Tam Thốn nhân Gian

Chương 734

Chương 734Chương 734
THÁNH ĐÀO MÔN
Thánh Đào Môn là một tông môn nhỏ trong nền văn minh Thần Mục, thuộc Chưởng Thiên Hình Tiên Tông của một trong tam đại tông môn. Đối với cái sau, mặc dù cái trước có thế lực rất nhỏ, chỉ có chưa đến một ngàn người, nhưng về mặt luyện khí lại có một số điểm độc đáo, cộng thêm Thái thượng Trưởng lão của Thánh Đào Môn này có tu vi không tầm thường, nhiều năm trước đã đột phá tới Thông Thần hơn nữa còn giỏi nịnh nọt.
Do đó, bình thường nếu như có một số chuyến ra ngoài sán bắn với quy mô lớn, bọn họ sẽ sắp xếp một số nhiệm vụ có mức độ nguy hiểm không lớn lắm nhưng thu hoạch vẫn tàm tạm.
Cộng thêm Thánh Đào Môn thỉnh thoảng lại tự mình ra ngoài cướp đoạt để bổ sung
đã khiến cho cuộc sống tạm bợ của Thánh Đào Môn mặc dù tiêu tốn vì luyện khí, nhưng việc sinh hoạt và tu luyện vẫn xem như là thoải mái.
Nhưng tất cả những điêu này đã bị đảo ngược khi gặp phải kẻ thù mạnh trong một lần tự mình ra ngoài cướp đoạt của Thánh Đào Môn vào mấy tháng trước. Thất bại lần đó, Thánh Đào Môn chẳng những không nhận được bất kỳ tài nguyên nào ngược lại còn bị thương vong không ít. Hơn nữa, đối với chuyện tự mình ra ngoài, thượng tông về cơ bản sẽ không giúp đỡ. Trừ phi lấy ra rất nhiêu tài nguyên ngoài vật phẩm thông thường, nếu không tự sinh tự diệt và không liên quan gì đến thượng tông hết.
Cho nên đã khiến cho Thánh Đào Môn bị tổn thất rất lớn, lại gặp phải đợt dâng lễ mỗi nám một l'ân. Cuối cùng, Thánh Đào Môn từ trên xuống dưới đều than khổ trong lòng, không thể không thắt lưng buộc bụng, khát vọng về tài liệu luyện khí và tài
nguyên tu hành đã mãnh liệt đến cực điểm.
Vì vậy, phần lớn các đệ tử nội môn đều ra ngoài tự mình giải quyết nhu cầu với đủ các phương thức khác nhau theo cách của họ. Một số luyện khí cho người ta, một số gia nhập tông môn khác, một số thì lén lút cướp đoạt cùng hảo hữu và một số người thì lang thang khắp nơi tìm kiếm cơ hội giống như Long Nam Tử.
Tuy là vậy, nhưng dù sao Thánh Đào Môn cũng đã thành lập được hơn hai nghìn nám và vẫn còn một số nội tình. Điểm này có thể thấy được từ việc công trình sơn môn được chế tạo từ mặc thổ và vị trí nằm trên dãy núi thứ năm của chủ tinh Thẫn Mục.
Ở chính giữa chủ tinh Thần Mục là khu vực bồn địa trung tâm khép kín quanh nám, nơi hoàng tộc sinh sống. Bên ngoài khu vực hoàng tộc này có tám dãy núi rộng lớn tạo thành một vòng tròn tựa như tám con cự long liên kết với nhau, khí thế
mạnh mẽ. Hơn nữa, khoảng cách giữa chúng rất lớn, nói phạm vi giữa hai dãy núi là một thế giới cũng không khoa trương chút nào.
Ba dãy núi dẫu tiên bị ba đại tông chiếm giữ, xây dựng thành một nhánh, nhìn giống như canh giữ ngôi sao chính, nhưng trên thực tế là đề bao vây hoàng tộc, vô cùng cường thế.
Còn từ dãy núi thứ tư đến dãy núi thứ tám thì do tất cả các tông môn lớn nhỏ khác chiếm giữ. Càng tới gần vòng trong, linh khí càng nồng đậm, vị trí địa lý dĩ nhiên càng tốt hơn.
Do đó, có thể xây dựng sơn môn trên dãy núi thứ nám, hơn nữa hầu hết các công trình đều là sơn môn được làm bằng mặc thổ, có thể tự ngưng kết thành linh thạch dưới sự hấp thu và tích lũy liên tục. Tất cả những điêu này đã chứng minh cho những nỗ lực của các bậc tiên liệt của Thánh Đào Môn.
Đặc biệt là pho tượng khổng lồ được đúc hoàn toàn từ linh thạch đã được nén đến mức tối đa cao mấy trám trượng dựng bên ngoài sơn môn xuất hiện trong mắt Vương Bảo Nhạc khi hắn đến đây. Với kiến thức khi ở hệ Mặt Trời của bản thân, hán cũng vẫn thấy kinh ngạc.
“Đây là tông môn nhỏ sao?”
