Tam Thốn nhân Gian

Chương 826

Chương 826Chương 826
HÀNH TINH TRẤN ÁP!
Đối mặt với câu hỏi của tu sĩ tộc Vị ương này, lão giả đối diện hắn vẫn luôn nhắm chặt hai mắt, không nói một lời nào. Nhưng cơ thể khẽ run rẩy và ánh sáng bảy màu lóe lên ở bụng đã chứng tỏ trong lòng ông ta đang dậy sóng.
“Bản tọa lấy hành tinh bảy màu này của ngươi chắc rồi. Cho dù ngươi có giãy giụa nữa cũng vô ích mà thôi!” Tu sĩ tộc Vị Ương nheo mắt lại, ánh mắt đảo qua hành tinh bảy màu kia, vẻ tham lam cũng kìm không nổi mà hiện lên rõ ràng, khiến cho tu vi bản thân cũng có phần dao động, phát ra khí tức Hành Tinh cảnh nồng đậm.
Hai đạo thân ảnh ở tế đàn sâu trong lòng đất này đều là Hành Tinh cảnh!!
Thân phận của một người trong đó đúng là vị quân đoàn trưởng trong binh doanh của tộc Vị Ương ở nơi này. Còn kẻ bị Vương Bảo Nhạc giết chết chẳng qua chỉ giữ chức quân đoàn phó mà thôi. Theo những gì các tu sĩ tộc Vị Ương khác trong binh doanh biết thì người này có chuyện nên đã đi từ trước, nhưng thật ra hắn ta chưa hề rời khỏi đây!
Chẳng qua hắn chỉ đang tiến hành một chuyện có thể nói là đại sự liên quan tới cơ duyên tạo hóa của mình ở tế đàn trong lòng đất này, ấy chính là... thôn phệ hành tinh bảy màu của lão giả ở trước mặt!
Sức hấp dẫn của hành tinh bảy màu này đối với hắn ta lớn đến mức khó mà diễn tả được, vì đối với tu sĩ Hành Tinh cảnh mà nói, hành tinh dung hợp trong lúc tấn chức cũng phân chia trình độ. Đẳng cấp của hành tinh bảy màu này lại không hề thấp, một khi lấy được thì sẽ mang tới lợi ích cực lớn cho hắn ta.
Nếu như đổi lại là thường ngày thì hắn ta sẽ không có được cơ hội thế này, nhưng rân xâm lược này đã mang tới cơ hội cho hắn. Nên hắn ta tuyệt đối không thể bỏ qua được.
Chằng qua chuyện này cũng không hề đơn giản, cần phải tốn rất nhiêu thời gian, đồng thời còn phải bố trí thích hợp. Nên dù bên ngoài có những kẻ giáng lâm tới gây hỗn loạn, nhưng hắn ta vẫn ngồi im ở đây, toàn lực luyện hóa.
Việc này chỉ có phó quan của hắn ta là biết được đại khái, cho nên lúc trước dù vị Linh Tiên hậu kỳ tộc Vị Ương kia biết rõ là những kẻ giáng lâm này không thể ở lại lâu, nhưng vẫn chọn cách ra tay. Bởi vì ông ta sợ những kẻ này sẽ gây ảnh hưởng tới chỗ quân đoàn trưởng của mình.
Cho dù khả năng này không lớn lắm, nhưng ông ta không dám đánh cược, nên mới có những chuyện xảy ra sau đó.
Nhưng lúc này... dao động từ trận chiến giữa Vương Bảo Nhạc và vị Linh Tiên hậu kỳ kia quá dữ dội, khiến cho vị quân đoàn trưởng chính thức đang luyện hóa hành tinh bảy màu cũng không thể phớt lờ được nữa. Quan trọng nhất là... tiếng cầu cứu của vị lão giả trước mặt khiến cho vị quân đoàn trưởng Hành Tinh cảnh tộc Vị Ương này cảm nhận được một chút uy hiếp.
“Lão quỷ kia, ta sẽ khiến ngươi hết hy vọng!” Nói đoạn, trong mắt vị quân đoàn trưởng Hành Tinh cảnh tộc Vị Ương này lại lóe hàn quang, thần thức 'âm 'âm tản ra từ tế đàn dưới lòng đất này cuộn lên như gió lốc, trực tiếp xuyên qua mặt đất để xuất hiện ở bên ngoài. Chỉ trong nháy mắt đã đảo qua cả ngôi sao.
Đối với Hành Tinh cảnh mà nói, thần niệm của họ đủ để bao trùm cả một ngôi sao, nơi nó đi qua, mặt đất đều rung chuyển, vô số cỏ cây héo úa, những ngọn núi đá sụp đổ. Thân thể của cả tu sĩ tộc Vị Ương lẫn những kẻ giáng lâm đều chấn động mãnh
liệt. Lúc này đây, bọn họ như mất quýên khống chế thân thể, trong đâu lại có từng đợt sấm rền vang vọng khiến thần hồn không yên.
