Tam Thốn nhân Gian

Chương 839

Chương 839Chương 839
KHÔ LINH ĐẠO NHÂN!
££ T ão tổ Hành Tinh à...” trong tinh I J không, Vương Bảo Nhạc giải trừ bộ giáp Đế Hoàng, khoanh chân ngồi bên trong pháp hạm. Nhớ lại chuyện trước đó, ánh mắt của hắn dân nheo lại.
“vẫn phải chờ thêm một thời gian nữa thì ta mới có đủ sức đánh một trận với Hành Tinh.” Vương Bảo Nhạc thử cảm thụ lửa Hàng Tinh và bàn tay Hành Tinh được nuôi dưỡng trong cơ thể mình, hồi lâu sau vẫn thở dài một hơi.
Hắn biết rõ, cho dù tiếp tục nuôi dưỡng bàn tay này thì tối đa chỉ có một phần sức mạnh Hành Tinh mà thôi, có lẽ mình vẫn có thể dùng nó để chạy thoát, hoặc chống
chọi lại trước Hành Tinh. Nhưng nếu muốn giết Hành Tinh hoặc đánh ngang tay thì không thực tế cho lắm.
“Trừ khi... ta dùng nó để luyện hóa cánh tay của Vô Trần...” ánh mắt của Vương Bảo Nhạc lóe lên. Lúc trước, sau khi hắn lấy được cánh tay kiếp trước của Vô Tràn thì đã dung hợp nó cùng Đế Khải, hôm nay có thể xem như đòn sát thủ của hắn, dù sao cũng đã thành thần binh rồi.
Có điêu trên đường quay v'ê Vương Bảo Nhạc đã từng thử qua, nhưng lửa Hằng Tinh của hắn phá hỗn tạp, số lượng lại ít, để luyện hóa và nuôi dưỡng bàn tay Hành Tinh thì được, nhưng khó mà luyện hóa ra được sức mạnh vốn có của cánh tay kiếp trước của Vô Trần.
“Từ đây cũng có thể nhìn ra, kiếp trước của Vô Trần... tu vi ít nhất cũng phải trên Hàng Tinh.” Vương Bảo Nhạc im lặng cả buổi trời mới tạm gác ý định luyện hóa cánh tay Vô Trần lại. Hắn nhắm mắt ngồi đó, đầu
nghĩ về kế hoạch của mình sau khi quay về Chưởng Thiên Hình Tiên Tông.
Thời gian dần trôi qua, hai ngày sau, pháp hạm của Vương Bảo Nhạc một đường thuận lợi quay về phạm vi Chưởng Thiên Hình Tiên Tông. Hắn không vội đi bái kiến lão tổ Chưởng Thiên mà quay về ngôi sao của quân đoàn Liệt Mệnh trước.
Trước khi hắn rời đi đã từng để lại không ít khôi lỗi, cũng hạ lệnh cho chúng xây dựng căn cứ, nên bây giờ quay về, thứ xuất hiện trước mắt Vương Bảo Nhạc đã không còn là ngôi sao hoang vu như trước nữa. Đủ loại kiến trúc xen kẽ, kéo dài miên man hệt như binh doanh, cũng có vô số khôi lỗi đang dốc sức xây dựng trong đó.
Số lượng chiến hạm được tạo ra trong thời gian này cũng đã hơn một vạn chiếc, khiến cho cả căn cứ thoạt nhìn có vẻ vô cùng bất phàm.
Đương nhiên, đẳng cấp vẫn còn chênh lệch ít nhiêu. Dù sao tài liệu cũng có hạn, chỉ có
thể dùng những thứ bình thường để luyện chế. Nhưng dù là vậy thì cũng đủ khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy hài lòng.
Sau khi kiểm tra một phen, hắn không để ý tới Tiểu Ngũ và con lừa đang tung tăng chạy nhảy khắp nơi, chỉ một mình khoanh chân ngồi trong mật thất. Sau khi xác định ý tưởng, Vương Bảo Nhạc cũng không lãng phí thời gian nữa mà lập tức giơ tay phải lấy ra một tấm thẻ ngọc. Hắn cũng lập tức gửi yêu cầu xin được khiêu chiến với quân đoàn thứ hạng cao cùng Chưởng Thiên Hình Tiên Tông!
“Quân đoàn Liệt Mệnh, muốn khiêu chiến với quân đoàn thứ hai!”
Nếu khiêu chiến với đệ nhất quân đoàn của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông, Vương Bảo Nhạc cảm giác khả năng thành công của mình rất thấp. Mà quân đoàn trưởng của quân đoàn thứ tư lại từng có ơn với mình, Vương Bảo Nhạc đương nhiên cũng sẽ không khiêu chiến với quân đoàn thứ nám của Lăng u Tiên Tử.
