Tam Thốn nhân Gian

Chương 300

Chương 300Chương 300
MỘT LỜI KHÔNG HỢP
Sau khi Vương Bảo Nhạc đi khỏi thì cổng lớn của Học viện Đạo Lam triệt để bùng nổ, không chỉ học tử mà cả lão sư, thậm chí ngay đến vị Viện trưởng của Học viện Đạo Lam cũng đứng ở cửa sổ ván phòng nghe ngóng một lúc.
Lý Di tức muốn nổ phổi, trong lòng càng thêm hối hận, nhưng cô ta vốn kiên định, một khi đã quyết tâm thì sẽ không dễ dàng từ bỏ. Theo cô ta thấy, tuy chuyện này khó hơn mình tưởng nhưng để ý thấy ánh mắt của Vương Bảo Nhạc khi nhìn mình thì cô ta lại tự tin hẳn.
"Cái tên béo ú chết giẫm kia, Lý Di ta nhất định phải dùng ngươi để tu luyện!"
Lúc này, Vương Bảo Nhạc đã ngồi trong khí
cầu bay thẳng đến khách sạn Chiến Phủ, vừa tức giận vì chuyện Lý Vô Trần, vừa cảm khái về sức hút của mình.
"Aiz, mình chỉ ôm một cái thôi mà đã khiến cô ta hưng phấn như thế rồi, vừa bảo sẽ cho một cơ hội thế là cô ta lại kích động dữ dội hơn...”
Vương Bảo Nhạc cười hềnh hệch, nhưng sâu trong đáy mắt lại lóe hàn quang.
"Cô ả Lý Di này có điều kỳ lạ, với mức độ chán ghét của cô ta dành cho mình mà vẫn cố gắng kềm chế trước động tác và ngôn từ khiêu khích của mình... Xem ra cô ta đang có toan tính không nhỏ chút nào."
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, lúc trước trông có vẻ như hắn đang sỗ sàng Lý Di nhưng thực ra đây lại là kế thử lòng của hắn.
Ý muốn dàn hòa và sự xuất hiện của Lý Di khiến hắn thấy có vấn đề, sau khi thử xong thì trong lòng cũng xác định điểm này, chẳng qua là không để lộ ra mà thôi.
Tạm gác chuyện này qua một bên, Vương Bảo Nhạc lên tinh thần, điêu khiển khí cầu bay hết tốc lực đến khách sạn Chiến Phủ.
Cùng lúc đó, bên ngoài khách sạn Chiến Phủ lúc này có không ít học tử của Học viện Đạo Lam và Học viện Hỏa Linh đang giằng co với nhau, mùi thuốc súng rất nặng, hai bên vô cùng cáng thẳng.
"Kim Đa Trí, tên của ngươi đặt không đúng tí nào, đáng ra phải gọi là Kim Đa Ngu thì có!!"
"Tôn Siêu, Lân trước thằng khốn nhà ngươi dám giành mất quả khí cầu mà ta nhìn trúng, hôm nay ta sẽ đánh chết ngươi!
"Lý Hạ, ngươi đừng chỉ đứng đó khua môi múa mép, mấy hôm trước anh của ta đánh anh của ngươi, hôm nay ta sẽ đánh luôn cả ngươi!"
Đám học tử tụ tập bên ngoài khách sạn Chiến Phủ có chừng hơn trăm người, có điêu ở đây phàn lớn là Học viện Hỏa Linh, Học viện Đạo Lam chỉ có vài mống, ai nấy đều bầm giập hết cả.
Dù bị bao vây nhưng bọn họ cũng không hề sợ, chỉ đứng đó mắng mỏ nhau bởi vì không chỉ bản thân của hai học viện cạnh tranh mà học tử của nó cũng ngứa mắt nhau.
Tuy trong đó cũng có người ở cùng một thế lực nhưng dù cùng thế lực thì chưa chắc đã cùng một phe, cho nên hai bên cứ xích mích với nhau suốt.
Đám người Kim Đa Trí đến đây để chơi thôi chứ không định gây chuyện, nhưng sau khi tới lại gặp phải đám học tử của Học viện Hỏa Linh, hai bên khích bác nhau một hồi xong lại quay ra ẩu đả.
Mà Học viện Hỏa Linh lại ở ngay đối diện nên chẳng mấy chốc đã có hơn trám người chạy tới, thấy ẩu đả lớn dần, người của khách sạn đang định ngăn cản thì Lý Vô Trần nhân cơ hội hai bên đang ồn ào mà đến đây, ra tay phá hủy ba thanh chiến phủ!
