Tam Thốn nhân Gian

Chương 850

Chương 850Chương 850
LÃO QUỶ BÁC
HỌC!

Cú cắn này đã xé rách non nửa thẫn hồn của lão quỷ đời đầu đó, khiến cho ông ta tức giận vì đau đớn mà ra sức trấn áp, cũng cố gắng nuốt ngược lại linh hồn của Vương Bảo Nhạc.
Nhưng ngay khi ông ta muốn nuốt chửng thì vỏ kiếm bản mệnh và phệ chủng xuất hiện trong người Vương Bảo Nhạc lại ra sức lắc lư như sắp sửa bộc phát. Điêu này khiến cho lão quỷ đời đầu lại càng kiêng dè hơn, vội phân tinh lực ra để trấn áp. ông ta vừa phân tâm thì lại có Minh Hỏa bùng lên trong linh hồn của Vương Bảo Nhạc, còn liên tục lan rộng ra ngoài.
“Lão già kia, muốn đoạt xác của ông đây à, nằm mơ đi!” Minh Hỏa lan ra, tạo thành
trấn áp với hồn phách của lão quỷ đời đầu. Cũng giống như người thường bị dẫu sôi dội thằng lên đầu, khiến cho lão ta đau đớn gào rú lên, trong lòng lại cảm thấy điên cuồng hơn.
Thật ra, trước đó ông ta đã thông qua đủ loại dấu vết để lại cùng với phân tích của mình để đoán ra thân phận đệ tử Minh Tông của Vương Bảo Nhạc. Cho nên kế hoạch ban đầu của ông ta chính là để Vương Bảo Nhạc hấp thu, làm cho cơ thể hắn tràn ngập hồn phách đồng nguyên đồng mạch với mình. Nếu vậy, mặc dù Vương Bảo Nhạc dùng Minh Hỏa để trấn áp thì ông ta cũng nắm chắc là có thể chống lại được.
Nhưng bây giờ toàn bộ kế hoạch lại thất bại, trước mắt ông ta chỉ có thể cưỡng chế nuốt chửng mà thôi. Lão quỷ đời đầu này phát cuồng, gào lớn một tiếng để bộc phát tu vi, cố nhịn cơn đau đớn do thần hồn bị thiêu đốt để tách ra khỏi linh hồn của Vương Bảo Nhạc, không quấn lẩy hắn nữa.
Sau khi tách ra, thần hồn của ông ta lại biến thành hình con mắt, sau đó tiếp tục tấn công về phía linh hồn của Vương Bảo Nhạc. Lần này ông ta không định quấn lấy nữa mà là bao vây lấy Vương Bảo Nhạc.
“Thần Mục Đồng Hóa quyết!”
Thẫn hồn của lão quỷ đời dẫu gào lớn, đây chính là thần thông mà ông ta đã chuẩn bị trước để giúp bản thân đoạt xác khi có sự cố bất ngờ. Không phải nuốt chửng nữa mà là một hơi bao trùm linh hồn của Vương Bảo Nhạc, sau đó đồng hóa hắn thành một phần của bản thân.
Cách này chẳng khác gì phải toàn diện phô bày ưu thế tu vi của bản thân, mặc dù vẫn không thể tránh tổn thương do Minh Hỏa gây ra cho mình, nhưng sẽ biến quá trình đoạt xác thành một Lân là xong, ông ta biết rõ, nếu để mặc Vương Bảo Nhạc phóng Minh Hỏa ra còn mình thì từ từ nuốt chửng linh hồn của hắn như thế... thời gian càng lâu sẽ càng bất lợi cho mình.
Nên theo kế hoạch của ông ta, một khi có tình huống này diễn ra thì nhất định phải tốc chiến tốc thắng!
“Muốn nuốt linh hồn thì phải đánh nát nó ra, biến thành chất dinh dưỡng cho bản thân. Mặc dù cách này rất tốt, nhưng chỉ có thể dùng như chất dinh dưỡng như ăn đan dược mà thôi. Nhưng nếu đồng hóa được thì sẽ tốt hơn, một khi thành công thì Vương Bảo Nhạc này sẽ trở thành một phẫn của bản thân ta, cũng giống như phân thân vậy. Mấy thứ quỷ dị trong người hắn cũng sẽ hoàn toàn thuộc về ta!”
Suy nghĩ này có phần tự an ủi bản thân mình hơn, nhưng lão quỷ đời đầu đã không còn thủ đoạn nào nữa rồi. Sau khi thần hồn tản ra và triển khai Thần Mục Đồng Hóa Quyết, thần hồn của ông ta cũng 'âm 'âm bao trùm lấy Vương Bảo Nhạc, tạo thành hình con mắt... trong lòng Vương Bảo Nhạc bỗng có cảm giác nguy cơ mãnh liệt trỗi dậy. Bản năng của hắn muốn điều khiển thân thể để bóp nát bất kỳ tấm thẻ ngọc nào trong tay cũng được.
