Tam Thốn nhân Gian

Chương 394

Chương 394Chương 394
NỔI GIÓ
Vừa nghĩ đến chuyện một ngày nào đó mình luyện chế được pháp binh, dù ai nhìn thấy mình cũng phải gọi một tiếng đại sư thì Vương Bảo Nhạc lại kích động hẳn lên, nhưng cũng vì vậy mà sinh ra bao nhiêu phiền não.
“Bọn họ sẽ gọi mình là Vương đại sư, Bảo đại sư hay Bảo Nhạc đại sư nhỉ?”
Vương Bảo Nhạc càng nghĩ càng thấy phàm là cái nào thêm chữ đại vào cũng rất khó nghe, thầm nghĩ sau khi mình luyện chế ra pháp binh xong thì phải chủ động dẫn dắt dư luận một phen, ví như để mấy người Liễu Đạo Bân chủ động gọi mình là Vương sư chẳng hạn, như thế thì người khác cũng sẽ gọi theo thôi.
“Vương sư!”
Vương Bảo Nhạc cảm thấy rất hài lòng với cái tên này, sau khi ngồi tưởng tượng một phen thì hắn lại hưng phấn bắt đầu nghiên cứu và thôi diễn pháp binh.
Tuy ràng kết cấu của pháp binh cũng tương tự như linh bảo, gồm linh phôi và hồi văn, nhưng nếu xem kỹ thì vẫn có điểm khác biệt, vì nó có thêm hai bước nữa là dung linh và ý thiên!
Dựa theo những gì Vương Bảo Nhạc học được từ Đạo viện Phiêu Miễu thì pháp khí lẫn linh bảo cũng chỉ là một cách dùng linh lực khiển cho linh lực lưu chuyển bên trong hồi văn, từ đó sinh ra lực bộc phát khác nhau.
Mà pháp binh thì lại khác, không chỉ đơn thuần nhàm vào linh lực mà còn ẩn chứa sức mạnh thiên địa!
Cái gọi là sức mạnh thiên địa đó được giải thích khá mơ hồ. Dựa theo cách nói của đạo viện thì có thể xem những thứ như bầu trời, mặt đất cùng với tất cả vật tự
nhiên là có sinh mệnh, mà dao động sinh ra từ sinh mệnh của chúng tập hợp lại sẽ lan tỏa ra khắp thế gian, cỗ lực lượng đã phân tán sau đó được thống nhất lại này chính là... sức mạnh thiên địa!
“Thật ra, đó chính là thứ gọi là từ trường! Trời cao có ý chí nên phát ra từ trường của riêng mình, đất đai, sông, núi, thậm chí bùn lầy, đá tảng, sấm chớp và mưa gió đều như thế...”
Vương Bảo Nhạc xoa trán, nhớ lại kiến thức học được ở đạo viện.
Pháp khí và linh bảo chỉ khống chế linh lực, pháp binh thì ngoại trừ linh lực ra còn có cả cỗ sức mạnh thiên địa này nên uy lực của pháp binh khi bộc phát đều chấn nhiếp bốn phương, tuy chưa tới mức kinh thiên động địa nhưng cũng có khí thế phi phàm.
Mà cách khống chế sức mạnh thiên địa khi luyện chế pháp binh chính là bước ý thiên khi, một trong hai bước khác với luyện chế linh bảo!
Cái gọi là ý thiên chính là dung nhập sức mạnh kỳ tự được hình thành bởi từ trường của vạn vật vào trong pháp binh khiến cho pháp binh có thể trở thành môi giới nối liền với sức mạnh thiên địa!
Như thế có thể xem như hoàn thành bước đầu tiên của pháp binh, lúc này, pháp bảo có thể kết nối với sức mạnh thiên địa, trở thành pháp binh bán thành phẩm, uy lực cao hơn hẳn linh bảo, mặc dù thua pháp binh thật sự một chút nhưng vẫn vô cùng lợi hại.
Đến đây thì phải bắt đầu bước luyện chế thứ hai ấy chính là... dung linh!
Cái gọi là dung linh, ý cũng như tên, chính là dung nhập khí linh!!
Không càn khí linh này có đủ linh trí, chỉ cần phù hợp yêu cầu là được, một khi pháp bảo đã được dung linh rồi thì có thể kết nối với thiên địa, nhờ đó giống như có được đường bộc phát, thông qua khí linh dẫn dắt để thể hiện sức mạnh kinh thiên.
