Tam Thốn nhân Gian

Chương 686

Chương 686Chương 686
TÁI CHIẾN DIỆT LIỆT TỬ
Từ xa nhìn lại, trận pháp do tu sĩ Thương Mang Đạo Cung bố trí trên bầu trời màu đen của Sao Thủy vừa giống mạng nhện, lại giống tổ ong. Nó vốn là một bức màn bao phủ cả bầu trời, so với nó, dù là Vương Bảo Nhạc hay Phùng Thu Nhiên thì đều như một con kiến hôi, nhưng nay thân ảnh hệt như con kiến hôi này lại bộc phát ra sức mạnh kinh thiên động địa.
Đất trời nổ vang, thậm chí ngay sau khi Tinh Thần Nguyên Anh trong cơ thể Vương Bảo Nhạc mở mắt, dường như toàn bộ Sao Thủy cũng rung lên giống như soi sáng, khiến cho chiến lực của Vương Bảo Nhạc đột nhiên bạo tăng. Một chém đánh xuống, trận pháp Thương Mang Đạo Cung thoáng cái đã bị chém rách một khe, vết nứt này
nhanh chóng lan ra. Từ xa nhìn lại giống như bàu trời đang há miệng.
Tiếng đùng đùng vượt xa sấm chớp cũng nổ vang xung quanh, khí thế của Vương Bảo Nhạc táng cao, thân thể thoáng cái đã lao ra khỏi vết nứt này. Đồng tử của Phùng Thu Nhiên co rụt lại, trong lòng vô cùng rung động. Dù Phùng Thu Nhiên đã có chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng sự cường hãn của Vương Bảo Nhạc lúc này vẫn khiến cô giật mình không thôi.
“Sao lại thay đổi lớn tới vậy chứ!!”
Hô hấp của Phùng Thu Nhiên trở nên gấp rút hơn, cô nghĩ mãi mà không hiểu tại sao sau khi tới Sao Thủy này Vương Bảo Nhạc lại phô bày chiến lực mạnh mẽ tới vậy.
Nhưng Phùng Thu Nhiên biết rõ hiện tại không phải lúc để nghĩ nhiều nên cũng lập tức đuổi theo Vương Bảo Nhạc. Hai người cùng thoát ra từ vết nứt của trận pháp, toan rời khỏi Sao Thủy để vào vũ trụ.
Lúc này, Vương Bảo Nhạc cũng lấy nhẫn truyền âm ra gửi tin cho Lý Hành Ván.
“Lý lão đầu, cục cưng Bảo Nhạc của ông đã về rồi đây! Ta còn đưa cả vợ của ông về đây này!”
Gần như ngay khi Vương Bảo Nhạc vừa truyền âm xong thì hắn lập tức biến sắc. Phùng Thu Nhiên ở bên cạnh cũng giật mình, cúi đầu nhìn xuống, Vương Bảo Nhạc lập tức nhìn thấy trận pháp vốn đang vỡ vụn của Sao Thủy bên dưới lúc này lại ầm ầm nổ mạnh, toàn bộ đại trận cũng trở nên mơ hồ.
Quá trình mơ hồ này kéo dài chừng một giây đã xuất hiện thay đổi cực lớn, một gương mặt khổng Lô hiện ra. Gương mặt này lớn chừng vạn trượng, vẻ mặt cứng đờ, ánh mắt dại ra nhìn chằm chằm vào hai người Vương Bảo Nhạc.
Khí tức phát ra từ trên đó có thể trấn áp Nguyên Anh, đúng là uy áp của Thông Thần.
Diệt Liệt Tử!
Sắc mặt của Vương Bảo Nhạc vô cùng khó coi, nhưng Phùng Thu Nhiên lại vô cùng phức tạp. Gương mặt Diệt Liệt Tử vừa xuất hiện thì đột nhiên tăng tốc, xuyên ra từ trong trận pháp. Dùng gương mặt nửa hư ảo kia để đánh về phía Vương Bảo Nhạc và Phùng Thu Nhiên.