Nhưng thẻ ngọc của Tạ Hải Dương thì phải trả một cái giá rất đắt, còn thẻ ngọc của Liệt Diễm Lão Tổ thì cái giá là mình phải thay đổi sư môn. Thân là minh tử của Minh Tông, trong lòng Vương Bảo Nhạc thật sự không muốn như vậy.
“Ta chỉ là phân thân thôi thì sợ cóc khỉ gì, có thể đánh cược một lần xem sao. Cược lão quỷ này không biết ta là phân thân, cược ông ta có đoạt phân thân này cũng không ích gì!” Vương Bảo Nhạc cũng là kẻ quyết đoán, trong lòng vừa hạ quyết định xong thì lập tức gạt suy nghĩ bóp nát thẻ ngọc qua một bên. Hắn phóng thích Minh Hỏa của bản thân, khiến cho ngọn lửa bùng lên dữ dội, nhưng... đúng lúc này, trấn áp tu vi và Thần Mục Đồng Hóa Quyết kỳ lạ của lão quỷ đời đầu kia lại hoàn toàn tản ra!
Nên dù bị Minh Hỏa thiêu đốt, toàn thân co giật, nhưng ông ta vẫn có thể bao phủ lấy linh hồn của Vương Bảo Nhạc. Sau khi bao Vương Bảo Nhạc thì tu vi và sức mạnh
thần thông của ông ta cũng được triển khai hoàn toàn.
Ầm một tiếng, linh hồn Vương Bảo Nhạc bỗng nhiên biển mẫt, thay vào đó là con mắt khổng lồ do thần thông của lão quỷ đời đầu biến thành, nó như chiếm cứ moi thứ. Thấy vậy, lão quỷ đời đầu lập tức hưng phấn thấy rõ, đang muốn một hơi đồng hóa Vương Bảo Nhạc hoàn toàn, nhưng đúng lúc này...
Điêu mà nằm mơ ông ta cũng không ngờ tới lại xuất hiện!
Linh hồn của Vương Bảo Nhạc đang bị ông ta bao phủ lại xuyên qua thân ảnh Thần Mục mà ông ta biến thành... giống như thần hồn của ông ta chằng có bất kỳ tác dụng ngán cản nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn linh hồn của Vương Bảo Nhạc chui ra ngoài.
“Chuyện gì thế này!!!” lão quỷ đời đầu ngẩn ra, chuyện này nằm ngoài kế hoạch nên khiến ông ta trở tay không kịp. Đồng
thời linh hồn của Vương Bảo Nhạc đã thoát ra từ trong cơ thể ông ta lúc này đã nhanh chóng ngưng tụ lại, trong mắt lóe sáng.
“Chắc chắn lão quỷ này không biết ta là phân thân. Tất cả mọi thứ trong người ta đều do bản nguyên phát ra từ trên người bản thể tạo thành, mặc dù bản nguyên cũng có thể bị đoạt xác, nhưng... rõ ràng không phải việc mà tu vi hiện tại của lão quỷ này có thể làm được!”
Vương Bảo Nhạc cảm thấy hưng phấn, đã xác định 1'ân này mình nhất định sẽ thắng. Chẳng qua chuyện này vẫn có vài điêu rất quỷ dị, dù sao lão quỷ này cũng ẩn nấp nhiêu năm trong cơ thể mình, biết được rất nhiêu chuyện, lý nào lại không biết mình chằng phải bản thể. Trừ khi...”
“Có đại năng nào đó đã từng giúp ta che giấu một phàn cảm giác của lão quỷ này, hoặc đã gieo hạt giống nào đó làm lệch phán đoán trong thần hồn của ông ta!”
“Thủ pháp này... rất quen, không giống như của Liệt Diễm Lão Tổ, mà ông ta cũng không cần phải làm vậy. Nó giống như... do sư huynh làm hơn!”
Nghĩ vậy, Vương Bảo Nhạc lập tức nhớ tới thời gian mình nằm ngủ trong quan tài để sư huynh đưa đi. Nếu thật sự là do sư huynh làm thì rõ ràng hắn đã ra tay vào lúc đó.
Bởi vì phân thân Bản Nguyên của Vương Bảo Nhạc được tạo ra vào sau này.