Vương Bảo Nhạc chớp mắt. Theo ký ức của Long Nam Tử, Thánh Đào Môn không những nhỏ mà cuộc sống hiện nay cũng rất khó khăn. Thế nhưng pho tượng ở trước mặt Vương Bảo Nhạc, mặc dù hắn không biết chi phí cụ thể, nhưng dù nhìn thế nào, chỉ cần bán nó chắc chắn sẽ giải quyết được cuộc khủng hoảng kinh tế Tân này của Thánh Đào Môn.
Mang theo nghi hoặc như vậy, Vương Bảo Nhạc giữ vững tốc độ đi thẳng đến Thánh Đào Môn. Sau khi tới gần, dẫu tiên hắn nhìn vào kho tượng khổng lồ kia rồi liếm môi. Sau đó, khi hắn nhìn vào toàn bộ sơn môn, mấy nghìn những tòa nhà màu đen,
những cung điện lớn nhỏ đập vào trong mắt hắn.
Quy mô tổng thể tương đương với ba viện đảo trên Đạo viện Phiêu Miễu, nhưng nhân số lại vô cùng ít ỏi. Ở những nơi mà mắt hắn có thể nhìn đến, ngoại trừ có thể nhìn thấy hàng trám người đang bận rộn ở phía xa xa thì trong phạm vi khác cán bản không nhìn thấy được mấy thân ảnh, như thể trong toàn bộ tông môn chỉ có hơn một trám người vậy.
Sự bận rộn của hơn một trăm người kia cũng khiến cho vẻ mặt của Vương Bảo Nhạc trở nên trông kỳ lạ sau khi nhìn thấy, đồng thời những mô tả về tình trạng tông môn vào lúc này trong ký ức của Long Nam Tử cũng tan biến.
Thật sự là... vào lúc này, gần một trăm người trong toàn bộ nhân số của tông môn đang dỡ nhà với một khí thể ngút trời, tốc độ của bọn họ rất nhanh, hơn nữa động tác còn cực kì thuần thục. Họ gần như có thể dỡ bỏ từng công trình thành hàng trăm
hàng ngàn khối mà không hề làm hư hại đến chúng...
Đồng thời còn có những tiếng hô hoán liên tục truyền ra, giống như đang cổ vũ cho tất cả mọi người.
“Mọi người cố gắng một chút. Hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi. Chúng ta nhất định phải dỡ bỏ xong hơn ba trám ngôi nhà có vật liệu xây dựng tốt nhất còn lại!”
“Chúng ta hãy cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn! Đây là nhiệm vụ tông môn giao cho chúng ta!”
“Sáng sớm ngày mai, thời gian Thái thượng Trưởng lão bán đấu giá sẽ có hiệu lực. Đến lúc đó, tất cả những người trúng thầu dãy núi thứ nám đều sẽ có thời gian dỡ nhà là một canh giờ!”
“Chúng ta dỡ bỏ những ngôi nhà tốt nhất xuống trước, không để lại cho bọn họ!”
Tiếng hô hoán liên tục truyền ra, Vương Bảo Nhạc mắt chữ A mồm chữ 0 đứng
nhìn ở đó. Sau một hồi lâu cuối cùng hắn cũng hiểu ra. Bởi vì tông môn hiện giờ quá nghèo, cho nên Thái thượng Trưởng lão không còn cách nào khác ngoài việc lựa chọn bán đấu giá một số tài sản của tông môn, nhưng người này không bán đấu giá tài sản cố định, mà là bán đấu giá thời gian. Trong thời gian quy định, sẽ quy định rõ số người và tu vi. Hơn nữa, dưới tiền đề cấm chế túi trữ vật, toàn bộ tông môn ngoại trừ các đồ vật đặc biệt không được phép mang đi, tất cả những đồ vật khác sẽ được mang đi tùy thích.
Mà ngày mai là ngày diễn ra phiên đấu giá đầu tiên, vì vậy trước đó, Thái thượng Trưởng lão kia đã ra lệnh cho các đệ tử ở trong tông môn dỡ bỏ các tòa nhà có giá trị nhất trước...
“Đây là cái gì vậy...”
Vương Bảo Nhạc xoa ấn đường, khi hắn bắt đầu suy nghĩ về việc có nên thay đổi thân phận hay không, ai đó đã nhận ra sự xuất hiện của hắn, thế là lập tức có tiếng
gọi truýên ra.
“Long Nam Tử, ngươi đã trở về rồi sao? Mau tới giúp đi, Thái thượng Trưởng lão đã công bố phẫn thưởng rồi. Chỉ cân trong thời gian quy định, với mỗi một tòa nhà được dỡ bỏ, mỗi người trong số tất cả những người tham gia sẽ nhận được một khối linh thạch thượng phẩm!”
Trong lòng Vương Bảo Nhạc cười khố, nhưng nếu như lúc này hắn bỏ đi thì lại có chút không thích hợp. Hắn bay thẳng tới một cách dứt khoát và gia nhập vào đội dỡ nhà. Hắn vốn là một bậc thầy luyện khí, lại đã tiếp thu ký ức của Long Nam Tử, cho nên sau khi quan sát, rất nhanh đã thành thạo, mặc dù không phải là người làm tốt nhất, nhưng cũng cùng tốc độ với những người khác.
