Tam Thốn nhân Gian

Chương 363

Chương 363Chương 363
CHÍNH TỨ TƯỚC!
Đợt khảo hạch tân khu của Sao Hỏa tiến hành đến lúc này đã tạo thành rung động cực lớn và vô cùng khó quên đối với dân chúng Liên bang.
Gân như toàn bộ quá trình, Vương Bảo Nhạc đều thu hút mọi ánh nhìn, từ khi vừa ra sân đã hấp dẫn vô số ánh mắt dõi theo, lại còn kéo dài đến tận phút cuối.
Với dân chúng Liên bang mà nói thì bây giờ họ đã hiểu nhiêu hơn về Vương Bảo Nhạc. Bọn họ thấy một tên béo tự đào hố chôn mình, thấy một pháp binh tu mánh lới, dùng loa để đối kháng với thú triều, thấy một tên mặt dày hay nói thầm lại còn thích đá con lừa, cũng thấy một kẻ gan dạ hơn người, một mình đối kháng với cả đàn hung thú, còn chém bay đầu của con cầm dẫu... cũng thấy được một thân ảnh kinh thiên, dựa vào thần thông kỳ dị mà chẩn
nhiếp thú triều, đồng thời còn có cả màn bùng nổ đầy kinh diễm của Bất Diệt thành. Cuối cùng, chính là một Vương Bảo Nhạc vứt bỏ thẻ truyền tống, tìm đường sổng trong chỗ chết để lại ẩn tượng khó phai trong lòng họ!
Lúc này, sự tàn nhẫn của Vương Bảo Nhạc cũng hoàn toàn bộc lộ trước mặt dân chúng Liên bang, không chỉ khiến họ giật mình mà ngay cả cường giả của các thế lực khác cũng phải im lặng.
Trong lòng những cường giả này đa phần đều nghĩ... không đến lúc cùng đường thì đừng nên trêu chọc kẻ này.
Cùng lúc đó, bọn họ cũng nhớ tới sự kiện Mặt Tráng. Cho dù lúc trước bọn họ cũng có chút ý kiến và không tin vào những gì Vương Bảo Nhạc đã làm ở Mặt Tráng, nhưng nay, kết hợp hai sự kiện lại với nhau, bọn họ cũng có nhận thức sâu sắc, rằng Vương Bảo Nhạc này là kẻ dám liêu mạng!
Nếu trong lúc thái bình thịnh thế thì loại người này, hoặc là chết, hoặc là chỉ có thể ắn nhẫn cả đời, nhưng nay là kỷ Linh Nguyên... hắn nhất định sẽ thành hùng!
Nếu như lúc này Vương Bảo Nhạc vẫn không có thành tựu gì thì thôi, nhưng nay hắn đã thắng cuộc, chắc chán sẽ trở thành Khu trưởng của tân khu Sao Hỏa, chức vụ chính tứ tước kia khiến hắn đã trở thành một nhân vật không tầm thường. Một khi hắn thành công Kết Đan thì nhất định sẽ có mặt trong hàng ngũ đại nhân vật của Liên bang!
Trong lúc người dân toàn Liên bang đều cảm khái không thôi, khi thấy Vương Bảo Nhạc truyền tống rời đi thì Vương Bảo Nhạc chẳng kịp mừng rỡ, cũng không rảnh mà đứng lại thở dốc, hắn vội vàng lùi lại, miệng thì hét to.
“Vực chủ cứu mạng!”
Tiếng hét quá bất ngờ, cũng rất chói tai, đồng thời hắn lại chạy trốn cực nhanh, tốc độ hơn hằn trước kia, vừa chạy vừa hét toáng lên.
“Mau cứu ta đi! Ta là Khu trưởng tân khu, ta mà chết thì Sao Hỏa sẽ mất mặt lắm!!”
“Vực chủ mau cứu mạng!”
Cảnh tượng này khiến cho dân chúng Liên bang còn đang cảm khái phải đẫn mặt ra, nét mặt cương cứng, tất cả đều có chung một cảm giác rất chi là đậu xanh rau má... Một giây trước, Vương Bảo Nhạc còn ra vẻ tàn nhẫn, thấy chết không sờn khiến họ rung động vô cùng, nay lại... Thế cho nên, mọi người cảm thấy không thể quen nổi với màn lật mặt quá nhanh của hắn.
