Tam Thốn nhân Gian

Chương 775

Chương 775Chương 775
VIÊN THIÊN THẠCH KỲ LẠ
I J T"\ úng vậy, ta đột phá rồi..."
Vương Bảo Nhạc hơi chần chừ, nói năng ỉu xìu. Dù sao Hình Tiên Chấn Thiên Tráo của mình chỉ mới tầng thứ sáu thôi, cách tầng thứ tám còn xa lắm.
"Nhanh tới vậy sao?"
Lăng u Tiên Tử đang nghe thuộc hạ báo cáo, tuy rằng lúc đầu có hơi ngạc nhiên, nhưng trước mắt cô cũng không có thời gian hỏi nhiêu. Hơn nữa, bản năng của cô cho rằng Vương Bảo Nhạc chỉ mới luyện chế Hình Tiên Tráo đến tầng thứ hai mà thôi.
Dù sao nửa tháng trước hắn chỉ mới luyện tới tầng thứ nhất, tuy rằng cô khá giật
mình khi nghe hắn đã đột phá đến tầng thứ hai trong vòng nửa tháng. Nhưng cũng thầm nghĩ tên Long Nam Tử này ở Thánh Đào Môn cũng không phải chỉ có hư danh, đúng là vẫn có chút bản lĩnh.
Hơn nữa, dựa vào ngữ khí và lời nói không mấy tự tin khi đòi thêm quýên hạn của hắn, Láng u Tiên Tử cũng lập tức đoán chắc rằng hắn đã thất bại quá nhiều Lân nên phải dùng hết số tài liệu mà hắn có thể mua trong quyền hạn của mình mới có thể miễn cưỡng thành công. Vậy nên, đương nhiên Vương Bảo Nhạc khó mà mua thêm tài liệu cần thiết để luyện chế tầng thứ ba, do đó hắn cần táng thêm quýên hạn mới có thể tiếp tục luyện chế.
Nghĩ tới đây, Lăng u Tiên Tử mới lên tiếng.
"Được rồi, ta sẽ táng quyền hạn cho ngươi, hy vọng ngươi tiếp tục cố gắng thêm."
Sự không kiên nhẫn trong lời nói của cô nay đã ít hơn một chút, đã vậy cô còn miễn cưỡng khích lệ Vương Bảo Nhạc vài câu,
thái độ cũng tốt hơn trước nhiêu. Nhưng chung quy cô vẫn không đề ý lắm, bởi vì trong nhận định của cô, cho dù nền tảng của tên Long Nam Tử này có tốt hơn đi nữa cũng không dễ luyện chế Hình Tiên Tráo đến tầng thứ ba như vậy.
"Nhưng nghĩ lại thì hắn cũng là một hạt giống tốt đấy chứ."
Sau khi khen thầm một câu, Láng u Tiên Tử lập tức kết thúc cuộc trò chuyện, sau đó nhìn sang những thuộc hạ Thông Thần đại viên mãn trước mặt mình.
"Được rồi, nói tiếp đi, quân đoàn trưởng Linh Đào Thượng Nhân của quân đoàn Ẩn Linh xếp hạng thứ mười một thật sự đã đột phá tu vi rồi sao?"
Người đang báo cáo với Láng u Tiên Tử chính là cô gái trông có vẻ uyển chuyển, dịu dàng mà Vương Bảo Nhạc nhìn thấy lúc trước, cô gật đầu, nhẹ giọng nói tiếp.
"Thông tin này đã được xác thực, vị Linh Đào Thượng Nhân kia thật sự đang bước thêm một bước trên tu vi của mình, tuy rằng vẫn chưa đạt đến cảnh giới của ngài, nhưng cũng đã có thể xếp vào hàng Giả Tiên. Hơn nữa, nếu như hắn đột phá, sợ rằng sẽ tạo thành phản ứng dây chuyền, rất có thể hắn ta sẽ hợp tác với các quân đoàn khác, như vậy sẽ tạo thành trở ngại đối với việc tháng hạng của quân đoàn Băng Phượng chúng ta."
