoan Mộc Tước há hốc mồm, cằm rơi xuống đất thì Vương Bảo Nhạc lại hưng phấn, lòng thầm đắc ý.
“Tiểu Đoan Mộc, ta không tin là ngươi không chịu khuất phục, ai bảo ngươi thích chơi chiêu.”
Vương Bảo Nhạc vỗ bụng, trong lúc hưng phấn lại cảm thấy mình phải cứng tay một chút, nay mình tồng cộng đã truyền tống hơn ba trăm bộ rồi, chi bằng lấy tròn số, truyền nám trám bộ đi vậy.
Cứ quyết định vậy đi.
Mang theo suy nghĩ này, Vương Bảo Nhạc kết thúc truyền tổng, hí hửng quay về Thanh Hỏa đảo. Mà Liên bang lúc này cũng bị hai trám bộ công pháp của Vương Bảo Nhạc làm cho rung động đúng như suy đoán của hắn.
Cơn rung động trên Sao Thủy cùng con số trên bảng cống hiến Liên bang bách tử đột nhiên gia táng đã dấy lên dư luận của dân chúng toàn Liên bang, tin tức được đáng tải và lan truyền rộng rãi, toàn bộ dân chúng nháy mắt đã bùng nổ. Đoan Mộc Tước cũng không biết nên nói gì cho phải, lúc này ông thật sự có cảm giác mãnh liệt rằng e là mình chẳng được ngồi trên ghế Tổng thống này được bao lâu nữa.
Bởi vì bên truyền thông đã nhắc tới lời hứa của Đoan Mộc Tước trước đó khiến tất cả mọi người dõi theo đều hiểu được, một khi Vương Bảo Nhạc quay về thì thân phận nhất định sẽ vô cùng hiển hách.
Tiếng bàn tán của dân chúng nhanh chóng lan ra khắp Liên bang, đương nhiên cũng
bao gồm cả thành Phiêu Miễu. Nhờ đã có vòng xã giao của mình nên cha mẹ của Vương Bảo Nhạc cũng chú ý tới chuyện trên Sao Thủy, nay vừa nghe tin này thì cả hai đều giật mình thót tim, đồng thời cũng không tưởng tượng được sau khi con mình trở thành Tổng thống thì sẽ như thế nào.
Cảm nhận rõ rệt nhất của họ chính là mức độ bảo an xung quanh mình đã được tăng mạnh tới cực hạn, đồng thời những người bạn mà họ vừa quen được cũng đầy thiện ý...
Phía Liên bang liên tục dậy sóng, nhưng cuộc sống của Vương Bảo Nhạc thì cũng dần bình tĩnh lại, bắt đầu tu luyện.
Trọng điểm là ổn định tu vi Kết Đan đại viên mãn của mình, đồng thời cũng cân nhắc đến chuyện Nguyên Anh. Ngoài ra, chính là tu luyện tầng thứ hai của Đế Khải và Chúc Đoạt, cùng với việc thử tu luyện tầng cuối cùng của Lôi Tiên Biến.
Trong đó, Chúc Đoạt Để Khải thì vẫn chậm chạp như cũ, Lôi Tiên Biến thì đỡ hơn một chút, nhưng so với mấy tầng trước thì vẫn giảm đi rất nhiêu. Dù sao thì uy lực của tầng cuối cùng này cũng hơn hẳn những tầng trước đó, xem như cách chung cực của Lôi Tiên Biển ở phẫn Kết Đan này.
Tên gọi Lôi Tiên Chỉ!
Lôi Tiên Chỉ ra, thiên địa biển sắc! Tầng thứ tư của Lôi Tiên Biến này chú ý tập hợp toàn bộ sức mạnh lôi điện trên người mình, tạo thành Lôi Tiên Chỉ với lực sát thương khổng lồ, dùng xu thế nghiên áp tuyệt đối để hủy diệt toàn bộ.
Vương Bảo Nhạc chỉ mới thử sơ sơ đã cảm nhận được trong Lôi Tiên Chỉ này ẩn chứa uy áp khiến hắn cũng phải kinh tâm động phách nên lại càng nghiêm túc nghiên cứu và tu luyện hơn.
Đồng thời, sau khi đập nồi bán sắt, thậm chí là vay mượn thì cuối cùng Tôn Hải cũng gom góp đủ mười lăm vạn chiến công
đưa qua. Bên phía Tạ Hải Dương cũng đã chia hai mươi vạn chiến công qua.
Thế này giúp cho vốn liếng của Vương Bảo Nhạc lại táng lên hơn bốn mươi vạn. Nếu nói hắn là giàu nhất đạo cung thì chắc là chưa đủ, nhưng nằm trong top 10 đại gia giàu nhất thì vẫn được.
Trong lúc Vương Bảo Nhạc tu luyện thì vấn đề thân phận của hắn cuối cùng cũng được giải quyết. Phùng Thu Nhiên đã đề nghị để Vương Bảo Nhạc trở thành Thái thượng Trưởng lão ngang hàng với họ, trở thành vị Thái thượng Trưởng lão thứ tư của Thương Mang Đạo Cung, từ góc độ nào đó thì có thể tự thành một phe.
Nếu đổi lại là lúc khác thì Diệt Liệt Tử nhất định sẽ dốc sức phản đối, bởi vì thân phận này đã hoàn toàn vượt ngoài giới hạn chấp nhận của ông. Nhưng hôm nay... đối mặt với áp lực tâm lý khổng Lô do thân phận đệ tử kế pháp này mang tới, Diệt Liệt Tử chỉ có thể cười khổ đồng ý. Dù sao thì trong Thương Mang Đạo Cung năm đó, Diệt Liệt
Tử hắn còn không đủ tư cách trở thành người hâu cho đệ tử kế pháp...
Du Nhiên Đạo Nhân bên này thì như có suy nghĩ khác, nhưng cũng không nói ra. Dù sao thì cả Diệt Liệt Tử lẫn Phùng Thu Nhiên đều đã gật đầu, nên ông ta cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là sâu trong đáy mắt lại có hàn quang lóe qua.
Sau khi ba người thống nhất và tuyên bố chuyện này ra thì làn sóng bàn tán về thân phận của Vương Bảo Nhạc lại dấy lên và khoa trương hơn nữa.
Toàn bộ tông môn từ trên xuống dưới đều chấn động. Tất cả mọi người hiểu rõ, bắt đầu từ hôm nay, kết cấu của Thương Mang Đạo Cung sẽ thay đổi.
"filepos0013349748">

Bạn cần đăng nhập để bình luận