Như vậy thì cũng chỉ có quân đoàn thứ hai và thứ ba mà thôi, khiêu chiến kiểu gì cũng sẽ có tổn hại, Vương Bảo Nhạc không muốn tốn thời gian nên trực tiếp chọn quân đoàn thứ hai.
Loại yêu cầu khiêu chiến này, sau khi giao nộp đủ tài nguyên, do liên quan tới tu sĩ Linh Tiên nên cũng cần một chút thời gian để phê duyệt. Trong lúc Vương Bảo Nhạc chờ đợi kết quả thì trận chiến của hắn cùng với quân đoàn trưởng Hắc Liệt trước đó cũng dần truyền ra, khiến khắp nơi chấn động.
Chuyện này khó mà phong tỏa toàn bộ tin tức được, dù sao trận chiến khi đó diễn ra ngay trong tinh không, xung quanh vẫn có một vài tu sĩ của những thế lực khác nhìn thấy từ xa. Đồng thời trận chiến này cũng tạo thành dao động không nhỏ, Linh Tiên giao thủ, đương nhiên sẽ khiến cho người ta chú ý nhiều hơn. Nhất là chuyện bà già Mặc Long kia bị phế hơn phân nửa tu vi cũng khiến cho chuyện này trở nên sôi trào.
“Long Nam Tử cường thế quay về! Phế tu vi của phó đoàn trưởng quân đoàn Hắc Liệt!!”
“Long Nam Tử lẩy được tuyệt thế tạo hóa ở bên ngoài, tu vi phát triển thần tốc, từ Thông Thần vào thẳng Linh Tiên!!”
“Chưởng Thiên Hình Tiên Tông lại có thêm một Linh Tiên!!”
“Long Nam Tử quay về, đánh một trận với quân đoàn trưởng Hắc Liệt, lại còn chiếm thế thượng phong!!”
Đủ loại tin tức kèm theo vô số tiếng hít sâu xen lẫn cảm khái, dẫn lan truýên khắp ván minh Thần Mục. Tu sĩ Chưởng Thiên Hình Tiên Tông đương nhiên cũng nghe nói tới, thậm chí những gì bọn họ biết còn nhiêu và chính xác hơn đống lời đồn ở bên ngoài.
Chuyện này vốn đã khiến cho tu sĩ Chưởng Thiên Hình Tiên Tông chấn động lắm rồi, lại càng không cần phải nói tới chẳng bao lâu sau đã có tin quân đoàn Liệt Mệnh muốn khiêu chiến với quân đoàn thứ hai.
Thế là toàn bộ Chưởng Thiên Hình Tiên Tông lại sôi trào.
Không chỉ những tu sĩ dưới Linh Tiên chú ý, mà ngay cả tu sĩ Linh Tiên cũng không thể phớt lờ. Lăng Ư Tiên Tử còn tự mình tới quân đoàn Liệt Mệnh để gặp mặt Vương Bảo Nhạc.
Hai người gặp mặt không lâu lắm, chỉ chừng hai nén nhang mà thôi, nhưng khi Láng u Tiên Tử rời đi thì quân đoàn thứ năm của cô lập tức tuyên bố là cô tự nguyện đảm nhiệm chức khách khanh của quân đoàn Liệt Mệnh. Thân phận này cũng giống với Vương Bảo Nhạc ở quân đoàn của Lăng u Tiên Tử vậy, đồng thời cô cũng tuyên bố kết minh cùng quân đoàn Liệt Mệnh, từ nay về sau cùng tiến cùng lùi!
Sau khi Lãng u Tiên Tử rời đi, vị quân đoàn trưởng của quân đoàn Hắc Giáp đứng thứ tư từng giúp đỡ Vương Bảo Nhạc ở biên giới khi xưa cũng lâm vào trầm tư, sau đó lại mỉm cười, an bài thủ hạ tặng
một phần hạ lễ qua cho Vương Bảo Nhạc.
Bản thân điều này đã nói rõ thiện ý của ông!
Đủ chuyện diễn ra khiến cho cái tên Long Nam Tử lại trở thành mục tiêu bàn tán của mọi người trong văn minh Thăn Mục. Cùng lúc đó, Vương Bảo Nhạc đang được các thế lực khắp nơi lại cầm một tấm thẻ ngọc, dõi mắt nhìn vị tu sĩ đang đi xa giữa tinh không.
Người mà hắn đang nhìn đúng là phó đoàn trưởng của quân đoàn thứ tư, một vị Giả Tiên có tu vi không hề tầm thường.
Thẻ ngọc này chính là hạ lễ do vị quân đoàn trưởng thứ tư đưa tới, bên trong ghi chép tất cả tin tức về quân đoàn thứ hai.
“Quân đoàn Tử Ngọ... tên nghe cũng đặc biệt đấy.”