Giống như chiến đao Pháp Binh cấp bảy của Vương Bảo Nhạc vậy, mỗi Tân bộc phát gió lốc màu đen cũng chính là lúc nó kết nối với sức mạnh thiên địa, mà nguồn gốc của nó chính là từ con cá sấu trong gió lốc nọ, đây chính là khí linh của nó!
"Ý thiên, dung linh... Hai bước này không dễ chút nào.”
Vương Bảo Nhạc bắt đâu sắp xếp lại toàn bộ kiến thức mà mình đã học được, trầm ngâm suy nghĩ về hai bước này. Trong đó, có ý thiên là cần hắn phân tích và thôi diễn liên tục để thử nghiệm, còn dung linh thì có vẻ đơn giản hơn một chút.
”Nếu muốn bắt một con hung thú làm khí linh thì tốt nhất là chọn loại có thể hỗ trợ cho sức mạnh sẽ thể hiện của pháp binh... Nếu như mình đã muốn luyện một cái loa pháp binh thì tốt nhất là phải tìm loại hung thú nào hay gào rú mà tiếng lại phải lớn mới được..."
Vương Bảo Nhạc nghĩ tới đây, trong đầu lập tức liên tưởng đến con lừa, hai mắt sáng rực lên, nhưng sau đó hán lại thở dài, cảm thấy con lừa chẳng phạm sai lầm gì to tát, nếu làm thịt nó như thế thì vô nhân đạo quá.
Nhưng hắn vẫn cảm thấy cái loa dùng con lừa làm khí linh luyện chế ra nhất định sẽ có khí thế cực kì phi phàm, chấn nhiếp nhân tâm.
Cảm khái một lúc, Vương Bảo Nhạc dẹp suy nghĩ dùng con lừa làm khí linh qua một bên, bắt đầu nghiên cứu cách ý thiên, chẳng mấy chốc đã qua bảy ngày.
Trong bảy ngày này, tuy chưa đến mức nghiên cứu mất ăn mất ngủ nhưng Vương Bảo Nhạc gần như dành hết thời gian vào việc nghiên cứu pháp binh. Tuy vậy, thỉnh thoảng hắn vẫn dành chút thời gian để xem báo cáo của Liễu Đạo Bân và những nhân viên khác, có bọn họ, Vương Bảo Nhạc xem như nắm rõ toàn bộ tình hình trong tân thành của mình như lòng bàn tay.
Ví như ba người Trần Mộc vậy, trong thời gian này, bọn họ đều dốc hết sức để xây dựng thành trì, nhưng so với ôn Hòe và Phương Tinh khá an phận thì ba ngày trước, tên Trần Mộc này còn tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ, mời không ít người đến, Lý Uyển Nhi đương nhiên cũng đến nhưng thái độ có vẻ xa cách.
Lại ví như trong thời gian này, khu vực của ba người Trần Mộc thường xuyên xuất hiện tình trạng bị mất tài nguyên, trước và sau khi tình trạng mất cắp này xuất hiện thì đều có thể nhìn thấy bóng dáng của con lừa, mãi cho đến khi tu sĩ Kết Đan của ba bên tọa trận thì hiện tượng này mới kết thúc, nhưng số lượng tài nguyên bị mất của cả ba khu cộng lại cũng vô cùng kinh người.
Tất cả mọi chuyện đều được báo cáo rõ ràng với Vương Bảo Nhạc, hắn rất hài lòng trước biểu hiện của con lừa, đồng thời cũng nhận được truyền âm của Lý Uyển Nhi. Trong truyền âm, Lý Uyển Nhi lại dùng giọng điệu bàn công việc để xin đưa lệnh truy nã con lừa toàn thành.
Vương Bảo Nhạc đương nhiên là từ chối yêu cầu này rồi, sau khi hắn từ chối, Lý Uyển Nhi cũng chẳng nói thêm gì nhiều, chỉ bảo nếu như sau này còn xảy ra chuyện tương tự thì cô sẽ báo cáo lên trên chuyện con lừa, dù sao thì việc xây dựng tân thành mới là ưu tiên hàng đầu, những thứ cản trở và làm ảnh hưởng đến tốc độ xây dựng đều phải chịu trách nhiệm.
"Uy hiếp ta à?"
Vương Bảo Nhạc cảm thấy bực bội, ánh mắt cũng trở nên lạnh hơn. Hắn phát hiện Lý Uyển Nhi đã thay lòng đổi dạ, chỉ mới đính hôn thôi mà đã dùng chức quyền của mình để thiên vị cho Trân Mộc rồi.