Đủ loại suy nghĩ lóe lên trong đầu Vương Bảo Nhạc, nhìn thì giống như suy nghĩ rất lâu, nhưng thực tế chỉ diễn ra trong chớp mắt. Đồng thời Vương Bảo Nhạc cũng phát hiện một phần thần hồn của lão quỷ đời dẫu bị mình nuốt mất trước đó đã hoàn toàn dung hợp cùng bản thân, không hề biến mất.
Vương Bảo Nhạc cười lớn, trong mắt đầy vẻ tham lam. Ánh mắt của hắn nhìn lão quỷ đời đầu giống như đang nhìn đan
dược đại bổ hiếm có khó tìm. Hồn thể của Vương Bảo Nhạc bổ nhào tới, Minh Hỏa tản ra để trấn áp ông ta, vừa thiêu đốt vừa điên cuồng tiến hành nuốt chửng.
Đồng thời... Vương Bảo Nhạc vẫn không quên điều khiển hình chiếu của phệ chủng và vỏ kiếm bản mệnh liên tục rung chuyển để hù dọa đối phương, khiến ông ta liên tục phân tâm.
Lão quỷ đời đầu tức điên, ông ta tính toán trước sau, nhưng lại không tính tới việc đã thành công rồi mà lại thành ra thế này. Lúc này ông ta điên cuồng gào rú, phản ứng đầu tiên chính là cảm thấy trước kia mình đã khống chế sai ở đâu đó.
“Nhất định là vậy!” lão quỷ đời dẫu liên tục kêu gào, cố nén đau đớn do bị Minh Hỏa thiêu đốt. Ông ta nhân lúc Vương Bảo Nhạc nhào lên tấn công mình, sau khi trả cái giá là bị Vương Bảo Nhạc cắn mất một phần thì ông ta lại triển khai Thần Mục Đồng Hóa Quyết lần nữa. Lần này, để đề phòng
sự cố mà ông ta thi pháp một hơi tận ba lần.
Trong tiếng nổ mạnh, Thần Mục Đồng Hóa Quyết lại bộc phát. Lão quỷ đời đầu lại bao phủ hồn thể của Vương Bảo Nhạc, đang định đồng hóa thì ngay sau đó... Vương Bảo Nhạc đã thoát ra khỏi thần hồn của ông ta.
“Không thể nào!!” lão quỷ đời đầu trừng muốn nứt mắt, trong lòng bắt đầu dao động. Chuyện này quỷ dị đến mức khiến ông ta cảm thấy dựng cả tóc gáy, nhưng vẫn cảm thấy không cam lòng.
“Tại sao lại thất bại chứ, sao ta lại không thể đoạt xác của tên Vương Bảo Nhạc này được!! Nhất định là công pháp của ta không đúng!! Phải đổi công pháp mới được!” trong lòng lão quỷ đời đầu điên cuồng gào rú, lúc này thần hồn của ông ta lại dao động mạnh, đổi sang cách đồng hóa khác.
Côn Luân Đồng Thể Thuật!
“Chết tiệt, sao vẫn không được thế này. Cự Ma Nhất Hóa Công!”
“A a a, rốt cuộc là sao đây, Thiên Địa Đồng Quy Quyết!”
Lão quỷ đời đầu đã hoàn toàn phát điên, ông ta đã đổi đến năm sáu loại đoạt xác khác nhau, nhưng kết quả vẫn thất bại. Giống như linh hồn của Vương Bảo Nhạc không hề tồn tại vậy, dù ông ta đoạt xác kiểu gì cũng không được.
Trong quá trình ông ta liên tục thử công pháp thì Minh Hỏa của Vương Bảo Nhạc đã đốt được một thời gian ngắn, khiến cho thân thể của ông ta phải gánh chịu đau đớn dữ dội, ngày càng suy yếu hơn. Bởi vì... Vương Bảo Nhạc vẫn liên tục cắn nuốt ông ta. Tuy mỗi lần hắn chỉ cắn được một phần nhỏ, nhưng cộng lại thì hán đã nuốt được ba phần thần hồn của ông ta rồi.
Đả kích tới từ thăn hồn và tâm linh này khiến cho lão quỷ đời đầu điên cuồng hơn. Nhưng ông ta không hổ là đại đế từng nắm giữ cả một hoàng triều, tâm lý vô cùng kiên cường. Dù thất bại nhiêu lần, nhưng ông ta vẫn không hề bỏ cuộc. Lúc này ông ta lại hét lớn, tiếp tục thử đoạt xác.
“Cửu Cực Vân Thôn Thuật!”
“Vô Linh Giáng Hồn Quyết!!”
“Nguyệt Thể Phồn Tinh Đạo!!!”
"filepos0018137466">

Bạn cần đăng nhập để bình luận