Tam Thốn nhân Gian

Chương 755

Chương 755Chương 755
ĐÁNH CƯỚP TA?
Hơn một năm ra ngoài này đúng là thu hoạch lớn đối với Thánh Đào Môn. Tài nguyên thu hoạch được chẳng những đủ để trả phần thế chấp trước đó, thậm chí sau khi bổ sung hết tất cả tài nguyên đã dùng để sửa chữa chiến hạm lúc trước mà vẫn còn dư gấp mấy làn.
Dù sao lần này bọn họ cũng nhờ truyền tống của Vạn Yểm Chi Mục để tới tinh vực xa lạ này. Nơi đây cũng chưa từng bị những thế lực khác trong ván minh Thẫn Mục cướp đoạt, tuy cũng có nguy hiểm, nhưng dưới sự liên thủ và cố gắng tránh né của Vương Bảo Nhạc lẫn Đức Khôn Tử, phàn lớn nguy cơ đều được hóa giải.
Đồng thời, do thu hoạch quá lớn nên việc xử lý sau khi quay về cũng là một vấn đề. Ngoài ra, lúc quay về thì túi trữ vật của họ đều đầy tràn, không thể chứa thêm được gì
nữa nên Vương Bảo Nhạc không thể không nhét tài nguyên chật kín chiến hạm của mình. Hắn cũng không thể thu chiến hạm vào trong túi trữ vật như lúc đi được nữa, chỉ có thể để nó ở bên ngoài.
Vương Bảo Nhạc thấy khá lo lắng khi để của cải lộ ra ngoài thể này, nhưng hắn cũng không còn cách nào tốt hơn. Điêu hắn có thể làm chính là xử lý vẻ ngoài của chiến hạm một phen, khiến cho nó thoạt nhìn có vẻ rách nát, cũng cố gắng nhét hểt những tài nguyên quý giá vào trong túi trữ vật của mình và người khác.
Tất cả xong xuôi, sau khi Đức Khôn Tử mở khí tức của Vạn Yểm Chi Mục vờn quanh mọi người và chiến hạm ra, ánh sáng truýên tống cũng 'âm 'âm bộc phát. Chỉ nháy mắt nó đã bao phủ tinh không xung quanh, trong tiếng nổ mạnh, toàn bộ tu sĩ cùng với chiến hạm của Thánh Đào Môn đã lập tức biển mất, khi xuất hiện lại thì đã về tới bên ngoài hằng tinh của nền văn minh Thân Mục.
Nhìn tinh không quen thuộc ở bên ngoài, cảm nhận được khí tức quê hương, tất cả tu sĩ Thánh Đào Môn ở bên trong chiến hạm đều vô cùng kích động. Nhất là thầm nghĩ lần này còn thắng lợi quay về nên trong lòng tất cả mọi người đều tràn ngập mong chờ.
Vương Bảo Nhạc cũng vậy, chẳng qua hắn không phải mong chờ khi được quay về nơi này mà là khát vọng đối với công pháp của hoàng tộc văn minh Thần Mục. Hắn không sợ ý chí ẩn nấp bên trong Yểm Mục Quyết, cho dù ý chí có mạnh cách mấy thì cuối cùng vẫn bị Minh Pháp khắc chế. Hiện tại, điêu hắn mong chờ nhất chính là nhanh chóng lấy được phần công pháp tiếp theo, nhờ nó để đẩy nhanh tốc độ tu luyện, đột phá Thông Thần vào Linh Tiên, sau đó nhắm thẳng vào Hành Tinh cảnh.
“Chỉ cần có phần công pháp tiếp theo, dựa vào tốc độ tu luyện của Yểm Mục Quyết, thời gian ta bước vào Hành Tinh cảnh sẽ không còn xa nữa!”
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, đồng thời trong lòng vẫn không hề lơ là cảnh giác. Theo hiểu biết của hắn, dù là Yểm Mục Quyết hay Thẫn Mục Quyết đều có thể táng tốc độ tu luyện lên, cho nên hoàng tộc trong nền ván minh Thần Mục nhất định sẽ có chiến lực không tầm thường. Dù đã bị ba đại thượng tông phong tỏa khiển họ giống như bị cắt đứt con đường dùng giết chóc để thăng cấp, nhưng nội tình ắt hẳn cũng sẽ không kém được.
Trong lúc Vương Bảo Nhạc suy nghĩ, trong lòng của Thái thượng Trưởng lão Đức Khôn Tử bên kia cũng đang dậy sóng. Sau khi trải qua bao ngày tự an ủi và thôi miên bản thân về việc mình bị hạ nô ấn, ông ta cũng đã hiểu rõ một đạo lý, ấy chính là... Nô tài của hoàng tộc sao có thể gọi là nô tài được, đó là một loại vinh hạnh ấy chứ.
Trong sự tự hào do thôi miên bản thân mà ra, giọng điệu của Đức Khôn Tử cũng bừng bừng ý chí.
