Tam Thốn nhân Gian

Chương 347

Chương 347Chương 347
VƯƠNG BẢO
NHẠC Tự LỰC CÁNH SINH
íí úng là chính tứ tước!”
Sau khi xem thông báo, Vương Bảo Nhạc kích động đi vài vòng trong ván phòng, hai mắt lóe sáng, tim đập rộn lên, càng thêm khao khát chức vụ này.
Hắn nhớ lúc trước Tông chủ Phiêu Miễu có nói, muốn trở thành một đại trưởng lão chính tứ tước trong đạo viện, chẳng những cần tu vi Kết Đan mà còn cần tu lịch đủ dày, đồng thời phải tốn rất nhiêu thời gian mới được.
Hắn cũng đã chứng kiến quá trình cạnh tranh dữ dội khi sư tôn của Trần Vũ Đồng từ trưởng lão thành đại trưởng lão, cũng phải tốn gần nửa năm mới thông qua khảo hạch và đánh bại vô số đối thủ cạnh tranh, độ khó cực kỳ cao. Mặc dù phần lớn chức vụ đại trưởng lão là chính tứ tước nhưng quyền lực căn bản không thể sánh bằng với người nắm quyền tân khu Sao Hỏa được.
Nghĩ tới đây, Vương Bảo Nhạc lại hưng phấn và quyết tâm nhiều hơn nên ra sức nghiên cứu cách để trở thành ứng cử viên, cuối cùng trầm tư cả ngày trời.
“Khảo hạch của ứng cử viên là phải đưa ra lý luận trước tiên, được thông qua thì mới đi nghiệm chứng thực tế trong tân khu thần binh, livestream toàn cầu...”
“Nói cách khác, nếu như đưa ra một bản kế hoạch rỗng tuếch, cho dù cuối cùng thành ứng cử viên thì cũng không thể trở thành Khu trưởng tân khu được... Vậy mình phải trình bản thiết kế gì đây...”
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại suy tư, hồi lâu sau ánh mắt của hắn lại lóe sáng, trong đầu cho ra một suy nghĩ cực kỳ táo bạo!
“Nêu như cuối cùng phải tiến hành thực tế... Vậy sao không lấy bản thiết kế của pháo đài bất diệt thành mà mình dày công thiết kế ra để khảo hạch chứ!”
Vương Bảo Nhạc nghĩ vậy, hô hấp trở nên dồn dập hơn. Lúc trước, thấy pháo đài của Kim Đa Minh xong thì hắn lập tức hâm mộ, muốn chế tạo một pháo đài của riêng mình, thậm chí còn tốn không ít thời gian và công sức, còn chế tạo thêm cả đống con rối xây dựng.
Đây vốn là hắn nổi hứng bất chợt cộng thêm sở trường của mình mà ra, nhưng nay... sau khi xem thông báo và yêu cầu xong, Vương Bảo Nhạc đột nhiên cảm thấy chẳng có thứ gì thích hợp hơn pháo đài của mình cả.
“Thứ ta muốn chế tạo là một con quái vật khổng lồ vừa là thành trì kiêm luôn cả pháo đài!”
Tim của Vương Bảo Nhạc đập rộn lên, hai mắt sáng ngời. Lúc trước, hân sáng tạo pháo đài thì không nghĩ đến chuyện sẽ có cơ hội và nhu cầu như vậy, nay chẳng khác gì vô tâm trồng liễu, liễu xanh um khiến Vương Bảo Nhạc kích động hẳn lên, thậm chí còn sinh ra cảm giác mình chính là con trời vậy
Trong lúc Vương Bảo Nhạc chuẩn bị thì cả Khổng Đạo, Trác Nhất Tiên và Lý Di cũng đang tiến hành kế hoạch. Bọn họ cũng nhắm thẳng vào chức vụ tân Khu trưởng cùng với tương lai về sau của nó, đồng thời thế lực sau lưng họ cũng đã bắt đầu chuẩn bị, ngấp nghé vị trí ứng cử viên và cạnh tranh giành quyền làm Khu trưởng tân khu.
Mẩy thế lực lớn trong Liên bang đều như vậy, đến cả Tinh Hà Lạc Nhật Tông bị chế tài sau sự kiện Mặt Tráng cũng không chịu thua kém, ai cũng ra sức tranh thủ mong thành người thẳng cuối cùng trong cuộc đua này.
