Tam Thốn nhân Gian

Chương 509 SAO NGƯƠI LẠI Ở ĐÂY?

Chương 509 SAO NGƯƠI LẠI Ở ĐÂY?Chương 509 SAO NGƯƠI LẠI Ở ĐÂY?
Những người để ý tới tin tức này phần lớn đều là tu sĩ Trúc Cơ, cũng có Kết Đan nhìn thấy nhưng gần như toàn bộ những người vừa xem thông báo này này xong thì đều cười khẩy
“Lừa đảo là giỏi!”
“Một tên thấp kém đến từ nền ván minh cấp thấp, không thể tự mình kiếm điểm chiến công nên dùng tới thủ đoạn thế này, đúng là nực cười!”
“Ngay cả chúng ta cũng không có loại pháp khí có thể để tu sĩ Trúc Cơ vào biển lửa, tên thấp kém này lại dám mạnh miệng tuyên bố như thế! Dù hắn cũng có bản lĩnh, nhưng cái thánh chu này tám chín phần mười sẽ khiến tu sĩ Trúc Cơ bỏ mạng trong biển lửa ấy chứ!”
Đủ loại chế giễu liên tục vang lên sau khi Vương Bảo Nhạc đăng thông báo lên. Ngay cả đám người Chu Bưu cũng phải cười khổ không thôi. Bọn họ cũng không tin vào thánh chu của Vương Bảo Nhạc, tới đây tuyên truyền cũng là vì bị ép mà thôi. Nếu phát triển theo chiêu hướng tốt thì còn đỡ, nhưng nay nghe những tiếng cười nhạo và chế giễu xung quanh, bọn họ lập tức cúi đầu, bỏ đi suy nghĩ tuyên truyền.
Thế nên dần dà, chẳng ai hỏi thăm về tin tức do Vương Bảo Nhạc đãng lên nữa, đám Chu Bưu cũng không dám quay về Thanh Hỏa đảo, đành phải ở tạm trên đảo chính, thầm nghĩ chờ thêm một thời gian nữa, khi nào Vương Bảo Nhạc bỏ cuộc thì bọn họ lại quay về đảo.
Cứ thế, thời gian từ từ trôi qua, Vương Bảo Nhạc ngoài chờ đợi ra thì cũng bắt đầu tu hành. Công pháp chủ yếu mà hán tu hành chính là Lôi Tiên Biến. Bởi vì tu vi của hắn vốn ở Kết Đan sơ kỳ nên việc tu luyện tàng thứ nhất của Lôi Tiên Biến này không gặp bất kỳ trở ngại gì, mọi thứ hết sức thuận lợi.
Dù sao thì trong ba viên nội đan của hắn cũng có một viên là Lôi Đan, sở hữu lôi điện chi lực kinh người nên tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn, lúc này đã cách Lôi Tiên Biến tầng thứ nhất đại viên mãn không xa nữa.
Nhất là lúc đả tọa tu luyện, bên ngoài cơ thể hắn lại tràn ngập tia chớp lóe lên liên tục, thậm chí không chỉ bên ngoài mà trong lục phủ ngũ tạng của hắn cũng có vô số tia chớp nhỏ liên tục xẹt qua khiến cho toàn thân hắn như đắm chìm trong lôi vực mọi lúc.
Nó vừa tẩm bổ cho huyết nhục, vừa dùng Lôi Đan để liên tục chuyển hóa linh khí toàn thân hắn. Có thể nói, việc tu hành Lôi Tiên Biến cũng giúp tu vi toàn thân của Vương Bảo Nhạc dần hội tụ lại như ngưng tụ chiến lực rải rác khắp nơi về một mối.
Thế nên, dù tu vi của hắn vẫn là Kết Đan sơ kỳ nhưng chiến lực đã mạnh hơn trước rất nhiêu. Cùng lúc đó, Vương Bảo Nhạc cũng không lơ là việc tu hành Minh Pháp, vẫn ra sức tu luyện Dẩn Hồn thủ. Mặc dù thay đổi hoàn cảnh và không thể thực hành khiến tốc độ tiến bộ hơi chậm lại, nhưng dựa vào những hiểu biết của hẳn về Minh Pháp trong Minh Mộng nên vẫn phát triển đều đều.
Vậy nên, Vương Bảo Nhạc gần như mạnh lên qua từng ngày, tiến bộ ổn định, tâm trạng của hắn cũng vui sướng hẳn ra do bản thân dần trở nên mạnh mẽ hơn.
về phần Lương Long, sau khi mấy tấm lưới thủy tinh mất hiệu lực thì hắn ta rốt cuộc cũng thoát ra được. Dù trong lòng ấm ức tột cùng nhưng lần này hắn ta cũng biết khôn nên dằn xúc động muốn báo thù ngay lập tức xuống. Những thủ đoạn của Vương Bảo Nhạc làm cho hắn ta cảm thấy đây là một kình địch, mình cần phải chuẩn bị thật kỹ mới được, nên hắn ta đến động phủ ở ngọn núi bên cạnh để tu luyện và bắt đầu tìm thời cơ báo thù.
