Tam Thốn nhân Gian

Chương 880

Chương 880Chương 880
TÌNH THẾ NGUY NGẬP
Toàn thân Vương Bảo Nhạc vang lên tiếng “Răng rắc”, cho dù hắn có chống cự thế nào đi nữa thì cũng khó mà chống lại hoàn toàn, thậm chí toàn thân hắn cũng đã bắt đầu vặn vẹo, đây là do áp lực quá lớn, thành ra cơ thể Vương Bảo Nhạc có chút chịu không nổi, cũng may cơ thể hắn không phải cơ thể thật sự, mà chỉ là một cơ thể được cấu tạo từ sức mạnh bản nguyên, cho nên chỉ vặn vẹo mà thôi, chứ không phải sụp đổ.
Nhưng cho dù như vậy thì cũng đủ khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy một nguy cơ sinh tử vô cùng mãnh liệt, hắn biết rõ nếu không nhanh chóng phá vỡ tình thế bất lợi này thì tối đa nửa nén hương, phân thân này sẽ bị ép đến mức hình thần đều diệt.DOC FULL.V N - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
"Túi trữ vật không thể mở ra, bàn tay Hành Tinh cũng khó mà dùng được, khốn kiếp..."
Ánh mát Vương Bảo Nhạc trở nên tàn nhẫn, nhưng không hề kinh hoảng, nếu như đã biết đây là một trận chiến tranh đoạt quyền hạn thì hắn sẽ có rất nhiều lựa chọn.
"Tự bạo lửa Hằng Tinh... Rồi đưa bản thể đến đây ư? Tuy rằng chuyện này vẫn làm được, nhưng lại hơi phiên phức. Dù sao nơi này cũng không phải khu vực bên ngoài hằng tinh, do đó muốn tìm tới đây thì phải tốn khá nhiêu thời gian, hơn nữa cái giá cũng hơi lớn..."
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, sau khi nhanh chóng suy nghĩ, trong đầu hắn chợt nghĩ đến một lựa chọn khác.
"Minh Chí..."
Tu vi của Vương Bảo Nhạc bùng nổ, ngay lúc chống cự áp lực đến từ xung quanh, trong lòng hán đọc thầm đạo kinh. Hắn
muốn liêu một lần xem sao, nếu không được thật thì tự bạo cũng chưa muộn!
Đối với Vương Bảo Nhạc, lần nguy cơ này không thể nói là nhỏ, chẳng qua do hắn có át chủ bài, nên cho dù phân thân chết ở đây thì cũng rất khó ảnh hưởng đến bản thể của hắn.
Chằng qua... Nếu thật sự chưa đến bước đường cùng thì Vương Bảo Nhạc cũng không muốn để mất phân thân, bởi vì một khi phân thân của hắn chết, bản thể của hắn sẽ phải chịu ảnh hưởng. Hơn nữa Vương Bảo Nhạc cũng không muốn mất đi những thứ được đựng trong túi trữ vật.
Về phần Triệu Nhã Mộng, con lừa và Tiểu Ngũ, tuy rằng họ đang ở trong túi trữ vật được đặt trong pháp hạm, nhưng chỉ cần bản thể của hắn thức tỉnh kịp thời ngay lúc tự bạo để giết Tả và Hữu trưởng lão thì Vương Bảo Nhạc vẫn nắm chắc có thể đưa họ ra khỏi phạm vi tự bạo, cố gắng hóa giải nguy cơ lần này.
Nhưng vấn đề là bản thể phải thức tỉnh kịp thời, hơn nữa còn phải thuận lợi tìm được một chỗ có sức mạnh pháp tắc tương đối yếu ớt, tiếp theo là xuyên qua khu vực bên ngoài hàng tinh, tìm thấy chỗ của phân thân để cứu viện và tiếp ứng.
"Có lẽ tình thế chưa tệ đến mức đó...”
Sau khi đọc thâm đạo kinh, ánh mắt Vương Bảo Nhạc trở nên lạnh lẽo. Ngoài lửa Hằng Tinh ra, bài tẩy của hắn còn có thẻ ngọc nguyền rủa mà Liệt Diễm Lão Tổ đã tặng cho hắn.
Thế nên... Cho dù là toàn thân Vương Bảo Nhạc bị bọt khí bảy sắc trấn áp đến mức không thể nhúc nhích, giống như bị đông cứng vậy. Nhưng chỉ cần có thể mở túi trữ vật ra, cộng thêm có thể sử dụng bàn tay Hành Tinh, như vậy Vương Bảo Nhạc cảm thấy Lân nguy cơ này cũng không phải là không hóa giải được.
