Tam Thốn nhân Gian

Chương 883

Chương 883Chương 883
HẢNG TINH LƯU VONG!
TU vi bùng nổ, Yểm Mục đóng mở, cộng thêm bộ Đế Hoàng Khải và sức mạnh của thẫn binh. Một kiếm này đã mạnh đến mức kinh thiên động địa, nó trực tiếp đối chọi với làn sương mù màu máu, kết quả là làn sương mù đó lập tức sụp đổ. Đồng thời toàn thân Vương Bảo Nhạc cũng rung động, khóe miệng tràn ra máu tươi. Lúc này tiếng nổ vang bắt đău vang vọng, đồng thời cũng có một lực xung kích lan rộng. Cơn bão mặt trời cuồng bạo trên hằng tinh lại bị kích thích, bắt đầu tuôn ra từ khắp nơi, trực tiếp bộc phát 'âm 'âm như suối phun.
Uy lực của 1'ân bộc phát này mạnh đến mức giống như có thể hủy diệt mọi thứ, Vương Bảo Nhạc thấy vậy thì không khỏi tái hết cả
mặt mày. Ngay cả đồng tử của Hữu trưởng lão cũng phải co rụt lại, không thể không lùi lại. Nhưng ánh mắt của hắn ta lại lập tức lóe lên, trong lúc rút lui hắn lại nhanh chóng bẩm niệm pháp quyết bắn ra xung quanh, trông thì giống như đang đánh bừa, nhưng hiệu quả lại vô cùng rõ ràng!
Bởi vì... Sau khi Hữu trưởng lão ra tay, cơn bão mặt trời đang hội tụ ở đây giống như lại bị chọc giận, phạm vi bộc phát trở nên lớn hơn nữa. Trong lần bộc phát này, không ngờ nó lại bao phủ cả hắn ta và Vương Bảo Nhạc lại vào trong.
Hữu trưởng lão gầm nhẹ một tiếng, dốc sức phòng thủ, khóe miệng nhếch lên cười lạnh.
"Hạc Vân Tử đã từng nói, trừ khi là đã nắm giữ hết quýên hạn, nếu không trên hàng tinh này, những người tu luyện Thân Mục Quyết cũng chỉ là một người bình thường mà thôi. Long Nam Tử, ngươi đừng ảo tưởng ở đây thì bản thân sẽ khác với
những người khác... Lần này ngươi chết chắc rồi!”
"Chết tiệt!"
Vương Bảo Nhạc sa sầm mặt, toàn thân nhanh chóng lùi lại. Hắn cũng không lo nhiêu như vậy được nữa, nhanh chóng thi triển toàn bộ thần thông để chống lại cơn bão mặt trời đang cuốn đến từ xung quanh, Vương Bảo Nhạc đã hiểu, muốn tìm được khu vực có sức mạnh pháp tắc tương đối mỏng manh vào lúc này đúng là chuyện vô cùng xa vời. Hơn nữa cũng bởi vì sự cuồng bạo ở nơi này mà thần thức không thể lan ra, hoàn toàn trở nên vô dụng.
Trước mát, tuy đã ngán được đòn tấn công của Hữu trưởng lão, nhưng làn sóng nhiệt ở nơi đây lại khiến toàn thân hắn run rẩy. Phóng mắt nhìn lại, cảnh tượng đập vào mắt hắn đều là ánh sáng chói lọi ngập trời. Hơn nữa trong cơn bão điên cuồng này, toàn thân Vương Bảo Nhạc đều trở nên
khô nứt, giống như sắp sửa bị bốc hơi đến nơi.
"Liêu thôi!"
Khi thấy muốn tránh cũng không tránh được, Vương Bảo Nhạc chợt gầm nhẹ một tiếng, Đế Hoàng Khải bộc phát hơn hẳn lúc bình thường, Yểm Mục sau lưng cũng bắt đầu bành trướng, trở nên to lớn hơn nữa. Thậm chí Minh Hỏa trong cơ thể hắn cũng bắt đầu tản ra bốn phía, dốc sức ứng phó với tình hình trước mát. Trong nháy mắt, toàn thân Vương Bảo Nhạc và Hữu trưởng lão lập tức bị cơn bão mặt trời bao phủ.
