Tam Thốn nhân Gian

Chương 376

Chương 376Chương 376
BIẾN CỐ
Không cần nghĩ nhiêu Vương Bảo Nhạc cũng biết tại sao mình lại nghe hiểu câu này, đó là vì hắn tu luyện Minh Pháp!
Lúc này, Vương Bảo Nhạc lại đang ở trong trung tâm chỉ huy của tân khu, xung quanh toàn là người nên ngay khi Minh Hỏa trong người hắn lay động thì khiến cho trung tâm chỉ huy lập tức đóng băng.
Việc đóng băng này khiến đám người Lý Di giật mình, đang muốn xem xét nguồn cơn thì trong phong ấn hang thân binh đột nhiên bộc phát. Một cỗ khí tức báng hàn kinh người lập tức ầm ầm bộc phát từ bên trong, Lân này lại không giống mấy Lân trước đó, nó như đang gào thét nhưng thực ra lại đang gào hai chữ!!
“Minh Tử!”
Minh Tử!!
Biến cố xảy ra bất ngờ khiến cho sự chú ý của mọi người đều bị thu hút qua, mà sau khi gương mặt xuất hiện thì báng hàn cũng không phải chỉ giới hạn nhanh chóng lan ra ở khu vực thần binh khiến cho đám người Lý Di theo bản năng cho ràng đây mới là ngọn nguồn của nó!
Thế nên, họ cũng chẳng nghĩ nhiều nữa, cả đám biến sắc lo lắng, Vương Bảo Nhạc cũng đanh mặt bấm niệm pháp quyết, điêu khiển đóng kín phong ấn lại, đồng thời cũng gia táng phòng hộ. Vô số đạo linh ti do trận pháp tạo thành nhanh chóng xuất hiện và đan vào nhau khiến cho đám hung thú nương theo gương mặt này lao ra đều phải hét thảm, bị cắt thành từng mảnh.
Hồi lâu sau, khi gương mặt này đã chìm xuống Lân nữa thì xung quanh phong ấn thần binh mới từ từ yên tĩnh lại, người trong trung tâm chỉ huy cũng thở phào một hơi, sau khi quan sát thêm một chút thì đều tự động giải tán.
Từ đầu chí cuối, Vương Bảo Nhạc không nói lời nào, sau khi quay về văn phòng hắn mới thở gấp, tron+g mắt đầy vẻ khiếp sợ. Hắn biết vì sao mình lại nghe hiểu lời của đối phương, cũng hiểu rõ nhất định Minh Pháp có quan hệ với hang thần binh này, nhưng hai chữ Minh Tử này lại khiến hắn hoảng sợ.
“Đây là một xưng hô, chẳng lẽ tu luyện Minh Pháp thì sẽ gọi là Minh Tử ư?”
Vương Bảo Nhạc cảm thấy bất an nên tranh thủ lấy mặt nạ ra, muốn tìm chị đẹp để hỏi rõ, nhưng không biết tại sao, từ khi đến đây thì chị đẹp như biến mất vậy, dù Vương Bảo Nhạc kêu gọi cách gì cũng không thấy bóng dáng hoặc một câu đáp lại nào.
Điêu này khiến Vương Bảo Nhạc nơm nớp không yên nhưng hắn cũng phát hiện, sau khi mình cho đàn muỗi bay vào trong phong ấn thì tu vi Minh Pháp của hắn lại táng lên không ít, thậm chí ba đoàn Minh Hỏa cũng rừng rực lên. Nếu như hắn tự mình đi vào thì e là tốc độ sẽ nhanh đến
mức khó mà tưởng tượng nổi.
“Dựa theo tốc độ tu luyện bình thường, dù tư chất của mình có kinh người đến mấy thì cũng cần cỡ một nám mới có thể đột phá đến Trúc Cơ đại viên mãn, đây là chuyện phụ, quan trọng nhất là từ Trúc Cơ đại viên mãn đột phá đến Kết Đan lại là một cửa ải khó...”
Hai mắt Vương Bảo Nhạc sáng ngời. Hắn không phải người vừa bắt đầu tu luyện nên đã xem không ít tư liệu về việc đột phá Trúc Cơ rồi.