Từ xa nhìn lại, tuy gương mặt này không đến mức sánh ngang đại lục, nhưng vẫn giống một hòn đảo khổng Lô với tốc độ vô cùng kinh người. Mắt thấy nó sắp sửa đánh tới, ánh mắt của Vương Bảo Nhạc lóe lên, hít sâu một hơi.
Một cái hít này khiến cho Sao Thủy như rung lên, dường như có một cỗ sức mạnh đặc thù nào đó bị Vương Bảo Nhạc hấp thu. Lúc này, Tinh Thần Nguyên Anh của hắn cũng thư giãn tứ chi, bùng nổ toàn diện, để lộ ra thân thể trong ánh sao sáng ngời khiến cho Vương Bảo Nhạc như hóa thành một ngôi sao. Hắn cũng hét lớn một tiếng.
Cút xuống dưới cho ta!
Trong tiếng quát lớn, tay phải Đế Khải của Vương Bảo Nhạc giơ lên, tu vi ào ạt ùa vào thần binh cốt thủ, lại được Sao Thủy táng cường, tung một quýên về phía gương mặt khổng lồ đang xông tới.
Một quyền này khiến bầu trời rung chuyển, mặt đất lắc lư, phối hợp cùng ánh sao sáng rực trên người Vương Bảo Nhạc giống hệt như một ngôi sao báng đánh thẳng xuống gương mặt cứng đờ của Diệt Liệt Tử.
Tiếng đùng đùng vang vọng khắp Sao Thủy, phần gương mặt khổng Lô do Diệt Liệt Tử huyễn hóa ra va chạm với nắm đấm của Vương Bảo Nhạc cũng nháy mắt vỡ lan ra. Mãi cho đến khi vết nứt lan ra khắp nơi thì đùng một tiếng vỡ tan nát, để lộ ra một thân ảnh liên tục lùi lại mấy trám trượng. Thân ảnh nọ mặt mày cứng đờ, đúng là bản tôn của Diệt Liệt Tử. Lúc này, hô hấp của ông ta có phần dồn dập, rõ ràng một quýên này của Vương Bảo Nhạc cũng sinh ra uv hiến với ông ta.
Vương Bảo Nhạc cũng không chịu nổi, dù sao thì tu vi thật sự của hắn cũng chỉ là Nguyên Anh trung kỳ. Tuy có Đế Khải và hành tinh tăng cường, nhưng vẫn có một chút chênh lệch với Thông Thần thật sự. Lúc này, Vương Bảo Nhạc cũng rên một tiếng đầy đau đớn, mặc dù không hộc máu, lục phủ ngũ tạng cũng không đảo lộn, nhưng vẫn phải lùi lại một chút trước lực trùng kích này.
Gần như ngay khi cả hai người rút lui thì thân thể của Phùng Thu Nhiên lóe lên một cái, đang muốn nhân cơ hội để ra tay thì Diệt Liệt Tử vừa lùi lại mấy trăm trượng đột nhiên nheo mắt lại rồi nói.
“Tu sĩ đạo cung, bày trận, mời Phùng Thu Nhiên quay về!”
Lời Diệt Liệt Tử nói ra như sấm sét rền vang khắp Sao Thủy. Chỉ trong nháy mắt, tất cả các tu sĩ có mặt trong căn cứ Sao Thủy này đều bộc phát tu vi.
Trận pháp Sao Thủy cũng có một ngàn mắt trận, mỗi mắt trận đều có trăm người thủ hộ, tổng cộng là mười vạn tu sĩ. Bọn họ là lính khống trận tạm thời. Lúc này, nghe Diệt Liệt Tử ra lệnh thì lập tức ra sức khống chế, trận pháp cũng liên tục lóe sáng, lại có vô số đốm sáng như bồ công anh xuất hiện, nhanh chóng ngưng tụ lại cùng nhau. Chỉ trong nháy mắt đã tạo thành một hình người bằng ánh sáng lớn cỡ trám trượng.
