Tam Thốn nhân Gian

Chương 272

Chương 272Chương 272
HÀNH TRÌNH BÁO THÙ
Trong rừng, nhịp bước của Vương Bảo Nhạc không nhanh nhưng tốc độ lại vô cùng kinh người, phất tay một cái thì lại có đàn muỗi bay ra xung quanh cung cấp tầm nhìn. Đồng thời, Vương Bảo Nhạc cũng cảm ứng thủ vỏ kiếm bản mệnh của mình, phát hiện có hai con muỗi không chịu bay ra.
Một con màu tím, một con màu đen!
Hai con muỗi này cứ như đại ca vậy, chúng nằm im trong vỏ kiếm, không nghe theo sự sai bảo của Vương Bảo Nhạc như thể chúng biết thừa là phẩm cấp của vỏ kiếm không đủ, chẳng thể sai khiến chúng nó bay ra vậy.
"Là chúng nó ư?"
Thấy hai con muỗi này, Vương Bảo Nhạc lập tức nghĩ tới mấy tồn tại tạp nhạp khác trong cơ thể mình, bây giờ thấy chúng nó chui vào vỏ kiếm và hóa thành muỗi. Hắn như có điều suy nghĩ, trong lòng cũng nhiệt huyết dâng trào.
Vương Bảo Nhạc biết rõ hai con muỗi này ắt hẳn không phải dạng vừa, mặc dù bây giờ không cách nào sử dụng được nhưng mình có thể liên tục luyện chế vỏ kiếm, chắc hẳn không bao lâu nữa là có thể dùng được chúng.
Vương Bảo Nhạc rất có lòng tin vào sự cường hãn của bản thân và biểu hiện tương lai của chúng nó. Dù sao thì con muỗi màu đen đó đến từ tia chớp màu đen mà đến chính hắn cũng không biết nó chui vào người mình kiểu gì. Còn tử hải kia, qua phân tích thì hắn cũng đoán được lai lịch đại khái của nó, biết rõ nó chính là tia sáng tím muốn gạt bỏ mình lúc ở bí cảnh quê hương Linh Tức.
"Hai thứ này không phải dạng vừa đâu.”
Trong mắt Vương Bảo Nhạc đầy vẻ chờ mong. Trái tim vốn đang đắm chìm trong thù hận của hắn cũng khôi phục lại một chút nhưng những gì trải qua lúc trước quá thảm thiết khiến cho hắn vẫn tràn ngập sát khí và ý muốn giết chóc như thể nếu không báo thù đủ, ý niệm không thuận thì sẽ khiến lồng ngực của hắn nặng trĩu!
Vậy nên để giải tỏa cảm xúc này, Vương Bảo Nhạc phi nhanh, mượn thị giác của đàn muỗi, bắt đâu tìm kiếm và chờ đợi. Thứ hắn chờ đợi chính là đám người của Tinh Hà Lạc Nhật Tông và Ngũ Thế Thiên Tộc chủ động dẫn xác tới, mà thứ hắn tìm kiếm cũng là tu sĩ của hai phe kia tình cờ đụng mặt trên đường.
Mục tiêu của hắn chính là tu sĩ của những thế lực này.
Mà những kẻ đi lại ở phân sau của Mặt Trăng thế này thường không phải Chân Tức, phần lớn đều là Trúc Cơ. Chừng nửa canh giờ sau, không rõ là nhận được truýên âm hay chỉ tình cờ đi ngang qua đây, Vương Bảo Nhạc lại cảm ứng được khí tức của hai tu sĩ Trúc Cơ.
Ngay khi phát hiện ra khí tức của hai kẻ này, hàn quang trong mắt Vương Bảo Nhạc lóe lên, sát khí trong lòng lại rục rịch khó mà áp chế được bởi vì hai kẻ này cũng chẳng phải xa lạ gì, đều nằm trong số những kẻ ép hắn chạy vào cấm khu trong lúc trọng thương gần chết. Có thể nói giữa hắn và hai kẻ này có mối thù sống chết không đội trời chung!
'Chết đi!