Thế là mâu thuẫn lập tức lên đến đỉnh điểm!
Nếu đổi lại là lúc khác thì Lý Vô Trăn sẽ cân nhắc kỹ chuyện động chạm đến tập đoàn Tam Nguyệt trước khi động thủ, nhưng nay hắn đã điều tra rõ, khách sạn này không phải của tập đoàn Tam Nguyệt nữa nên mới có thể ra tay phá đi không thèm kiêng nể gì như thế.
Thậm chí, trong quá trình học tử hai bên giằng co thì hắn liên tục ra tay, ầm ầm phá hủy mười thanh chiến phủ được làm sau này.
Hiện tại hắn đang liên tục ra tay tấn công thanh chiến phủ đầu tiên của khách sạn Chiến Phủ, nhưng do nó được làm từ chất liệu khác nên không bị hủy ngay lập tức nhưng vết nứt cũng đang gia tăng ngày càng nhiêu hơn.
Nhân viên bảo an của khách sạn Chiến Phủ chỉ mới là Chân Tức mà thôi, vốn không phải là đối thủ của Lý Vô Trần, không thể nào ngăn cản được, chỉ có thể bó tay lo lắng suông.
"Viện trưởng Lý uy vũ, tiêu diệt khách sạn Chiến Phủ này đi!"
"Viện trưởng Lý thần uy phi phàm, ha ha!"
Thấy Lý Vô Trần liên tục ra tay, đá vụn bay tứ tán mà thanh chiến phủ đầu tiên cũng xuất hiện vô số vết nứt, đám người Kim Đa Trí đều sốt hết cả ruột.
"Các người đừng có khinh người quá đáng, viện trưởng của bọn này là Vương Bảo Nhạc, hắn sẽ tới đây ngay thôi!!"
"Vương Bảo Nhạc đấy, các ngươi có biết hay không!!"
Nghe mấy người Kim Đa Trí nói vậy, đám học tử của Học viện Hỏa Linh đều nhao nhao cười lớn ra vẻ khinh thường, thậm chí còn có kẻ mỉa mai.
"Đương nhiên là biết rồi! Ngươi nói tên béo kia chứ gì? Hôm nay, hắn mà dám tới thì Viện trưởng Lý của bọn ta nhất định sẽ đánh cho hắn béo thêm!"
"Đúng đấy, ta nghe người ta nói, Viện trưởng vương của các ngươi nhìn có vẻ lợi hại thôi chứ thực ra là một con rùa rụt đầu! Còn ngươi nữa, Kim Đa Trí, ngươi cũng ngu à, tự dưng lại đi đổi khách sạn lấy con rối?"
"Nghe nói Phó Vực chủ ghét hắn lắm! Cha ta là thủ hạ của Phó Vực chủ, nếu hôm nay hắn dám đến thì ta sẽ về mách cha!"
Tiếng ồn ào vang lên liên tục, trong lúc đám Học viện Hỏa Linh mỉa mai, Học viện Đạo Lam tức giận, Lý Vô Trần vẫn liên tục tấn công chiến phủ thì bỗng nhiên có một khí cầu xé gió bay tới.
Còn chưa tới gần thì đã có một tiếng gầm giận dữ trực tiếp phát ra từ khí cầu,
"Lý Vô Trần, ngươi chán sống rồi à!!"
Theo thanh âm này vang lên, thân ảnh của Vương Bảo Nhạc đột nhiên bước ra từ trong khí cầu, đạp không mà đến với tốc độ còn nhanh hơn cả khí cầu, mỗi bước trăm trượng, rung chuyển tứ phương. Chỉ sau ba bước thì đã xuất hiện ở trước mặt Lý Vô Trần, tung ra một quyền.
Đồng tử của Lý Vô Tràn co rụt lại, thân thể vội lùi lại, hai tay bấm niệm pháp quyết, trước mặt lập tức xuất hiện một giọt nước, giọt nước này phát ra ánh sáng lấp lánh, trực tiếp hóa thành một màn nước phòng hộ, nghênh đón một quyền đầy lửa giận của Vương Bảo Nhạc.
Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, Lý Vô Trần biến sắc, màn nước trước mặt hắn lại không đỡ nổi sức mạnh của Vương Bảo Nhạc, trực tiếp nổ tung. Mắt thấy Vương Bảo Nhạc đang định lao đến tiếp thì lại có một tiếng hừ lạnh truyền ra từ Học viện Hỏa Linh, sau đó lại có bảy tám thân ảnh lao ra.