Vương Bảo Nhạc hiểu rõ, mặc dù các thế lực trong Liên bang hiện nay đều có Kết Đan nhưng so với tổng thể tu sĩ thì Kết Đan đã là đỉnh phong rồi, mà số lượng cũng chỉ chừng vài trăm người mà thôi.
Trong số mấy trăm người này, phần lớn đều là Kết Đan sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ thì chẳng có mấy, còn đại viên mãn thì khắp Liên bang chỉ có hơn mười người mà thôi.
So với bọn họ, số lượng tu sĩ Trúc Cơ đại viên mãn trong Liên bang lại cực kỳ khổng lồ, có khi lại gấp mấy chục hoặc cả trám lần, nhưng phẫn lớn tu vi của những người này đều bị mắc kẹt, muốn đột phá lại cực kỳ khó khăn.
Như thế, sự ảnh hưởng của hang thần binh đối với Minh Pháp lại khiến cho Vương Bảo Nhạc càng rung động hơn, nhưng hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, Vương Bảo Nhạc hiểu rõ, thân là Khu trưởng tân khu, lại nắm giữ một phần quyền khống chế trận pháp và phong ẩn thẫn binh của nơi này, nếu mình muốn vào đó tu luyện lúc nào cũng được.
Lại còn quang minh chính đại nữa, chẳng qua... trình độ nguy hiểm ở bên trong phong ấn thần binh này cũng khó mà lường được nên ánh mắt của Vương Bảo Nhạc lóe lên, dằn dục vọng muốn thử xuống, thầm nghĩ chờ thêm một thời gian nữa, đợi bên trong an toàn hơn thì thử cũng không muộn.
Mang theo suy nghĩ như vậy, thời gian lại trôi qua, việc xây dựng tân khu vẫn tiếp tục, hành động của Lý Di cũng ngày càng lộ liễu. Thậm chí, cô ta còn cảm thấy nếu như mình cũng sửa chữa phòng hộ của hang thẫn binh một phen thì hiệu quả sẽ còn tốt hơn nữa.
Nhưng đây không phải nơi mà cô ta có thể nhúng tay vào, phong ấn và phòng hộ trong hang thần binh này đều cho Vương Bảo Nhạc toàn quyền phụ trách, ngay cả Khổng Đạo cũng không được chạm vào.
Theo thời hạn nửa năm ngày càng gần, thú triều ở hang thần binh cũng Tân lượt bộc phát và bị tiêu diệt khá nhiêu khiến cho lực tác động của trận pháp càng mạnh hơn.
Tu sĩ quân đội bên phía Khổng Đạo cũng Lân lượt vào trong dò xét, mặc dù thương vong không ít nhưng vẫn tìm được rất nhiêu tin tức và tài liệu quan trọng khiến cho bọn họ hiểu rõ về hang thần binh này hơn. Tài liệu đó cũng được Vương Bảo Nhạc đưa đến chỗ Vực chủ Sao Hỏa, bắt
đầu phân tích và phán đoán.
Ngoài ra, mấy lần dò xét này cũng khiến cho mấy người Khổng Đạo đi xuống được sâu hơn. Theo thời gian mà họ tính toán, mặc dù vẫn chưa thể tới gần chỗ bức tường nhưng vẫn có thể giám sát quá trình và tốc độ tan rã của bức tường, sau đó ghi chép lại.
Có điều, pháp khí được lắp đặt trong hang thần binh này chỉ có tác dụng trong chốc lát, sau đó sẽ nhanh chóng mất linh, bằng không thì quá trình thăm dò cũng sẽ dễ dàng hơn.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Vương Bảo Nhạc có thể đưa ra yêu cầu để Vực chủ Sao Hỏa đến đây xét duyệt trong vòng nửa tháng này, an bài dân cư chuyển tới đây. Dù sao thì quy mô sơ bộ của toàn bộ tân khu đều đã thành hình, từ nhà xưởng đến thiết bị đều đã xong xuôi, nhìn qua thì thứ duy nhất còn thiếu trong tân khu lúc này chính là dân cư.
Tuy rằng số lượng nhân viên công tác trong tân khu này cũng đã hơn 100 nghìn người nhưng vẫn còn quá trống trải nên Vương Bảo Nhạc quyết định quan sát thêm nửa tháng, sau đó sẽ bắt tay vào việc di dân.