Cứ thế, trong lúc khắp nơi dậy sóng thì bầu không khí trong thành Thực Dân Sao Hỏa cũng trở nên vô cùng sôi động sau khi thông báo được đưa ra. Ngay cả Trái Đất cũng bắt đầu bàn tán về chuyện này, truyền thông bắt đầu tuyên truyền trắng trợn trên mọi mặt trận.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, người trên Trái Đất lẫn Sao Hỏa đều cực kỳ chú ý đến Tân khu, các thế lực cũng Lân lượt chuẩn bị xong. Dù sao thì thời gian nhận được tin tức của họ cũng sớm hơn, lại dùng hết toàn bộ thế lực và tài nguyên của bản thân nên khung thiết kế và lý luận đều không có sai sót gì nhiêu, lại còn muôn màu muôn vẻ.
Cùng lúc đó, sau nhiêu lần điêu chỉnh và hoàn thiện, cũng như trải qua biết bao Tân kiểm tra thì hắn cũng tự tin nộp cả bản thiết kế lẫn hồ sơ đăng kí của mình lên.
Sau khi làm xong, tâm trạng của Vương Bảo Nhạc khó mà bình tĩnh nổi, cũng chú ý đến những lời bàn tán của mọi người về Tân khu, sau đó nhờ vào mối quan hệ của mình để dò hỏi động tác của những thế lực khác, trong lòng cũng nơm nớp lo sợ.
“Tuy bối cảnh của Kim Đa Minh rất mạnh nhưng lãn này quá quan trọng với mình. Nếu chỉ dựa vào sức của mình hắn thì không đủ an toàn.. Dù có thêm Lâm thành chủ thì cũng không đảm bảo...”
Vương Bảo Nhạc trầm ngâm một lúc thì lấy nhẫn truyền âm ra, liên hệ với Tông chủ đạo viện Phiêu Miễu.
Vừa nối máy thì Vương Bảo Nhạc đã tranh thủ nói ngay.
“Tông chủ, Sao Hỏa vừa ra một thông báo sẽ thành lập một Tân khu, xin nhờ Tông chủ...”
Vương Bảo Nhạc hào hứng bừng bừng muốn báo hết những gì mình biết, đồng thời biểu đạt khát vọng của mình để nhờ đạo viện giúp đỡ nhưng lại nghe một tiếng thở dài bất đắc dĩ của Tông chủ Đạo viện Phiêu Miễu.
“Bảo Nhạc, ngươi đừng tham gia...”
“Hả?”
Vương Bảo Nhạc ngẩn ra.
“Bản tọa đã biết chuyện tân khu của Sao Hỏa từ lâu rồi, cũng từng tranh thủ giúp ngươi, nhưng... Hiện tại bốn đạo viện đã quyết định sẽ dốc hết toàn bộ tài nguyên để ủng hộ Lý Di thành Khu trưởng tân khu Sao Hỏa...” Trong nhẫn truyền âm, giọng của Tông chủ đầy vẻ mỏi mệt.
Vương Bảo Nhạc nghe đến đây thì lập tức nheo mắt lại, im lặng không nói gì, trong lòng lại không phục chút nào.
“Tại sao lại là cô ta?”
Hồi lâu sau Vương Bảo Nhạc mới trầm giọng hỏi lại.
“Bởi vì cô ta được Phó Vực chủ Sao Hỏa, cũng chính là vị Quế đạo hữu kia ủng hộ. Hắn ta đã liên hệ với bốn đạo viện, bảo đảm sẽ dốc hết sức ủng hộ Lý Di... Lại thêm bốn đạo viện ủng hộ, có thể khiến tỷ lệ thành công của Lý Di lên đến sáu bảy phần!”
“Dù sao... mục tiêu của bốn đạo viện Lân này chính là Khu trưởng tân khu Sao Hỏa. Sau khi ước lượng thì họ cho rằng cơ hội của Lý Di cao hơn ngươi nhiêu.”
Tông chủ từ từ giải thích, trong lòng ông cũng không cam nhưng ba đạo viện khác đều nhất trí như thế, Lý Di lại tìm được ngoại viện mạnh tới vậy. Nếu như ngoại viện này là thế lực khác thì có lẽ bốn đạo viện sẽ không quan tâm lắm, nhưng đại thụ thì lại khác, hắn ta là Phó Vực chủ Sao Hỏa!!