Trong đó, có một nam tử trung niên sở hữu tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, cao hơn hẳn những kẻ khác, ngay cả khí thế của hắn cũng lộ ra một cỗ ngạo nghễ đứng trên muôn người.
Kẻ này chính là đại Viện trưởng của Học viện Hỏa Linh, còn những người khác thì là lão sư của Học viện Hỏa Linh. Đây toàn là người mà Lý Vô Trần tìm đến nhờ giúp đỡ. Nói cách khác, Lý Vô Tràn hắn cũng biết chiến lực của Vương Bảo Nhạc ra sao, tuy phần lớn đều là nghe kể từ kẻ khác chứ không thấy tận mắt nhưng hắn cũng biết chiến lực của Vương Bảo Nhạc không hề tàm thường.
sở dĩ, bọn họ chịu ra tay là vì Lý Vô Trần đã mở miệng nhờ vả, hơn nữa, mười một thanh chiến phủ kia cũng dọa họ sợ hết hồn, quan trọng nhất chính là hai bên vốn có quan hệ cạnh tranh nên muốn nhân cơ hội này để lập uy.
Ngươi mới nhậm chức thì sao chứ, lão Viện trưởng của Học viện Đạo Lam các ngươi đã già, không được như xưa nên Học viện Hỏa Linh lý ra không phải là một trong hai học viện quý tộc nữa mà phải là học viện duy nhất và mạnh nhất!
Mục đích của họ chính là lập uy, đồng thời để cho Vương Bảo Nhạc ngày sau thấy họ thì phải cúi đầu! Còn chuyện chiến lực của Vương Bảo Nhạc thì đại Viện trưởng của Học viện Hỏa Linh cũng đã tìm hiểu rồi, biết rõ lúc ở bí cảnh Mặt Trăng mà gặp phải Trúc Cơ hậu kỳ thì Vương Bảo Nhạc sẽ truyền tống đối phương đi chứ không dám chiến khiến cho gã tự tin hằn lên nên lúc này vừa tới gần thì đại Viện trưởng của Học viện Hỏa Linh lập tức gầm lên như sấm dậy.
"Cut!”
Một chữ thốt ra, tốc độ lại càng đáng sợ hơn, chỉ trong nháy mắt đã tới gần muốn đánh Vương Bảo Nhạc đang đuổi theo Lý Vô Trăn.
Lý Vô Trân thấy vậy thì cười to, không hề lùi lại nữa mà còn xoay người đối mặt với Vương Bảo Nhạc, tạo thành thế giáp công với những kẻ khác!
"Các ngươi cho là ta không đánh lại Trúc Cơ hậu kỳ thật à?!"
Vương Bảo Nhạc hét lớn, sát khí bộc phát, giơ tay phải lên, chiến đao pháp binh thất phẩm xuất hiện trên tay, chém một đao về phía đại Viện trưởng của Học viện Hỏa Linh!
Một đao vừa ra, gió lốc màu đen dấy lên ngập trời, biến ảo thành một con cá sấu màu đen há miệng gầm to, đồng thời Thanh Liên trong cơ thể của Vương Bảo Nhạc cũng lắc lư. Một dòng linh lực mạnh mẽ liên tục bộc phát trong cơ thể hắn, vừa tăng cường và giữ vững tu vi của Vương Bảo Nhạc, đồng thời cũng bộc phát ảnh hưởng đối với cơ thể hắn lên đến mức lớn nhất.
Tất cả khiến cho tiếng quát của Vương Bảo Nhạc áp đảo đại Viện trưởng của Học viện Hỏa Linh, khí thế bốc lên tận trời, một đao chém xuống dù không đến mức khiến thiên địa biến sắc nhưng cũng làm cho khí tức xung quanh đóng băng!
Lý Vô Trần biến sắc, đám lão sư của Học viện Hỏa Linh cũng hoảng hốt vô cùng, ngay cả đại Viện trưởng của Học viện Hỏa Linh cũng trợn trừng hai mắt, một cỗ nguy cơ dữ dội xuất hiện trong đầu hắn như sóng cồn!
"Không thể nào!!"
Trong lúc mọi người đều kinh hồn khiếp đảm, đao quang do Vương Bảo Nhạc chém ra kéo dài hơn mười trượng, vạch ngang bầu trời giáng xuống!
 
"filepos0007060945">

Bạn cần đăng nhập để bình luận