Cơn bão này đến nhanh, đi cũng nhanh. Chỉ sau mười mấy giây là nó đã bay khỏi khu vực của hai người, cuốn về nơi tinh không xa xôi. Ngay khi cơn bão này tiêu tan, có thể nhìn thấy bóng dáng của Vương Bảo Nhạc và Hữu trưởng lão vừa mới thoát chết.
Lúc này, toàn thân Hữu trưởng lão chấn động, một lượng lớn pháp bảo phòng thủ bên ngoài cơ thể đều hóa thành tro bụi. Bản thân hắn ta cũng vô cùng chật vật, toàn thân rõ ràng đã gầy hơn nhiêu, ánh mắt vẫn còn vẻ sợ hãi. Sau khi đích thân trải nghiệm cơn bão trước đó, trong lòng hắn ta cũng đã bắt dẫu cảm thấy hối hận, bởi vì uy lực của cơn bão đó mạnh đến mức ngay cả tu sĩ Hành Tinh như hắn thì cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
"Cho dù Long Nam Tử không chết thì chắc chắn cũng bị thương nặng!"
Trong lúc rung động, Hữu trưởng lão chợt nhìn về phía Vương Bảo Nhạc, nhưng sau khi đưa mắt nhìn sang thì hắn ta lập tức trợn to hai mắt.
Bởi vì... tuy Vương Bảo Nhạc cũng rất chật vật, nhưng dường như không hề thương nặng như trong tưởng tượng của hắn ta, thậm chí sau khi cơn bão tiêu tán, tốc độ của Vương Bảo Nhạc bỗng nhiên bùng nổ, chỉ trong nháy mắt đã đi xa.
"Hả? Có lẽ là do tên nhóc này có pháp bảo gì đó.. . Nhưng trên hằng tinh này, cho dù pháp bảo của hắn có phi thường đến mức nào đi nữa thì cũng không kiên trì được bao lâu cả!"
Nghĩ đến chuyện Vương Bảo Nhạc có nhiêu pháp hạm như thế, vậy thì hắn có một hai món pháp bảo phòng thân cũng không phải chuyện gì khó hiểu, cho nên Hữu trưởng lão cũng không nghĩ nhiêu gì mà đã cắn răng đuổi theo!
Chẳng qua Hữu trưởng lão lại không biết... Trong lòng Vương Bảo Nhạc lúc này cũng đang dậy sóng, bởi vì... Cơn bão mặt trời trước đó nhìn thì có vẻ kinh khủng, nhưng sau khi bộc phát, uy lực của nó lại không lớn như tưởng tượng của hắn!
Nói đúng hơn thì giống như trên người Vương Bảo Nhạc có kháng thể gì đó vậy, sau khi cơn bão mặt trời bao phủ toàn thân hắn thì một nửa uy lực đã bị triệt tiêu đi mất, do đó nó vẫn nằm trong phạm vi có thể chịu đựng của hắn.
"Chuyện gì thế này..."
"Tên Hữu trưởng lão kia cũng không ngốc, hắn ta đã nói rằng Thần Mục Quyết ở đây không có tác dụng gì, vậy thì chắc chắn là đúng. Dù sao Hạc Vân Tử cũng tu luyện Thẫn Mục Quyết, hơn nữa trước đó hằng tinh là bị bọn họ chiếm cứ, ta có thể kiểm chứng bất cứ lúc nào tùy thích."
"Nếu không, tên Hữu trưởng lão này cũng sẽ không đuổi theo ta gắt gao như vậy. Hắn nhất định rất có lòng tin là ta sẽ chết nhanh hơn hắn trong điêu kiện ngang nhau..."
"Thế thì... Tại sao uy lực của cơn bão mặt trời lại bị triệt tiêu đi một nửa khi đến gần chứ? Là do Minh Hỏa ư? Không đúng, lúc ta rút lửa hằng tinh để luyện hóa, tuy rằng Minh Hỏa có chút tác dụng, nhưng cũng không lớn như vậy... Cũng chỉ còn một khả năng mà thôi!"
"filepos0018784151">

Bạn cần đăng nhập để bình luận