Có Phó Vực chủ Sao Hỏa giúp sức, ý nghĩa của nó đủ khiến cho bốn đạo viện dốc sức ủng hộ Lý Di, đồng thời Phó Vực chủ còn đưa ra đề nghị, vì đảm bảo thành công nên mong bốn đạo viện đừng chia thế lực ra làm hai, cuối cùng Đạo viện Bạch Lộc của Lý Di đồng ý, quyết định dốc sức ủng hộ một mình Lý Di.
“Bảo Nhạc, ngươi đừng tham gia vào làm gì. Dù làn này không chọn ngươi nhưng bản tọa vẫn có thể tranh thủ một chức Phó Khu trưởng tân khu cho ngươi!”
“Chỉ cần Lý Di thành công thì ngươi sẽ là Phó Khu trưởng tân khu Sao Hỏa!”
Nghe vậy, sắc mặt của Vương Bảo Nhạc vô cùng khó coi, cảm thấy như bị một chậu nước lạnh giội thẳng lên đầu, cực kỳ bất mãn và không cam lòng nên nhịn không được mà hỏi lại.
“Tông chủ, ta đã lập bao công lao và đổ máu cho đạo viện, Vương Bảo Nhạc cũng là bách tử Liên bang, ta...”
“Bảo Nhạc!”
Tông chủ Đạo viện Phiêu Miễu ngắt lời hắn, sau đó thở dài, ngữ khí cũng dịu đi hẳn, dãy vẻ mệt mỏi và bất đắc dĩ.
“Bảo Nhạc à, bốn đạo viện hôm nay không còn là do Đạo viện Phiêu Miễu của chúng ta cầm đầu nữa rồi, nay Bạch Lộc nắm quyền, Đạo viện Phiêu Miễu chúng ta chỉ có một phiếu, không thể thay đổi được gì, quan trọng nhất là Phó Vực chủ đã hứa là sẽ dốc toàn lực ủng hộ Lý Di!”
Sau khi an ủi Vương Bảo Nhạc thêm vài câu, Tông chủ mới tiếc nuối kết thúc cuộc gọi. Vương Bảo Nhạc cúi đầu nhìn nhẫn truyền âm, cảm giác nghẹn uất và ấm ức ngày càng trĩu nặng, cuối cùng quắc mắt lên.
“Có gì mà phải lo, không có ai ủng hộ thì đã sao, chỉ cần lão tử trở thành ứng cử viên thì sẽ xử đẹp Lý Di đó!”
Vương Bảo Nhạc càng nghĩ càng thấy giận, sau đó trực tiếp gọi cho Chu tướng quân đã mua Bảo Nhạc Pháo của mình xin giúp đỡ.
Chu tướng quân rất xem trọng Vương Bảo Nhạc, quân đội Trái Đất vẫn nợ Vương Bảo Nhạc một ân tình, sau khi nghe Vương Bảo Nhạc nói xong thì suy tư một lúc, cuối cùng ông báo cho hắn biết, dù quân đội không thể giúp đỡ hắn ở khảo hạch cuối cùng trong khu vực thần binh nhưng nếu chỉ đề cử ứng cử viên thì vẫn sẽ giúp được.
Mặc dù vẫn không nắm chắc nhưng có thể tăng thêm vài tỉ lệ được chọn!
Vương Bảo Nhạc lập tức cảm động không thôi, sau khi hàn huyên một lúc và tắt truyền âm, Vương Bảo Nhạc mới hít sâu một hơi. Hắn cảm thấy mình xuất thân bình thường, không có bối cảnh gì nhưng tất cả những gì hắn có hôm nay đều dựa vào cố gắng của bản thân để đổi lấy.
“Nhờ thế lực sau lưng giúp đỡ là lũ hèn yếu, lão tử một mình cũng có thể đè bẹp tất cả!”
Vương Bảo Nhạc hừ một tiếng, cảm thấy sự chuẩn bị của mình đã đầy đủ lắm rồi, tuy hắn vẫn thấy hơi lo lắng về chuyện có thể thành ứng cử viên hay không nhưng trong lòng vẫn thấy tự tin hơn hẳn.
Mười ngày sau, vô số phần tài liệu và xin ứng cử qua nhiêu vòng sàng lọc, cuối cùng định ra được hơn hai mươi người, bản thiết kế của họ được đưa đến trước mặt Vực chủ và Phó Vực chủ Sao Hỏa, tiếp theo cả hai sẽ chọn ra mười ứng cử viên từ trong số đó!
"filepos0007955920">

Bạn cần đăng nhập để bình luận