"Linh Đào Thượng Nhân..."
Ánh mắt Lăng u Tiên Tử trở nên lạnh lẽo, cô không quan tâm việc có phải tên này đã đột phá đến Giả Tiên hay không. Nhưng việc hắn ta đột phá vào lúc này thật sự sẽ ảnh hưởng phần nào tới việc tháng hạng của quân đoàn Băng Phượng. Dù sao mục tiêu thật sự của cô là quân đoàn thứ năm, một khi thay thế thành công, thu hoạch của cô sẽ vô cùng to lớn.
Cũng giống như vậy, nếu như quân đoàn thứ năm trước đó bị thay thế, họ đương nhiên sẽ bị đá ra khỏi nám vị trí đầu, mất mát của họ là vô cùng to lớn, cho nên họ nhất định sẽ hợp tác với những quân đoàn khác để ngán chặn quân đoàn Báng Phượng. Nếu như vị Linh Đào Thượng Nhân kia không đột phá thì cũng thôi đi, dù sao cũng không có ảnh hưởng gì, bởi vì đối với những quân đoàn có vị trí xếp sau kia, cho dù xếp hạng có thay đổi thế nào đi nữa thì họ vẫn sẽ nằm trong mười vị trí đầu.
Nhưng Lân đột phá này của Linh Đào Thượng Nhân lại khiển cho cục diện có sự thay đổi. Ba quân đoàn xếp hạng bảy, tám, chín chỉ cần hơi sơ ý một chút thôi thì rất có thể sẽ bị đá ra khỏi mười vị trí đầu ngay. Cục diện như vậy đương nhiên sẽ khiến họ cảm thấy bất an.
Cho nên trong cục diện này, tuy rằng tu vi của quân đoàn trưởng và sự mạnh mẽ của bản thân quân đoàn cũng rất quan trọng,
nhưng việc xử lý quan hệ ngoại giao một cách cẩn thận cũng quan trọng không kém.
Tuy nhiên, Vương Bảo Nhạc lại không hề hay biết những chuyện cần suy nghĩ nhức óc này, mà cho dù có biết được thì hắn cũng lười để ý đến. Lúc này, sau khi đã có đủ quýên hạn, Vương Bảo Nhạc bèn vui vẻ chạy đi đồi một lượng lớn Thối Linh Diệp về để tiếp tục luyện chế Hình Tiên Chấn Thiên Tráo của bản thân.
Vài ngày sau đó, sau khi Vương Bảo Nhạc bỏ biết bao công sức ra để nghiên cứu, số lượng phù văn của Hình Tiên Chấn Thiên Tráo đã đạt đến con số nám mươi vạn, cũng đồng nghĩa với việc cái Lông này đã đạt đến tầng thứ bảy.
Loại pháp bảo đã đạt đển tầng thứ bảy này cũng có thể xem như khá lợi hại trong tầng lớp Linh Tiên rồi, dù sao lực phản chấn của nó cao tới 35%. Nhất là dưới sự điêu chỉnh của Vương Bảo Nhạc, thoạt nhìn nó cũng chỉ mới đạt tới tầng thứ ba mà thôi,
nhưng lúc pháp bảo này phát huy sức mạnh nhất định sẽ khiến cho người khác giật nảy mình. Trong lúc bất ngờ không kịp chuẩn bị, đối thủ nhất định sẽ án thiệt thòi lớn.
Nhưng Vương Bảo Nhạc vẫn chưa không hài lòng lắm, bởi vì sau khi hắn luyện chế Hình Tiên Tráo này đến tầng bảy thì rốt cuộc cũng xuất hiện thứ gọi là bình cảnh.
Tàng thứ tám này... Có mấy chỗ hắn vẫn chưa hiểu lắm. Hán có một loại dự cảm, nếu như cưỡng ép luyện chế, tỷ lệ thất bại sẽ cao tới 90%, điêu này không khỏi khiến cho Vương Bảo Nhạc cảm thấy do dự, hàng mày nhíu chặt hồi lâu vẫn không thể giãn ra được.
