Tam Thốn nhân Gian

Chương 846

Chương 846Chương 846
BÊN TRONG HOÀNG LĂNG!
Sự thật chứng minh, quan hệ ba bên bình thường sẽ có rất nhiêu biến số, lại còn dễ bị lợi dụng và phá giải. Cũng như Vương Bảo Nhạc lúc này đang lợi dụng khát vọng sống còn của ý chí trong Yểm Mục quyết để chống lại sự can thiệp tới từ văn minh Tử Kim vậy.
Trên điều kiện nhất định thì hắn và ý chí của Yểm Mục quyết trong cơ thể có thể đạt thành nhất trí tạm thời.
Sau khi ý chí trong Yểm Mục quyết ra tay, vị tu sĩ Linh Tiên đại viên mãn tên Tử La kia hét thảm lùi lại, thân ảnh của Vương Bảo Nhạc cũng lách mình lướt nhanh qua cái khe do vị hoàng đế văn minh Thần Mục kia hy sinh bản thân để đánh ra!!
Chỉ nháy mắt đã lướt qua, sau khi ra khỏi phong ấn thì Vương Bảo Nhạc lại nhìn quanh. Tên Tử La như bị ảo giác kia đang bị khói đen vây kín toàn thân, vừa thở hồng hộc vừa tức giận gào rú, rõ ràng hắn ta cũng đang khôi phục. Khi Vương Bảo Nhạc nhìn lại thì khói đen cũng tan biến, để lộ ra đôi mắt đỏ ngầu của Tử La ở bên trong.
Ngay khi giao nhau với ánh mắt của Vương Bảo Nhạc, Tử La gầm lớn một tiếng xông thẳng tới. Cùng lúc đó, ngọn đèn đồng xanh trong tay Hạc Vân Tử đang kinh ngạc há hốc mồm cũng rung chuyển dữ dội, khí tức Hành Tinh trong đó nổi giận đùng đùng như muốn lao ra.
Trước có lang hổ không thể cố chống, sau lại có ý chí Yểm Mục quyết. Vương Bảo Nhạc tin chắc nếu lúc này mình bỏ cuộc, muốn rời khỏi nơi này thì ý chí Yểm Mục quyết trước đó bát buộc phải ra tay giúp mình nhất định sẽ lập tức giở trò tấn công, khiến mình mất đi cơ hội rời khỏi.
Cho dù Tạ Hải Dương đã hứa hẹn là thẻ ngọc có thể truyền tống mình đi, nhưng tới lúc này Vương Bảo Nhạc không thể tin Tạ Hải Dương được nữa.
Nên lúc này hắn chỉ có những lựa chọn sau, một là đánh cược một lần, bảo Tạ Hải Dương lập tức đưa mình đi. Hai là... chỉ có thể nhảy vào lối ra duy nhất, cũng tức là... con mắt của pho tượng kế bên, cửa chính hoàng lăng!
Nếu bản thể ở đây thì có lẽ Vương Bảo Nhạc sẽ chần chừ, hoặc chọn đánh cược một lần. Nhưng hôm nay chỉ là thân thể bản Nguyên, Vương Bảo Nhạc không khỏi nheo mắt lại.
Trong một giây, hắn nhớ lại tất cả những chuyện diễn ra sau khi mình tới văn minh Thần Mục này và tách phân thân ra. Vương Bảo Nhạc dám chắc một điều rằng, gần như tất cả thời gian ý chí trong Yểm Mục quyết này đều bị chính mình áp chế và phong ẩn.
Như vậy sẽ khiến đối phương sinh ra một nhầm lẫn... ấy chính là có lẽ ý chí Yểm Mục quyết này cũng không rõ thân thể của mình lúc này chỉ là một phân thân!
Đương nhiên, cũng có thể là Vương Bảo Nhạc đoán sai, thực tế đối phương đã biết hết mọi chuyện. Nhưng đây cũng là một điểm mù, bởi vì đây không phải phân thân bình thường mà tới từ chỗ sư huynh, vượt xa trình độ mà ý chí Yểm Mục quyết này có thể so sánh. Muốn đoạt thân thể của mình sẽ vô cùng khó khán. Nếu là như vậy, cho dù đối phương sinh lòng tham, muốn chiếm thân xác của Vương Bảo Nhạc thì khả năng thành công sau cùng cũng vô cùng thấp!!
“Cho dù nó thật sự thành công thì cũng chằng sao hết, tối đa chính là đề bản tôn của ta bị thương theo. Chưa kể ta cũng có thể chọn cách kêu gọi Liệt Diễm Lão Tổ vào lúc nguy cấp nữa.” Nghĩ vậy, trong mắt Vương Bảo Nhạc lóe hàn quang. Lúc hắn nghĩ những chuyện này đều dùng lửa hàng tinh để che đậy tư duy, bảo đảm sẽ không
bị ý chí Yểm Mục quyết phát hiện.
“Như vậy thì kẻ nên hoảng sợ không phải ta mà là ý chí hoàng đế của văn minh Thần Mục ở trong đây mới đúng... ông đây lấy chắc lần tạo hóa này rồi!”
"filepos0018059619">

Bạn cần đăng nhập để bình luận