"Cô ấy làm vậy là cảnh cáo mình đừng nên có ý đồ gì với Trần Mộc..."
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại. Dựa theo kinh nghiệm bao năm nghiên cứu tự truyện quan lớn của mình, hắn dễ dàng nhận ra hàm ý ẩn sau những hành động này của Lý Uyển Nhi.
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Vương Bảo Nhạc lại lóe hàn quang, nhưng hắn cũng không làm gì khác nữa, bởi vì hắn biết rõ, bây giờ vẫn chưa đến lúc động vào ba người Trần Mộc, dù sao thì thành trì vẫn còn chưa xây xong...
Cứ thế, lại qua nửa tháng, khi nghiên cứu của Vương Bảo Nhạc đối với pháp binh, nhất là bước ý thiên đã có chút tiến triển, tính thử xem hiệu quả thế nào thì chiêu hôm đó mặt đất lại rung chuyển dữ dội, sau một tiếng nổ mạnh vang vọng khắp nơi thì hang thẫn binh lại bốc phát Lân nữa.
Có bài học từ việc Lý Di nên khi tiếng nổ vừa vang lên thì phẫn lớn tu sĩ trong tân thành đều lập tức xuất động, nhất là mấy người Khổng Đạo và Kim Đa Minh.
Lý Uyển Nhi cũng vậy, mặc dù cô không có kinh nghiệm về mặt này nhưng do chức trách yêu cầu nên đã nghiên cứu rõ về tân thành và hang thẫn binh, biết được vụ nổ này nhất định có liên quan tới nó.
Ngay khi vụ nổ diễn ra thì Vương Bảo Nhạc cũng kết thúc bế quan để lao ra, cũng như lập tức khởi động trận pháp, thông qua quýên hạn của mình để kiểm tra tất cả các khu vực.
Trong tân thành, bao gồm cả những khu trưởng còn chưa xây dựng đều hết sức bình thường, dù là hang động mới xuất hiện ở khu của Lý Di trước đây hay hang thần binh đều vô cùng bình thường, nhưng trên một khu đất hoang cách tân thành không xa lại xuất hiện thêm một hang mới!
Chỉ trong thời gian cực ngắn, sau hang động chỗ Lý Di thì tân thành lại xuất hiện thêm một hang mới. Điêu này nói rõ làn sóng bên trong hang thần binh cũng tới thời kỳ bộc phát, mặc dù khớp với suy đoán của Vực chủ Sao Hỏa nhưng vẫn khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy áp lực nặng nề.
Hắn biết rõ, một khi hang mới xuất hiện thì phải dùng thời gian nhanh nhất để phong ấn nó. Tuy ở ngoài thành khó trấn áp hơn bên trong, nhưng tân thành được xây dựng cũng là vì hang thần binh nên được phân phối khá nhiều tu sĩ.
Vương Bảo Nhạc lập tức hạ lệnh triệu tập tất cả tu sĩ bình thường trong sáu khu và cả cao thủ Kết Đan đến chỗ hang mới, liên thủ trấn áp.
Sau khi các thế lực khác nhúng tay vào thì số lượng tu sĩ Kết Đan trong tân thành cũng tăng lên đáng kể, lúc này, Vương Bảo Nhạc vừa ra lệnh thông báo toàn thành thì mấy người Kim Đa Minh, Khổng Đạo, bao
gồm cả Lý Uyển Nhi cũng lần lượt ra lệnh xuống, chẳng mấy chốc đã có vô số tu sĩ ầm ầm lao ra khỏi thành, nhanh chóng kéo đến chỗ hang mới.
Sau khi mọi người đến nơi và nhìn thấy hang mới thì ai cũng thở phào nhẹ nhõm bởi quy mô và kích thước của cái hang này nhỏ hơn hang xuất hiện trong sự kiện Lý Di nhiêu. Lúc này, có vô số hung thú và thi thể lao ra nhưng trap áp cũng không hề khó, tuy nhiên, sau khi đến thì Vương Bảo Nhạc đột nhiên nhíu mày, quét mắt nhìn quanh, sắc mặt cũng sa sầm xuống.
Khổng Đạo, Kim Đa Minh, Lâm Thiên Hạo cùng với người của bốn đạo viện đều đến đây, chỉ riêng... khu vực của ba người Trần Mộc, Ôn Hòe và Phương Tinh là chẳng được mấy mống xuất hiện, tu sĩ Kết Đan và bản thân ba người bọn họ hoàn toàn không hề có mặt!
"filepos0008849838">

Bạn cần đăng nhập để bình luận