Tam Thốn nhân Gian

Chương 783 BẢO NHẠC XUỐNG NÚI

Chương 783 BẢO NHẠC XUỐNG NÚIChương 783 BẢO NHẠC XUỐNG NÚI
Tiếng thét này vô cùng thảm thiết, cho dù là đang ở trên chiến trường của quân đoàn Băng Phượng nhưng tiếng thét ấy vẫn vô cùng chói tai, chói tai đến mức khiến cho mọi người không khỏi sửng sốt, thậm chí còn khiến cho chiến trường trở nên yên tĩnh...
Ánh mắt của mọi người bất giác tập trung vào Linh Đào Thượng Nhân lúc này đang kêu thảm bay ngược ra xa. Cho dù là cảnh hai tay hắn tan rã, hay là cảnh hắn phun máu, hay là cảnh ngực và pháp khí của hắn tan rã, thậm chí là cảnh những khối băng màu đen dưới chân hắn vỡ nát, đều khiến cho khung cảnh này... trông vô cùng thảm thiết!
Đến lúc một tiếng “ầm” vang lên, Linh Đào Thượng Nhân kêu thảm ngã xuống mặt đất cách đó mấy trăm trượng, gạch đá xanh cũng vỡ vụn không ít, máu váng khắp nơi, Linh Đào Thượng Nhân đang hấp hối trong lúc vùng vẫy. Hai mắt hắn trở nên vô cùng hoang mang, lúc nhìn về phía Vương Bảo Nhạc, trong đầu hắn cứ như đang câu hỏi thăm sức khỏe mẹ của Vương Bảo Nhạc mười vạn lần vậy!
“Đây là cái quái gì thế này!?”
Hắn đã ngu người thật rồi, thậm chí hán có cảm giác những gì mới xảy ra giống như đang mơ vậy. Trước khi xông tới, hắn vốn rất hăng hái, cho rằng sau khi đạt đển cảnh giới Giả Tiên thì sẽ có thể dẫn dắt quân đoàn của chính mình tiến vào top 10, từ đó có thể hô mưa gọi gió, ngoài ta ra còn ai chứ?
Nhưng một lát sau... Hắn chẳng qua mới đâm Long Nam Tử một nhát thôi, không hiểu sao lại có một cơn lốc vô cùng khủng
kiếp nổi lên, hắn không kịp phản ứng thì đã bị nó nuốt trọn.
“Nhất định là sai sót ở chỗ nào đó...”
Đây là suy nghĩ cuối cùng của Linh Đào Thượng Nhân. Sau khi suy nghĩ này xuất hiện trong đâu, miệng hắn lập tức phun ra một lượng lớn máu tươi, sau đó trực tiếp ngã xuống, không rõ còn sống hay đã chết.
Trên thực tế, lúc ra tay, hắn rất muốn giết chết Vương Bảo Nhạc. Hơn nữa, vì không muốn bị người khác chê cười nên hắn muốn giải quyết bằng một chiêu luôn. Dù sao chuyện ngộ sát cũng miễn cưỡng thông cảm được cho nên hắn quyết định dùng hết sức, đây cũng là điều mà Linh Đào Thượng Nhân không thể ngờ tới. Hắn hoàn toàn chịu không nổi 170% lực phản chấn của Hình Tiên Chấn Thiên Tráo.
Mà lúc này, khi Linh Đào Thượng Nhân vẫn không rõ sống chết, những đại năng chú ý tới trận chiến này cùng với các lão tổ của Chưởng Thiên Hình Tiên Chấn Thiên
Tông đều biển sắc khi thấy cảnh này. Từng ánh mắt vô hình trong nháy mắt tập trung lên người Vương Bảo Nhạc, nhất là Hình Tiên Chấn Thiên Tráo của hắn.
Trước đó không chú ý tới cũng thôi đi, lúc này vừa chú ý tới, vẻ mặt của những cường giả ở những nơi khác nhau này lập tức trở nên kỳ lạ. Rõ ràng sau khi quan sát kĩ càng, bọn họ đã nhận ra cấp độ của Hình Tiên Chấn Thiên Tráo này đã đạt tới tầng thứ bảy, hiển nhiên là nhờ một loại thủ đoạn bí mật nào đó nên biến hóa khi nãy mới lớn như thể.
Những điêu này không phải thứ khiến cho họ cảm thấy kỳ lạ, thứ thật sự khiến họ cảm thấy kỳ lạ chính là... không ngờ cái Hình Tiên Chấn Thiên Tráo rõ ràng đã đạt đến mức biến thái chưa từng có này lại bị cố tình sửa thành bộ dạng của tầng thứ ba.
“Thật âm hiểm!!”