Thời gian trôi qua từng ngày, bởi vì không có đối thủ trực tiếp nên hoàn cảnh tu hành ở Thương Mang Đạo Cung tương đối yên bình, tối đa chính là mâu thuẫn phe phái giữa Diệt Liệt Tử và Phùng Thu Nhiên mà thôi. Đồng thời bách tử cũng dần làm quen với Thương Mang Đạo Cung, mặc dù phần lớn những người bên cạnh đều xem thường Liên bang, nhưng bọn họ cũng dùng cách của mình để làm quen với tu sĩ của Thương Mang Đạo Cung khiến cho những người ở đây từ từ làm quen với sự có mặt của họ.
Nhiệm vụ lại là chuyện mà tu sĩ của Thương Mang Đạo Cung quan tâm nhất, mỗi ngày đều có rất nhiêu nhiệm vụ được nhận và hoàn thành, bách tử cũng vậy. Sau khi hòa nhập với Thương Mang Đạo Cung thì bọn họ đều xem trọng chuyện nhiệm vụ, nhóm chat của bách tử cũng bị Lý Di làm ảnh hưởng, dần tạo thành phong trào khoe chiến công...
Tin tức mà Vương Bảo Nhạc đăng lên đương nhiên cũng bị bách tử để ý thấy, ai nấy đều chần chừ, bởi vì tu sĩ Trúc Cơ mà xuống biển lửa thì chết là cái chắc. Nếu như thánh chu này có sai sót, xảy ra sự cố lúc xuống biển thì sẽ tạo thành tai nạn thảm khốc.
Vậy nên tâm trạng vui sướng do tu luyện trôi chảy của Vương Bảo Nhạc cũng chẳng kéo dài được lâu. Vài ngày sau, khi hắn phát hiện không có ai tới thuê linh chu thì hắn lập tức sốt ruột.
Nhưng có sốt ruột cũng vô dụng, Vương Bảo Nhạc đã điều tra rõ ràng, biết độ tin cậy của mình không đủ nên mới không ai hỏi han gì. Trong lúc hắn cân nhắc xem có nên dùng vũ lực uy hiếp đám người Chu Bưu để họ xung phong dẫn đàu hay không thì Trác Nhất Phàm lại thuê một chiếc linh chu của hắn.
Không chỉ Trác Nhất Phàm mà cả Khổng Đạo lẫn Triệu Nhã Mộng đều thuê. Rõ ràng ba người bọn họ đã bàn trước với nhau, cơ hồ nhận nhiệm vụ cùng lúc, dùng điểm chiến công ít ỏi của mình để thuê linh chu.
Vương Bảo Nhạc vô cùng cảm động trước việc làm của họ, đồng thời cũng không nhận chiến công mà đưa linh chu cho bọn họ, nên chẳng bao lâu sau, ba người Triệu Nhã Mộng đều điêu khiển một chiếc linh chu tiến vào với biển lửa trong niêm tin tuyệt đối dành cho Vương Bảo Nhạc.
Đây là ĩân đầu tiên tu sĩ Trúc Cơ lặn xuống biển lửa sau biết bao nhiêu nám. Dù không ai tuyên truyền nhưng vẫn thu hút không ít sự chú ý, thậm chí còn có tu sĩ Kết Đan âm thầm đi theo quan sát, đề phòng có sự cố xảy ra, Vương Bảo Nhạc cũng kết thúc bế quan để lặn vào biển lửa bảo vệ.
Mặc dù ĩân đàu ba người xuống biển lửa không có thu hoạch gì nhiều nhưng bọn họ cũng không bỏ cuộc, gần như mỗi ngày đều điêu khiển linh chu xuống biển tìm kiếm. Cứ thế, ngày càng có nhiêu người hay tin về chuyện này, thậm chí tu sĩ của Thương Mang Đạo Cung cũng bắt đầu bàn luận về nó.
Mãi cho tới khi ba người liên thủ bắt được con Hỏa Liệt thú đầu tiên, việc này cũng tạo thành chấn động không nhỏ trong Thương Mang Đạo Cung, đồng thời, rốt cuộc cũng có tu sĩ Trúc Cơ Thương Mang Đạo Cung đầu tiên đồng ý thử một phen.
Người này cũng thật sự hết cách, hán cần mua một bộ công pháp nhưng không đủ chiến công. Hắn lại là người quyết đoán và dám liêu nên thuê một chiếc linh chu của Vương Bảo Nhạc để xuống biển.