Nếu chỉ như vậy thì thôi, nhưng Vương Bảo Nhạc thấy con hung thú Kết Đan kia vẫn đuổi riết không tha thì hoảng hồn, vừa điêu khiển trang sách nện xuống tự nổ để ngăn cản nó, đồng thời cũng kéo con lừa qua, nhảy thốc lên lưng nó.
Con lừa thì đã quen rồi, bốn chân ra sức chạy thật nhanh nhưng dân chúng Liên Bang thì không biết chuyện này nên khi thấy xong đều ngớ người ra... Với cái thân hình mà Vương Bảo Nhạc vẫn tự cho là mi nhon kia, vừa ngồi lên một cái là gần như không thấy con lừa đâu nữa...
“Tội cho con lừa quá...”
Dân chúng Liên bang lập tức dở khóc dở cười, ai nấy đều sinh ra cảm giác quái lạ khó tả. Chính bọn họ cũng không ý thức được, dù trước đó họ rất bội phục và kính nể Vương Bảo Nhạc nhưng cũng theo bản năng cảm thấy hắn rất xa vời.
Nhưng thấy Vương Bảo Nhạc la hét xin cứu mạng và bắt nạt con lừa như thế thì họ lại sinh ra cảm giác thân thiết lẫn quen thuộc khi thấy đám giặc con nhà hàng xóm.
Bọn họ rất thích tên béo này.
Vực chủ Sao Hỏa cũng dở khóc dở cười, muốn cứu muộn một chút để trừng phạt Vương Bảo Nhạc một phen. Dù sao thì chuyện này cũng được livestream khắp Liên bang, tên này vừa khóc la cầu cứu như thế khiến cô cũng phải thấy mất mặt. ít nhiều gì hắn cũng là Khu trưởng tân khu Sao Hỏa, quan viên chính tứ tước của Liên bang mà.
Đại thụ cũng rất hả hê khi thấy cảnh này, trong lòng cũng khó chịu, thầm nghĩ Vương Bảo Nhạc chết quách luôn cho rồi, nhưng khi nghĩ đến sức mạnh trái cây trong người Vương Bảo Nhạc thì hắn lại xoắn xuýt, thầm nghĩ tên Vương Bảo Nhạc này sống thì mình bực mà chết thì mình lại khó chịu.
“Cái thứ gì không biết!”
Đại thụ hừ lạnh một tiếng, Vực chủ Sao Hỏa cũng quyết định, đang định cứu muộn một chút, nhưng đúng lúc này nhẫn truyền âm của cô lại vang lên.
Vực chủ Sao Hỏa cúi đầu xem thử, bất đắc dĩ, sau đó lại cảm khái trừng mắt nhìn Vương Bảo Nhạc đang hoảng hốt vỗ mông lừa la hét bảo nó chạy nhanh trong màn hình một cái, trong lòng thầm càm ràm mấy câu mới giơ tay phải lên, dùng quyền khống chế trận pháp Sao Hỏa của mình để đưa toàn bộ cao tâng Sao Hỏa bao gồm cả đại thụ đang có mặt trong trung tâm chỉ huy này đi, khi xuất hiện lại thì đã có mặt giữa không trung của tân khu Sao Hỏa.
Vực chủ vừa xuất hiện thì lập tức búng tay một cái, phong ấn trên hang thần binh lập tức bộc phát ánh sáng chói mặt, từng tia sáng bắn ra bốn phương, nơi nó đi qua, tất cả hung thú đều bị bắn xuyên qua người mà chết.
Đến cả hung thú Kết Đan đang đuổi theo Vương Bảo Nhạc cũng không tránh thoát khỏi kiếp nạn này, dù sao thì nó cũng chỉ là Kết Đan sơ kỳ, lại bị phóng xạ từ hang thần binh ảnh hưởng nên không có linh trí gì, chẳng có khả năng chống cự trước sức mạnh của trận pháp nên bị những tia sáng bắn xuyên qua người!
Chỉ trong vài giây đồng hồ, tất cả hung thú có mặt trên chiến trường đều chết hết...