Thần niệm của Hành Tinh cảnh giống như một cơn lốc, ngay khi quét ngang cả ngôi sao đã tập trung vào chỗ Vương Bảo Nhạc. Gần như ngay khi nó tập trung thì lại có từng đợt nổ mạnh vô thanh đột nhiên bộc phát, tất cả thần niệm tới từ chỗ vị Hành Tinh cảnh kia như hóa thành một cơn hồng thủy ùa về chỗ Vương Bảo Nhạc từ khắp mọi nơi với khí thế dời non lẫp bể.
Cùng lúc đó, bởi vì thần niệm của vị Hành Tinh cảnh kia tản ra quá nhanh, nên gân như ngay khi Vương Bảo Nhạc dừng lại trên chiến trường trước đó phát hiện dao động truýên tới từ mặt đất thì cũng lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức khiến hắn không thể nào giãy giụa, chẳng thể phản kháng, thậm chí là đủ để giết chết hắn ngay lập tức ùa về từ bốn phương tám hướng như những con sóng thần vô hình, ầm 'âm đổ ập về phía hắn.
cảm giác này giống như đang bị thiên địa dồn ép, như muốn xóa hết tất cả dấu vết tồn tại của hắn đi. Cũng vì vậy mà cũng có nguy cơ sinh tử lập tức bùng nổ trong lòng hắn.
Chuyện này khiến Vương Bảo Nhạc vô cùng hoảng sợ, cũng chẳng kịp suy tư quá nhiêu, hắn vận chuyển tất cả tu vi theo bản năng, thân thể nhoáng lên một cái muốn bỏ chạy. Nhưng đứng trước thần niệm của Hành Tinh cảnh, cho dù hiện nay tu vi của Vương Bảo Nhạc đã đột phá tới cảnh giới giả tiên thì vẫn khó mà tránh được.
Nên ngay sau đó... thần niệm Hành Tinh tới từ khắp nơi đã đổ ập xuống, trực tiếp trấn áp Vương Bảo Nhạc. Toàn thân Vương Bảo Nhạc run rẩy dữ dội, phun ra một ngụm máu tươi. Thân thể của hắn trực tiếp bị đè mạnh xuống khiến mặt đất nứt ra, xương cốt toàn thân Vương Bảo Nhạc cũng phát ra từng tiếng kêu ráng rắc như sắp sửa không chịu nổi nữa, máu thịt bị ép chặt khiến cho toàn thân hắn xung huyết đỏ ngầu.
Gương mặt, đôi mắt, làn da đều đỏ ngầu lên, thậm chí nếu nhìn kĩ thì có thể thấy từng giọt máu tươi bị ép rỉ ra ngoài da, khiến hắn thoạt nhìn chằng khác gì một huyết nhân.
Cơn đau đớn kịch liệt trỗi dậy khắp toàn thân như gió lốc, tất cả khiến cho Vương Bảo Nhạc cảm giác như mình sắp sửa bị đè nát. Dù đây chỉ là thân thể Bản Nguyên, nhưng vẫn có nguy cơ sinh tử mãnh liệt truyền khắp toàn thân.
Tuy chỉ là thân thể Bản Nguyên, nhưng một khi phân thân này chết thì vẫn sẽ tạo thành ảnh hưởng không nhỏ với bản thể của Vương Bảo Nhạc, nên hắn gầm một tiếng toan ra sức chống cự. Nhưng... nếu như bản thể của hắn ở đây thì còn có thể kích phát Phệ Chủng chính thức cùng với sức mạnh của vỏ kiếm bản mệnh. Nhưng xét từ góc độ nào đó thì những thứ trong cơ thể của thân thể Bản Nguyên này chỉ là hình chiếu mà thôi.
“Chẳng lẽ thân thể Bản Nguyên của ta phải chết ở đây ư?” Vương Bảo Nhạc cảm thấy lo lắng, thân thể ầm 'âm biến thành sương mù mong bỏ chạy. Nhưng dù biến thành sương mù thì cũng vô dụng, hắn vẫn bị trấn áp phải ngưng tụ lại thành thân thể.
Thậm chí nửa thân thể của Vương Bảo Nhạc lúc này cũng xuất hiện dấu hiệu mờ ảo như sắp sửa biến mất.