Đã có người đầu tiên thử nghiệm, lại phát hiện không hề có sự cố gì nên chẳng bao lâu sau đã có người thứ hai, người thứ ba... Lúc này, ba người Trác Nhất Phàm cũng ngừng xuống biển, phương hướng thu thập chiến công của họ không phải ở dưới biển, lúc trước làm vậy chẳng qua là vì giúp Vương Bảo Nhạc mà thôi.
Thân là tu sĩ Liên bang, bọn họ đều là người ngoài ở nơi này, ở trên mặt biển thì có thể đảm bảo an toàn, một khi xuống dưới thì khó mà thuận lợi mọi lúc được, khó tránh khỏi việc sinh ra mâu thuẫn với người ta, với tu vi và thân phận của họ hiện giờ, nếu có mâu thuẫn thì sẽ rất nguy hiểm.
Mấy ngày giúp đỡ này, cả ba cũng có được thu hoạch, mỗi người kiếm được chừng ba mươi mấy gần nám mươi điểm chiến công, đối với bách tử mà nói thì đây xem như một khoản kếch xù rồi.
Ba người Triệu Nhã Mộng rút ra cũng không ảnh hưởng đến việc cho thuê linh chu. Sau khi tu sĩ Thương Mang Đạo Cung vào thử thì lại có sức thuyết phục hơn nữa, đồng thời cũng khiến cho không ít người biến suy nghĩ thành hành động. Đám người Chu Bưu thấy thế, sau khi bàn bạc với nhau thì cũng cắn răng bắt đầu tuyên truyền chính thức.
Vương Bảo Nhạc cũng tìm vị tu sĩ béo nọ, sau khi thương lượng hoa hồng xong xuôi, vị tu sĩ béo đó cũng giúp Vương Bảo Nhạc tuyên truyền về linh chu. Tuyên truyền nhiêu mặt như thế, rốt cuộc cũng tạo thành một đợt sóng siêu hot nên nửa tháng sau, số người đến xếp hàng bên ngoài Thanh Hỏa đảo của Vương Bảo Nhạc chờ thuê linh chu ngày càng nhiêu hơn, thậm chí vì chỉ có ba chiếc linh chu nên cung không đủ cầu.
Với doanh thu cố định mỗi ngày ba mươi sáu điểm chiến công, sau khi có tu sĩ Trúc Cơ hoàn thành nhiệm vụ dưới biển lửa, nhận được nhiêu điểm chiến công thì việc kinh doanh linh chu lại ngày càng tốt hơn. Thậm chí, còn có rất nhiêu người đề nghị mua linh chu nhưng sau khi cân nhắc kĩ càng thì Vương Bảo Nhạc đều từ chối.
Đồng thời, do việc làm ăn ngày càng tốt nên vị tu sĩ béo lúc trước Vương Bảo Nhạc thế chấp Pháp Binh cũng tìm tới hắn, đưa ra đề nghị dùng hai ngàn điểm chiến công đổi lấy 20% tiên lời, xem như mua cổ phần.
Cuối cùng, hai bên cò kè mặc cả một phen, đối phương tăng lên đến hai ngàn năm trăm điểm chiến công để đổi lấy 15% tiên lời, hai bên xem như nhất trí với nhau. Sau khi nhận được thêm hai ngàn nám trăm điểm chiến công, Vương Bảo Nhạc kích động dùng thêm điểm chiến công mình kiếm được trong thời gian qua để luyện chế linh chu, sau khi tiêu hết điểm chiến công thì rốt cuộc cũng tăng số lượng linh chu lên mười chiếc.
Lúc này, mới miễn cưỡng đáp ứng nhu cầu của thị trường, tiên lời hắn nhận được mỗi ngày cũng táng gấp bốn Lân, gần một trăm hai mươi điểm.
Dù phải chia cho vị tu sĩ béo nọ 15%, nhưng phần còn lại cũng khiến Vương Bảo Nhạc thấy hài lòng. Doanh thu mỗi ngày hơn trăm điểm chiến công này rốt cuộc cũng khiến hắn nở mày nở mặt trong Thương Mang Đạo Cung này.
Trong nhóm chat, đám Lý Di cũng im thin thít, không lên khoe chiến công mỗi ngày nữa. Sau khi việc kinh doanh linh chu kéo dài nửa tháng, hôm nay... Vương Bảo Nhạc đang cảm thấy mỹ mãn mà tu luyện thì lại có một vị khách đến bên ngoài động phủ của hắn!
Một người khiến cho Vương Bảo Nhạc giật mình kinh ngạc, thậm chí da đầu run rẩy mà hét thật to.
“Ngươi... sao ngươi lại ở đây? Ngươi là người hay quỷ đấy?”
"filepos0011142405">

Bạn cần đăng nhập để bình luận