Do đó phải xem thử liệu thứ duy nhất mà Vương Bảo Nhạc có thể dùng đến lúc này
là đạo kinh có thể khiến phong ấn buông lỏng, từ đó sử dụng những thủ đoạn tiếp theo hay không.
Những suy nghĩ này lóe lên trong đầu Vương Bảo Nhạc, lúc này bọt khí bảy sắc bên ngoài hắn đang nhanh chóng co rút lại, áp lực trong đó lớn đến mức toàn thân Vương Bảo Nhạc như sáp sụp đổ.
Thậm chí lúc này ánh mắt Tả trưởng lão còn lộ ra vẻ hả hê. Rõ ràng ông ta còn hận Vương Bảo Nhạc hơn Hữu trưởng lão rất nhiêu, dù sao trước đó trên chiến trường Chưởng Thiên Tông, nếu như không có Vương Bảo Nhạc thì ông ta cũng sẽ không mất đi cơ thể của mình, thậm chí tu vi còn rớt khỏi cảnh giới Hành Tinh, không còn khả năng đột phá nữa.
"Chết đi cho ta! !”
Ánh mắt Tả trưởng lão vô cùng oán độc, gầm nhẹ một tiếng, tu vi ông ta lại bùng nổ. Nhưng ngay lúc toàn thân Vương Bảo Nhạc vặn vẹo, bắt dẫu xuất hiện dấu hiệu
sụp đổ thì bỗng nhiên... cả Hằng Tinh chấn động mãnh liệt, một uy áp như được truyền tới từ nơi tinh không xa xôi 'âm ầm giáng xuống.
Uy áp này vô cùng mãnh liệt, nhưng quỷ dị nhất chính là ngoài Vương Bảo Nhạc và Tả Hữu trưởng lão ra, những người khác bên ngoài hằng tinh lại không hề cảm thấy gì, bọn họ chỉ thấy được... Hình như trong nháy mắt, hằng tinh đã ảm đạm hơn một chút.
Hai phe thấy vậy thì không khỏi sững sờ, nhưng lúc này, sắc mặt hai vị Tả Hữu trưởng lão trong hằng tinh lại thay đổi chưa từng có.
Hữu trưởng lão thì trợn to con mắt, đầu óc nổ vang, trong lòng chợt dâng lên một nỗi sợ hãi không tên. Dường như ngay lúc này, hắn ta đã trở về thuở phàm tục, đối mặt với sức mạnh to lớn của thiên nhiên.
Tả trưởng lão cũng như vậy, hơn nữa bởi vì ông ta vốn bị thương nặng, nên lúc này
cảm giác của ông ta lại mãnh liệt hơn nhiều, thậm chí còn ông ta trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Mà do thể xác và tinh thần của bọn họ bị lung lay nên đã ảnh hưởng trực tiếp tới phong ấn, dưới tác dụng của đạo kinh, phong ấn đã bắt đầu có dấu hiệu buông lỏng... Thậm chí có thể tưởng tượng được, nếu như sức mạnh của đạo kinh cứ tồn tại mãi, phong ấn này sớm muộn gì cũng sẽ nổ tung.
Chằng qua... Vương Bảo Nhạc biết rõ một điêu rằng, đạo kinh đến nhanh thì biến mất cũng nhanh. Ngay lúc phong ấn buông lỏng, cơ thể hắn cũng không còn áp lực như trước, tuy rằng cơ thể vẫn không thể nhúc nhích, nhưng túi trữ vật đã có thể miễn cưỡng lấy thần thức mở ra, bàn tay Hành Tinh trong cơ thể hắn cũng đã có thể điêu khiển.
Vương Bảo Nhạc vừa cảm nhận được túi trữ vật và bàn tay Hành Tinh trong cơ thể đã có thể sử dụng thì ánh mắt chợt lóe, hắn
ngẩng phắt đầu lên, không chút do dự lấy bàn tay Hành Tinh trong cơ thể ra.
Sau khi Vương Bảo Nhạc cố gắng giơ tay phải lên, toàn thân hắn lập tức lấp lánh ánh sáng, bàn tay Hành Tinh còn thừa lại hai ngón trực tiếp xuất hiện trên đỉnh đầu hắn. Lần này Vương Bảo Nhạc không chút do dự bùng nổ tu vi, dốc sức điều khiển bàn tay này bay thẳng đến... Bọt khí bảy sắc bên ngoài cơ thể!