"Quả nhiên là một trong ba đại thượng tông của ván minh Thần Mục... Không ngờ yêu càu về mặt luyện khí lại kinh khủng như thế!"
Vương Bảo Nhạc thở dài, càng nghĩ càng cảm thấy Chưởng Thiên Hình Tiên Tông
này đáng sợ, đồng thời cũng khó tránh khỏi cảm thấy có chút thất bại.
"Chưởng Thiên Hình Tiên Tông này đúng là biến thái mà, không ngờ pháp bảo dùng để khảo hạch đệ tử lại đển mức này, không biết là thật hay giả đây..."
Vương Bảo Nhạc không khỏi cảm thấy nghi ngờ.
"Không được, ta không thể vì bây giờ mình làm không được mà nghi ngờ người khác cũng làm không được."
Vương Bảo Nhạc hít một hơi thật sâu, sau khi quầng nghi ngờ ra sau đầu, ánh mắt của hắn dần trở nên kiên định, tiếp tục đắm chìm vào trong nghiên cứu Hình Tiên Tráo tâng thứ tám.
Cứ như vậy, thời gian chớp mắt đã trôi qua bảy ngày, sau bảy ngày Vương Bảo Nhạc cũng thấy đầu óc choáng váng, nhưng hắn vẫn không thể hiểu tầng thứ tám này một cách triệt để được.
Rơi vào đường cùng, Vương Bảo Nhạc cũng hiểu rõ, bình thường nếu gặp phải tình huống này thì nên đi đâu đó đổi gió một chút, nếu cứ tiếp tục nghiên cứu thì cũng tổ toi công mà thôi.
Sau một hồi suy nghĩ, Vương Bảo Nhạc bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn ra ngoài động phủ. Trong khoảng thời gian này Trác Nhất Tiên rất có sự tự giác của một con thú cưng, hắn ta trông coi trước cửa cả ngày, điêu này làm Vương Bảo Nhạc rất hài lòng. Lúc này, vừa hay bản thân đang phiên muộn, thế là lòng Vương Bảo Nhạc bắt đầu nghĩ đến một chuyện mà hắn đã quẳng sang một bên từ trước.
"Hay là đi xem thử di tích mà Trác Nhất Tiên đã nói nhỉ..."
Nghĩ tới đây, Vương Bảo Nhạc lại trầm ngâm một hồi, sau đó hắn lấy thẻ ngọc truýên âm ra báo cáo cho quân đoàn một tiếng, lúc này mới đứng dậy đi ra ngoài động phủ.
Hắn mới vừa xuất hiện thì Trác Nhất Tiên đang ngồi xổm ở đó nhanh chóng quay đầu lại, dùng ánh mắt cung kính và cẩn thận nhìn về phía Vương Bảo Nhạc, chờ hắn sai phái.
"Đi thôi, dẫn đường cho bản tọa, đến hang động mà ngươi bị tóm xem thử thế nào."
Đối với yêu cầu của Vương Bảo Nhạc, Trác Nhất Tiên không dám phản kháng chút nào, vội vàng gật đầu xưng vâng, Vương Bảo Nhạc phất tay áo một cái, lập tức có một chiếc chiến hạm xuất hiện, hắn tóm lấy Trác Nhất Tiên rồi nhảy thẳng lên chiến hạm. Sau đó, hắn bấm niệm pháp quyết bắn ra một chỉ, chiến hạm lập tức nổ vang, tốc độ đạt đến mức cực hạn, chớp mắt đã đi xa.
Nơi Trác Nhất Tiên bị tóm tuy ở bên ngoài ván minh Thần Mục, nhưng khoảng cách cũng không phải quá xa, cho nên không cần Vạn Yểm Chi Mục truyền tống, cũng không cần đi qua tinh không công cộng của ván minh Thẫn Mục, chỉ càn từ
Chưởng Thiên Hình Tiên Tông tới biên giới là có thể đi tiếp rồi.