“Tên này... Tốt nhất không nên trêu vào hắn!”
“Đúng là chơi chết người không đền mạng!!”
Lúc lòng của họ đều dậy sóng, Vương Bảo Nhạc dường như cũng cảm nhận được những ánh mắt vô hình đến từ bên ngoài nên trong lòng cảm thấy rất áp lực. Hơn nữa, hắn cũng đã hiểu được vấn đề, thế là trong lúc bất đắc dĩ, hắn cũng thấp thỏm lo âu. Nhìn sang Linh Đào Thượng Nhân không biết sống hay chết, rồi lại nhìn về phía Hình Tiên Chấn Thiên Tráo không mấy đẹp đẽ trước mặt mình, cuối cùng hắn ho khan một tiếng, nhìn sang mọi người với ánh mắt vô tội, sau đó bước vài bước về phía mọi người.
“Các ngươi đều nhìn thấy đúng không, chuyện này không thể trách ta được, ta đang đứng đây suy nghĩ mà tên này tự nhiên đụng vào Hình Tiên Chẩn Thiên Tráo của ta đấy chứ... rõ là muốn án vạ mà!”
Vương Bảo Nhạc vừa dứt lời, lúc này, hành động đến gần của hắn giống như một tảng đá lớn ném mạnh xuống mặt nước, dấy lên gợn sóng to lớn khiến cho những kẻ đang ngẩn người xung quanh nhìn về phía Vương Bảo Nhạc theo bản năng, ánh mắt giống như gặp ma vậy. Tất cả cũng nhanh chóng lùi lại...
“Đừng có qua đây!!”
“Dừng lại, Long Nam Tử đạo hữu đừng nên xúc động!!”
Lúc họ lui lại, cho dù là nữ tu của quân đoàn Băng Phượng hay là tu sĩ quân đoàn thứ bảy và thứ mười một đang ở giữa không trung đều vội vàng mở miệng. Ai nấy đều hoảng sợ nhìn về phía Hình Tiên Chấn Thiên Tráo đang chậm rãi xoay quanh Vương Bảo Nhạc.
Những người trước dù sao cũng là chung một quân đoàn, tuy rằng lùi lại vì hoảng sợ, nhưng cũng không đến mức thái quá. Còn những người của hai quân đoàn khác,
lúc này họ lại không hề có bất kỳ suy nghĩ báo thù nào cả, tốc độ lùi lại cũng nhanh đến mức kinh người...
Dường như trong mắt của bọn họ, Vương Bảo Nhạc chính là một cơn ác mộng, Nhất là pháp bảo đang vờn quanh đối phương giống như hoàn toàn không phải Hình Tiên Chấn Thiên Tráo gì cả, mà là một đại sát khí vô cùng kinh khủng, kẻ nào đụng vào là sẽ chết chắc.
Không chỉ bọn họ, ngay cả quân đoàn trưởng thứ bảy Thủy Vân Đạo Sư đường đường là Giả Tiên đang ở giữa không trung cũng như gặp ma vậy, tốc độ lùi lại còn nhanh hơn người khác. Sau khi giật mình ướt đẫm mồ hôi, hắn cũng cảm thấy vô cùng may mắn vì đã sống sót sau tai nạn.
“Đáng chết, đây là Hình Tiên Chấn Thiên Tráo thật ư? Muốn lừa nhau à!!”
Thật ra, nếu như không phải lúc nãy hắn phản ứng hơi chậm, bị Linh Đào Thượng Nhân giành lên trước thì e rằng người gặp
thảm cảnh bây giờ không phải là Linh Đào mà là hán mới đúng.
Chẳng qua... Tuy rằng hắn lùi lại, nhưng dù sao hắn là người có tu vi cao nhất ở đây nên hắn vẫn bị Vương Bảo Nhạc chú ý tới, thế là Vương Bảo Nhạc lại đưa tay lên chào hắn một tiếng.
“Vị đạo hữu này, lúc nãy ngươi cũng thấy mà đúng không, ngươi phải làm chứng cho ta, tên này đang án vạ đó!”
Vương Bảo Nhạc chớp mắt, trong lòng cảm thấy chột dạ, hắn nhìn ra cái tên bị mình đánh bay ra kia đã chết ngắc rồi.
Thủy Vân Đạo Sư đang lùi lại giữa không trung khi nghe được lời của Vương Bảo Nhạc thì đầu như muốn nổ tung, cứ như sợ dây dưa với Vương Bảo Nhạc vậy. Không ngờ hắn lại trực tiếp quay đầu, táng tốc, trong chớp mắt đã xông ra trận pháp Báng Phượng, một đường bay thẳng đi. Những tu sĩ dưới trướng hắn và những tu sĩ quân đoàn thứ mười một ở phía sau cũng nhanh
chóng lùi lại trong, chỉ trong chốc lát đã chạy hết sạch...