“Đã thuận lợi quay, tiếp theo chúng ta sẽ quay về chủ tinh Thẫn Mục, mọi người chú ý một chút thì chắc là sẽ không có gì đâu.”
Sau khi ông ta lên tiếng, hai chiếc chiến hạm của Thánh Đào Môn lập tức tăng tốc, ầm 'âm bay nhanh về phía chủ tinh Thân Mục.
Vì sự tồn tại của ba đại tông môn nên tinh không của nền văn minh Thần Mục như bị chia làm ba phân. Lấy chủ tinh Thần Mục làm trung tâm lan ra ngoài, chia làm ba vùng tinh không riêng biệt. Nhưng thực tế, do hoàng tộc bị phong ấn ở trên chủ tinh Thần Mục nên một khu vực lớn xung quanh đó cũng được xem như khu vực công cộng, bao gồm cả chỗ của hằng tinh cũng vậy. Nó không thuộc về bất kỳ thượng tông nào, xem như một phần trong khu vực công cộng, cho nên phần lớn lộ trình vũ trụ của chiến hạm Thánh Đào Môn khi quay về chủ tinh đều bay trong khu vực công cộng.
Nếu là khu vực công cộng thì bình thường đương nhiên sẽ có rất nhiều chiến hạm lui tới, cũng có nguy hiểm nhất định. Mặc dù ba đại tông môn có khắc chế lẫn nhau, nhưng mâu thuẫn và xung đột giữa ba bên vẫn thường xuyên xảy ra. Tuy nhiên, những hành động cố ý nhắm vào nhau thế này phần lớn chỉ xuất hiện giữa các quân đoàn lệ thuộc trực tiếp vào ba đại thượng tông.
Đối với những tông môn nhỏ như Thánh Đào Môn, sau khi gặp phải, chỉ cần ngoan ngoãn đưa một phẫn lộ phí là sẽ không bị gây khó dễ gì nhiêu. Đây gần như đã thành quy tắc ngâm của ván minh Thần Mục, cũng là một nguồn kiếm tiên của các quân đoàn của ba đại thượng tông.
Trước đó, Vương Bảo Nhạc đã biết được những chuyện này từ chỗ Đức Khôn Tử nên dù trên đường quay về bọn họ đã lần lượt gặp phải chiến hạm quân đoàn của cả ba thượng tông, nhưng sau khi Đức Khôn Tử thuần thục nộp lộ phí lên thì cũng xem như thuận lợi. Bọn họ cũng càng ngày càng
đến gần chủ tinh Thần Mục.
Nhưng quá trình thuận lợi này bỗng dừng lại khi bọn họ chỉ còn cách chủ tinh Thần Mục hai ngày đường. Đó là một quân đoàn nhỏ do bảy tám chiến hạm tạo thành, nhưng chiến hạm này có hình dạng khá đặc thù. Thoạt nhìn, chúng giống như một đám bạch tuộc thuôn dài, lại được chể tạo từ tài liệu không tầm thường, rõ ràng là chiến hạm được kểt hợp từ sinh vật và vật chất mà thành.
Cho dù là trong quân đoàn của ba đại thượng tông thì cũng rất ít những chiến hạm kiểu này, chỉ có những quân đoàn nằm trong top 10 của tất cả thượng tông mới có. Nó lại là chiến hạm ở đẳng cấp cực cao, mặc dù không bằng loại chiến hạm riêng chỉ Linh Tiên mới có thể điêu khiển, nhưng từ mức độ nào đó thì cũng không hề kém cạnh là bao.
Mặc dù ba quân đoàn mà nhóm Vương Bảo Nhạc gặp được trước đó cũng là của thượng tông, nhưng rõ ràng thực lực thua
xa tiểu đội quân đoàn này nhiều.
Vậy nên, ngay khi nhìn thấy tiểu đội này, ngay cả Đức Khôn Tử cũng phải hít sâu một hơi. Tuy những chiến hạm sinh vật này thoạt nhìn có phần nhếch nhác, giống như vừa trải qua trận chiến rất dữ dội, nhưng sát khí phát ra từ đó vẫn khiến cho người của Thánh Đào Môn sợ đến thót tim.
Nhất là trên chiến hạm sinh vật vừa quay về từ bên ngoài này lại phát ra tám đạo khí tức Thông Thần, tất cả hội tụ lại cùng một chỗ thì giống như từng con sóng thần ập tới khiến xung quanh nổ vang.
Thậm chí, trong những khí tức này còn kèm theo lửa giận, giống như một con sói đói thua trận nhưng không cam tâm nên tức tối quay về lãnh địa của mình. Tất cả những tồn tại gặp phải trên đường quay về đều có thể trở thành chỗ trút giận cho nó.
“Quân đoàn Mặc Long của Tử Kim Tân Đạo Môn!”
Rõ ràng Đức Khôn Tử biết được nhiêu điêu về các quân đoàn nổi tiếng của ba đại thượng tông hơn cả. Ngay sau khi nhìn thấy những chiến hạm bạch tuộc ở phía trước thì trong lòng ông ta lại dấy lên cảm giác chẳng lành, bèn thấp giọng nói.