Theo sự tháo dỡ, trong lòng Vương Bảo Nhạc rất kinh ngạc. Nhà ở đây trông giống như một tổng thể, nhưng trên thực tế là được ghép lại với nhau, giống như từng món pháp khí cỡ lớn được tạo thành từ các
linh kiện nhỏ. Hơn nữa, bên trong không có hồi vãn mà được kết nối bởi một dòng năng lượng. Điêu này đã khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy rất thích thú. Thế là trong khi tán gẫu với người bên cạnh, hắn vừa phân tâm tìm hiểu một cách khéo léo tình hình của tông môn và nền văn minh Thần Mục, vừa nghiên cứu sự kỳ lạ của những ngôi nhà trông giống như pháp khí này.
“Giống với Pháp Binh ta tìm thấy trên người ba tên xui xẻo đó, không có hồi văn, cũng không cẫn linh thạch làm trung tâm mà sử dụng trực tiếp tinh nguyên... Trình độ luyện khí ở đây rất cao, không giống như Liên bang, nhưng hướng chung vẫn là như vậy.”
Vương Bảo Nhạc giống như có điều suy nghĩ. Hắn nghĩ tới phi kiếm ba màu và dải lụa màu mình đã giành được.
Cái trước đã bị phá hủy, cái sau mặc dù vẫn còn, nhưng nó đã bị hư hại quá nhiêu, Vương Bảo Nhạc cũng đã từng nghĩ tới việc sửa chữa nó, nhưng lúc trước khi điêu
khiển hai pháp bảo này, sau khi phá giải cốt lõi của nó, hán sẽ dùng hồi ván để dẫn dắt giống như điêu khiển con rối. Do đó, việc sửa chữa, việc thiểu hụt kiến thức về hệ thống luyện khí đặc biệt này sẽ khó có thể hoàn thành được.
Nhưng vào lúc này, theo sự dỡ nhà liên tục, mắt của Vương Bảo Nhạc dần sáng lên. Hắn cảm thấy dường như có một cánh cửa tri thức đang mở rộng về phía hắn, cho nên ý tưởng về việc thay đổi thân phận mà hắn cân nhắc lúc trước đã biến mất trong nháy mắt.
Vì vậy, với nhiêu nỗ lực hơn, khi màn đêm buông xuống, Vương Bảo Nhạc và các đệ tử của Thánh Đào Môn cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ, dỡ xong tất cả hàng trăm ngôi nhà có giá trị nhất. Sau khi mỗi người được phân cho hàng trám viên linh thạch, Vương Bảo Nhạc chịu ảnh hưởng một cách vô tri vô giác từ cuốn tự truyện quan lớn và nhờ những kinh nghiệm thực tế có được trong mấy nám làm quan chức Liên bang,
chỉ cần dăm ba câu đã có thể xây dựng mối quan hệ và tìm được Tàng Kinh Các của Thánh Đào Môn một cách thuận lợi.
Ở đó, hắn đã trao đổi một lượng lớn sách cổ có liên quan đến luyện khí, đồng thời còn mua một bản đồ sao. Những vật phẩm này vốn có giá trị không hề rẻ, nhưng hiện nay tông môn thiếu tiền, cho nên phẫn lớn đều được giảm giá. Thế là sau khi tiêu tốn một lượng linh thạch nhất định để trao đổi, Vương Bảo Nhạc giống như bắt được vàng vội vã đi tìm một ngôi nhà không người, bắt đầu nghiên cứu và học tập một cách nghiêm túc.
Thời gian cứ thế trôi đi, trong thời gian dãy núi thứ nám đấu giá, các tông môn ào ào kéo đến như châu chấu. Sau mấy ngày bị vơ vét, toàn bộ tông môn có tận 80% diện tích trống, Vương Bảo Nhạc cũng phải đổi nhà mấy làn. Nhưng về tổng thể, Thánh Đào Môn nhìn chung cũng đã sống sót qua cửa ải khó khán này. Đồng thời, các đệ tử đi ra ngoài mặc dù không phải tất cả đều
trở về, nhưng ít nhiêu cũng vài trám người.
Thế là, Thái thượng Trưởng lão đã tuyên bố một cách táo bạo rằng ông ta sẽ dẫn dắt tông môn trỗi dậy. Mà lúc này, Vương Bảo Nhạc đã đọc xong hơn phân nửa các tài liệu luyện chế và bản đồ sao, trong khi mắt hắn ngày càng sáng hơn, hơi thở của hắn cũng trở nên dồn dập hơn.
“Nơi này cách hệ Mặt Trời... quả nhiên rất gần. Chỉ cần điêu kiện đủ, kế hoạch phân thân trở về làm tổng thống của ta hoàn toàn có thể được thực hiện một cách thuận lợi!”
"filepos0015727880">

Bạn cần đăng nhập để bình luận