Người ánh sáng này có thể xem như trận linh, cũng có thể xem như thể tập hợp của mười vạn tu sĩ đạo cung. Nó vừa ra thì lập tức giơ tay ngẩng đầu, gào một tiếng rồi lao thẳng tới chỗ Phùng Thu Nhiên đang tính áp sát Diệt Liệt Tử.
“Du Nhiên Đạo Nhân là dư nghiệt tộc Vị Ương, Diệt Liệt Tử đã bị lão ta điêu khiển, bản tọa có thể thông cảm chuyện các ngươi khó phân thật giả, nhưng đi sai con đường chính là trợ Trụ làm ác, sao không khoanh tay đứng nhìn, đừng giúp ai hết!”
Phùng Thu Nhiên lập tức lên tiếng, vẻ tỉnh táo và lo lắng trong mắt cô khác hẳn với ánh mắt đờ đẫn của Diệt Liệt Tử khiến cho người ánh sáng do ý chí của mười vạn tu sĩ kia tạo thành hơi khựng lại, đầu cúi xuống như thể người khống trận điều khiển nó đang suy nghĩ gì đó.
Nhưng đúng lúc này, thanh âm của Du Nhiên Đạo Nhân đột nhiên vang lên thông qua sức mạnh trận pháp.
“Những kẻ tham gia mời Thu Nhiên trưởng lão quay về sẽ được thưởng ba trám chiến công, thành công sẽ nhận được một vạn chiến công!”
Lời này vừa ra, người ánh sáng do ý chí của mười vạn tu sĩ ngưng tụ đột nhiên chấn động, ngay sau đó nó lại ngẩng phắt đầu lên, hai mắt sáng quắc giống như suy nghĩ muốn giành được chiến công đã chiếm thế thượng phong trong số mười vạn ý chí kia. Thân thể của nó nhoáng lên một cái, bay thẳng tới chỗ Phùng Thu Nhiên, tốc độ như xé rách không gian, lại
có khí thế không thua gì Thông Thần đột nhiên lan tỏa, đánh thẳng về phía Phùng Thu Nhiên.
Cùng lúc đó, sau khi lùi lại một chút thì Vương Bảo Nhạc dùng khóe mắt liếc nhìn Phùng Thu Nhiên đang bị người ánh sáng kia ngăn cản một cái. Hắn thấy được vẻ đau lòng của Phùng Thu Nhiên, cũng nhìn ra được dù đã đến nước này nhưng Phùng Thu Nhiên vẫn không hề dùng tới đòn sát thủ mà chỉ phòng thủ là chính.
Chuyện này khiển Vương Bảo Nhạc nhíu mày, bắt đầu cảm thấy sốt ruột. Nếu muốn thoát ra khỏi Sao Thủy thì đương nhiên là càng nhanh càng tốt, một khi kéo dài, đợi đến khi tộc Vị Ương và những tu sĩ Thương Mang Đạo Cung khác hội tụ lại thì đừng nói thoát ra, có khi sẽ phải bỏ mạng ở đây ấy chứ.
“Thu Nhiên trưởng lão, tốc chiến tốc thắng đi!”
Vương Bảo Nhạc lên tiếng. Diệt Liệt Tử cũng bộc phát tu vi, khí thể nổ vang lao thẳng về phía Vương Bảo Nhạc như một ngôi sao báng.
Vương Bảo Nhạc không kịp nhắc nhở Phùng Thu Nhiên nữa, lúc này hắn chỉ có thể giơ tay phải lên bấm niệm pháp quyết. Vòng tay trữ vật của Vương Bảo Nhạc chấn động một cái, một thanh trường mâu màu đen đột nhiên bay ra, phát ra khí thể sắc bén, xé gió bay về phía Diệt Liệt Tử. Thân thể của Vương Bảo Nhạc cũng xuất hiện ảnh chồng, một thân ảnh bước ra khỏi thân thể hắn, đúng là lôi phân thân của Vương Bảo Nhạc.