Mọi thứ xảy ra quá nhanh, đối với Tả và Hữu trưởng lão, biến hóa này xảy ra vô cùng đột ngột. Khi bọn họ vừa cảm thấy hoảng sợ thì bàn tay Hành Tinh Vương Bảo Nhạc đã va chạm với bọt khí bảy sắc đang có dấu hiệu buông lỏng kia.
"Bạo!!”
Ánh mắt Vương Bảo Nhạc trở nên nghiêm nghị, hét lớn một tiếng. Hắn không hề cảm thấy đau lòng, thay vào đó là vô cùng quyết đoán... Lập tức tự bạo một ngón tay Hành Tinh!
Khi giọng của Vương Bảo Nhạc vang lên, ngón tay Hành Tinh kia chợt tỏa ra ánh sáng chói mắt rồi nổ tung, một đòn với sức mạnh của tu sĩ Hành Tinh lập tức đánh lên bọt khí bảy sắc.
Nếu nhìn từ xa, ngón tay Hành Tinh trong bọt khí giống như một lưỡi dao sắc bén, muốn hủy diệt tất cả, đâm rách mọi thứ!
Cho dù Vương Bảo Nhạc có thể điêu khiển phương hướng tự bạo thì hắn cũng vẫn còn ở trong bọt khí bảy sắc, do đó hắn cũng phải chịu một chút ảnh hưởng. Dù có Hình Tiên Tráo thì toàn thân Vương Bảo Nhạc vẫn phải rung động, phun ra một ngụm máu tươi.
Điều này cũng nằm trong kế hoạch của Vương Bảo Nhạc, mượn lực tự bạo của ngón tay Hành Tinh để đẩy nhanh quá trình sụp đổ của bọt khí bảy sác. Đồng thời hắn còn mượn lực tự bạo để nhúc nhích nhiều hơn trong lúc bị trấn áp. Sau khi phun ra một ngụm máu tươi, vẻ lạnh lẽo trong mắt hắn cũng lập tức bộc phát, toàn
thân xông thẳng tới bọt khí bảy sắc đang bị lực tự bạo của ngón tay Hành Tinh ảnh hưởng.
Chằng qua... Tuy rằng lực tự bạo của ngón tay Hành Tinh rất mạnh, nhưng bọt khí bảy sắc này không hổ là chí bảo được Thiên Linh Tông hiến tế. Trong tiếng nổ vang ngập trời, dưới uy lực cuồng bạo đó nhưng nó không hề sụp đổ, mà chỉ... Xuất hiện một khe hở!
Lúc khe hở này xuất hiện thì lập tức khép lại. Vào lúc này, sức mạnh của đạo kinh cũng bắt đầu tiêu tán, Hữu trưởng lão đang biến sắc lập tức kịp phản ứng, trực tiếp ra tay muốn trấn áp Vương Bảo Nhạc một lần nữa.
"Cút về cho ta!"
Hữu trưởng lão gẫm nhẹ một tiếng, một thủ ấn khổng Lô xuất hiện trước mặt hắn, sau đó nổ vang bay đi.
Nhưng... Cho dù Hữu trưởng lão có phản ứng nhanh hay phong ấn này chỉ xuất hiện một khe hở thì nó vẫn cho Vương Bảo Nhạc một cơ hội. Ánh mát Vương Bảo Nhạc chợt trở nên điên cuồng giống như muốn liêu mạng vậy, dốc hết sức xông lên. Lúc này hai người Hữu trưởng lão và Vương Bảo Nhạc cách một tầng bọt khí đã ra tay cùng một lúc.
Lại có một tiếng nổ lớn vang lên, tuy rằng tu vi của Vương Bảo Nhạc không hề tầm thường, nhưng dù sao hắn vẫn không phải tu sĩ Hành Tinh. Hơn nữa lại còn ở trong bọt khí, dưới một đòn của Hữu trưởng lão, toàn thân hắn chấn động mãnh liệt, máu tươi phun ra một lần nữa. Toàn thân bị đánh bay ngược vào trong, nhưng khóe miệng hắn lại nhếch lên cười gẳn, bởi vì... Ngay lúc Hữu trưởng lão ra tay trấn áp hắn, ngón tay còn lại của bàn tay Hành Tinh cũng lập tức nổ tung!
"filepos0018734354">

Bạn cần đăng nhập để bình luận