Vương Bảo Nhạc vuốt thẻ ngọc, sau khi xem qua và đối chiếu với những gì mình đã biết cùng với tin tức mà Lăng u Tiên Tử
đưa, trong lòng cũng có phán đoán sơ bộ về quân đoàn thứ hai của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông.
“Quân đoàn trưởng Khô Linh Đạo Nhân, tu vi Linh Tiên trung kỳ, dưới trướng có nám Giả Tiên. Cách phát triển của họ lại khác với quân đoàn thứ nhất, quân đoàn Tử Ngọ này không có bất kỳ chi nhánh nào, tất cả thực lực đều dồn hết vào một quân đoàn!” Vương Bảo Nhạc suy nghĩ và cân nhắc một phen, trong lòng đã có phân tích đầy đủ.
“Trọng điểm của trận chiến này không phải Khô Linh Đạo Nhân mà là nám Giả Tiên kia!” Vương Bảo Nhạc cúi đầu nhìn bàn tay mình, đảo nhẹ một cái thì đã có nám chiếc nhẫn xuất hiện trong tay hắn.
Năm giới chỉ này có màu sắc khác nhau, là Lăng u Tiên Tử đã cho hắn mượn khi tới đây, một khi tế ra có thể phong ấn tu sĩ Giả Tiên trong một canh giờ!
“Thú vị lắm, xem ra có rất nhiêu người ghét quân đoàn thứ nhất, Láng u tặng ta
thứ để phong ấn. Quân đoàn thứ tư tặng ta tin tức chi tiết, tuy là thiện ý, nhưng đa phần đều nhìn ra mục tiêu cuối cùng của ta đúng là đấu với quân đoàn thứ nhất, muốn tiêu hao sức của bọn họ.” Ánh mắt của Vương Bảo Nhạc lóe lên, với tâm trí của hắn, nhìn thấu những chuyện này cũng không có gì khó.
“Cũng tốt, cần phải vậy!!” Vương Bảo Nhạc mỉm cười, hình như cảm nhận được gì đó nên ngẩng đầu nhìn lên trời. Ngay khi hắn ngẩng đầu lên thì bầu trời lại nổ vang, một cái lỗ đen khổng lồ láng không xuất hiện, giống hệt như một lối đi. Lại có một giọng nói uy nghiêm vang vọng khắp ngôi sao của quân đoàn Liệt Mệnh.
“Quân đoàn Liệt Mệnh khiêu chiến quân đoàn Tử Ngọ, thông qua. Mười giây sau sẽ bắt đầu khiêu chiến!”
“Nhanh tới vậy ư?” Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, thân thể nhoáng lên một cái đã bay ra. Hắn giơ tay phải lên, bộ giáp Đế Hoàng lập tức bao phủ toàn thân, tu vi Linh Tiên
cũng ầm ầm bộc phát. Thân ảnh của Vương Bảo Nhạc cũng vọt thẳng tới chỗ lỗ đen kia như một ngôi sao báng!
Chỉ trong nháy mắt đã chui vào rồi biến mất.
Khi xuất hiện lại thì hắn đã ở trong một vùng hoang vu, tràn ngập thiên thạch nằm ở phía tây bắc của Chưởng Thiên tinh!
Nơi này có nhiêu thiên tịch, từ xa nhìn lại chẳng khác gì một biển thiên thạch, đúng là chỗ của quân đoàn Tử Ngọ. Trên những thiên thạch kia đều có kiến trúc, lúc này lại có vô số tu sĩ mặc áo đen đang lạnh lùng nhìn về phía Vương Bảo Nhạc vừa xuất hiện.
Dõi mắt nhìn lại, tu sĩ ở đây nhiêu như sao trên trời, lại có vô số chiến hạm lơ lửng giữa các thiên thạch, giống như tạo thành một biên giới có thể phong tỏa tất cả!
Nhất là trong số những tu sĩ này lại có năm đạo khí tức Giả Tiên kinh thiên động địa,
chẳng khác gì ánh tráng sáng rực giữa chiến trường. Khí thế này sắc bén mà lại mang theo ý chí sát phạt, trên tảng thiên thạch nằm trên năm đạo khí tức này lại có một nam tử trung niên đang khoanh chân ngồi. Người này mặc áo tráng, tóc dài tung bay vô cùng phiêu dật, nhưng trong tay lại cầm một khúc xương thú, đang há miệng cắn từng đoạn nhai nuốt.
Vương Bảo Nhạc thấy vậy thì thoáng nheo mắt, mỉm cười ôm quyền hành lễ với người đàn ông áo trắng nọ.
“Bái kiến Khô Linh Đạo Nhân.”
“Long Nam Tử, có dám tiến tới uống mấy chén với ta không?” Khô Linh Đạo Nhân nghiêng đầu, trong mắt lóe lên tia sáng âm u, miệng cười lạnh, đột nhiên lên tiếng.
"filepos0017919107">

Bạn cần đăng nhập để bình luận