Mắt thấy Vương Bảo Nhạc sắp sửa không chịu nổi, đúng lúc này, mặt đất bỗng rung chuyển. Thân thể của lão giả nhắm mắt ngồi đối diện vị Hành Tinh cảnh của tộc Vị Ương trên tế đàn bắt đàu run rẩy, tuy mắt của ông bị phong ấn nên không thể nào mở ra được, nhưng không biết đã dùng thủ đoạn gì mà lại bài trừ ra một cỗ sức mạnh, từ tế đàn truyền thẳng về phía Vương Bảo Nhạc.
Ngay sau đó, theo một tiếng nổ lớn quanh quẩn, cỗ sức mạnh này hóa thành một tầng phòng hộ, giúp Vương Bảo Nhạc đối kháng với lực trấn áp từ thẫn niệm của Hành Tinh.
Những tiếng nổ ầm 'âm vang lên xung quanh Vương Bảo Nhạc, phòng hộ này hóa thành màn sáng mờ ảo, khiến cho thân thể của Vương Bảo Nhạc vốn sắp sửa không chịu nổi bỗng thấy nhẹ nhàng hơn hẳn. Hắn thở dốc từng cơn, bên tai cũng truyền tới thanh âm già nua mà lại dồn dập kia.
“Ngoại lai giả, lão phu là lão tổ của Thốn Đạo tinh này, tộc của ta bị tộc Vị Ương giết hại, hành tinh trong cơ thể của ta cũng đang bị tà tu tộc Vị Ương luyện hóa. Ta chỉ có thể bảo vệ được một lúc, không thể trụ được lâu, ngươi giúp ta... chính là giúp bản thân ngươi!!”
“Phải giúp thế nào!” Lúc này Vương Bảo Nhạc vốn không càn phải cân nhắc gì nữa, trước mặt hắn chỉ có một con đường mà thôi. Nếu không muốn thân thể Bản
Nguyên của mình chết thì chỉ có thể giúp người tự xưng là lão tổ của nơi này mà thôi.
“Tới chỗ ta, bước lên tế đàn, thổi tắt một ngọn đèn của hắn ta!”
Trong mắt Vương Bảo Nhạc nhanh chóng hiện lên vẻ tàn nhẫn, hán cũng chẳng tin tưởng lão giả này, nhưng dù sao thì hắn cũng phải tới tế đàn đó xem thử một phen. Dù chết ở đó thì cũng phải nhìn thấy kẻ giết mình là ai!
Về phần chỗ tế đàn kia, mặc dù Vương Bảo Nhạc chưa từng nói, nhưng cảm ứng lúc trước và chỉ dẫn phương hướng lúc này cũng giúp nó hiện rõ trong đầu của hắn. Sau khi cắn răng một cái, Vương Bảo Nhạc giơ chân phải lên giẫm mạnh xuống mặt đất. Ầm một tiếng, toàn thân hắn hóa thành sương mù, men theo vết nứt trên b'ê mặt để chui sâu vào trong lòng đất.
Tốc độ của Vương Bảo Nhạc cực nhanh, mặc dù trấn áp tới từ thần niệm Hành Tinh
ẩn ẩn lộ ra vẻ lo lắng và điên cuồng nên táng lớn uy lực, nhưng song song đó thì sức mạnh bảo vệ tới từ người còn lại cũng truyền tới ào ạt ngay lập tức để chống chọi lại.
Mặc dù không thề chống chọi và bảo vệ toàn vẹn, nhưng bản thân Vương Bảo Nhạc cũng chẳng phải kẻ yếu kém, vẫn có thể miễn cưỡng thừa nhận được, tối đa chính là trọng thương phun ra một ngụm máu bản nguyên. Nhưng tốc độ của Vương Bảo Nhạc vẫn vô cùng kinh người, sương mù do hắn biến thành nhanh chóng lướt qua lòng đất, cuối cùng cũng đi tới một hang động nằm sâu trong lòng của ngôi sao này!
Ầm một tiếng, theo thân ảnh của Vương Bảo Nhạc ngưng tụ lại. Hắn nhìn thấy nham thạch nóng chảy xung quanh, cảm nhận được nhiệt độ gần như cực hạn của nơi này, cũng nhìn thấy... tế đàn hình tháp nằm giữa biển dung nham nóng chảy kia!
Còn có... hai người khoanh chân ngồi trên tế đàn!
Một lão giả với đan điên bị đánh thủng, phát ra ánh sáng bảy màu.
Một tên trung niên với vẻ mặt dữ tợn, sau người còn có pháp tướng tộc Vị Ương như ẩn như hiện!
Cảnh tượng này ập vào trong mắt Vương Bảo Nhạc, khỏi cẫn nói hắn cũng nhận ra thân phận của hai người này. Hắn cũng nhìn thấy ba góc của tế đàn này, mỗi góc đều đặt một ngọn đèn bằng đồng xanh cổ xưa phát ra ánh sáng mờ ảo!
"filepos0017628854">

Bạn cần đăng nhập để bình luận