Trong lòng Vương Bảo Nhạc trầm xuống, thân thể lặng lẽ tiến đến gần hai kẻ kia với tốc độ cực nhanh giống hệt một hồn ma bóng quế lướt đi giữa khu rừng, cán bản không thể thấy rõ dạng hình, thậm chí trừ khi có được tu vi vượt xa hắn, bàng không cán bản không thể cảm ứng được sự có mặt của hắn!
Trong chớp mắt, Vương Bảo Nhạc đã tới gần một trong số đó, ngay khi tiếp cận thì hắn nhảy vọt lên như một cơn gió lạnh, chỉ trong nháy mắt đã áp sát kẻ kia. Kẻ kia vốn đang cảnh giác quan sát xung quanh, Vương Bảo Nhạc đột nhiên xuất hiện khiến hắn ta biến sắc, giật lùi ra sau. Rõ ràng lúc trước hắn ta đã nhận được truyền âm, biết Vương Bảo Nhạc đang ở nơi này.
'Hắn đang ở đây...'
Tên tu sĩ Trúc Cơ này lập tức bóp nát thẻ ngọc theo bản năng, muốn cảnh báo cho đồng bọn nhưng vẫn muộn một bước. Ngay khi hắn lùi lại toan bóp nát thẻ ngọc, Vương Bảo Nhạc như một hung thần với sát khí vô tận tiến lên, chỉ đối mắt một cái thôi thì sát khí của hắn đã giống như thông qua ánh mắt xuyên qua hai mắt của kẻ kia, đánh mạnh vào não hải khiến tên tu sĩ Trúc Cơ nọ run lên bần bật, có cảm giác như đang đối mặt với một con mãnh thú hung tàn cùng cực.
Trong cơn hoảng sợ, tên tu sĩ Trúc Cơ này chợt thấy hoa mắt, chỉ trong nháy mắt thì Vương Bảo Nhạc đã tới gần, tung ra một quyền Toái Tinh Bạo. Ngay khi vừa đánh ra thì đã tạo thành tiếng nổ rền trời, tiếng nổ còn chưa dứt hẳn thì trước mặt tên tu sĩ Trúc Cơ nọ đã hóa thành một dòng xoáy khổng lồ.
Dòng xoáy này ẩn chứa lực lượng kinh người, vừa xuất hiện đã tác động đến không khí xung quanh, thậm chí còn khiến cây cối xung quanh bị đánh nát, đưa mắt nhìn qua thì giống như đã hóa thành một lỗ đen.
Đây mới là hình thái thật sự của Toái Tinh Bạo, trực tiếp đánh vào hư vô, dựa vào sức mạnh thân thể cường hãn để tạo ra gió lốc, hình thành dòng xoáy, hóa thành lỗ đen nhìn như nuốt chửng nhưng thật ra lại xé rách tất cả!
Tất cả diễn ra quá nhanh, toàn bộ sự phản kháng và giãy giụa của tên tu sĩ Trúc Cơ nọ đều vô dụng, lỗ đen do Toái Tinh Bạo hình thành đã nuốt chửng lấy hắn ta.
Trong tiếng hét thảm thiết, bị dòng xoáy đáng sợ nuốt chửng, thanh âm của Vương Bảo Nhạc cũng thản nhiên vang lên giữa lúc cơn lốc tan biến, huyết sắc bắn ra xung quanh.
"Kẻ thứ tư."
Tên tu sĩ Trúc Cơ còn lại ở hướng khác tận mắt nhìn thấy tất cả thì hoảng sợ khôn cùng, thậm chí còn không dám tin đây là sự thật. Dù trước đó đã nhận được truyền âm nhưng sau khi chứng kiến mọi thứ thì hắn vẫn lấy làm kinh hãi, mặt mày tái mét không còn chút máu, suy nghĩ duy nhất trong đầu hắn chính là trốn!
Tên tu sĩ Trúc Cơ thứ hai này thở hồng hộc, nhanh chóng rút lui, thậm chí còn không tiếc dùng đến bí pháp, cán đầu lưỡi bật máu để khiến tốc độ của bản thân tăng lên gấp đôi. Nhưng khi hắn cấp tốc bỏ chạy thì bên tai lại vang lên giọng nói lạnh lẽo chẳng khác gì tử thần của Vương Bảo Nhạc.
"Kẻ thứ nám."