“Quân đoàn Mặc Long đứng thứ bảy trong Tử Kim Tân Đạo Môn, nổi tiếng tàn nhẫn hiếu sát, bình thường bọn họ vô cùng bá đạo. Quân đoàn trưởng của nó lại còn là... Linh Tiên! Xem bộ dạng của nó thì hình như đã gặp phải sự cố ở bên ngoài rồi, chúng ta phải cẩn thận một chút!”
Vương Bảo Nhạc cũng nheo mắt lại, cảm thụ khí tức Thông Thần bên trong chiến hạm sinh vật của đối phương. Mặc dù có đến tám đạo khí tức như thế, ngoại trừ nám Thông Thẫn sơ kỳ ra thì ba đạo còn lại là Thông Thần trung kỳ, nhưng Vương Bảo Nhạc cũng không quan tâm lắm. Chẳng qua quân đoàn trưởng của quân đoàn Mặc Long này cùng với Tử Kim Tân Đạo Môn đứng sau lưng nó không phải thứ mà hắn có thế đối kháng chính diện ngay lúc này.
“Chúng ta nhường đường đi!”
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lên tiếng, Đức Khôn Tử vốn cũng có ý này nên vội điêu khiến chiến hạm tránh qua một bên, đầu chiến hạm còn chúi xuống thể hiện sự cung kính, mặc cho tiểu đội của quân đoàn Mặc Long lướt qua bên cạnh họ với tư thái của kẻ bề trên.
Mắt thấy tiểu đội Mặc Long không ngó ngàng gì tới mình mà chỉ lướt qua bên cạnh như sắp rời đi, Đức Khôn Tử lại thở phào một hơi. Nhưng đúng lúc này, Vương Bảo Nhạc vẫn luôn chú ý tới đối phương bỗng nhíu mày.
Gần như ngay khi Vương Bảo Nhạc nhíu mày thì một chiến hạm sinh vật của tiểu đội quân đoàn Mặc Long đột nhiên dừng lại. Một đạo thẫn niệm truyền ra từ trong chiến hạm, dùng một cách thức cực kì bá đạo để xé rách tăng phòng hộ trên hai chiếc chiến hạm của Thánh Đào Môn, truyền thẳng vào trong tâm thẫn của tu sĩ trong Thánh Đào Môn.
“Ta sẽ trưng thu toàn bộ tài nguyên của các ngươi, sau đó hãy lập tức cút ngay!”
Thần niệm này nổ tung trong đâu của tất cả tu sĩ Thánh Đào Môn như gió lốc khiến bọn họ đột nhiên biến sắc.
Sắc mặt của Thánh Đào Môn thoắt cái đã nghẹn đỏ lên như đang cố dằn cơn giận xuống. Lúc này, hàn quang trong mắt của Vương Bảo Nhạc đã cực kì rõ ràng.
“Chủ nhân, Thánh Đào Môn chỉ là một quân đoàn nhỏ phụ thuộc vào Chưởng Thiên Hình Tiên Tông, đối phương lại là quân đoàn thứ bảy đích hệ của Tử Kim Tân Đạo Môn, chúng ta không thể so sánh được... Huống hồ gì nơi này lại là khu vực công cộng, một khi khai chiến, dù chúng ta có thể thắng được, nhưng quân đoàn trưởng của quân đoàn Mặc Long lại là Linh Tiên...”
Sau khi thấy hàn quang trong mắt của Vương Bảo Nhạc, Đức Khôn Tử hít sâu một hơi, vội dằn bao nỗi ấm ức của mình
xuống để truýên âm khuyên nhủ.
Tâm trạng của Vương Bảo Nhạc lúc này rất tệ, lúc trước toàn là hắn cướp của người khác, nay là lần đầu tiên bị người khác chặn đường cướp bóc thế này. Nhưng Đức Khôn Tử nói rất có lý, nếu vì tranh giành tài nguyên mà dẫn đến xô xát, bọn họ lại không phải tông môn đích hệ của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông nên mức độ che chở của thượng tông đương nhiên cũng có hạn.
Mặc dù xót của, nhưng sau khi cúi đầu cân nhắc thì Vương Bảo Nhạc cũng hít sâu một hơi toan lên tiếng, nhưng đúng lúc này... Lại thêm một đạo thần niệm bá đạo hơn, đến từ chiến hạm bạch tuộc khác trong quân đoàn Mặc Long ở đối diện 'âm 'âm truýên tới.
“Chiếc chiến hạm này thú vị lắm, ta chọn nó!”
Vương Bảo Nhạc dần ngẩng đầu lên, hắn vốn không phải kẻ sẽ chấp nhận nhịn nhục, nay nghe đối phương nói vậy thì hàn quang trong mắt lại lóe lên, đột nhiên nhoẻn miệng cười.
“Muốn cướp chiến hạm của ta à? Có Linh Tiên đứng sau lưng thì sao? Ta sợ con mẹ nhà ngươi chắc!!
"filepos0016160889">

Bạn cần đăng nhập để bình luận