Điều này khiến cho Vương Bảo Nhạc cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. Hắn nhìn sang những nữ tu kia, trên mặt nở một nụ cười ấm áp, lúc định mở miệng thì những nữ tu kia đều hoảng sợ lùi lại.
“Làm gì vậy, ta có phải hung thú án thịt người đâu...”
Vương Bảo Nhạc vỗ trán một cái, thở dài một tiếng.
Đồng thời, mọi thứ xảy ra ở đây cũng bị nữ tu mặt trứng ngỗng ở nơi xa nhìn thấy, cơ thể của cô cũng cứng lại, ánh mắt ngơ ngác. Mà mọi người ở bên ngoài cũng đã thấy có một lượng lớn tu sĩ rời đi, tất cả đều kinh ngạc chú ý tới tình hình bên trong trận pháp quân đoàn Băng Phượng. Bọn họ không thấy được những gì vừa xảy ra, nhưng lại thấy được Linh Đào Thượng Nhân đang nằm một đống ở đó.
“Chuyện gì xảy ra vậy!!”
“Không phải Linh Đào vừa mới đi vào sao, tại sao lại...”
“Quân đoàn trưởng Thủy Vân, tình huống bên trong thế nào rồi!!”
Đối với lời hỏi thám của những đồng đạo xung quanh, sắc mặt Thủy Vân Đạo Sư trở nên khó coi, đáp thẳng một câu.
“Ai muốn đánh thì đánh đi, lão tử không chơi nữa. Trong quân đoàn Báng Phượng này có một con quái vật, thể này thì ai mà chơi lại chứ...”
Sau khi rống xong, Thủy Vân Đạo Sư cũng không quay đầu lại nhìn, hắn nhanh chóng dắt theo quân đoàn của mình chạy một mạch.
Việc Thủy Vân Đạo Sư rời đi, cộng thêm Linh Đào Thượng Nhân sống chết không rõ lập tức khiến cho khí thể và sức mạnh của liên quân yếu đi rất nhiêu. Mà lúc này, vị Xích Long Đạo Nhân kia lại đang giao
chiến với Láng u Tiên Tử nên hắn cũng không rảnh để ý nhiêu, thế là chẳng mấy chốc hắn đã bị quân đoàn Báng Phượng nắm được thời cơ phản công.
Vị nữ tu mặt trứng ngỗng kia cho người nhốt Linh Đào Thượng Nhân lại, tên này xem như may mắn, thế mà lại không chết... Sau đó, cô tự mình bay tới, lúc bay đến Vương Bảo Nhạc trước mặt bèn hít sâu một hơi, cung kính cúi đầu.
“Trận chiến này Long Nam Tử đạo hữu có công lao lớn nhất! Xin Long Nam Tử đạo hữu hãy tiếp tục ra tay, giúp đỡ quân đoàn chúng ta!”
Ánh mắt nữ tu mặt trứng ngỗng đày vẻ chân thành, lúc nói xong cô lại cúi đàu thật sâu với Vương Bảo Nhạc.
Vương Bảo Nhạc nhìn người con gái trước mắt, suy nghĩ xem nên từ chối thế nào cho nhã nhặn một chút. Lúc này, hắn đã bắt được linh cảm nên muốn nghiên cứu tiếp, nhưng chẳng mấy chốc, vị nữ tu mặt trứng
ngoài trận pháp. Khi hắn xuất hiện lập tức có bảy tám tên tu sĩ đui mù đánh tới, nhưng vừa mới tới gần, lập tức có từng tiếng kêu thảm vang lên, máu thịt be bét. Vương Bảo Nhạc thở dài, thầm nghĩ chắc là giữ không được Hình Tiên Chấn Thiên Tráo này của mình nữa rồi, nó nhất định sẽ bị đại nhân vật của Chưởng Thiên Tông lấy đi.
“Nhưng ta vốn đã muốn bỏ cách chồng chất đi để luyện chế lại một lần nữa, nên cho dù có lấy đi... thì cũng chỉ lấy đi phiên bản cũ của ta mà thôi. Nhưng nói thế nào đi nữa ta cũng là một thành viên Chưởng Thiên Hình Tiên Tông, muốn lấy đi cũng không thể cướp trắng trợn được. Nếu vậy thì... cứ mượn cơ hội lần này để thể hiện giá trị của Hình Tiên Chấn Thiên Tráo thêm chút nữa vậy, như vậy sẽ dễ nâng giá hơn!”
"filepos0016780779">

Bạn cần đăng nhập để bình luận