Đây là câu nói cuối cùng mà hắn ta nghe thấy trên cõi đời này, hoảng sợ và tuyệt vọng khiến cho hắn há hốc miệng muốn giải thích và van xin.
"Vương Bảo Nhạc, ngươi nghe ta nói, ta..."
Nhưng nếu xin tha mà hữu dụng thì số lượng tu sĩ thương vong từ khi kỷ linh nguyên bắt đầu cũng sẽ không nhiêu như thế. Không đợi hắn nói xong thì toàn thân đã run bần bật, trước mắt tối sầm lại, thế giới xoay tròn, ý thức cũng dần mất đi... Lúc này thì hắn mới thấy cổ đau buốt, cúi đầu nhìn xuống thì hình ảnh sau cùng đập vào mắt hắn chính là lưỡi đao đâm xuyên qua cổ họng của mình... Sau đó hắn tắt thở bỏ mạng!
Vương Bảo Nhạc bình tĩnh giẫm lên thi thể của tên tu sĩ Trúc Cơ này, nhẹ nhàng rút chiến đao ra khỏi cổ hắn ta, lạnh lùng lau máu trên lưỡi đao vào áo của kẻ kia, sau đó lập tức đi thẳng.
Lúc này, nếu có người quen thân với Vương Bảo Nhạc nhìn thấy vẻ mặt của hắn thì nhất định sẽ thấy xa lạ vô cùng. Phải biết là Vương Bảo Nhạc bình thường rất hay cợt nhả và lạc quan yêu đời, nhưng tất cả chính là tính cách để lộ ra bên ngoài của Vương Bảo Nhạc mà thôi. Nếu như thế gian này không có tu hành, Trái Đất không tiến
vào kỷ linh nguyên thì có lẽ cả đời của Vương Bảo Nhạc đều sẽ lạc quan, cởi mở như thế.
Nhưng thế gian tàn khốc và sống chết giữa hoàn cảnh cá lớn nuốt cá bé này lại khiến sự tàn nhẫn và quyết đoán ẩn sâu trong tính cách lạc quan của hắn lộ ra, qua bao lần rèn giũa thì lại ngày càng sắc bén hơn!
Hiện tại chính là lúc sự sắc bén này được thể hiện rõ ràng!
Hắn một đường đi tới, sát khí ngập tràn, phàm là gặp phải đệ tử của Tinh Hà Lạc Nhật Tông, bất luận là nam hay nữ, Chân Tức hay Trúc Cơ, chỉ cần là kẻ từng đuổi giết hắn thì hắn đều giết sạch, không hề chùn tay, cũng không màng đến hậu quả. Nếu đối phương đã có ý giết mình thì chẳng c'ân suy tính đến hậu quả làm gì, còn những Chân Tức ngẫu nhiên gặp được khác của Tinh Hà Lạc Nhật Tông thì hắn cũng chẳng buồn để ý!
Nhưng dù là như thế thì lần giết chóc này của hắn cũng khiến cho Tinh Hà Lạc Nhật Tông trong bí cảnh Mặt Trăng phải để ý và xem trọng. Mà Kết Đan của Tinh Hà Lạc Nhật Tông ở nơi này cũng không chỉ một người, tuy phần lớn đều có việc phải làm, không thể phân tâm nhưng lão bà sư tôn của Trần Tuệ, kẻ đã cướp đỉnh nhỏ của Vương Bảo Nhạc đi thì có phần giật mình khi hay tin, nhưng sau đó lại cười lạnh, tạm gác chuyện đang làm qua một bên, lao thẳng tới chỗ của Vương Bảo Nhạc.
"Con sâu chết tiệt kia, Lân trước ngươi may mắn nên chạy thoát, thế mà vẫn dám chường mặt ra. Trông có vẻ như đã nhận được tạo hóa khác rồi nhỉ! Ngươi thế này chẳng phải là chủ động dâng xác lên cho lão thân móc thêm Lân nữa à?"
Đồng thời, bà ta lại ban thêm một nhiệm vụ, triệu tập đám tu sĩ Trúc Cơ gần đó tập trung giết chết Vương Bảo Nhạc!
"Nếu đã như vậy thì Lân này ta nhất định sẽ khiến ngươi thăn hình câu diệt!"
"filepos0006481779">

Bạn cần đăng nhập để bình luận