Vị trí đại khái thì Vương Bảo Nhạc đã nhớ rõ, biết rằng giữa nơi đó và văn minh Thần Mục có ba khu phế tích văn minh đã bị Chưởng Thiên Hình Tiên Tông cướp đoạt và giết chóc, cho nên lúc này chiến hạm bay như tên bắn, gió rít dọc đường, phương hướng rất rõ ràng.
Quãng đường tuy không xa, nhưng cũng không gần, nếu như chỉ đi đến đó thôi cũng cần khoảng mười ngày trời, cho nên Vương Bảo Nhạc dứt khoát khoanh chân nhập định, vừa làm dịu tâm thần, vừa bất giác suy nghĩ đến cách luyện chế Hình Tiên Tráo tầng thứ tám.
Mà Vương Bảo Nhạc không nói lời nào, Trác Nhất Tiên ngồi xổm ở bên cạnh đương nhiên cũng im re. Hắn ta chỉ có thể dè dặt ngồi một bên, sợ làm cho chủ nhân không vui bản thân sẽ bị phạt. Cứ như vậy, sau khi Trác Nhất Tiên trải qua mười ngày thấp thỏm lo láng, chiến hạm của bọn họ
đã xuyên qua phế tích của ba văn minh, cuối cùng cũng đã tới vùng tinh không mà Trác Nhất Tiên bị tóm.
"Tiếp theo thì ngươi hãy dẫn đường đi!"
Lúc vừa đến nơi, Vương Bảo Nhạc mắt nhắm mắt mở. Sau khi ngắm vẻ hoang vu của thế giới bên ngoài, hắn bèn quay sang ra lệnh cho Trác Nhất Tiên.
Trác Nhất Tiên vội vàng cung kính vâng lời, trong mười ngày này, hắn ta cũng đang cẩn thận nhớ lại đường đi. Nay nhìn thế giới bên ngoài, ký ức lúc đó cũng dần dần trở lại, thế là hán ta bắt đầu chỉ đường. Dần dần, trước mặt chiến hạm xuất hiện một vành đai thiên thạch.
Vô số thiên thạch trôi nổi khắp nơi giống như một dòng sông dài vậy, hình ảnh này thật sự rất đỗi rung động. Ngoài ra, uy áp của những viên thiên thạch kia cũng tỏa ra khắp nơi.
Tuy những uy áp này mang tới cho Trác Nhất Tiên một cảm giác rất mãnh liệt, nhưng đối với Vương Bảo Nhạc mà nói lại rất đỗi bình thường. Hơn nữa, nơi đây cách ván minh Thần Mục cũng không xa, với sự tham lam của những quân đoàn trong Chưởng Thiên Hình Tiên Tông, nhất định bọn chúng đã sớm điều tra cẩn thận rồi, cho nên khả năng gặp nguy hiểm cũng không lớn.
Tuy là như vậy, nhưng Vương Bảo Nhạc vẫn rất cảnh giác, trong lúc vận chuyển tu vi, hắn cũng lấy Hình Tiên Tráo mà mình luyện chế ra. Theo lời kể của Trác Nhất Tiên, hắn ta đã bị truyền tống ra ở chỗ này, cho nên hiển nhiên nơi này vẫn sẽ có một số hiện tượng kỳ lạ mà văn minh Thần Mục không thể giải thích được.
Mang theo suy nghĩ như vậy tiến về phía trước, dưới sự tìm tòi và chỉ dẫn của Trác Nhất Tiên, cuối cùng chiến hạm đã đi đến bên cạnh một viên thiên thạch to bang Mặt Tráng trong vành đai thiên thạch.
"Chính là viên thiên thạch này, trong đó có một hang động!"
Ngắm nhìn viên thiên thạch khá giống đầu lâu kia, Trác Nhất Tiên hít sâu một hơi, vội vàng mở miệng.
Sau khi Vương Bảo Nhạc nhìn viên thiên thạch kia một hồi thì hắn đột nhiên “ủa” một tiếng.
"filepos0016604896">

Bạn cần đăng nhập để bình luận