Phân thân vừa ra thì lập tức quay đầu lại, dùng tốc độ nhanh nhất để lao ra khỏi bầu trời. Đồng thời, bản thể của Vương Bảo Nhạc cũng siết chặt nắm đấm, Tinh Thần Nguyên Anh, sức mạnh Đế Khải đều táng cường đến cực hạn, sau đó truyền vào Pháp Binh rồi triển khai Toái Tinh Bạo, tung một quyền về phía Diệt Liệt Tử.
Ngay khi hai bên tiếp xúc, thanh trường mâu màu đen vốn không hề tầm thường, nay được chiến lực của Vương Bảo Nhạc táng cường sức mạnh nên hóa thành một vệt sáng đen như có thể xuyên qua mọi thứ, phát ra sức mạnh của Pháp Binh cấp chín. Ngay cả Diệt Liệt Tử cũng phải giật mình.
Lại thêm Toái Tinh Bạo của Vương Bảo Nhạc, phối hợp cùng tu vi và nhục thân của hắn, cộng thêm linh lực ngập trời hóa thành lớp mỡ dày trong cơ thể khiến Vương Bảo Nhạc giống như một viên linh thạch di động.
“Ông đây thừa linh lực!”
Vương Bảo Nhạc hét lớn một tiếng, một hơi tung ra hơn mười quyền tạo thành quýên ảnh chừng mấy trám tượng, chấn nhiếp lòng người, đánh thẳng về phía Diệt Liệt Tử.
Tiếng nổ mạnh đột nhiên vang vọng khắp nơi, hai người lao vào quần chiến, trường mâu màu đen phát uy đầu tiên. Vương Bảo
Nhạc điêu khiển nó, cố nén cơn đau lòng mà quyết đoán để nó tự nổ.
Tiếng 'âm 'âm trỗi dậy rung trời!
Uy lực tự nổ của Pháp Binh khiến xung quanh rung chuyển, tạo thành từng làn sóng dư âm vô cùng khủng bố. Cộng thêm Vương Bảo Nhạc liên tục tung hểt quýên Toái Tinh Bạo này đến quýên Toái Tinh Bạo khác mà không h'ê sợ tốn linh lực. Uy lực của chúng lớn đến mức khiến toàn thân Diệt Liệt Tử chấn động dữ dội, không thể không rút lui để tránh đòn.
Ngay khi ông ta rút lui thì Vương Bảo Nhạc cũng gầm lớn một tiếng.
“Phùng Thu Nhiên, còn không đi?!”
Lời còn chưa nói xong thì Vương Bảo Nhạc đã xoay người, đánh một chiêu Toái Tinh Bạo do hơn mười quyền ngưng tụ lại v'ê phía Phùng Thu Nhiên đang bị quấn lấy.
Bầu trời biến sắc, gió cuốn mây tán, lực trùng kích bị Vương Bảo Nhạc điều khiển,
vừa có thể ép người ánh sáng kia lùi lại, vừa có thể cho Phùng Thu Nhiên cơ hội mượn lực.
Cuối cùng Phùng Thu Nhiên cũng hạ quyết tâm, sau đó ra tay nhấn mạnh một cái, nhờ vào lực trùng kích này để bùng nổ tốc độ cực hạn, phóng thẳng lên bầu trời.
Cùng lúc đó, Vương Bảo Nhạc thở dồn, thân thể lập tức đổi vị trí với phân thân đã vọt tới tàng ngoài cùng của bầu trời.
Vừa mới đổi vị trí, không đợi Diệt Liệt Tử và người ánh sáng kia kịp đuổi theo thì trong mắt phân thân của Vương Bảo Nhạc đã ánh lên tia tàn nhẫn, lập tức tự nổ.
"filepos0014736079">

Bạn cần đăng nhập để bình luận