Nhưng bảy ngày trước khi đến kỳ hạn nửa năm thì lại xảy ra biến cố bất ngờ, cắt đứt quá trình tu luyện của Vương Bảo Nhạc. Tiếng cảnh báo vang rền từng hồi khiến Vương Bảo Nhạc lập tức mở mắt ra. Gàn như ngay khi hẳn vừa mở mắt ra thì Lâm Thiên Hạo cũng đã truyền âm tới.
“Khu trưởng, Khổng Đạo gặp nạn trong lúc thăm dò hang thần binh, sống chết chưa rõ!!”
Vương Bảo Nhạc biến sắc, lập tức đứng dậy chạy thẳng đến khu phong ấn thần bình. Sau khi tới nơi, Lâm Thiên Hạo và Kim Đa Minh đã có mặt từ trước, cả hai đều sa sâm mặt, nhìn thú triều hung hãn ở bên dưới phong ấn xông ra rồi bị linh ti trận pháp cắt đứt thân thể.
Ngay khi thấy Vương Bảo Nhạc đến thì cả hai lập tức bước lên, thấp giọng khai báo tình huống. Cùng lúc đó cũng có vô số tu sĩ quân đội lo lắng nhìn về phía Vương Bảo Nhạc.
“Khu trưởng, lúc trước vốn còn đang bình thường nhưng sau khi Khổng Đạo dẫn người xuống không bao lâu thì thú triều đột nhiên bộc phát. Lần này, hoàn toàn là ngoài ý muốn, chênh lệch thời gian rất lớn so với ghi chép của chúng ta, thú triều bộc phát thế này... Chỗ Khổng Đạo e là...” Lâm Thiên Hạo không nói hết nhưng ý tứ đã rõ ràng, Khổng Đạo đang ở bên trong hang thần binh e là lành ít dữ nhiều.
“Đã thông báo cho Vực chủ chưa?”
Vương Bảo Nhạc cảm thấy đau đầu. Thân phận của Khổng Đạo rất đặc thù nhưng Lân nào hắn cũng tự mình xuống dưới, không biết để làm gì. Vương Bảo Nhạc cũng từng hỏi vài lần nhưng đối phương đều không thèm trả lời, nay xảy ra vấn đề, Vương Bảo Nhạc thân là Khu trưởng, khó mà trốn tránh trách nhiệm.
Điêu này khiến hắn cảm thấy bực bội, Kim Đa Minh đứng bên cạnh nhìn Vương Bảo Nhạc, thấp giọng nói.
“Đã phong tỏa tin tức nhưng khó mà giấu được lâu...”
“Việc này sao lại phong tỏa được, phải lập tức báo cáo lên chứ!”
Vương Bảo Nhạc nhíu mày, cùng lúc đó các tu sĩ quân đội xung quanh cũng lập tức mở miệng.
“Khu trưởng, trình độ nguy hiểm của đợt thú triều này không cao, ta tin rằng Khổng Phó Khu trưởng nhất định vẫn còn sống, đang chờ chúng ta xuống cứu viện!”
“Xin khu trưởng hạ lệnh, bọn ta nguyện ý tiến vào hang cứu người!”
“Khu trưởng! Ngươi không thể thấy chết mà không cứu được!!”
Vương Bảo Nhạc vốn đang đau đầu nghe đám người này nói xong thì nổi đóa, gầm lên một tiếng.
ĩm lặng hết đi!
Tiếng quát này giống như sấm rền ngay bên tai những người kia. Vương Bảo Nhạc cũng thả đàn muỗi của mình ra, cho chúng nó lao vào bên trong thú triều, bay thẳng vào hang phong ấn, một đường nhanh chóng tìm kiếm tung tích Khổng Đạo.
Chẳng mấy chốc hắn đã thấy Khổng Đạo và ba quân tu đang đào một cái hố, sau đó giết chết đám hung thú đang cố gắng xông vào.
Nhưng xem bộ dạng của họ thì chắc không thể kiên trì được lâu, đồng thời số lượng hung thú trong nơi này lại quá nhiêu. Dựa vào sức của họ thì chắc chắn sẽ không thể trụ nổi, nay ai cũng có thương thế trên người, đứng giữa lằn ranh sống chết!
"filepos0008498639">

Bạn cần đăng nhập để bình luận