Vương Bảo Nhạc thấy vậy thì mừng rỡ, sau khi dừng lại thì cân nhắc xem có nên thể hiện vẻ oai phong của mình hay không, bỗng nhiên phong ấn hang thần binh lại phát ra một tiếng gầm khiến trời long đất lở.
Trong tiếng gầm lớn này, có thể thấy phong ấn hang thần binh đột nhiên nhô lên, lộ ra một gương mặt khổng lồ, sau khi gương mặt này xuất hiện thì lại có một cỗ khí tức kinh người phát ra!
Khí tức này khiến Vương Bảo Nhạc biến sắc, hai chân như nhũn ra, con lừa cũng run rẩy thiếu chút nữa đã quỳ rạp xuống... Vương Bảo Nhạc tim đập thình thịch bởi vì hắn cảm thấy khí tức này còn cao hơn cả đại thụ, thậm chí cao hơn cả Đoan Mộc Tước...
“Chẳng lẽ là... Nguyên Anh ư?”
Vương Bảo Nhạc mở to hai mắt, toàn thân run nhẹ, gương mặt dữ tợn kia nhô lên, dán sát vào phong ấn như muổn lao ra nhưng vẫn bị ngăn cản lại, lúc này mới in rõ hình dạng ngũ quan của nó trên màn phong ấn.
Giữa không trung, đại thụ cũng biến sắc. Mặc dù đã biết một vài điều cơ mật về phong ấn thần binh nhưng lúc này hắn vẫn cảm nhận được sự đáng sợ của hang thần binh.
Phía cao tầng Sao Hỏa khác cũng phải nghiêm mặt, chỉ có Vực chủ Sao Hỏa là bình tĩnh như thường, cúi đầu nhìn gương mặt nhô lên dưới phong ấn một cái, cô chẳng hề lộ vẻ gì, trực tiếp bấm niệm pháp quyết chỉ một cái.
Phong ấn thần binh phát ra ánh sáng chói mặt, sau đó trấn áp gương mặt kia lần nữa, cả tiếng gầm kia cũng từ từ biến mất.
Mãi cho đến khi tất cả yên tĩnh trở lại, trong lúc tim Vương Bảo Nhạc và bao người theo dõi hãy còn đập rộn lên do gương mặt kia, Vực chủ Sao Hỏa mới thản nhiên cất lời trong những phút giây sau cùng của đợt livestream toàn Liên bang này, tựa như nói lên ý chỉ của Sao Hỏa!
“Tân khu Sao Hỏa hôm nay chính thức thành lập!!”
“Vương Bảo Nhạc, bản tọa nhận sắc phong Liên bang, thay Liên bang trấn thủ Sao Hỏa. Từ tòng tam tước đổ xuống thì Sao Hỏa có thể toàn quyền bổ nhiệm, nay... bổ nhiệm ngươi nhậm chúc Khu trưởng của tân khu Sao Hỏa, chức vụ chính tứ tước!”
“Mong ngươi đừng phụ niềm tin của Liên bang và Sao Hỏa dành cho ngươi, cống hiến hết mình để xây dựng tân khu Sao Hỏa này!”
Sau khi Vực chủ lên tiếng tuyên bố, toàn bộ người dân Liên bang đều nghiêm túc hẳn lên. Phàm là những người có chút hiểu biết về hệ thống Liên bang thì đều hiểu rõ, từ nay về sau, Vương Bảo Nhạc này sẽ là một ngôi sao sáng từ từ lên cao trong chính đàn Liên bang!
Hơn nữa, hẳn còn là nhân vật nắm thực quyền trong Liên bang, chức vụ của hắn không phải trợ thủ của bộ ngành nào mà là Khu trưởng của tân khu Sao Hỏa, nơi mà sau này tất cả thế lực trong Liên bang đều phải dòm ngó.
Cùng lúc đó, dù biết rõ là mình sẽ được nhậm chức chắc rồi nhưng chính tai nghe được vẫn khiến hắn cảm thấy tinh thần lâng lâng, sau đó lan ra toàn thân.
Hai mắt hắn sáng rực lên như tinh tú, kích động xen lẫn hưng phấn, hắn hít sâu một hơi rồi ngẩng đầu nhìn lên trời, lớn tiếng nói.
“Tuân lệnh!”
"filepos0008249670">

Bạn cần đăng nhập để bình luận